Quan Trường – Quyển 5

Phần 184

Bị quan trường đào thải, thực chất là bị người đào thải. Không có một lãnh đạo nào thích có một cấp dưới mắc hết lỗi này đến lỗi khác, nhưng mỗi người cũng đều có sự bao dung cho người khác, cho phép cấp dưới thi thoảng mắc một ít sai lầm nhỏ. Biết sai phải sửa mới có thể khá lên được.

Hạ Tưởng đứng trên bờ sông, phóng tầm nhìn ra xa. Ngày mưa một màu, sông Hạ Mã sóng bập bềnh một màn xanh biếc. Vì mưa phùn bay lất phất, mặc dù sắc trời âm u nhưng lại làm nền cho sông Hạ Mã như tranh như thơ. Kiếp trước Hạ Tưởng chưa từng nhìn thấy cảnh hùng vĩ của sông Hạ Mã, không nghĩ kiếp này tự tay mình thực hiện, khó tránh khỏi trong lòng xao động. Thành phố Yến thiếu nước, khô cạn lại có thể có được một khu cảnh sông nước như vậy, chỉ sợ rất nhiều người không dám tin được.

Trong lòng Hạ Tưởng cũng tràn đầy cảm giác tự hào, nếu như không phải hắn tái sinh, việc thông thủy sông Hạ Mã ít nhất phải lui lại bảy, tám năm. Trong thời gian bảy, tám năm có lẽ quận Hạ Mã đã trở thành quận trù phú nhất và cũng là một khu kinh tế phát triển nhất thành phố Yến.

Sông Hạ Mã sau này cũng trở thành nơi vui chơi mà mọi người thích nhất trong thành phố Yến.

Sông Hạ Mã hiện tại chỉ thông thủy được tám ki lô mét sông, cũng là để sông Hạ Mã xứng đáng với cái tên, có sông có nước, càng là để thu hút đầu tư triển khai công tác, cho nên mới thông thủy trước chứ không khơi thông toàn bộ sông rồi mới thông thủy.

Hạ Tưởng biểu thị cảm ơn với việc Tập đoàn Viễn Cảnh tăng ca thêm giờ mà thi công, quay đầu lại nói với Cao lão:

– Cao lão vất vả rồi, công trình sông Mã lớn như vậy, cũng chỉ có Cao lão đích thân quản lý, giám sát, các công việc mới được đảm bảo hoàn thành đúng hạn.

Hạ Tưởng thị sát công trình sông Hạ Mã, với tư cách là người phụ trách của Tập đoàn Viễn Cảnh, Cao lão đương nhiên đi cùng trong toàn bộ hành trình. Nhưng nếu như đổi người khác, nói ví dụ như Bạch Chiến Mặc, Cao lão sẽ không lộ diện, tìm đại một Phó tổng là được. Nhưng Hạ Tưởng đến đây, y liền vội vàng chủ động đi cùng, cũng là muốn nói chuyện với Hạ Tưởng một chút về bước quy hoạch tiếp theo.

Cao lão chính mắt thấy Hạ Tưởng từng bước một thực hiện ước mộng, cũng là tự trong lòng cảm thấy vui mừng thay hắn, y cười liên tục, xua tay:

– Tiểu Hạ sao lại nói vậy, tôi còn phải cảm ơn cậu, không phải cậu, tôi làm sao có thể kiến tạo công viên Rừng Rậm ở thành phố Yến. Lại mở rộng Trân Quý Cư và Điển Tạ Uyển, rồi tới hiện tại là mở rộng sông Hạ Mã, còn có công viên Thủy Cảnh cùng với biệt thự Thủy Cảnh, nhìn thấy cảnh thành phố Yến trên bản thiết kế biến thành cảnh thật, tôi cảm thấy trẻ hơn mười mấy tuổi, lại được trở về những năm tháng khí thế ngất trời trước kia.

Cảm xúc của Cao lão quả thật phát ra từ đáy lòng. Y ở thành phố Yến thực hiện rất nhiều ước mộng trước kia, thậm chí còn có rất nhiều mộng tưởng phi thực tế, cũng tại thành phố Yến này mới trở thành khả thi. Không có gì làm cho xúc động lòng người hơn khi một nhà thiết kế nhìn thấy tác phẩm của mình từ bản vẽ biến thành vật thật, y cảm tạ Hạ Tưởng bởi vì nhờ có Hạ Tưởng giúp đỡ mới khiến y đủ tận tình ở lại thành phố Yến phát huy tài năng.

Trần Thiên Vũ và Hoàng Vĩ Cương cũng không biết thân phận của Cao lão, nghe y không gọi Hạ Tưởng là Chủ tịch quận đều hơi bất mãn, liếc mắt nhìn Cao lão một cái.

Hạ Tưởng không để ý tới sự khó hiểu của hai người, dù không đề cập tới phụ thân Cao lão là Cao Tấn Chu Phó chủ tịch tỉnh, thì chuyện giữa hắn và Cao lão là bạn vong niên, cho dù hắn lên làm Thị trưởng, Bí thư Thành ủy, Cao lão gọi hắn một tiếng tiểu Hạ cũng không có gì, hắn không phải kiểu vừa mới lên chức liền quên hết tất cả mọi người.

Hạ Tưởng cùng với Cao lão dọc theo bờ sông, vừa đi vừa nói chuyện, trao đổi bước mở rộng sông Hạ Mã tiếp theo.

Sông Hạ Mã có tám ki lô mét có nước, bắc ngạn có hai ki lô mét, nam ngạn có một ki lô mét, tổng cộng ba ki lô mét cho Tập đoàn Viễn Cảnh, hai bờ sông Nam Bắc cộng lại là mười sáu ki lô mét, một mình Tập đoàn Viễn Cảnh đã chiếm gần một phần năm, điều kiện đó không thể là không gặp may. Khúc sông bắc ngạn dài hai ki lô mét, trong đó một ki lô mét dùng để xây dựng công viên Thủy Cảnh, một ki lô mét dùng để mở rộng biệt thự Thủy Cảnh.

Khúc sông một ki lô mét Nam ngạn thì dùng để xây dựng khu vui chơi, chuẩn bị đầu tư xây dựng một khu lớn mang chủ đề công viên. Không giống với công viên Thủy Cảnh mở miễn phí, tính chất thư nhàn, chủ đề công viên lấy vui chơi làm chính. Tất cả đều là hạng mục thu phí, đồng thời cũng có hạng mục cung cấp du thuyền.

Nói chung, trước mắt tám ki lô mét sông thông thủy rất có triển vọng, đợi về sau toàn bộ bốn ki lô mét đường sông đều thông thủy rồi, chỉ riêng mục ngồi thuyền vòng quanh thành phố đã có thị trường triển vọng vô cùng rộng lớn.

Khúc sông còn lại, phân cho mười mấy nhà đầu tư của Tập đoàn Đại Tài, trong đó bất động sản Giang Sơn cũng được chia một ki lô mét, cũng coi như thu hoạch không nhỏ rồi.

Đoàn người Hạ Tưởng vẫn đi dọc theo bờ sông gần một ki lô mét, Hạ Tưởng không có ý gì mệt cả, ngay cả Cao lão cũng tràn đầy hứng thú. Trần Thiên Vũ và Hoàng Vĩ Cương đi bên cạnh, cảm thấy lưng mỏi chân đau, không khỏi đều âm thầm khâm phục Hạ Tưởng sức khỏe tốt và tinh thần hăng hái của Cao lão, hai người đều cảm thấy xấu hổ, không nói thể lực kém hơn so với lãnh đạo là đã rất mất mặt thì thôi, so với thể lực của Cao lão mà còn không bằng thì còn mặt mũi nào mà nói. Mưa có xu hướng càng ngày càng to, Hoàng Vĩ Cương muốn che ô cho Hạ Tưởng, Hạ Tưởng cũng không cần. Cùng Cao lão che chung một ô nói chuyện tiếp nhân lúc cao hứng, một già một trẻ vẫn chưa hết ý, nói liên tục.

Hạ Tưởng thị sát lần này kỳ thật chỉ dẫn theo Trần Thiên Vũ, Kim Hồng Tâm và Hoàng Vĩ Cương, đúng rồi, còn có lái xe Trương Lương. Trên việc công, Hạ Tưởng vẫn là ngồi xe số 2 của Quận. Một là biểu hiện coi trọng trình độ. Hai là cũng không đến mức thể hiện vẻ quá khác loại, trong quan trường có chút quy củ phải tuân thủ.

Trương Lương đáng nhẽ đỗ xe xong rồi, chờ ở xa xa. Thấy mưa ngày càng to, lo lắng lãnh đạo lên xe bất cứ lúc nào liền nổ máy cho xe chạy theo sau.

Lại đi thêm mấy trăm mét, Hạ Tưởng và Cao lão cơ bản đã thương lượng xong bước tiếp theo của Tập đoàn Viễn Cảnh. Chủ ý của Hạ Tưởng là Tập đoàn Viễn Cảnh mượn thời cơ đang lên của quận Hạ Mã, vừa phải kiếm lợi nhuận bình thường, vừa phải suy xét làm một ít công ích. Cao lão cũng hoàn toàn tán thành ý của Hạ Tưởng, thực lực của Tập đoàn Viễn Cảnh hùng hậu, nhưng bởi vì Liên Nhược Hạm không còn để tâm đến Tập đoàn Viễn Cảnh, yêu cầu về tỷ lệ tăng trưởng kinh tế đối với Tập đoàn không quá cao. Cao lão lại là người đặt sở thích và hứng thú lên hàng đầu, nhu cầu về tiền tài đã không còn quá lớn, cho nên Tập đoàn Viễn Cảnh trước mắt cứ dựa theo mục tiêu đã định, từng bước một vững bước đi, vừa đảm bảo được lợi nhuận hợp lý lại mang lợi ích và hiệu quả xã hội, giống như dạng doanh nghiệp tư nhân mang nửa tính chất công ích.

Hạ Tưởng đối với hiện trạng của Tập đoàn Viễn Cảnh vô cùng vừa lòng, vấn đề tiền bạc không có dục vọng to tát. Người quen của hắn đều biết rằng, thậm chí khi hắn ra khỏi cửa còn thường quên mang theo ví, cho dù mang thì chỉ có mấy trăm đồng bên trong. Liên Nhược Hạm đã từng đưa hắn thẻ ngân hàng bên trong có mấy trăm vạn, hắn chỉ động tới một lần, sau lại ném ở nhà, thiếu chút nữa đã quên.

Nhưng trên thực tế, không cần đề cập tới giá trị thân phận hàng tỷ đô la Mỹ của Liên Nhược Hạm, thì hiện hơn mấy tỷ tiền vốn trong tay Tiếu Giai, cùng với số cổ phần siêu thị Giai Gia mang tên cô, tổng cộng cũng có không dưới hai tỷ nhân dân tệ. Công ty của Tào Thù Lê hiện tại một năm kiếm mấy trăm vạn cũng không thành vấn đề, tiền đối với hắn mà nói, chỉ là một con số, hoặc là một thủ đoạn và sức mạnh.

Của cải chỉ có kiếm được từ dân, dùng cho người dân mới có ý nghĩa rõ rệt, nếu không phú quý trên giấy chung quy cũng chỉ là một trò chơi con số mà thôi. Người cả đời gửi món tiền kếch xù trong ngân hàng không động tới thật đáng buồn, giống như người chết trên một đống của cải cũng là người đáng xấu hổ. Của cải không tạo ra giá trị, không mang lại lợi ích cho xã hội, không mang lại hạnh phúc cho dân chúng, thì của cải chỉ là một đống cặn bã.

Doanh nghiệp lý tưởng trong suy nghĩ của Hạ Tưởng chính là con đường hiện tại Tập đoàn Viễn Cảnh đang đi. Ví dụ như khi Tập đoàn Viễn Cảnh nhận thầu xây dựng sông Hạ Mã đã chủ động gánh vác toàn bộ chi phí, hơn nữa cũng đề xuất điều kiện vô cùng ưu đãi, chỉ cần mấy trăm mẫu đất, cùng với một khu đất làm sân chơi, các hạng mục chính sách ưu đãi khác đều không đề xuất yêu cầu khắt khe với thành phố, điều kiện ưu đãi khiến không ít người không dám tin.

Đương nhiên, những gì Tập đoàn Viễn Cảnh làm cũng không phải đều không suy xét tới lợi ích kinh tế, chỉ là tính toán chắc điểm thiết nhập và triển vọng lâu dài về sau, mưu cầu lợi ích lâu dài. Trong mắt những người chỉ coi trọng lợi ích trước mắt thì cảm thấy Tập đoàn Viễn Cảnh ngốc đáng yêu. Kỳ thật Tập đoàn Viễn Cảnh thông minh nhất ở chỗ, nắm bắt mạch thị trường chuẩn xác, giành chiếm trước tiên cơ khi người khác chưa kịp phát hiện. Trong mắt người thiển cận, đương nhiên nhìn không ra đạo lý huyền diệu trong đó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 2
0 Bạch Vũ Tích bị Lăng Tiếu vỗ bờ mông, một cổ cảm giác mềm mại đánh úp lại, khiến cho nàng thiếu chút nữa đã mềm nhũn ngã vào trong ngực Lăng Tiếu, nàng hiện giờ đối với Lăng Tiếu càng ngày càng không muốn xa rời, cũng không còn rụt rè thẹn thùng như trước kia, lúc này đến lượt Bạch Vũ Tích nói: Thiếu gia, ta... Ta muốn. Lăng Tiếu bị cô nàng này một câu khơi gợi lên dục sơn, không nói hai lời, ôm lấy cô nàng này lần nữa về tới trong phòng, trước tiết hỏa đã rồi nói sau. Lần này lại bỏ ra một ngày một đêm, cơ hồ giày...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Miêu Nghị – Quyển 33
0 Xét từ một mức độ nào đó thì việc nắm giữ cách luyện chế Phá pháp cũng cũng hơi vô ích, huống hồ không phải hắn nắm giữ thật sự, bằng không thì đã có thể suy xét tới việc hợp tác với mấy vị Thiên Vương chống lại Thanh Chủ rồi. Loại tinh linh mới hẳn là có thể giúp hắn kiếm được lượng tài lực lớn, nhưng nếu không qua được cửa ải trước mắt này thì e là đến cả việc mở cửa hàng mới cũng không thành, chứ đừng nói tới việc ảnh hưởng trái chiều khi bán ra loại tinh linh mới, gây uy hiếp tới những thế lực đang kinh doanh tinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 18
0 Giang Nam hai mắt tỏa ánh sáng, cái Tiên Hồ Lô này miệng hồ lô đã mở ra, Hồ Thiên tiểu oa nhi đúng là từ trong miệng hồ lô hóa thành một đạo tiên quang bay ra, rơi xuống đất hóa thành trẻ mới sinh, vừa rồi hắn chỉ chú ý Hồ Thiên tiểu oa nhi, không có để ý hồ lô tím này, lúc này mới kịp tinh tế dò xét. Chỉ thấy cái Tiên Hồ Lô này nội hàm thế giới, như là một mảnh tiên vực thế giới mênh mông, trong đó chất chứa uy năng vô lượng, thật là khiến người trông mà thèm! Năm mươi ba đạo tiên đạo, luyện làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng