Quan Trường – Quyển 5

Phần 203

Hạ Tưởng nghe được âm thanh hơi quen thuộc, nhưng trong chốc lát nghĩ không ra là ai, nhìn lại, chỉ thấy giữa đám đông một công nhân giống như đã từng quen biết, vẻ mặt ngạc nhiên mừng rỡ, rồi lại chần chừ không dám bước ra nửa bước, ánh mắt toát ra vẻ thân thương và thiết tha, đôi mắt trông mong nhìn dán chặt vào hắn.

Có phải… lão Tiền? Não Hạ Tưởng nhanh chóng hoạt động, lập tức nhớ ra người trước mắt đúng là lão Tiền, người công nhân hắn biết khi thi công đường Sơn Thủy ở huyện An, lúc ấy hắn vì cứu mạng lão Tiền còn suýt nữa bị dòng nước lũ cuốn trôi đi.

Lão Tiền chẳng phải vẫn đi theo đội công trình của Hùng Hải Dương sao, làm sao lại xuất hiện ở đội công trình của Tôn Hiện Vĩ? Hạ Tưởng chỉ sửng sốt, không kịp nghĩ sâu nguyên nhân trong đó vội đi nhanh về phía trước, cầm tay lão Tiền một hồi, xúc động nói:

– Lão Tiền, ông khỏe không? Đã nhiều năm không gặp, ông hiện tại thế nào? Cuộc sống có tốt không?

Lão Tiền ban đầu vốn không dám nhận Hạ Tưởng, chỉ chớp mắt đã xa Phó chủ tịch huyện hai năm rồi, vẫn chưa gặp lại Phó chủ tịch huyện Hạ một lần, trong lòng lão Tiền luôn cứ nhớ mãi. Phó chủ tịch huyện Hạ có ơn cứu mạng ông, cả những điều Phó chủ tịch huyện Hạ làm ở huyện An, ông thủy chung ghi tạc trong lòng, mỗi một lần nhớ tới trong tim dường như có lửa rực cháy, ấm áp trong ngực.

Hôm nay bất ngờ nhìn thấy tất cả mọi người đang vây quanh một đại quan dường như là Phó chủ tịch huyện Hạ, ông mới đầu không dám nhận, sau lại càng nhìn càng thấy giống, thật sự không kìm nổi mới nhỏ giọng mà hô một câu, không nghĩ tới Phó chủ tịch huyện Hạ còn nhớ rõ tên của ông, còn chủ động tiến về phía trước cầm tay ông, hoàn toàn không quan tâm trên tay ông đầy bùn đất!

Phó chủ tịch huyện Hạ thăng quan thành Chủ tịch quận Hạ, nhưng mặc kệ là Phó chủ tịch huyện Hạ hay là Chủ tịch quận Hạ đều là Hạ Tưởng đáng kính ân cần nhất trong tim của lão Tiền!

Ông mãi mãi không quên được thời điểm Hạ Tưởng cứu ông đã thốt ra một câu “Các anh em”, mãi mãi cũng không quên được ơn cứu mạng của Hạ Tưởng đối với ông, mãi mãi cũng không quên được là bởi vì Hạ Tưởng, ngày xưa từ một đám nông dân hợp thành một đội công trình, cũng đi lên thành phố tiếp nhận các công trình lớn.

Ân nhân Phó chủ tịch huyện Hạ hiện tại với vẻ mặt tươi cười chân thành, nắm chặt tay ông, vẫn như trước kia không hề kiêu căng chút nào, không có giả bộ ra vẻ, ngay lời nói của hắn cũng đều lộ vẻ thân thiết và nhiệt tình.

Trong nháy mắt đôi mắt lão Tiền đã ươn ướt, giọng run rẩy nói một câu:

– Phó chủ tịch huyện Hạ…

Kim Hồng Tâm đi cùng Hạ Tưởng đến vội vàng nhắc nhở nói:

– Hiện tại Chủ tịch quận Hạ là Chủ tịch quận của quận Hạ Mã.

Hạ Tưởng khoát tay:

– Phó chủ tịch huyện hay Chủ tịch quận cũng chẳng qua chỉ là cách xưng hô thôi, tôi và lão Tiền là bạn cùng chung hoạn nạn, không chú ý nhiều như vậy.

Lão Tiền lại không rõ lắm Phó chủ tịch huyện và Chủ tịch quận khác nhau, cũng biết Hạ Tưởng thăng quan rồi, lại nghe Hạ Tưởng nhắc tới là bạn cùng chung hoạn nạn với ông liền nhớ lại cảnh tượng nước lũ cuồn cuộn ngất trời năm nào, cuối cùng không kìm nổi nữa nước mắt rơi như mưa:

– Phó chủ tịch huyện Hạ, chúng tôi đều nghĩ tới anh, đã hơn một năm, tôi không có lúc nào là không nhớ anh thật là tốt, đại ân đại đức của anh tôi không nghĩ đến báo…

Đang nói chuyện, lão Tiền lại muốn quỳ xuống khấu đầu lạy tạ.

Hạ Tưởng giữ chặt ông, oán trách nói:

– Lão Tiền, chuyện đã qua lâu như vậy, không cần lúc nào cũng ghi tạc trong lòng.

Hắn không muốn lão Tiền nhắc lại chuyện xưa, liền thay đổi đề tài.

– Hùng Hải Dương cũng đang ở thành phố Yến à?

– Ở, ở.

Lão Tiền vừa lau nước mắt, vừa lấy ra điện thoại:

– Tôi gọi điện thoại cho nó, bảo nó lại đây gặp Phó chủ tịch huyện Hạ. Nó cũng vẫn nhắc tới anh, nói phải trực tiếp cảm ơn anh, đáng tiếc vẫn chưa có cơ hội.

Hoàng Kiến Quân và Thi Trường Nhạc ngơ ngác nhìn nhau, lại thêm ai nữa đây?

Hạ Tưởng cũng không ngăn lão Tiền, bởi vì hắn nhìn thấy niềm vui sướng của lão Tiền phát ra từ đáy lòng, hắn cũng không muốn làm nhiệt huyết của lão Tiền lạnh đi, liền để kệ ông.

Lão Tiền nói chuyện điện thoại xong, vẻ mặt hưng phấn nói:

– Giám đốc Hùng sẽ đến ngay lập tức, còn có mấy người tại huyện An năm đó đều muốn đến gặp anh.

Lão Tiền nói xong, quay đầu về phía mấy người công nhân la lớn:

– Các anh em, các anh em biết Chủ tịch quận Hạ là ai không? Anh ấy chính là Phó chủ tịch huyện Hạ năm đó đã cứu mạng tôi trong cơn đại hồng thủy, là Phó chủ tịch huyện Hạ mà mỗi ngày tôi đều một lần nói với các anh em!

Nếu nói vừa rồi ánh mắt nhóm công nhân nhìn Hạ Tưởng là tò mò và kính sợ, lão Tiền vừa nói xong, tất cả ánh mắt công nhân dừng lại trên người Hạ Tưởng lập tức đều biến thành kính nể! Nhóm công nhân vừa rồi còn cười hỉ hả lập tức lặng ngắt như tờ, dáng vẻ uể oải vừa rồi lập tức biến mất như chưa từng thấy, tất cả mọi người đứng thẳng người, chỉnh tề hướng về phía Hạ Tưởng với ánh mắt tôn kính!

Cũng không ai ngẩng đầu lên, mấy chục công nhân tại hiện trường tất cả đồng thanh mà hô một tiếng:

– Kính chào Chủ tịch quận Hạ!

Âm thanh như sấm rền, ngay cả Hoàng Kiến Quân không kịp phòng bị cũng bị làm cho hoảng sợ, theo bản năng mà lui về phía sau một bước.

Thi Trường Nhạc lại sợ tới mức thiếu chút nữa không xoay người bỏ chạy về trụ sở Cục Tài chính, chờ sau khi y ý thức được thất thố liền đứng lại, trên mặt lâm râm nóng lên, cảm thấy hành động vừa rồi hơi mất mặt.

Vài phút sau, hơn mười xe công trình rầm rầm đi tới, hơn 100 công nhân từ trên xe nhảy xuống, người cầm đầu đúng là Hùng Hải Dương mà Hạ Tưởng xa cách đã lâu. Hùng Hải Dương vừa thấy Hạ Tưởng, vẻ mặt đỏ bừng xúc động, sải bước lớn đi tới trước mặt Hạ Tưởng, một thanh niên trai tráng to cao như vậy, chân tay lại hơi luống cuống mà đứng cách xa chỗ Hạ Tưởng một thước, co quắp nói:

– Phó chủ tịch huyện Hạ, không, Chủ tịch quận Hạ, lão Hùng tôi đã đến.

Hạ Tưởng chủ động đưa tay ra nắm lấy tay Hùng Hải Dương, xúc động nói:

– Hải Dương, đã hơn một năm không gặp các anh rồi, các anh cũng khỏe chứ?

Ánh mắt Hạ Tưởng toát ra vẻ tha thiết và quan tâm, ánh mắt dừng lướt dần đến hơn 100 công nhân đứng sau lưng Hùng Hải Dương, vẫn là những bóng dáng quen thuộc này, vẫn là những người đàn ông khỏe mạnh, tráng kiện này, ánh mắt hắn cũng hơi hơi ươn ướt, những năm tháng tuổi trẻ hào hùng đó sao có thể nào quên!

Hùng Hải Dương thấy Hạ Tưởng biểu lộ tình cảm chân thành, hai mắt càng rưng rưng nói không ra lời. Hơn 100 công nhân phía sau ai ai cũng đều vô cùng xúc động, nhưng ở trước mặt Hạ Tưởng lại đều cố gắng duy trì dáng vẻ cứng rắn, không muốn để Phó chủ tịch huyện Hạ kính yêu thấy cái không đúng của bọn họ.

Hạ Tưởng nhìn kỹ từng nhóm công nhân đã từng đồng cam cộng khổ với hắn, trong lòng cảm xúc dâng trào. Từng cảnh tượng năm đó hiện lên trong trí nhớ không khỏi muôn phần xúc động, quay đầu lại nói với Kim Hồng Tâm, Hoàng Kiến Quân và Thi Trường Nhạc:

– Những người công nhân này đều là các anh em tôi quen tại huyện An khi thi công đường Sơn Thủy.

Một câu “các anh em” nói ra, lập tức khiến Hoàng Kiến Quân nhìn Hạ Tưởng với ánh mắt khác.

Hoàng Kiến Quân xuất thân là quân nhân, cảm nhận sâu sắc tình thân giữa các chiến hữu. Tình chiến hữu có chút tương tự với sự kính yêu của những người công nhân đối với Hạ Tưởng lúc này, y có thể rõ ràng mà cảm nhận được những người công nhân từ đáy lòng mà vô cùng yêu quý Hạ Tưởng, khiến y vô tình nhớ tới tình yêu thương của chiến sĩ đối với thủ trưởng trong quân đội!

Hạ Tưởng có thể chiếm được sự tôn trọng thật lòng của những người công nhân thì đã đủ để chứng minh hắn là một người có thể tín nhiệm, đáng tin cậy. Bởi vì tình cảm của những người công nhân là thật thà chất phác nhất, tiêu chuẩn phân biệt một người xấu của bọn họ rất đơn giản, đơn giản đến mức chỉ cần anh thành tâm với họ, họ liền thành tâm với anh.

Hạ Tưởng năm đó bất kể đã làm cái gì, có thể đối xử chân thành với họ đã đổi lại được những người công nhân đã hơn một năm vẫn nhớ mãi không quên Phó chủ tịch huyện Hạ của bọn họ, trong lòng Hoàng Kiến Quân hỗn độn, lần đầu tiên nảy sinh sự kính trọng đối với Hạ Tưởng!

Nếu nói trước kia thái độ y từng bày tỏ đối với Hạ Tưởng hiện rõ là sự dựa dẫm trong tình trạng bị tình thế ép buộc, là tình cảnh không thể không thỏa hiệp, nhưng giờ này khắc này y lại cảm thấy may mắn trong lòng vì đã lựa chọn đứng chung đội với Hạ Tưởng. Bởi vì hiện tại y đã hiểu rõ một đạo lý, Hạ Tưởng không chỉ là một cán bộ quan chức, là Chủ tịch quận quận Hạ Mã, hắn còn là một người đàn ông có nghĩa khí, chân thành, một người bạn chí cốt thật sự.

Sau khi Hoàng Kiến Quân nghĩ thông suốt, lại nhìn bóng dáng cũng không cao lớn của Hạ Tưởng, bỗng nhiên liền có một cảm giác vĩ đại lớn lao.

Thi Trường Nhạc vẻ mặt kinh ngạc, không rõ rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên trong lòng y lại liên tục kinh ngạc, không nghĩ tới chẳng những một câu nói của Hạ Tưởng khiến cả đội công trình phụng sự như thánh chỉ, còn tiếp tục gọi tới một đội công nhân, mỗi người đều nhìn Hạ Tưởng như đang ngắm nhìn vầng thái dương, khiến cho Thi Trường Nhạc có cảm giác choáng váng huyễn hoặc không có thật.

Hạ Tưởng, sao hắn lại có uy danh kinh người như vậy?

Thi Trường Nhạc tính tình khôn khéo, y cũng biết trong quan trường rất ít tình cảm xúc động thật sự, hơn nữa cho dù là Bí thư và Chủ tịch quận, đôi khi những lời nói ra chưa chắc mọi người cũng đều nghe theo. Mượn nhóm công nhân mà nói, bọn họ có đôi khi vùng dậy, mặc kệ lời nói của Bí thư Quận ủy hay Chủ tịch quận, thậm chí lời của Bí thư Thành ủy và Thị trưởng cũng không nghe, nhưng bọn họ rất nghe lời của người làm cho bọn họ tin phục.

Quyền lực đôi khi không thể lớn hơn sự hấp dẫn từ nhân cách con người.

Hạ Tưởng vừa xuất hiện đã làm chấn động cả một khu đã nói lên một điều, Hạ Tưởng chính là người bọn họ tín nhiệm nhất và kính nể nhất!

Thi Trường Nhạc càng ngày càng cảm thấy nhìn không thấu Hạ Tưởng, ánh mắt đảo qua mấy vòng, trong lòng cũng suy nghĩ nhiều hơn. Đồng thời ở sâu trong nội tâm của y, quyết định đi theo Bạch Chiến Mặc cũng đã bắt đầu lung lay. Chủ tịch quận Hạ có thể đối xử thâm tình hậu ý với đám công nhân, thì người theo hắn hẳn là cũng sẽ được đối xử tử tế… Y không ngừng đánh giá Hạ Tưởng, tâm tư trong lòng ngày càng trĩu nặng.

HẾT QUYỂN 5

Bạn vừa đọc xong Quyển 5, đọc tiếp Quyển 6 tại đây: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-6-full/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-quan-truong/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 17
4 Dần dần, khí tức của mẹ Vĩnh Hằng khuếch tán ra. Tiên Vực Vĩnh Hằng chậm rãi từ một bên bay ra. Ở lúc này thân thể Bạch Tiểu Thuần trong tiết điểm, vẫn giống như năm đó như vậy, hao phí gần như tất cả sức sống, tại trong sự suy yếu vô cùng, hắn cười, trên mặt nụ cười thỏa mãn. Hai mắt hắn nhắm nghiền, rơi vào Tiên Vực Vĩnh Hằng. Gần như ở trong nháy mắt khi thân thể hắn hạ xuống, mẹ Vĩnh Hằng ngưng tụ ra quầng sáng ôn hòa, bao phủ thân thể hắn, mềm nhẹ nâng lên, rơi vào trong Khôi Hoàng Thành. Trước khi hôn mê, hắn hình như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Hướng Nhật – Quyển 3
0 Trên thực tế, cũng không phải giọng nói có gì quái dị, mà là loại ngôn ngữ dùng để nói. Không phải tiếng Hán, là tiếng Pháp! Trong cả trường học, người dùng loại ngôn ngữ này nói chuyện với mình, cũng chỉ có cô nàng tây dương vóc người vô cùng nóng bỏng mà thôi. Tuy nhiên cô nàng tây dương này tính kế quá sâu, nàng từng muốn lợi dụng mình để mượn đao giết người, cũng may lúc ấy mình không ngốc nghếch đến nỗi ra tay với mấy thằng cha ngoại quốc kia, nếu không thật sự đã bị trúng kế. Hơn nữa không phải nàng ta đã nói đối phương sẽ gây bất...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Lưu Phong – Quyển 2
0 “Oanh...! ” Một tiếng nổ lớn, Hạo Thiên kiếm rốt cục xuyên qua tầng tầng lớp lớp kiếm khí, cùng Tuyệt Thế kiếm giao nhau. Kình khí cường đại này dựa vào sự tiếp xúc trong thoáng chốc, men theo Hạo Thiên kiếm cuốn vào tay Lưu Phong như dời non lấp bể, uy thế hủy diệt tất cả. Trương Thiên Sư hơi kinh hãi, sợ vị kiếm tiên tiền bối này không cẩn thận một cái tiêu diệt nhân tài do mình khổ tâm bồi dưỡng. Lưu Phong ra sức chống đỡ, Hạo Thiên kiếm phát ra âm thanh chói tai, kiếm quang màu trắng giống như tia chớp bắn đi. “Phanh...! ” Mặt đất dưới chân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng