Hoàng Lâm ngây người, chợt nghĩ tới:
– Phó giám đốc sở Ngoại thương tỉnh kiêm Giám đốc sở Cơ điện tỉnh tỉnh? Giám đốc sở Chu tính tình thật thà chất phác, lại ít lời, hơn nữa cuộc sống cũng mộc mạc. Ông ta có thể có chuyện gì cơ chứ? Đồng chí Hạ Tưởng, nói chuyện phải theo lương tâm, không nên tùy tiện chỉ trích người tốt.
– Nếu Chu Kỷ Nguyên là người tốt, thì Cổ Nhân Kiệt cũng là người tốt. Y mà là người tốt, hừ, có nói các ông cũng không tin, đợi một lát mà xem trò hay đi
Cổ Ngọc vừa đúng lúc chen vào một câu, còn muốn nói thêm gì nữa thì bị Hạ Tưởng trừng mắt nhìn, đành phải vội vàng câm miệng.
Hạ Tưởng liền tiếp lời Cổ Ngọc nói:
– Dựa vào tình hình bước đầu nắm được, từ khi Chu Kỷ Nguyên đảm nhiệm chức Giám đốc sở Cơ điện tỉnh tới nay, đã trắng trợn thu phí cờ bạc hối lộ, với số tiền khổng lồ, và rất là nhiều lần, đến mức khiến cho người nghe rợn cả gai óc. Không ít cán bộ sở Cơ điện rất là tức giận Chu Kỷ Nguyên nhưng không dám nói gì, đã gởi hàng tá thư khiếu nại tố cáo tới Ủy ban Kỷ luật tỉnh, đáng tiếc là đá chìm đáy biển, toàn bộ đều bị Cổ Nhân Kiệt ỉm đi, giữ lại
Hoàng Lâm và Lưu Húc liếc nhau, sợ tái cả mặt:
– Hạ Tưởng, cậu nói thì phải có chứng cớ, lên tiếng chỉ trích hai cán bộ quốc gia cấp sở, là phải chịu hậu quả nghiêm trọng. Lời của cậu có chứng cớ gì không?
– Chứng cớ?
Hạ Tưởng nâng tay lên nhìn nhìn
– Đừng vội, cũng sắp tới rồi, khoảng mười phút nữa thì có
Cổ Ngọc cũng ở một bên thì liên tục gật đầu:
– Cũng may có các ông hợp tác với chúng tôi, cảm ơn, rất rất cảm tạ
Hoàng Lâm và Lưu Húc ngơ ngác nhìn nhau, không rõ trong hồ lô của Hạ Tưởng là bán thuốc gì, vội hỏi:
– Rốt cuộc là chuyện như thế nào? Đồng chí Hạ Tưởng, hy vọng cậu cho chúng tôi một lời giải thích cụ thể
– Nếu như tình huống phản ánh của tôi là sự thật, các ông có thể đứng vững trước các mặt áp lực không, triệt để điều tra sự thật về tội của Chu Kỷ Nguyên đã phạm không?
Hoàng Lâm kiên định gật đầu, nhìn Lưu Húc một cái. Nói:
– Tôi và lão Lưu hợp tác nhiều năm, hai người chúng tôi không trông mong vào việc có thể thăng quan tiến chức. Nguyện vọng lớn nhất chính là bắt hết bọn tham quan trong thiên hạ, chỉ cần tình hình phản ánh của cậu là thật, mặc kệ ông ta là quan to, mặc kệ ông ta có hậu thuẫn vững mạnh, tôi và lão Lưu đều có thể đứng vững trước áp lực, điều tra tới cùng
Hạ Tưởng chính là xem trọng tính cách rắn rỏi của Hoàng Lâm và Lưu Húc, biết hai người bọn họ đã ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh nhiều năm, vẫn là đại biểu kiên định ở trung gian, không kéo bè kết phái, chỉ biết việc không biết người. Tuy cũng đã đắc tội với không ít người, nhưng bởi vì bản thân cây ngay không sợ chết đứng, tỉnh Yến lại cần một hai hình tượng gương mẫu như thế, cho nên mặc dù người căm hận bọn họ không ít, vẫn không ai có thể làm gì được bọn họ
Hạ Tưởng gật đầu cười:
– Chắc là các ông đều rất tò mò Chu Hồng là ai? Tôi cũng muốn biết, tôi không quen biết cô ta, cũng không hề biết tên thật của cô ta, may thay cô ta để lại cho tôi một số điện thoại di động, qua kiểm chứng, tên chủ máy đăng ký là Dương Đại Hoa, tuy nhiên theo điều tra người này có thể là dùng tên giả. Tiếp sau đó thông qua công nghệ kỹ thuật xác định được vị trí cụ thể, trải qua theo dõi và âm thầm điều tra, rốt cục điều tra ra tên thật của Chu Hồng là Tùng Phong Nhi, Tùng Phong Nhi có một người chị tên là Tùng Diệp Nhi, mà Tùng Diệp Nhi là người tình của Chu Kỷ Nguyên
Hoàng Lâm nghe liền hiểu, Hạ Tưởng đã lợi dụng ban điều tra hình sự và công nghệ kỹ thuật, tra ra thân phận thật sự của Chu cái gì Hồng, thì có thể tìm ra nguồn gốc. Đúng là khổ tâm suy nghĩ, chuyện tặng quà của Tùng Phong Nhi đã được tra ra manh mối. Mà khoan, đột nhiên y bừng tỉnh, trợn to mắt nhìn Hạ Tưởng:
– Sao cậu lại có khả năng dùng công nghệ kỹ thuật xác định Tùng Phong Nhi? Sao cậu lại có quyền này?
Hạ Tưởng cười hàm súc:
– Xin lỗi nha, cái này chỉ là quá trình, quan trọng là kết quả. Tôi làm sao có thể dùng công nghệ thông tin thuộc vào loại cơ mật, không thể nói ra. Tôi chỉ muốn nói chính là, thông qua theo dõi Tùng Phong Nhi, tra ra được Tùng Diệp Nhi, lại thông qua điều tra Tùng Diệp Nhi, tìm ra được chứng cớ quan trọng có liên quan việc tham ô nhận hối lộ của Chu Kỷ Nguyên
Hạ Tưởng có thể xác định được Tùng Phong Nhi, tất nhiên là đã dùng tới năng lực của Khâu gia ở Cục An ninh Quốc gia tỉnh. Theo sau hắn lại cho Tiêu Ngũ ra mặt lần nữa, thông qua theo dõi, ngấm ngầm điều tra, để cho Tiêu Ngũ từng là trinh thám thi triển bản lĩnh, cuối cùng thăm dò được quan hệ tình nhân giữa Tùng Diệp Nhi và Chu Kỷ Nguyên
Hạ Tưởng có nguyên tắc là người không phạm ta, ta không phạm người, người mà phạm ta, ta tất phạm người. Bị người bày mưu hãm hại, mặc dù hắn đoán cũng có thể là chủ ý của Thôi Hướng nhưng Thôi Hướng thân là Phó bí thư tỉnh ủy, thế lực khổng lồ, vây cánh lại đông, khẳng định là khi y bày mưu tính kế, đều có tay chân làm việc này. Chu Kỷ Nguyên cho dù không phải người bên Thôi Hướng, cũng là người Thôi Hướng trọng dụng, nếu y cam tâm làm chim đầu đàn, vậy cho y một phát súng
Ai bảo y bản thân đã là một tham quan trời sinh. Quả thực chính là chui đầu vô lưới chê cuộc sống quá dài! Hạ Tưởng cho Tiêu Ngũ dùng hết khả năng thu thập chứng cớ Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ. Trên cơ bản đã thu được manh mối, Chu Kỷ Nguyên thân là Giám đốc sở Cơ điện tỉnh, quản lý phê duyệt hạn ngạch xe hơi nhập khẩu toàn tỉnh, quyền lực cực lớn, mà hạn ngạch xe hơi nhập khẩu lại là một mỏ vàng, duyệt cho ai, thì người đó tiền vào như nước. Bởi vậy, Chu Kỷ Nguyên là một thần tài bạc tỷ trong mắt thương nhân kinh doanh xe hơi.
Chu Kỷ Nguyên là bị một ông trùm kinh doanh xe hơi ở thủ đô là Khu Hoa Quan dụ dỗ
Vốn công ty Khu Hoa Quan được đăng kí ở thủ đô, không thuộc phạm vi tỉnh Yến quản hạt, tuy nhiên hạn ngạch xe thì có thể chuyển nhượng, Chu Kỷ Nguyên liền tìm cách đem hạn ngạch xe tỉnh Yến chuyển nhượng cho Khu Hoa Quan
Sau khi Khu Hoa Quan quen biết Chu Kỷ Nguyên, sắp xếp êm xui tốt đẹp, mời y đi đánh Golf, tới khách sạn ngoại giao cao cấp ăn cơm, biếu tặng tiền mặt, tận tâm lấy lòng y, rất là nhanh Chu Kỷ Nguyên đã bị Khu Hoa Quan đánh bại, hai người ai theo yêu cầu người nấy, kết thành đồng minh giao dịch quyền và tiền
Về phần Chu Kỷ Nguyên tham ô tới mức độ bao nhiêu, Hạ Tưởng và Tiêu Ngũ tất nhiên tra không ra, nhưng trên cơ bản đã nắm giữ sự thật Chu Kỷ Nguyên phạm tội, còn thiếu chứng cớ thôi. Đồng thời cũng tra ra, có không ít thư khiếu nại tố cáo sau khi gởi tới Ủy ban Kỷ luật tỉnh, đều là đá chìm đáy biển. Hạ Tưởng không động tới Hình Đoan Đài, mà thông qua quan hệ của Tần Thác Phu biết được, mối quan hệ rất thân mật của Chu Kỷ Nguyên và Cổ Nhân Kiệt
Tần Thác Phu thông qua người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh dò hỏi biết được, Cổ Nhân Kiệt lợi dụng chức quyền giấu nhẹm tất cả thư tố cáo Chu Kỷ Nguyên
Hạ Tưởng trong lòng có mục đích rõ ràng, muốn bắt Chu Kỷ Nguyên thì dễ, còn muốn lật đổ Cổ Nhân Kiệt thì khó. Bởi vì hành vi Chu Kỷ Nguyên tham ô nhận hối lộ rất dễ dàng được tra ra, còn Cổ Nhân Kiệt dường như là quan trong sạch, không phạm sai lầm gì to tát, trong nhất thời sẽ không nắm được nhược điểm y. Nhưng Hạ Tưởng lại không chịu dễ dàng buông tha Cổ Nhân Kiệt. Nếu hắn không thể làm gì Thôi Hướng, nhưng có cơ hội đánh gẫy nanh vuốt của Thôi Hướng thì sao có thể bỏ qua? Nếu có thể thừa cơ xoá sạch Chu Kỷ Nguyên và Cổ Nhân Kiệt, cũng đã khiến Thôi Hướng cảm thấy đau, khiến y kiềm chế lại, không nên tiếp tục tiến hành âm mưu quỷ kế, cũng muốn cho y biết một chút lợi hại của mình
Có đôi khi đối phó với tiểu nhân đánh lén sau lưng, cần phải ra tay đánh trả, hơn nữa còn phải đánh y một đòn đau điếng. Đánh tới khi y sợ hãi, mới có thể khiến cho y tự biết đường này không thông. Nếu không một số ít bọn đạo chích cứ ở sau lưng nhảy tới nhảy lui, thỉnh thoảng lại ra tay đánh lén, làm phiền người ta quá. Như Trình Hi Học công khai là một con ruồi còn có thể phòng bị được. Nhưng là người thâm hiểm dùng một số biện pháp bỉ ổi để hãm hại người khác thì chẳng khác nào con muỗi, thi thoảng lại chích người ta một cái, tuy ko nguy hiểm đến tính mạng, nhưng cũng khiến người ta ngứa ngáy khó chịu
Cho nên đối phó với muỗi, thì nên đập một phát cho chết tươi
Đã có một cơ hội thì sao có thể bỏ qua? Hạ Tưởng từ trước khi đi công tác đã đem hết thảy chuẩn bị thỏa đáng. Sau khi trở về thì đối phương đã bắt đầu hành động, cũng nằm trong dự kiến của hắn. Tuy nhiên Cổ Ngọc đột nhiên chen vào, hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của hắn.
Kinh ngạc qua đi, Hạ Tưởng chỉ đơn giản tương kế tựu kế, thừa dịp Hoàng Lâm và Lưu Húc không chú ý, cùng Cổ Ngọc thảo luận kế sách.
Cổ Ngọc tính cách trẻ con, nghe nói có chuyện tốt, liền tự nhiên ủng hộ, nhất là lúc Hạ Tưởng bị người vu oan, cô lại không do dự đứng ra bênh vực
Ý Hạ Tưởng là, nếu đã náo loạn, thì nên làm một trận lớn, xem ai cuối cùng không thể dẹp yên? Cổ Nhân Kiệt nếu một chút chuyện cũng không có, thì mình cũng hết cách bắt y. Nếu y có chuyện, y lại cố ý tự đào mồ cho mình, không trị y thì trị ai? Hạ Tưởng liền thay đổi chủ ý, từ đơn thuần muốn bắt Chu Kỷ Nguyên, đổi thành bắt Chu Kỷ Nguyên đánh mạnh vào Cổ Nhân Kiệt
Đương nhiên, kiểm tra sự tình Chu Kỷ Nguyên vẫn là giao cho người công bằng chấp pháp đi xử lý là tốt nhất, nếu không rất có thể sẽ phán nhẹ tội nặng của Chu Kỷ Nguyên. Hoàng Lâm và Lưu Húc tuy rằng bắt mình, cũng chỉ vì không rõ chân tướng, đều không phải là cố ý đối xử mình như vậy. Hai người tính tình ngay thẳng, tính cách không nể mặt một ai, dùng để đối phó Chu Kỷ Nguyên không thể tốt hơn
Cho nên hiện tại mới có một cuộc đối thoại giữa Hạ Tưởng và bọn họ.
Hoàng Lâm và Lưu Húc đều vô cùng chấn động.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 29/09/2017 12:39 (GMT+7) |