Quan Trường – Quyển 5

Phần 72

Hạ Tưởng đang phản bác cách nói của Trình Hi Học là trong quá trình cải cách chế độ doanh nghiệp có mưu mẹo hay không.

– Nhưng có một điểm, có những vật dụng trong nhà hư hỏng thậm tệ thì chỉ có thể bị đào thải mà không cần thiết phải để lại, tin rằng trong lòng mọi người đều có một tiêu chuẩn được xem như công bằng. Ví dụ về nhà máy bông vải. Mọi người đều biết, không chỉ có nhà máy bông vải của tỉnh Yến bị đóng cửa nghiêm trọng, trong nước dường như tất cả nhà máy bông vải đều trải qua nổi đau phá sản đóng cửa. Vừa rồi giáo sư Trình nói không sai, thành phố Đan Thành cũng từng là thị trường lớn về bông vải, có sáu nhà máy bông vải, nhưng chúng ta cũng phải nhìn thấy một sự thật ác liệt là sáu nhà máy bông vải đều phá sản, không còn nhà máy nào sinh tồn, rốt cuộc là có nguyên nhân gì tạo thành cục diện hiện nay? Tôi nghĩ đây cũng là một nguyên nhân mấu chốt thi hành chính sách điều chỉnh kết cấu sản nghiệp. Chính là nếu như nhận thức sớm vấn đề của bản thân chúng ta, tiến hành sớm điều chỉnh kết cấu sản nghiệp, không dám nói các nhà máy bông vải đều có thể cứu sống, nhưng ít nhất cũng có hai ba nhà máy có thể sống sót.

– Cho nên tôi muốn nói chính là, chỉ trích cách nói không tiến hành cải cách chế độ của nhà máy bông vải là vô cùng không có trách nhiệm, nhà máy bông vải như một chiếc ghế đã lung lay, bốn chân đều đã gãy, gỗ cũng tệ, làm thế nào cải chế? Nếu như đóng chân mới thì gỗ vốn có cũng không thể sử dụng được bao lâu, tình hình như vậy, đổi một chiếc ghế khác là cách lựa chọn sáng suốt nhất, mà không phải là nhất định phải tu bổ chiếc ghế cũ, chẳng những phí thời gian phí sức lực, hơn nữa còn là hành động thật sự hao tài tốn của!

Câu cuối cùng, giọng nói của Hạ Tưởng đột nhiên cao lên không ít, lộ rõ tác dụng.

Sở Nhiên thấy Hạ Tưởng hoàn toàn nắm bắt được không khí hiện trường, cố tình quấy rối bố cục của Hạ Tưởng, liền vội vàng chen vào nói:

– Xin lỗi, Trưởng phòng Hạ, tôi cắt ngang một chút, muốn xin phép hỏi một câu, trong quá trình cải cách chế độ thành phố Đan Thành, tại sao nhìn trúng hạng mục tuyến đường sắt nối ra biển và dự án du lịch văn hóa trước mà không chọn những hạng mục khác tiến hành cải cách chế độ trước, có phải có mục đích gì không thể nói ra cho người khác biết hay không?

Câu hỏi của Sở Nhiên vô cùng không khách sáo, thậm chí có thể nói là rất bất lịch sự, hiển nhiên cô đóng vai trò đỏ mặt tía tai.

Hạ Tưởng không chút tức giận, ngược lại còn ôn hòa mà cười:

– Bạn Sở hỏi rất hay, trước khi tôi trả lời vấn đề của cô, tôi muốn hỏi cô và mọi người một vấn đề trước, có được không?

Sở Nhiên gật đầu.

Hạ Tưởng lấy tay chỉ ra hội trường, cười hỏi:

– Xin hỏi bạn Sở khi vừa bước vào hội trường, trước tiên chú ý gì?

Sở Nhiên sửng sốt, hiển nhiên không nghĩ tới Hạ Tưởng sẽ có một vấn đề như vậy, suy nghĩ rồi thành thật trả lời nói:

– Tôi nhìn thấy giáo sư Trình trên bục giảng trước.

Hạ Tưởng gật đầu cười, quay đầu lại hỏi Trình Hi Học:

– Xin hỏi Giáo sư Trình, ông chú ý gì trước?

Trình Hi Học có chút chần chừ, nói:

– Tôi chú ý các vị giáo sư và chuyên gia ngồi hàng đầu trước.

Hạ Tưởng cũng cười như vậy, lại hỏi Trương Dương vấn đề tương tự.

Trương Dương trả lời là chú ý tới đám người đông nghìn nghịt ở đây trước.

Sau đó Hạ Tưởng lại hỏi Cốc Nho, Cốc Nho cười ha ha:

– Hạ Tưởng hỏi tôi, tôi phải nói thật rồi, khi tôi vừa vào cửa liền chú ý hội trường hôm nay bố trí đổi mới hoàn toàn, nhất là hai dàn loa ở phía trên đã đổi mới, cũng là vì buổi diễn thuyết của giáo sư Trình, đại học Trung Sơn quả thật đã bỏ vốn không ít.

– Ha ha

Lời nói của Cốc Nho khiến mọi người cười vang, đều đưa ánh mắt nhìn về phía dàn loa treo ở phía trên, quả nhiên, vừa nhìn là thấy thiết bị mới thay.

Hạ Tưởng lại hỏi Liễu Tuấn, Liễu Tuấn cũng vô cùng phối hợp Hạ Tưởng, còn đứng lên, lớn tiếng nói:

– Khi tôi vừa vào cửa liền chú ý một điểm. Ánh mắt của tôi độc đáo, người khác chắc chắn không chú ý đến, chính là tấm bandroll treo phía trên một bên cao một bên thấp, không có cân bằng.

Mọi người vừa nghe, đều không hẹn mà cùng nhìn lên tấm bandroll treo phía trên sân khấu, quả nhiên, trái cao phải thấp, không nằm trên đường thẳng.

Mọi người lại phát ra một loạt tiếng nghị luận.

Sau đó, Hạ Tưởng lại hỏi vài sinh viên ở đây.

– Tôi vừa vào cửa thì nhìn thấy một cô gái xinh đẹp.

Một nam sinh vẻ mặt đầy mụn nói.

– Trước tiên tôi nhìn thấy hai gã bảnh bao.

Một nữ sinh tự xưng tên Tiểu Nguyệt Nguyệt nói.

– Trước tiên tôi chú ý đến đèn trong hội trường, sáng hơn nhiều so với trước đây

– Tôi chú ý nhất là hội trường hiếm khi được quét dọn sạch sẽ như hôm nay.

Mọi người nói xôn xao, gần như không ai có đáp án giống nhau.

Sau khi Hạ Tưởng hỏi một vòng, lại trở lên sân khấu, đối diện với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, nói ra đáp án:

– Nếu như xem hội trường như thành phố Đan Thành, mỗi người đi vào đều được coi như là một người chủ đạo của tổ lãnh đạo. Bởi vì sở thích và hứng thú của mỗi người khác nhau, thân phận bất đồng, lập trường bất đồng, cho nên điểm dừng chân cũng bất đồng, điểm bắt mắt trước tiên cũng mang phong cách cá nhân vô cùng rõ ràng.

– Tôi nghĩ đáp án này đã trả lời rất tốt vấn đề vừa rồi của bạn Sở!

Đánh một vòng lớn, thì ra Hạ Tưởng đang áp dụng thủ đoạn như vậy, khiến tất cả những người trả lời vấn đề đều gián tiếp chứng minh tính chính xác đáp án của hắn, trực tiếp có được kết luận khiến người khác không cách nào phản bác!

Thông minh mà lanh lợi, tất cả mọi người đều vỗ tay khen ngợi đối với câu trả lời đặc sắc của Hạ Tưởng, vỗ tay như sấm, trận chiến mở màn của Hạ Tưởng kết thúc thắng lợi!

Sở Nhiên vẻ mặt đỏ bừng, cúi đầu nói không ra lời.

Nghiêm Tiểu Thì nhìn về phía Hạ Tưởng, ánh mắt chớp động, toát ra thần sắc vừa hâm mộ vừa thưởng thức.

Sở Nhiên chần chừ một hồi, vẫn không cam tâm thất bại, lại bước tới trước một bước, hỏi:

– Được, tôi thu lại lời nói vừa rồi, xin lỗi anh, còn một vấn đề, tuyến đường sắt nối ra biển hao tổn nhiều của cải, ngoại trừ có lợi cho nhà máy thép Đan Thành, tôi nhìn không ra còn có ảnh hưởng có lợi nào khác, có thể mời Trưởng phòng Hạ giải thích một chút hay không, thiết tưởng của tuyến đường sắt nối ra biển là một ý nghĩ thế nào?

– À, vấn đề này có chút miễn cưỡng…

Hạ Tưởng lạt mềm buộc chặt, trước tiên giả vờ khó trả lời, sau đó chuyển giọng nói:

– Bởi vì ý nghĩ có khi chính là tài sản vô hình, nếu như vận dụng thích đáng, có lẽ còn là của cải lớn. Xin hỏi bạn Sở, khoa chính quy và nghiên cứu sinh của cô đều học kinh tế học?

– Đúng vậy

Sở Nhiên rất kiêu ngạo mà gật đầu

– Tôi tính sau này cũng ra sức học tiến sĩ kinh tế học.

Hạ Tưởng liền cười:

– Bạn Sở Nhiên nếu như học thức uyên bác, cũng nên biết cách nói ý nghĩ chính là của cải, đúng không?

Sở Nhiên đương nhiên rõ có khi một ý nghĩ một sáng kiến có thể đem đến hiệu quả và lợi ích kinh tế cực đại, trên kinh tế học cũng học qua ví dụ liên quan, liền gật đầu tỏ vẻ tán thành.

– Về ý nghĩ tuyến đường sắt nối ra biển, tôi cũng vừa hình thành, vốn dự định coi thành của cải của cá nhân tôi, nếu như bây giờ cô hỏi đến, tôi phải thả con tép, bắt con tôm. Nói ra khiến học giả chuyên gia ở đây phê bình chỉ ra chỗ sai.

Hạ Tưởng thái độ khiêm tốn, giọng điệu bình tĩnh, nói:

– Tuyến đường sắt nối ra biển thông đến cảng Hoàng Dịch. Cửa khẩu Hoàng Dịch bây giờ còn chưa hình thành quy mô, sau khi có tuyến đường sắt nối ra biển, Đan Cương tất nhiên sẽ xây dựng bến tàu ở cửa khẩu Hoàng Dịch.

– Một bến tàu cũng không thể đem đến nhiều hiệu quả và lợi ích kinh tế cho Hoàng Dịch.

Sở Nhiên phản đối nói.

– Cô nói đúng, nhưng đừng quên một điểm, sức mạnh của ví dụ là vô biên. Sau khi xây dựng bến tàu Đan Cương, cảng Hoàng Dịch sẽ bước đầu có qui mô. Mà Đan Cương đã có cửa ra biển, có tuyến vận chuyển trên biển, giá thành vận chuyển giảm mạnh, đem đến hiệu quả và lợi ích sẽ vô cùng rõ ràng. Còn một điểm xin bạn Sở Nhiên đừng quên, thành công của Đan Cương tất nhiên sẽ đem đến hiệu ứng phóng xạ, mà thành phố Đan Thành nằm trong sáu thành phố trung nam của tỉnh Yến, lại cách Hoàng Dịch xa nhất. Có kinh nghiệm thành công của thành phố Đan Thành, năm thành phố khác cũng tất nhiên sẽ đố kỵ mủi lòng, mấy chục tỉ là có thể khiến một thành phố nội địa có thêm một cửa ra biển, tuyệt đối là một kinh doanh vô cùng xứng đáng, tin rằng năm thành phố rất nhanh cũng xây dựng lên tuyến đường sắt nối ra biển từ địa phương đến cảng Hoàng Dịch, trong tương lai có thể dự kiến, không nhắc tới sáu thành phố trung nam bởi vì ưu thế lớn trên vận chuyển mà tuyến đường sắt nối ra biển đã đem đến, chỉ đối với đầu tư cảng Hoàng Dịch, thì có thể trong thời gian ngắn sinh ra một thành phố cảng bậc trung mới nổi.

Vừa nói dứt lời, học giả chuyên gia hàng đầu lập tức tán thưởng.

– Tuyệt chiêu, ngay cả tôi cũng không nghĩ tới một thành phố Hoàng Dịch có thể dẫn dắt kinh tế sáu thành phố trung nam toàn tỉnh Yến, sáng kiến tốt, ý nghĩ tốt.

– Tuy rằng nói cách nghĩ có mục tiêu quá cao, nhưng phân tích tỉ mỉ một chút, vẫn còn một mặt thiết thực có thể làm.

Đương nhiên cũng có xuất hiện tiếng không hài hòa.

– Điều này cũng có chút chắc hẳn phải vậy, ai dám đảm bảo sau khi xây dựng xong tuyến đường sắt Đan Cương, nhất định sẽ đem đến hiệu quả và lợi ích lớn.

– Cho dù Đan Cương vì thế mà được lợi, thành phố khác không bức thiết cần hạng mục vận chuyển trên biển, cũng sẽ không có nhiều hứng thú với tuyến đường sắt nối ra biển.

Tuy nhiên tổng thể mà nói, người tán thành nhiều, người phản đối ít, Hạ Tưởng lại qua được!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 4
Phần 72 Tới lúc bắt đầu rồi. Lăng Tiếu tự nói một tiếng, liền từ giữa vách núi mở ra một đại động rộng vài mét, đi vào chuẩn bị bắt đầu luyện chế tứ phẩm đan dược. Tứ phẩm đan dược hắn định luyện chế được gọi là Hoạt Tạng Hoàn Phủ Đan. Đan dược này chính là một loại Tứ phẩm đan dược được nhắc đến trong Kim Cương Ngũ Biến Quyết, chủ tài chính là kim lan hoa và hoạt ban trúc cùng với một ít linh thảo phụ trợ nhị tam giai các loại mới thể luyện chế. Kim lan hoa là khi Lăng Tiếu vừa mới tiến Tử Thiên Thành đã từ trong tay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 4
Phần 45 Tuy quyết định sẽ đi Mỹ, song cũng không thể nói đi là đi ngay được, trước khi xuất ngoại còn có rất nhiều việc phải xử lý. Nhà Răng Vàng ở Bắc Kinh, thời gian này hắn và Tuyền béo đi khắp nơi bán đồ cổ, tôi thì về Phúc Kiến thăm nhà, sau đó lại đi thăm nom người nhà của mấy đồng đội đã hy sinh, đồng thời cũng cùng với Tuyền béo đi Nội Mông, nơi chúng tôi từng tham gia lao động một chuyến, ngót nghét cũng phải mất hơn hai tháng mới xong xuôi được tất cả công việc. Khi quay về Bắc Kinh thì đã là tháng rét nhất mùa đông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 17
Phần 72 “Cần gì phải phiền toái như thế, ba người chúng ta liên thủ chỉ cần không đụng phải mãnh thú chính thức trong giới này thì hoàn toàn dư sức tự bảo vệ. Mặc dù một năm sau mới có thể trở về nhưng ta còn không biết đang ở chỗ nào nên muốn tìm đến cấm chế chi địa nọ cộng thêm tu hành đột phá, thời gian có lẽ không đủ dùng. Cần gì phải làm điều thừa.” Thạch Côn lắc lắc đầu nói. “Thạch đạo hữu! Nguyên từ thần quang này là do gia sư mất nhiều năm công phu mới sáng tạo ra, uy lực to lớn vượt xa tưởng tượng. Ta vẫn muốn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng