Quan Trường – Quyển 6

Phần 13

Hạ Tưởng đối với Biện Tú Linh coi như khách khí. Đứng lên tiếp đón một chút.

Thời tiết dần lạnh, Biện Tú Linh mặc áo sơ mi quần tây, lộ dáng người đầy đặn mà thành thục, đầu tiên là cười thân thiết hỏi vài câu về công tác và cuộc sống, sau đó đã nói ra mục đích đến:

– Ủy ban Kỷ luật nhận được tố cáo, nói đồng chí Ngô Cảng Đắc ở trong quá trình giải phóng mặt bằng, có hành vi tham ô nhận hối lộ…

Biện Tú Linh chỉ nói một câu, liền im lặng không nói tiếp. Dựa theo quy định, tuy hệ thống Ủy ban Kỷ luật do Quận ủy lãnh đạo, nhưng có tính độc lập rất lớn, không cần nói Chủ tịch quận, dù là Bí thư Quận ủy cũng không dám trực tiếp hỏi công việc của Ủy ban Kỷ luật. Biện Tú Linh có thể tiết lộ ra một chút tin tức với Hạ Tưởng, cũng là rất nể mặt Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu, rồi lâm vào trầm tư.

Nếu trước kia Ngô Cảng Đắc có hành vi tham ô nhận hối lộ, Hạ Tưởng sẽ tin. Nhưng ở tình hình hiện tại, Ngô Cảng Đắc trừ phi không có một chút trí tuệ chính trị, nếu không y không có khả năng lấy nhỏ bỏ lớn. Tin tưởng rằng Ngô Cảng Đắc trong lòng rất rõ ràng, không cần nói y tham ô nhận hối lộ chỉ cần y công tác bất lợi. Xảy ra lỗi lầm lớn, thì y trong mắt mình sẽ là mất rất điểm lớn.

Hạ Tưởng tin tưởng biểu hiện của Ngô Cảng Đắc trước mặt hắn, không phải chỉ làm bộ dáng, mà quả thật là thực lòng.

Cho nên, Hạ Tưởng sẽ không tin Ngô Cảng Đắc tham ô nhận hối lộ, y bị người tố cáo, không phải người của Bạch Chiến Mặc ra tay, chính là sau lưng Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi ra tay, mặc kệ là ai, mục đích đều giống nhau, mượn cơ hội đả kích Ngô Cảng Đắc, để đả kích uy danh của hắn.

Nếu hắn đoán không sai, khả năng của Mộ Duẫn Sơn lớn hơn một chút, bởi vì hiện tại Bạch Chiến Mặc rất bận với việc 20 tỷ đầu tư, hẳn là sẽ không chủ động gây chuyện, mà Mộ Duẫn Sơn bất mãn bởi vì y không được tham gia vào 20 tỷ, có thể muốn mượn cơ hội làm rối, ra tay thăm dò một chút.

Hạ Tưởng sau khi nghĩ thông suốt, cười nói:

– Gần đây công tác trong tỉnh có chút bận rộn, Chủ tịch tỉnh Tống chưa dành được thời gian, lần trước tôi và ông ấy có nói qua, ông có ấn tượng không tồi với cô, đợi có cơ hội sẽ gặp mặt.

Tống Triêu Độ lần trước sau khi nghe Hạ Tưởng tiết lộ tin tức, gia tăng bước tiến hoạt động, mấy ngày gần đây đã đi mấy chuyến đến thủ đô. Hạ Tưởng cũng từ trong miệng Tống Triêu Độ biết được, tin tức là thật, hơn nữa trung ương cũng có ý cho xuống một Phó chủ tịch tỉnh thường trực. Nhưng cuối cùng là ai thao túng ở phía sau màn, ông tạm thời vẫn chưa tra ra được.

Biện Tú Linh biết Hạ Tưởng tiếp nhận thịnh tình của cô, liền cao hứng gật đầu nói:

– Chủ tịch tỉnh Tống khẳng định phải bận hơn, lãnh đạo lớn đúng là lãnh đạo lớn…

Cô nói một nửa, lại nghĩ tới chuyện Ngô Cảng Đắc, không yên tâm lại bổ sung một câu.

– Đồng chí Ngô Cảng Đắc phải chú ý người bên cạnh một chút.

Hạ Tưởng gật đầu nói:

– Ngô Cảng Đắc lúc ở tổ cải tạo thôn nội đô, vẫn không có sai lầm, tôi cũng tin tưởng con người của anh ấy, biết nặng nhẹ…

Hắn cũng là điểm đến là dừng, cũng không muốn đàm luận quá nhiều về chuyện tố cáo này, trong quan trường có một số việc thích hợp kiêng dè một chút cũng là nên

– Khi nào thì có thời gian cùng nhau nói chuyện, làm quen một chút.

Hạ Tưởng chỉ là khách sáo một câu, Biện Tú Linh lại lập tức nói:

– Buổi tối nếu ngài có thời gian, tôi mời khách.

Hạ Tưởng thấy Biện Tú Linh vô cùng nhiệt tình, biết trong lòng cô còn chưa yên tâm về quan hệ hợp tác với mình, cũng không tiện chối từ, liền đáp ứng:

– Được, chờ sau khi tôi tìm Ngô Cảng Đắc nói chuyện. Buổi tối để anh ta an bài.

Biện Tú Linh cao hứng vui vẻ mà đi, cô mới vừa đi không lâu, Hạ Tưởng còn chưa kịp gọi điện thoại cho Ngô Cảng Đắc, Mộ Duẫn Sơn liền chủ động xuất hiện

Công tác của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật và Chủ tịch quận rất ít giao nhau, đề tài của Trưởng ban Tổ chức cán bộ và Chủ tịch quận cũng là không quá nhiều, dù sao ban Tổ chức cán bộ là bộ phận của Đảng uỷ. Hôm nay Triều Vĩ Cương có chút khó hiểu, bình thường đều là các Phó chủ tịch quận và lãnh đạo các cục đến đây báo cáo công tác, hôm nay sao mà đầu tiên là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, sau là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, Chủ tịch quận Hạ hiện tại như không phải là Chủ tịch quận Hạ, mà là Bí thư Quận Hạ.

Triều Vĩ Cương kiến thức chính trị còn ít, còn có điểm đắc chí, cho rằng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật và Trưởng ban Tổ chức cán bộ lần lượt đến văn phòng Chủ tịch quận Hạ báo cáo công tác, Chủ tịch quận Hạ trên thực tế chính là nhân vật số một. Y liền chờ mong Hạ Tưởng càng sớm lên làm bí thư một ngày, đến lúc đó địa vị y cũng nước lên thì thuyền lên, nghe nói thư ký bí thư có thể dự thính hội nghị thường vụ, nên chuyện này khiến cho người ta rất là hưng phấn, hội nghị thường vụ chính là trung tâm quyền lực.

Hạ Tưởng nếu biết ý tưởng của Triều Vĩ Cương, khẳng định sẽ mạnh mẽ mà phê bình y một trận. Bởi vì Triều Vĩ Cương chỉ nhìn bên ngoài vấn đề, Biện Tú Linh đến đây là bởi vì quan hệ cá nhân, Mộ Duẫn Sơn đến đây, cũng là lai giả bất thiện (người đến không có ý tốt), khẳng định vẫn là vì chuyện 20 tỷ đầu tư.

Hạ Tưởng vừa đoán liền đúng, sau khi Mộ Duẫn Sơn cùng Đằng Phi thảo luận, lại hướng về Hồ Tăng Chu xin chỉ thị, quyết định lại ra mặt, ý đồ lay động Hạ Tưởng, bởi vì y tin tưởng rằng y cũng có đủ quân át chủ.

Mộ Duẫn Sơn đầu tiên là khách khí hỏi thăm, sau đó liền trực tiếp nói ra ý đồ đến:

– Chủ tịch quận Hạ. Tôi vẫn là cảm thấy 20 tỷ đầu tư của Thương mại Trường Cơ hoàn toàn do Quận ủy chủ đạo, không quá thích hợp, hơn nữa cũng không hợp quy phạm. Tôi và trưởng ban Đằng thương lượng một chút, lại xin ý kiến thị trưởng Hồ, cuối cùng cho ra kết luận, vẫn là muốn đề nghị ngài thay đổi chủ ý, tham gia giám sát việc đầu tư 20 tỷ, vì đại kế lâu dài của quận Hạ Mã, vì phát triển kinh tế của quận Hạ Mã, ngài nên làm như vậy. Tôi và trưởng ban Đằng ở hội nghị thường vụ sẽ ủng hộ ngài, tin tưởng có thể khiến bí thư Bạch thỏa hiệp.

Hạ Tưởng vốn tưởng rằng Mộ Duẫn Sơn là một người kín đáo, không nghĩ tới y nói chuyện cũng quá ư là thẳng thắng, trực tiếp tung ra quan điểm của y, thật khiến Hạ Tưởng hơi hơi giật mình.

Nêu ra Hồ Tăng Chu, là ám chỉ Hồ Tăng Chu là hậu trường của y và Đằng Phi, đồng thời khẳng định còn có chuẩn bị ở sau, còn có điều kiện trao đổi khác, Hạ Tưởng liền cảm thấy hứng thú hỏi một câu:

– Trưởng ban Mộ và thị trưởng Hồ quan hệ không tồi?

Mộ Duẫn Sơn cũng có thể đoán được Hạ Tưởng là người thông minh, khẳng định đã biết quan hệ giữa y và Hồ Tăng Chu, cũng không có giấu diếm, ăn ngay nói thật:

– Vẫn luôn được thị trưởng Hồ chiếu cố, thị trưởng Hồ là lãnh đạo cũ của tôi.

Một câu lãnh đạo cũ liền chỉ ra quan hệ rất sâu, Hạ Tưởng trong lòng có cân nhắc. Lại hỏi:

– Bộ trưởng Mộ đối với chuyện 20 tỷ đầu tư vô cùng quan tâm, thân là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, dường như hơi vượt qua phạm vi công tác, có lý do gì không?

Hạ Tưởng thấy Mộ Duẫn Sơn nói thẳng, cũng sẽ không cùng y che dấu, trực tiếp hỏi một câu.

Mộ Duẫn Sơn không nghĩ đến Hạ Tưởng hỏi vấn đề sắc bén như thế, ngây người sửng sốt mới nói:

– Tôi là vì giữ gìn yên ổn đoàn kết cho tình hình Chính trị của quận Hạ Mã, mới tận lực chủ trương Chủ tịch quận Hạ giám sát 20 tỷ đầu tư. Tôi tuy rằng là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nhưng là ủy viên thường vụ Quận ủy, cũng có quyền đề nghị.

Hạ Tưởng mỉm cười:

– Ông có quyền đề nghị, ý đó tôi và tất cả mọi người đều hiểu được, ngoại trừ lý do chí công vô tư, còn có lý do nào khác không?

Mộ Duẫn Sơn há to miệng, Chủ tịch quận Hạ nói quá tinh tế, cũng quá trực tiếp, chẳng lẽ y phải nói với Chủ tịch quận Hạ, y là muốn khiến 20 tỷ tài chính trở thành mồi lửa cho sự bất hòa giữa Bí thư và Chủ tịch quận?

Cũng phải, chuyện đường hoàng ai chẳng mạnh miệng nói được, nhưng dưới cái cớ quang minh chính đại, ai không có một tâm tư ẩn giấu rất sâu? Nhưng đến đây, Mộ Duẫn Sơn biết rõ Hạ Tưởng cũng có thể đoán được tư tâm y là gì, nhưng có thể đoán được là vấn đề của Hạ Tưởng, nói hay không chính là vấn đề của y.

Đương nhiên vẫn là không thể nói ra.

– Nếu muốn tìm một lý do riêng, xuất phát từ góc độ của thị trưởng Hồ, ông ấy càng nguyện ý cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng cùng bí thư Trần, mà không phải cùng bí thư Phó.

Trình độ nói chuyện của Mộ Duẫn Sơn cũng khá cao, y nói chính là cố tìm cái chung, gác lại cái bất đồng mà không phải đến gần, liền chứng minh là hợp tác có hạn.

Hạ Tưởng cũng tin Mộ Duẫn Sơn nói chính là lời thật, Hồ Tăng Chu trên chuyện lớn vẫn là nguyện ý hợp tác cùng Trần Phong, bởi vì Trần Phong tuy rằng mạnh mẽ, cứng rắn, nhưng không có thâm hiểm như Phó Tiên Phong. Phó Tiên Phong ra tay lần này, Hồ Tăng Chu là người được lợi thì cũng sẽ không có bao nhiêu cảm kích đối với Phó Tiên Phong, bởi vì ông cũng đang mượn cơ hội này để thấy rõ con người Phó Tiên Phong, chính là lòng dạ sâu đậm, không đụng thì thôi, một khi đã đụng là một đòn trí mạng. Người hợp tác cùng Phó Tiên Phong, trừ khi nghe lệnh y, nếu không với tính cách của Phó Tiên Phong, sẽ không cam tâm dưới cơ người khác.

Hồ Tăng Chu là nhân vật số hai ở thành phố Yến, càng không cam lòng ở dưới cơ Phó Tiên Phong. Ông bị Trần Phong áp chế vẫn có thể chấp nhận, dù sao Trần Phong là Bí thư Thành ủy. Nếu ông và Phó Tiên Phong hợp tác, bị Phó Tiên Phong áp chế, thì quá mất mặt. Bởi vậy, trên thực tế Hồ Tăng Chu cùng Phó Tiên Phong, gần như không có khả năng hợp tác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 11
Ha ha... Lý Đinh Sơn cười, cố ý làm Hạ Tưởng hứng thú, Vương Tiếu Mẫn và tôi đều giống nhau, tạm thời nghỉ công việc để hoàn thành việc học tập, ứng cử viên sáng giá cho vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Đan Thành, nếu không nằm ngoài dự kiến thì chính là Trần Khiết Văn. Trần Khiết Văn đảm nhiệm vị trí Bí thư Thành ủy thành phố Thiên Trạch đã hơn hai năm, điều chuyển đến Đan Thành thật bình thường. Kinh tế Đan Thành tốt hơn nhiều so với Thiên Trạch, với kinh nghiệm của Trần Khiết Văn hoàn toàn có thể thăng tiến dễ dàng. Trước đây việc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hàn Lập – Quyển 4
Khi Hàn Lập quay đầu lại, cũng khách khí nói với thanh niên tuấn mỹ. “Lục sư huynh cũng đến đây. Vì chuyện của tiểu đệ, thật sự là phiền toái cho sư huynh”. Vũ Huyễn lạnh nhạt ‘Ừ’ một tiếng, không nói gì. Hàn Lập cười cười, thực ra ngoài mặt không biểu hiện gì khác thường. Nhưng hắn rất rõ, từ sau chuyện của Đổng Huyên Nhi, vị Lục sư huynh này rõ ràng nhìn mình không thuận mắt. Chẳng qua Hàn Lập sao lại để ý đến người này, tiểu nhân thật sự còn dễ đối phó hơn những tên Ngụy quân tử nhiều. Nhưng trong mắt Lục sư huynh vẫn nhìn ra một tia...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 18
Khỏa trái cây này trong suốt dịch thấu, nhìn lại giống như thủy tinh, từng trận lực lượng bổn nguyên không ngừng phóng ra, cho người ta có một loại vọng động thèm thuồng muốn ăn. Nguyên Tâm quả, là thụ quả của Nguyên Tâm thần thụ, mỗi vạn năm khai hoa, một vạn năm kết quả, là bổn nguyên Thần quả vô thuộc tính chân chính, đối với bất kỳ Thần Vương nào mà nói đều là bổ phẩm cực lớn, đối với Thánh Hoàng mà nói lại càng trân quý vô cùng, cho dù là Thánh Hoàng đan cũng không cách nào so sánh được. Thánh Hoàng đan có thể để cho bất kỳ Thánh Hoàng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng