Cao Tấn Chu thì không thấy xa lạ, hỏi thẳng vào vấn đề
– Phó chủ tịch tỉnh Cao xin chào
Hạ Tưởng trước hết cung kính chào hỏi, mới nói
– Việc tư được không?
– Việc tư cũng chia chuyện tốt và việc gấp, ha hả.
Cao Tấn Chu đối với việc Hạ Tưởng gọi điện tới, vừa cảm thấy bất ngờ, vừa thấy thân thiết. Từ khi y thăng tiến nhậm chức ủy viên thường vụ, cảm thấy Hạ Tưởng và y trở nên xa lạ rất nhiều, tiếp đó trong một loạt sự kiện, những gì y có thể giúp đỡ Hạ Tưởng cũng có hạn, liền làm cho y có một cảm giác cùng Hạ Tưởng càng lúc càng xa
Mặc dù Ngô gia đến bây giờ cũng không chấp nhận Hạ Tưởng, nhưng Cao Tấn Chu lại một lòng nhận định, cho dù Ngô gia không thể thật sự thừa nhận Hạ Tưởng tồn tại với thân phận là người đàn ông của Liên Nhược Hạm, nhưng sớm muộn sẽ chấp nhận Hạ Tưởng, sẽ đem Hạ Tưởng quy nạp vào hệ thống trung tâm của Ngô gia, sẽ dần dần đem Hạ Tưởng bồi dưỡng thành lực lượng trung kiên của Ngô gia, lại có Ngô Tài Giang yêu thích Hạ Tưởng, kể cả sự yêu mến của ông cụ Ngô gia đối với Liên Hạ, Cao Tấn Chu cho ra kết luận là Hạ Tưởng vô cùng có khả năng sẽ trở thành người nối nghiệp đời thứ ba của Ngô gia
Tuy rằng y cũng hiểu cách nghĩ của y quá xa vời một chút, nhưng từ sóng gió và khó khăn trên con đường Hạ Tưởng đã trải nghiệm mà xem xét, Hạ Tưởng luôn luôn có cử chỉ kinh người và nét bút thần kỳ. Sự kiện bị hại lần này, đã khiến hắn thành công chiếm cứ vị trí số một trong mắt ông cụ Ngô gia, ai dám đảm bảo sau này hắn sẽ không làm cho ông cụ càng vui lòng?
Lại có Cao Tấn Chu tại tỉnh Yến hơn hai năm qua, tận mắt nhìn thấy Hạ Tưởng thành thạo mà chu toàn giữa các thế lực khắp nơi, rất nhiều lần thăng tiến có thể dùng câu ‘như có thần hỗ trợ’ để hình dung cũng không quá đáng, liền làm cho y càng nhận định, cùng Hạ Tưởng trở thành bạn bè, so với đơn thuần trở thành quan hệ cấp trên và cấp dưới thì càng phù hợp với lợi ích của y hơn
Không cần nói gì khác, dù là ba cũng không cho phép y ở trước mặt Hạ Tưởng ra vẻ tác phong của Phó chủ tịch tỉnh, bởi vì ba là xuất phát từ thật tâm yêu mến Hạ Tưởng
Hạ Tưởng cũng nghe ra ý vị thân thiết trong lời nói của Cao Tấn Chu, cũng liền trực tiếp nói ra ý đồ:
– Vừa cùng chú ba nói điện thoại, chú nói ngài và Bí thư Lý khá quen thuộc
Cách xưng hô chú ba từ trong miệng Hạ Tưởng thốt ra, Cao Tấn Chu tự nhiên hiểu được hàm nghĩa trong đó, cười nói:
– Còn có thể nói chuyện với nhau… cậu muốn tôi chuyển lời, hay là muốn sắp xếp gặp mặt?
Chỉ đưa một câu nói qua đó, e rằng không có hiệu quả gì, Hạ Tưởng chủ yếu cũng là muốn làm quen với Lý Ngôn Hoằng, bước đầu tiếp xúc một cái, liền nói:
– Phó chủ tịch tỉnh Cao, ngài biết Bí thư Lý ưa thích món nào?
Cao Tấn Chu lập tức hiểu ý của Hạ Tưởng, mỉm cười:
– Được rồi, cậu cứ chờ tôi sắp xếp là được, không cần cậu bận tâm
– Nếu tiện, mời Cao lão cũng cùng đến ngồi, lâu rồi không ở cùng nhau, khá nhớ ông cụ
Hạ Tưởng kịp thời bổ sung một câu
Một câu này rất bức thiết, Cao Tấn Chu tâm trạng hơi rung động, còn nói:
– Cũng tốt, ba tôi cũng thường nhắc đến cậu. Mọi người cũng khá lâu không cùng nhau nói chuyện rồi, đúng lúc thừa cơ hội này, hội tụ một phen
Buông điện thoại, Hạ Tưởng duỗi người thật dài, nhìn về phía ngoài cửa sổ. Tuyết bên ngoài đang tan chảy, thành phố Yến tuy rằng là thành phố phía bắc, nhưng trường hợp thông thường không giữ được tuyết. Tuyết có lớn, cũng không chịu được đến mùa xuân năm tới…
Cao Tấn Chu làm việc cũng khá gọn gàng, lúc trưa ngày hôm sau liền gọi tới cho Hạ Tưởng, nói rằng buổi tối gặp nhau ở Sở Phong Lâu. Hạ Tưởng tỏ vẻ cảm ơn, sau đó liền thông báo cho Sở Tử Cao, bảo y sắp xếp cẩn thận một chút, không được xảy ra sơ suất gì mới được, tuy rằng y cũng biết Sở Tử Cao làm việc luôn cẩn thận
Vừa tan tầm, Hạ Tưởng liền sớm chạy tới Sở Phong Lâu. Sở Tử Cao đã ở cửa chờ, vừa thấy Hạ Tưởng, liền nhiệt tình đón chào. Hạ Tưởng cũng không khách khí với y, nói thẳng là có một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh và một Phó chủ tịch tỉnh sắp tới, bảo y sắp xếp căn phòng yên tĩnh nhất
Bởi vì Hạ Tưởng, Sở Phong Lâu cũng thường xuyên có quan lớn quang lâm. Sở Tử Cao hiện tại đã không giống trước kia rụt rè sợ hãi nữa, nghe Hạ Tưởng dặn dò, lập tức bắt tay vào sắp xếp, không bao lâu liền làm xong hết mọi công việc thỏa đáng, hai người còn chưa nói được vài câu thì ba người Cao Tấn Chu, Lý Ngôn Hoằng cùng với Cao lão liền đi đến.
Dựa theo xếp hạng của ủy viên thường vụ, Lý Ngôn Hoằng ở phía trước, Cao Tấn Chu ở phía sau, nhưng hôm nay ba người tiến vào, là Cao lão đầu tàu gương mẫu, Cao Tấn Chu ở phía sau, Lý Ngôn Hoằng ở cuối cùng. Từ trên chi tiết có thể nhìn ra, Lý Ngôn Hoằng vô cùng tôn trọng Cao lão, đồng thời quan hệ cá nhân với Cao Tấn Chu coi như không tồi, không quá để ý nghi thức xã giao.
Trong lòng Hạ Tưởng liền có so đo.
Hạ Tưởng và Lý Ngôn Hoằng xem như lần đầu tiên chính thức gặp mặt, hắn tiến lên trước nghênh đón, cung kính mà không mất thân thiết nói:
– Xin chào Bí thư Lý
Lý Ngôn Hoằng và Hạ Tưởng lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi, âm thầm quan sát Hạ Tưởng vài lần, nghĩ thầm rằng y đến thành phố Yến thời gian cũng không ngắn, Hạ Tưởng cho tới hôm nay mới chủ động đề xuất cùng y gặp mặt, Hạ Tưởng thật sự là một chàng thanh niên cẩn thận có thừa, rất giỏi chịu đựng
Lý Ngôn Hoằng luôn tự nhận tướng mạo đường đường, rất có uy vũ, vừa thấy Hạ Tưởng, thấy hắn cũng là tướng mạo không tầm thường, liền có cảm giác người thông minh. Từ trước đến nay người có diện mạo không tồi đều vô cùng tự phụ, đối với người có bộ dạng đáng khinh hoặc là người xấu xí không có thiện cảm. Ngược lại, người có cùng tướng mạo, sẽ có thiện cảm khó hiểu
Ấn tượng đầu tiên, chỉ bằng diện mạo, Lý Ngôn Hoằng đánh giá đối với Hạ Tưởng coi như không tồi
– Hạ Tưởng, tôi cũng không ít khi nghe người khác nói về cậu, tuy rằng là lần đầu cùng cậu gặp mặt, nhưng tên của cậu đối với tôi mà nói, là như sấm bên tai
Lý Ngôn Hoằng chủ động giơ tay bắt tay với Hạ Tưởng, cười ha hả nói.
Lý Ngôn Hoằng tươi cười, thân thiết mà chân thành, ánh mắt đầu tiên, khiến cho người ta cảm thấy y hòa đồng dễ gần, nhưng cẩn thận mà nhìn, trong sự thân thiết và chân thành của y, lộ ra một chút thản nhiên và xa lạ, Hạ Tưởng cũng không để ý. Mặc kệ là Lý Ngôn Hoằng đối với hắn có ngăn cách trên tâm lý, hay là thói quen tạo thành do y làm công tác Ủy ban Kỷ luật, đều không gây trở ngại hai bên tiến thêm một bước tiếp xúc và tìm hiểu
Hạ Tưởng liền xấu hổ mà cười nói:
– Nếu như tên của tôi là sấm sét, làm chói tai của Bí thư Lý, chính là lỗi của tôi rồi. Nhưng tôi chẳng phải là người truy danh trục lợi, bất đắc dĩ chính là luôn có người thích lấy danh lợi trêu cợt tôi
Lý Ngôn Hoằng cũng biết hôm nay tuy rằng là Cao Tấn Chu ra mặt mời, trên thực tế là Hạ Tưởng có việc tìm y. Lời nói mới rồi, cũng đã chứng minh y đoán đúng, Hạ Tưởng là trong lời nói có hàm ý khác, thầm có ám chỉ
– Trước không nói chúng ta, người đang có mặt ăn cơm ở đây, ai có thể tránh được danh và lợi?
Lý Ngôn Hoằng lấy tay chỉ ra những người khách trong đại sảnh
– Quan trường càng là chỗ danh lợi, có bao nhiêu cán bộ đều bị thua bởi danh lợi, Hạ Tưởng, cậu cần phải không kiêu ngạo, không nóng vội, không thể sơ suất
Hạ Tưởng liền vẻ mặt nghiêm nghị:
– Vâng. Lời nói của Bí thư Lý tôi nhất định ghi nhớ trong lòng, nghiêm túc đối đãi
Cao lão thấy hàn huyên cũng khá đủ, mới tiến lên kéo tay Hạ Tưởng:
– Đi, đừng đứng ở cửa nói chuyện, cản đường người khác, lên lầu, lên lầu!
Hạ Tưởng một hàng liền lên lầu, Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu sóng vai ở phía trước, Hạ Tưởng đỡ Cao lão ở phía sau, một già một trẻ vừa thấy là thân thiết vô cùng, nói giỡn không ngừng.
Cao Tấn Chu ở phía trước bất đắc dĩ mà cười nói với Lý Ngôn Hoằng:
– Ba tôi đối với Hạ Tưởng còn thân hơn đối với tôi, đứa con trai như tôi nhìn thấy cũng có chút ghen tị
Lý Ngôn Hoằng vẻ mặt cười yếu ớt:
– Cùng với xa thân gần đánh có đạo lý giống nhau… Cao lão, có trí tuệ.
Cao Tấn Chu cười mà không nói.
Tới phòng, sau khi lần lượt ngồi xuống, Sở Tử Cao liền đúng lúc xuất hiện. Không thể thiếu Hạ Tưởng lại giới thiệu Sở Tử Cao vài câu, Cao Tấn Chu và Lý Ngôn Hoằng cũng khá nể tình, đều bắt tay với Sở Tử Cao, nói vài câu khách sáo. Đều là những người tiếp xúc xã hội, đều biết sự tình trên hình thức xưa nay đều là anh kính tôi tôi kính anh, vì thế khách và chủ cùng vui
Sau khi Sở Tử Cao đúng lúc biến mất, bữa tối chính thức bắt đầu
Có Cao lão, Hạ Tưởng liền bớt việc rất nhiều, mọi thứ đều do Cao lão định đoạt. Cao lão cũng việc nhân đức không nhường ai nói:
– Cũng không có người ngoài, không cần phải hư tình giả ý, nên thoải mái cười nói và ăn uống, nên nói gì thì nói, tôi đã phát biểu xong
Hạ Tưởng trước hết kính Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu một ly, theo sau, Lý Ngôn Hoằng liền hỏi hiện trạng quận Hạ Mã, nói vài câu không gắng sức, coi như ý nên có trong bước đầu tiếp xúc
Từ từ rượu qua ba vòng, không khí sinh động, Cao Tấn Chu làm người trung gian liền kịp thời đưa ra vấn đề:
– Hạ Tưởng, nghe nói Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Biện Tú Linh của quận Hạ Mã lúc đầu đã ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh công tác?
Hạ Tưởng biết rằng Cao Tấn Chu là có ý khơi mào đề tài, liền vội nói tiếp:
– Ừ, sau khi Bí thư Hình đi thì Bí thư Biện tới quận Hạ Mã. Bí thư Biện công tác cũng không tệ, đối nhân xử thế cũng đáng tin cậy, nếu cô ấy còn ở Ủy ban Kỷ luật tỉnh, cũng có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Bí thư Lý
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |