Thôi Hướng sắc mặt liền vô cùng khó coi.
Tâm tư Thôi Hướng Phó Tiên Phong trong lòng biết rõ, cũng biết gã đang lo lắng gì, Phó Tiên Phong cười an ủi khuyên giải:
– Bí thư Thôi không cần suy nghĩ nhiều, Vi Chí Trung đến tỉnh Yến là kế tạm thích ứng, chỉ là một bàn đạp, sẽ không ở tỉnh Yến làm lâu đâu, một hai năm sau quay về thủ đô, trực tiếp tiến về Bộ nào đó đảm nhiệm Bộ trưởng.
Thôi Hướng trong lòng an tâm một chút, miễn cưỡng cười:
– Tôi đại biểu Tỉnh ủy hoan nghênh đồng chí Vi Chí Trung đến tỉnh Yến công tác.
Phó Tiên Phong cười ha hả:
– Vi Chí Trung điều xuống đây, chẳng những có thể áp chế Tống Triêu Độ, kiềm chế Phạm Duệ Hằng, còn có thể cùng Bí thư Thôi, bộ trưởng Mã ở trong hội nghị thường vụ hình thành hô ứng, tuyệt đối là một lực lượng mạnh mẽ, đến lúc đó lại lôi kéo Diệp Thạch Sinh, tỉnh Yến liền là thiên hạ của chúng ta, có phải hay không?
Thôi Hướng tuy rằng trong lòng vẫn là không được thoải mái, nhưng cũng biết không cản trở được thủ đoạn của Phó gia, Vi Chí Trung đến đây vẫn hơn Tống Triêu Độ tiếp nhận chức vụ. Mặc dù nói về sau Vi Chí Trung có đúng như Phó Tiên Phong nói hay không, xem tỉnh Yến thành bàn đạp, quay về thủ đô làm Bộ trưởng, cũng khó mà nói. Nếu chẳng may đến lúc đó tình huống có biến, cũng có thể Vi Chí Trung trực tiếp thăng chức tại tỉnh Yến.
Về sau là về sau, hiện tại là hiện tại, chỉ cần hiện tại không phải Tống Triêu Độ lên chức là được. Sau khi Thôi Hướng nghĩ thông suốt, cũng thoải mái hơn nhiều. Trong lời nói, cũng dần dần khôi phục thái độ bình thường.
Phó Tiên Phong thoả thuê mãn nguyện, cho rằng từ Vi Chí Trung, thế lực Phó gia tại tỉnh Yến đạt tới độ cao trước nay chưa từng có, chỉ là thời cơ chưa tới, Hạ Tưởng cũng chỉ là một con sâu con dễ dàng bị bóp chết mà thôi.
Chỉ lát sau, không khí lại lần nữa náo nhiệt, Phó Tiên Phong nhất thời đắc ý, lại nói một câu:
– Hạ Tưởng… để hắn đắc ý đắc ý trước cũng không có gì, hắn còn trẻ, sự tình trải qua quá ít, không cần lâu nữa, chờ hắn phát hiện thành quả hao tốn sức lực phát triển kinh tế quận Hạ Mã, cuối cùng thành lợi nhuận trong tay người khác, đến lúc đó hắn muốn khóc cũng không khóc được, ha ha.
Mục đích chính của 20 tỷ đầu tư, Phó Tiên Phong chưa nói với bất cứ ai đang ngồi ở đây, lời y vừa nói ra, mấy người lập tức kinh ngạc hỏi:
– Sao lại như thế?
Phó Tiên Phong tự biết nói lỡ lời, bật cười ha hả:
– Đợi khi đúng thời cơ, sẽ nói rõ cho mọi người, nào, uống trà, uống trà.
Mấy người đều không có chú ý, Hạ Tưởng đi ra đã lâu, nhưng Sở Đồng vẫn không đi, cô trốn ở một bức vách phòng bên cạnh, vừa ẩn nấp vô cùng an toàn, lại có thể nghe được rõ ràng câu chuyện vừa rồi của mấy người!
Một gian phòng dưới lầu, Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong đang cùng uống trà bàn luận.
Thực ra hôm nay Hạ Tưởng chỉ gặp có một mình Khâu Tự Phong, cũng không có Nghiêm Tiểu Thì và Phạm Tranh, Hạ Tưởng nâng ra bọn họ tuy là xé da hổ làm văn, cố ý dọa Đàm Long. Hắn cũng biết đưa Thành Đạt Tài ra chi bằng đừng đưa, càng làm mấy người Đàm Long khinh thường Sở Đồng, đơn giản liền đem Nghiêm Tiểu Thì và Phạm Tranh ra, với quan hệ của hắn và hai người, thời điểm cần dùng bọn họ làm lá chắn, bọn họ cũng sẽ không có oán hận gì.
Hạ Tưởng hôm nay đúng lúc mời Khâu Tự Phong đến thành phố Yến báo cáo công tác liền đến ngồi ở Hồng Tụ Thiêm Hương, vừa mới đến cửa đã bị nhân viên phục vụ giữ chặt, nói là giám đốc Sở bị vài người kêu vào phòng, vẫn chưa có đi ra, quan hệ của Hạ Tưởng và Thành Đạt Tài lần trước, nhân viên phục vụ nhìn ra được, cho nên vô cùng tín nhiệm Hạ Tưởng, cũng có khả năng do Hạ Tưởng tướng mạo dễ nhìn làm cho người ta tin cậy, Hạ Tưởng cũng nghe ra là tiếng của Đàm Long, liền lặng lẽ lên lầu, đứng ở cửa đợi một lúc mới đẩy cửa vào.
Khâu Tự Phong mới lười tham gia vào, trực tiếp vào phòng ngồi chờ.
Sau khi Hạ Tưởng đem Sở Đồng mang ra, Sở Đồng tâm tư trong sáng, lập tức đề xuất nghe trộm bọn họ nói chuyện. Hạ Tưởng cũng đoán mấy người tụ cùng một chỗ khẳng định có chuyện quan trọng muốn nói, liền dặn dò Sở Đồng làm việc cẩn thận. Sở Đồng lại thản nhiên cười, nói:
– Chủ tịch quận Hạ cứ yên tâm, Hồng Tụ Thiêm Hương trước kia là một nhà mát xa, trong phòng có không ít bức vách ngầm…
Hạ Tưởng đổ mồ hôi, từ phòng mát xa cải tạo thành quán trà hữu tình như thế này, tương phản cũng quá lớn, thảo nào mà lại hẻo lánh như vậy.
Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong uống trà một lúc, đầu tiên là nói chuyện xảy ra trên lầu, Khâu Tự Phong đối với cư xử của Đàm Long liền cười nhạt, với Phó Tiên Phong thì liên tục lắc đầu, sau nói nói đến Phó Đóa Đóa mang thai, Phó Tiên Phong phải làm cậu thì Sở Đồng gõ cửa tiến vào.
Sở Đồng liếc mắt nhìn Khâu Tự Phong một cái, muốn nói lại thôi. Hạ Tưởng hiểu ý tứ của cô, liền nói:
– Đừng ngại, Thị trưởng Khâu không phải người ngoài, có chuyện cứ nói thẳng.
Sở Đồng cũng không rõ mấy người kia nói chuyện quan trọng gì, hầu như tất cả đều thuật lại một lần. Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong nghe xong, đều là vẻ mặt kinh ngạc.
Nhất là Hạ Tưởng, chuyện ngoài ý muốn thật bất ngờ.
Hạ Tưởng vốn nghĩ rằng nếu là tin tức Liên Nhược Hạm nghe được, hẳn là bút tích của Ngô gia, không nghĩ tới là Phó gia có người nhảy dù xuống đây. Tuy rằng Phó Tiên Phong không có trăm phần trăm khẳng định, nhưng dường như đã là tám chín phần.
Chỉ sợ cuối cùng Tống Triêu Độ sắp thành lại bại, không được như ý làm Phó chủ tịch tỉnh thường trực, dù là người Ngô gia tới cũng còn tốt hơn người Phó gia tới. Nếu đúng là người Phó gia xuống đây, thì trong hội nghị thường vụ thực lực sẽ tăng mạnh, đối với tỉnh Yến, đối với cá nhân hắn, tuyệt đối không phải tin tức có lợi.
Hơn nữa vị trí Phó chủ tịch tỉnh thường trực vô cùng mấu chốt, trên có thể kiềm chế Phạm Duệ Hằng, dưới có thể kiềm hãm Tống Triêu Độ. Nếu lại triển khi hoạt động thích đáng, liên kết Thôi Hướng lôi kéo Diệp Thạch Sinh, thế cục cân bằng hiện tại của tỉnh Yến sẽ bị đánh vỡ, sẽ bất lợi cho phương diện phát triển của Hạ Tưởng.
Kinh ngạc trên mặt Khâu Tự Phong cũng cho thấy, y cũng là không nghe được một chút tin tức gì.
Sở Đồng cực có ánh mắt, vừa thấy vẻ mặt Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong, liền biết bọn họ có chuyện quan trọng muốn nói, liền đề xuất cáo từ:
– Cảm ơn Chủ tịch quận Hạ ra tay cứu giúp, tôi sẽ ghi nhớ ở trong lòng… Tôi không quấy rầy hai anh nữa, tôi ở bên ngoài, có việc có thể gọi bất cứ lúc nào.
Hạ Tưởng gật đầu, không lo nghĩ khách sáo với Sở Đồng, liền cùng Khâu Tự Phong vào vấn đề chính:
– Anh cũng không nghe được một chút tin tức?
– Không có.
Khâu Tự Phong cũng là không hiểu gì cả.
– Không có khả năng không truyền ra một chút tin tức, Phó gia không có khả năng một tay che trời. Một Phó chủ tịch tỉnh thường trực không phải một hai người có thể định đoạt, chuyện này hơi cổ quái
– Tôi cũng cảm thấy vậy.
Hạ Tưởng trầm tư một lát, còn nói.
– Phó gia muốn đưa người tới tỉnh Yến, Ngô gia sẽ không đồng ý, Mai gia cũng sẽ không vui, Khâu gia các anh, là thái độ gì?
Khâu Tự Phong bất mãn nói:
– Anh với tôi đều là chỗ bạn bè, còn nói tôi như thế? Khâu gia là thái độ gì, anh còn đoán không ra, hay để tôi nói lại?
Y lắc lắc đầu, cũng không biết là bất đắc dĩ đối với Hạ Tưởng, hay là không gì để nói đối với Phó gia, còn nói.
– Anh cũng đừng dùng phép khích tướng tập kích tôi, Vi Chí Trung tới tỉnh Yến , không phù hợp ích lợi của Khâu gia, tôi lập tức nói với ông cụ, tin rằng ông cụ sẽ ra tay ngăn cản.
Hạ Tưởng giơ tay cầm lấy chén trà cười nói:
– Xem, tôi vốn hỏi là nước trà có phải có vấn đề hay không? Anh lại hoài nghi tôi nói lá trà của ông không tốt, lại đa nghi rồi phải không? Lại nghĩ sai lệch rồi phải không?
Khâu Tự Phong bất đắc dĩ cười:
– Biết anh không chịu thừa nhận, thôi đi, không miễn cưỡng anh. Tuy nhiên phải nhớ kỹ một điểm, trừ phi đề cập đến giao dịch trọng đại của gia tộc, trong hầu hết các trường hợp, giữa chúng ta so với Phó Tiên Phong, có nhiều tiếng nói chung hơn.
Hạ Tưởng liền cười:
– Uống trà, uống trà.
Khâu Tự Phong cũng không có kiêng dè Hạ Tưởng, trực tiếp gọi điện thoại cho ông cụ, nói tình hình thực tế.
Ông cụ bên kia nói cái gì, Hạ Tưởng không có nghe, tuy nhiên trong lòng hắn kết luận, sau khi Khâu gia biết được tin tức, khẳng định sẽ âm thầm ra tay cản trở kế hoạch của Phó gia. Lần trước 20 tỷ đầu tư của Phó Tiên Phong, đã khiến Khâu gia cảm thấy bị mắc bẫy, làm quần chúng, đã không thoải mái một lần, lần này nếu còn để Phó gia lặng yên không một tiếng động nắm bắt vị trí Phó chủ tịch thường trực tỉnh Yến, Khâu gia càng cảm thấy rất mất mặt.
Có ý tưởng giống vậy hẳn là còn có Ngô gia và Mai gia.
Hạ Tưởng liền âm thầm vui mừng, Khâu Tự Phong tới thật đúng thời điểm, đến sớm không bằng đến đúng lúc, trong lúc vô ý biết được tin tức bí mật như thế. Đương nhiên, cũng do Đàm Long gặp sắc nảy sinh ý tưởng, muốn trêu đùa Sở Đồng, là gã quá coi thường phụ nữ, đừng cho rằng phụ nữ trời sinh dễ bắt nạt, có một số phụ nữ phát tác ra, cũng giống như có thủ đoạn hơn người làm cho người ta khó lòng phòng bị.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |