Quan Trường – Quyển 6

Phần 182

Hạ Tưởng cúi đầu suy nghĩ, rồi khi ngẩng đầu lên thì vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Quận Hạ Mã không thể rối loạn hơn nữa, phải duy trì cục diện chính trị ổn định, đoàn kết. Đồng chí Lý Hàm lớn tuổi hơn tôi, là người điềm đạm để anh ấy đảm nhiệm chức Chủ tịch quận thì có thể giúp tôi giảm bớt không ít áp lực và chia sẻ rất nhiều công việc. Tôi tin là phân công hợp tác với đồng chí Lý Hạm sẽ khiến kinh tế và cơ sở hạ tầng của quận Hạ Mã ngày càng đi lên.

Mặc cho lời Hạ Tưởng nói có phải thật lòng hay không thì ít nhất thái độ của hắn có thể khiến Phó Tiên Phong cũng rất vừa ý. Từ đầu đến cuối Hạ Tưởng không nói đến một câu phản đối, khiến cho Phó Tiên Phong vừa ngờ vực vừa ngầm đắc ý vì kế hoạch của ông ta quả nhiên chu toàn, khiến Hạ Tưởng không tìm ra được khuyết điểm và cũng không phát hiện ra chỗ nào kỳ lạ.

Bởi vì bí mật lớn nhất của ông ta là vì kế hoạch thương mại lâu dài, mọi việc điều hành đều do Nguyên Minh Lượng giữ vai trò chính. Chỉ cần Nguyên Minh Lượng không để lộ sơ hở bị người khác phát hiện ra chỗ khác thường thì sẽ không ai hiểu được ý đồ thật sự của ông ta là gì, ngay cả Hạ Tưởng cũng không thể.

Hạ Tưởng thấy trong ánh mắt của Phó Tiên Phong có chút vui mừng thì biết ông ta tự nhận thấy mọi việc đều thuận lợi, trong lòng nghĩ nếu không gây chút khó khăn gì sẽ khiến Phó Tiên Phong cảm thấy quá dễ và sẽ khiến ông ấy nghi ngờ, liền đột nhiên hỏi một câu:

– Bí thư Phó, có một câu không biết có nên hỏi hay không?

– Xin cứ nói.

Phó Tiên Phong nói với vẻ hứng thú.

– Sao ngài lại không tiếp tục kiên trì đề danh Trưởng ban tổ chức cán bộ thành ủy?

Hạ Tưởng đã trực tiếp hỏi vào điểm mấu chốt của vấn đề, hắn hiểu rõ nếu hắn không hỏi gì cả thì ngược lại sẽ khiến Phó Tiên Phong thiếu tự tin. Hỏi những vấn đề ngoài lề thì không thể chứng tỏ hắn là người sắc bén, hắn không sắc bén thì Phó Tiên Phong cũng không yên tâm.

Qủa nhiên đúng như suy nghĩ của Hạ Tưởng, hắn vừa mới mở miệng hỏi thì Phó Tiên Phong liền tươi cười với vẻ tự đắc vả lại còn dựa người ra phía sau, ung dung cười nói:

– Trong những việc chính trị kế hoạch không thể bắt kịp sự biến hóa, nguyên nhân cụ thể thì không tiện nói ra nhưng tôi có thể nói rõ một chút, bước lui bây giờ là vì một bước tiến tốt hơn sau này.

Câu trả lời lấp lửng của Phó Tiên Phong rất hợp với tính cách của ông ấy, cũng rất phù hợp với suy đoán của Hạ Tưởng. Càng thần bí càng khiến người khác khó hiểu và càng chứng tỏ sự bí hiểm.

Hạ Tưởng cũng rất phối hợp, gật đầu nói:

– Tôi cũng tin là Bí thư Phó sau này sẽ có kế hoạch chu đáo hơn nhưng hôm nay chúng ta có thể ngồi lại với nhau thì ít nhất chứng tỏ trong giai đoạn bây giờ chúng ta đang cố tìm đến cái chung. Nào, vì sự hợp tác thành công lần này tôi kính ngài một ly.

Giọng nói của Hạ Tưởng đúng mực, không thấy được sự hưng phấn lại không có sự thất vọng mà chính là một thái độ thản nhiên, và cũng phù hợp với dự đoán của Phó Tiên Phong về biểu hiện của Hạ Tưởng. Phó Tiên Phong cụng ly với Hạ Tưởng, cười ha hả:

– Cạn ly!

Sau khi tiễn Phó Tiên Phong, Hạ Tưởng không vội rời khỏi khách sạn, hắn lên phòng ngủ một lát để dưỡng sức.

Buổi trưa vừa đến văn phòng, hắn liền gọi điện cho Phạm Duệ Hằng báo cáo tình hình về cuộc gặp gỡ với Phó Tiên Phong ngày hôm nay, nói về điều kiện của Phó Tiên Phong. Phạm Duệ Hằng nghe xong như suy nghĩ một lát rồi mới nói:

– Về cơ bản đã đạt đến sự hài lòng của tôi, điều kiện có thể chấp nhận.

Phạm Duệ Hằng chấp nhận điều kiện là nằm trong dự đoán của Hạ Tưởng, bởi vì Phạm Duệ Hằng chỉ để ý đến chức Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, ai làm Chủ tịch quận Hạ Mã thì ông ta không quan tâm. Chỉ cần Khâu Tự Phong đảm nhiệm chức Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy, nhà họ Khâu chấp nhận việc của ông ta, đồng thời những người mà ông ta đề bạt có thể được bố trí ổn thỏa vào những vị trí mà ông ta dự tính thì ông ta không quan tâm đến những việc thừa thãi.

Sau đó Hạ Tưởng lại đem việc gặp mặt Phó Tiên Phong nói cho Tống Triều Độ nghe.

Tống Triều Độ lặng lẽ một hồi, bỗng nhiên cười ha hả nói:

– Tôi đã gói lại phần lá trà cho cậu, khi nào rảnh thì qua đây lấy.

Hạ Tưởng liền cười ha hả:

– Cứ để ở chỗ ngài trước, khi tôi đến thì sẽ uống.

Tống Triều Độ nói một tiếng:

– Được!

Rồi gác máy.

Sau đó Hạ Tưởng lại báo cáo tình hình cho Trần Phong.

Trần Phong lấy làm kinh ngạc:

– Phó Tiên Phong đã thỏa hiệp thật sao?

Hạ Tưởng đáp:

– Ít ra thì ngoài mặt là đã nhượng bộ, kẻ thức thời là người tài giỏi, nhưng sự nhượng bộ bây giờ cũng là vì bước tiến sau này. Dù thế nào thì ý kiến ông ta đề xuất cũng rất khả thi, ý của ngài thế nào?

Trần Phong hơi trầm ngâm:

– Lý Hạm không có năng lực, đảm nhiệm chức Chủ tịch quận Hạ Mã thì rất miễn cưỡng. Nếu Bí thư Diệp tạo áp lực thì việc thông qua trong hội nghị thường vụ sẽ không phải là vấn đề lớn, nếu đã nhờ đến cậu thì cậu phải nhọc tâm nhiều rồi.

Cho dù Chủ tịch quận là ai thì chắc chắn Hạ Tưởng cũng đều phải nhọc tâm vả lại sẽ rất nhọc tâm, bởi vì cuộc chiến lớn tiếp theo sau là trận quyết đấu với Nguyên Minh Lượng. Hạ Tưởng tuy đã đảm nhiệm chức Bí thư nhưng việc quan tâm đến các công việc của nhà nước vẫn không thể có chút lơ là. May là trong bộ máy chính quyền còn có Trần Thiên Vũ và Tạ Nguyên Thanh, nếu Tạ Nguyên Thanh không phù hợp thì Trần Thiên Vũ tuyệt đối xứng đáng.

Lần này Trần Phong còn muốn đề cử Trần Tử Phàm vào danh sách ứng cử chức Chủ tịch quận, khi nghe Diệp Thạch Sinh cũng muốn nhúng tay vào vụ việc quận Hạ Mã thì liên tưởng đến Hạ Tưởng cũng do y đề cử nên đành nuốt lời nói vào trong. Đề cử Trần Tử Phàm sẽ dễ khiến người khác lên án, Bí thư và Chủ tịch quận cũng đều do một mình y đề cử sẽ khiến người khác nghĩ rằng y nắm hết mọi quyền hành, việc gì cũng ôm đồm vào người.

Thôi vậy, nếu Bí thư Tỉnh ủy đã lên tiếng rồi, chỉ là một chức Chủ tịch quận thì cũng phải nể mặt nhân vật số một của tỉnh Yến.

Sau đó Trần Phong lập tức mở cuộc họp hội ý, xác định ứng cử viên cho chức Chủ tịch quận, Phó Tiên Phong không có ý kiến, Phương Tiến Giang cũng hùa theo đề cử của Trần Phong, Hồ Tăng Chu vốn muốn để cử người của mình vào danh sách ứng cử chức Chủ tịch quận, nhưng khi nghe Diệp Thạch Sinh đề cử Lý Hàm thì lời nói đã đến cửa miệng rồi cũng không nói ra.

Cuộc họp hội ý cuối cùng cũng nhất trí thông qua việc đề cử Lý Hàm.

Buổi tối trước giờ tan tầm, một bản lý lịch chi tiết của Lý Hàm đã ở trên bàn làm việc của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng đã dùng nửa tiếng đồng hồ để xem một cách tỉ mỉ, sau đó xoa nhẹ vào trán và mỉm cười.

Chiến lược lấy lui để tiến của Phó Tiên Phong nếu nhìn từ góc độ khác thì đã kiểm chứng được suy đoán của hắn. Chính là đối với Phó Tiên Phong mà nói lợi ích ngắn ngủi ở tỉnh Yến chính là vì mục đích thương mại, lợi ích lâu dài hoặc là mưu đồ quyền phát ngôn trong tỉnh Yến. Nhưng lợi ích chính trị xét đến cùng cũng là vì phục vụ cho lợi ích kinh tế, vì vậy hi sinh một vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy để đổi lấy một chức Chủ tịch quận dễ khống chế hơn. Người ngoài nhìn vào có lẽ là một cuộc làm ăn không có lời nhưng trong mắt Hạ Tưởng thì lại một lòng cho rằng những gì Phó Tiên Phong đang làm hiện giờ là một quyết định sáng suốt.

Kể từ lúc hắn quen biết Phó Tiên Phong đến nay đây cũng là thủ đoạn cao siêu nhất của Phó Tiên Phong.

Con người của Lý Hàm kinh nghiệm có thừa nhưng lại thiếu mạnh dạn. Là một Trưởng phòng bốn mươi hai tuổi, về cơ bản tiền đồ rất đáng lo, bây giờ đột nhiên có một cơ hội từ trên trời giáng xuống tất nhiên ông ta sẽ có cảm giác vui mừng lâng lâng.

Từ Trưởng phòng lên chức Phó giám đốc sở, đừng xem thường một bước nhỏ như vậy đã làm chết hơn sáu mươi phần trăm cán bộ cấp Phòng.

Nếu suy nghĩ của Hạ Tưởng mà đúng thì Phó Tiên Phong hoặc là Nguyên Minh Lượng đã cùng Lý Hàm ngấm ngầm tiếp xúc với nhau, nếu không với con người của Phó Tiên Phong thì ông ta nhất định sẽ không đem kế hoạch lâu dài gửi gắm vào người không đáng nhờ cậy. Nói cách khác, ông ta đã chấp nhận Lý Hàm, thậm chí đã có được sự cam đoan từ miệng Lý Hàm.

Mặt khác Phó Tiên Phong có nói thật với Lý Hàm hay không? Theo suy đoán của Hạ Tưởng thì đương nhiên là không. Phó Tiên Phong sẽ không để người khác nắm được điểm yếu, hơn nữa ông ta chưa chắc đã hoàn toàn tin tưởng vào Lý Hàm, cái ông ta cần là trước tiên phải xác định Lý Hàm là người có thể lợi dụng, tiếp theo từng bước dùng thủ đoạn nào đó để thâu tóm Lý Hạm nằm gọn trong lòng bàn tay để ông ta sử dụng hoặc tùy ý thao túng.

Hạ Tưởng sỡ dĩ không ra tay ngăn cản kế hoạch của Phó Tiên Phong mà còn rất vui vẻ đạt đến thỏa hiệp với Phó Tiên Phong là vì hắn cho rằng kế hoạch của Phó Tiên Phong bây giờ xem ra là không có chút kẽ hở, hắn không tìm được lý do nào tốt hơn để phản đối, hơn nữa nếu muốn ngăn cản thì khả năng thành công rất nhỏ. Có thể tốn công tốn sức nhưng cuối cùng lại không thu được gì.

Điều then chốt là trong kế hoạch của Phó Tiên Phong ẩn chứa một bí mật lớn chỉ có hắn và Phó Tiên Phong mới biết được, Phó Tiên Phong sẽ không nói ra, hắn cũng sẽ không nói. Vì vậy không ai biết sự nhúng nhường ngoài mặt của Phó Tiên Phong thật ra còn là vì một gặt hái lớn hơn, nhưng người ngoài nhìn vào thì Phó Tiên Phong đã có một bước nhượng bộ lớn, nếu Hạ Tưởng muốn ngăn cản thì sẽ bị người khác xem là người khi không gây chuyện.

Cho Lý Hạm vào thì đã làm sao? Hạ Tưởng đem bản lý lịch của Lý Hạm khóa lại, trong lòng có so sánh. So với thời đại Bạch Chiến Mặc thì hắn mới là Chủ tịch quận, bây giờ hắn là Bí thư, Lý Hàm là Chủ tịch quận, hơn nữa ở quận Hạ Mã hắn vào trước thì sẽ là chủ, Lý Hạm là người đến sau chẳng lẽ lại có thể lấn át người đi trước?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 5
0 Lăng Phong, tốc độ nhanh cũng không có bao nhiêu tác dụng, xem ta tới thu thập hắn. Phách Đao Long Tam lớn tiếng nói. Đồng thời thân ảnh tục khí rơi xuống trước người Lục Thiếu Du, khí thế khuếch tán ra chung quanh khiến cho mặt đất dưới chân lập tức nứt ra tạo thành mạng nhện. Chân khí cường hãn tràn ra khiến cho không gian chugn quanh gợn sóng. Lục Thiếu Du, để ta tới thử xem, nếu ngươi thua, sau này phải cách xa Lục Vô Song một chút. Phách Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du nói. Vậy nếu ngươi thua, thì phải để cho ta sai phái. Đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 16
0 Tiếng xé gió vang lên, một tiểu quang đạn nhỏ như hạt đậu từ đầu ngón tay bắn ra, thanh quang chợt lóe liền biến vào trong lồng không thấy bóng dáng. Sau một khắc, ở một góc trong lồng sắt bạo liệt thanh quang. Tử sắc tiểu thú hiện thân ra, đồng thời tứ chi run rẩy, thân thể ngã xuống. Động tác vô thanh vô tức, phảng phất như đám bông rơi xuống đất. Nhưng kể từ đó, bộ dáng của tiểu thú hiển nhiên cũng rơi vào trong mắt mọi người, rõ ràng là một tử sắc tiểu thú giống hồ ly. Thân thể chỉ lớn cỡ nửa thước nhưng đôi mắt lại chớp động...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 23
0 Nói rất đúng, đến, lão phu mời ngươi một chén, cảm tạ ngươi làm hết thảy cho thương minh chúng ta, ta sẽ để Vô Địch dâng một phần hậu lễ cảm tạ ngươi! Liệt Phần đứng lên trịnh trọng nói. Nơi này bối phận của Liệt Phần là cao nhất, hắn đứng lên, mọi người cùng bưng rượu đứng theo kính Lăng Tiếu. Có vài viên Chí Tôn thần đan kia, thực lực thương minh có thể tiến thêm một bậc. Lăng Tiếu cũng đứng dậy cạn chén với bọn họ. Không khí yến tiệc lại sôi nổi lên. Đêm đó Lăng Tiếu ở lại trong Liệt Viêm thương minh. Hắn còn chưa kịp nghỉ ngơi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng