Quan Trường – Quyển 6

Phần 183

Hạ Tưởng thu dọn đồ đạc chuẩn bị về thì bất ngờ nhận được điện thoại của Lý Thấm.

– Lãnh đạo, Chủ tịch Tiếu nói công ty đột nhiên nảy sinh vấn đề tài chính, dòng vốn thiếu thốn có thể sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch khai thác bất động sản ở quận Hạ Mã.

Hạ Tưởng liền sửng sốt, sao lại nảy sinh vấn đề tài chính? Công ty của Tiếu Giai từ trước đến giờ không cần bỏ ra nguồn vốn đầu tư lớn, là một loại hình kinh doanh thu được tiền mặt ổn định nhất, mắc xích tài chính sao lại bị đứt đoạn?

Hạ Tưởng vẫn chưa được hỏi kỹ thì Lý Thấm lại nói:

– Chủ tịch Tiếu mời ngài tốt nhất là đến Bắc Kinh một chuyến để bàn bạc tìm hướng giải quyết vấn đề trước mắt.

Quả thật là trong cuộc chiến với Nguyên Minh Lượng sắp tới nhất thiết phải cần đến hơn một tỷ vốn đầu tư của Tiếu Giai, bây giờ đang trong giai đoạn quan trọng lại nảy sinh vấn đề nên Hạ Tưởng cũng có hơi căng thẳng. Mọi việc đã chuẩn bị xong chỉ còn chờ gió Đông, nếu thật sự thiếu đi gió Đông thì đúng là một việc khiến cho người ta phải đau đầu.

Quái lạ, Tiếu Giai xảy ra vấn đề tại sao lại không chủ động gọi điện cho hắn mà lại để cho Lý Thấm nói lại?

Hạ Tưởng vừa ngắt máy với Lý Thấm liền lập tức gọi cho Tiếu Giai.

Nghe giọng nói của Tiếu Giai có hơi hoang mang:

– Em không dám gọi điện cho anh, sợ sẽ ảnh hưởng đến công việc của anh nên đã cho Lý Thấm nói lại. Một khách hàng rất đáng tín nhiệm của em cần một số vốn để xoay sở, em đã tin và đã chuyển khoảng cho cô ta, kết quả là cô ta đã biến mất, có liên lạc thế nào cũng không được.

Gian lận thương mại sao? Hạ Tưởng ngây người ra một lúc, Tiếu Giai luôn rất cẩn thận sao lại dễ dàng tin người như vậy? Tuy trong lòng hắn cũng có chút giận Tiếu Giai nhẹ dạ cả tin, nhưng bây giờ không phải lúc trách móc cô ấy nên đã nói:

– Đừng nóng vội, hãy tìm cách liên hệ trước đã. Anh lập tức đến Bắc Kinh gặp em, em đừng lo và cũng đừng hoảng loạn, tiền hẳn là có thể lấy lại được.

An ủi Tiếu Giai vài câu Hạ Tưởng buông điện thoại xuống, suy nghĩ một hồi, hôm nay là thứ năm, ngày mai còn phải đi làm. Không lo được nhiều như vậy, tổn thất của Tiếu Giai không phải con số nhỏ, giúp cô ấy giải quyết hậu quả trước mới quan trọng.

Hạ Tưởng dặn dò Triều Vĩ Cương vài câu rồi gọi Phó Hiểu Bân vào bố trí công việc, sau đó gọi điện về nhà báo cho cô bé Lê biết hắn có việc gấp phải đến Bắc Kinh một chuyến. Cô bé Lê chỉ dặn dò hắn buổi tối lái xe phải cẩn thận, những việc khác cũng không hỏi đến.

Hạ Tưởng thích điểm này nhất ở cô bé Lê, những việc không nên hỏi thì tuyệt đối không hỏi, trước giờ không nói nhiều đến những lời không nên nói, lần nào cũng đều cho người khác một sự quan tâm đúng mực.

Hạ Tưởng cũng không kịp màn đến ăn cơm, vội vàng lái xe đi, lao nhanh suốt quãng đường đi, không cần đến hai giờ đồng hồ thì đến chỗ ở của Tiếu Giai.

Gọi mở cửa, Tiếu Giai đang mặc tạp dề nấu cơm, trên bàn đã bày sẵn những món ăn ngon miệng, mùi hương thơm phức. Hạ Tưởng tuy đã đói bụng nhưng vẫn không muốn ăn, vội vàng đưa tay kéo Tiếu Giai ôm vào lòng:

– Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy? Em vẫn luôn rất cẩn thận mà sao lại bị người khác lừa?

Trên mặt của Tiếu Giai chẳng có chút đau buồn, mất mát, ngược lại thì có chút áy náy và bất an. Gương mặt kiều diễm như hoa, hồng hào hấp dẫn của cô ấy, mùi hương cơ thể lôi cuốn, cái cổ cũng trắng như ngọc, mái tóc đen láy óng mượt mê người, chỉ buộc hờ có vẻ vừa thư nhàn lại tùy tâm.

Tiếu Giai rúc đầu vào ngực Hạ Tưởng, hai tay vòng qua eo Hạ Tưởng siết chặt như muốn ép chặt người của cô ấy vào người Hạ Tưởng. Nhìn từ phía sau lưng cô ấy nhìn xuống, eo nhỏ vừa thu lại thì phần mông đầy đặn ưỡn ra, đường cong tuyệt đẹp đến kinh ngạc đạt một độ cao hoàn hảo, nhìn xuống một chút là đôi chân thon thả.

Trong tất cả những người phụ nữ của Hạ Tưởng, Tiếu Giai là bến đỗ mà hắn cảm thấy được thả lỏng, thoải mái nhất.

Hạ Tưởng cảm nhận được sự nóng bỏng và nhiệt độ cơ thể của Tiếu Giai, trong lòng lấy làm lạ hôm nay Tiếu Giai lại hấp dẫn lạ thường. Tuy rằng nói là trong mấy người phụ nữ thì thời gian hắn và Tiếu Giai ở cùng với nhau là ngắn nhất, đáng lý ra hắn đối với Tiếu Giai sẽ không thể chờ đợi thêm được. Nhưng hoàn toàn ngược lại, thực tế Liên Nhược Hạm là người khiêu khích dục vọng của hắn nhiều nhất, sau đó là cô bé Lê, cuối cùng mới là Tiếu Giai, có lẽ vì hắn ở trước mặt Tiếu Giai luôn có một cảm giác an tâm, thoải mái chỉ cần thả lỏng và nghỉ ngơi, tình dục thì lại phai nhạt.

Nhưng hôm nay khi hắn ôm Tiếu Giai thì có một thứ dục vọng chạy trong người không thể ức chế được, khiến hắn rất buồn bực, đột nhiên sao lại khát vọng Tiếu Giai đến vậy?

Tiếu Giai cảm nhận được sự thay đổi của Hạ Tưởng, nhẹ nhàng đẩy hắn ra:

– Quần áo của anh đã chuẩn bị sẵn rồi, nước tắm cũng đã nấu sẵn, em ở trên giường chờ anh.

Rõ ràng vội vàng chạy đến đây là để làm việc chính, sao vừa gặp mặt thì dục vọng lại dâng cao? Hạ Tưởng thấy đôi gò má Tiếu Giai ửng hồng, đôi mắt mù sương, phần cổ đỏ ửng, đôi môi khẽ hở thì biết dục vọng của cô ấy đang cháy bừng. Phụ nữ cũng rất cần đàn ông an ủi, Hạ Tưởng đem mọi phiền muộn vứt sang một bên, vào nhà vệ sinh tắm qua loa vài cái, bước ra khỏi cửa thì thấy Tiếu Giai đang nằm trên gường với vẻ mặt xinh tươi, quyễn rũ phong tình.

Hạ Tưởng đột nhiên có ảo giác như là lần gặp đầu tiên trong đời. Trong lòng lại có cảm giác rung động và thích thú như lúc mới quen biết Tiếu Giai, lại xúc động, thích thú như đã xa cách từ lâu nay được tương phùng. Hắn nhẹ nhàng cúi người đến bên Tiếu Giai, nhìn nụ cười tươi tắn của cô gái có thân hình kiều diễm như hoa, trong chốc lát như trở về với ngày mùa hè mưa tầm tã hôm đó, như nhớ lại cái đêm mùa hè ý loạn tình mê Tiếu Giai bị Văn Dương ức hiếp.

Chuyện xưa cứ hiện rõ mồn một như vừa xảy ra hôm qua. Hạ Tưởng và Tiếu Giai hòa làm một, ân ái triền miên…

Thời điểm phun trào cuối cùng Tiếu Giai nằm đè lên người Hạ Tưởng, khiến hắn không thể cử động, cứ vậy ôm hắn cả mười phút rồi mới buông tay ra. Vẻ mặt cô ấy uể oải, bờ vai lệch, thân hình nằm vắt ngang nhìn Hạ Tưởng với vẻ nhu mì:

– Giờ khắc này là vĩnh hằng.

Sau đó cô ấy nhẹ nhàng xoa xoa bụng:

– Việc anh hứa với em không được nuốt lời. Hy vọng có được sinh linh nhỏ ở trong người của em, để đem đến may mắn cho em.

Hạ Tưởng một tay chống đầu nằm nghiêng người bên cạnh Tiếu Giai:

– Hôm nay em lừa anh đến chính là vì lần ham vui này sao? Là vì hôm nay là thời kỳ nguy hiểm của em sao?

Tiếu Giai ngạc nhiên há hốc miệng:

– Hả? Từ khi nào anh biết là em gạt anh vậy?

Cô ấy rúc đầu dưới gối không dám nhìn Hạ Tưởng.

– Em muốn có một đứa con, chỉ là muốn thôi. Anh muốn giận, muốn mắng, muốn đánh gì em cũng chịu, dù gì em đã đạt được mục đích rồi.

Hạ Tượng giơ tay đánh nhẹ vào mông của Tiếu Giai một cái:

– Đánh em là nhẹ rồi, anh phải trừng trị em một trận mới được.

Hạ Tưởng vừa bước vào cửa, nhìn thấy trên bàn bày đầy thức ăn và ánh mắt dục vọng cháy bừng của Tiếu Giai thì đã bước đầu kết luận được việc Tiếu Giai nói mắc xích tài chính bị đứt đoạn là giả. Chờ đến khi hắn ôm lấy Tiếu Giai thì đột nhiên lại có sự rung động không thể kiềm chế được, thì đã khiến cho hắn hiểu rõ một điều, sự rung động của hắn là vì dục vọng của Tiếu Giai dâng trào, mùi hương phát ra từ người cô ấy, sự thay đổi trên người cô ấy có tác dụng như chất xúc tác vào hắn vốn đã rất quen thuộc với cơ thể của cô ấy.

Nếu Tiếu Giai thật sự bị người khác lừa mất mấy trăm triệu thì cô ấy không có lòng dạ đâu để nấu cơm, càng không có tâm trí để rung động. Sự khác thường của cô ấy chỉ có thể nói rõ một điều là Tiếu Giai đang gạt hắn.

Và việc Tiếu Giai không cho hắn rời khỏi người cô ấy cả buổi thì Hạ Tưởng đã chắc chắn phán đoán của hắn, Tiếu Giai muốn mang thai, muốn có một đứa con.

Trong lòng Hạ Tưởng có đủ loại cảm giác lẫn lộn. Tuổi thanh xuân của người phụ nữ có hạn nhưng Tiếu Giai lại một mực đi theo hắn mà hắn lại không thể thường xuyên ở bên cạnh, cho cô ấy một đứa con đã là một sự an ủi lớn nhất đối với cô ấy, huống chi là trước đây hắn đã hứa với cô ấy.

Hạ Tưởng không trách Tiếu Giai đã lừa hắn đến đây, hắn chỉ là có chút áy náy, gần đây quá bận rộn nhiều việc vụn vặt nên có hơi xa lánh Tiếu Giai một chút, và cũng suýt chút quên mất lời hứa đối với cô ấy. Hôm nay tuy là cô ấy đã lừa hắn cũng là sự bất đắc dĩ phát ra từ trong nội tâm của một người phụ nữ, là phụ nữ thì sử dụng một chút mánh khóe đối với người đàn ông cô ấy yêu thương sâu sắc thì hoàn toàn có thể tha thứ.

Tuy nhiên về tâm lý thì có thể tha thứ, nhưng sự trừng phạt trên cơ thể thì không thể tha, Hạ Tưởng lại xoay người lên ngựa, đưa tay sờ soạn, cười khoái trá:

– Để anh trừng phạt em mới được.

Tiếu Giai hoảng hốt la lên:

– Anh còn muốn nữa hả? Lợi hại quá, em sợ anh luôn.

Hạ Tưởng không thương hoa tiếc ngọc, cả đêm dùng dương vật liên tục đâm vào rút ra trong cái âm hộ nóng hổi của Tiếu Giai, đến lần xuất tinh thứ 4 thì kiệt sức, cả hai chìm đắm trong sự sung sướng ái ân.

Sáng sớm hôm sau, Hạ Tưởng dậy từ rất sớm, Tiếu Giai thì không dậy nổi phải ngủ thêm một lát, bộ dạng uể oải khiến người khác phải thương xót. Hạ Tưởng không có thời gian ngủ nướng trên giường, quả nhiên vừa hơn tám giờ thì có điện thoại gọi đến xin công việc, báo cáo tình hình v.v… mọi việc cứ ập vào mặt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 14
0 Người tới là người phương nào? Ngay khi Lục Thiếu Du nói xong, trong rừng cây có một đầu yêu thú phi hành tam giai bay lên, trên lưng còn có mấy nam nữ, đám người này đang nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi. Trong ánh mắt mấy người này rõ ràng có chút bất an. Mà yêu thú phi hành kia càng thêm uể oải. Dưới khí tức áp chế của Thiên Sí Tuyết Sư, toàn thân uể oải vô lực. Phi Linh môn tới, gọi chưởng môn các ngươi ra đây. Lộc Sơn lão nhân nói. Phi Linh môn? Mấy đệ tử Thiên Âm môn nghe tới phi Linh môn, sắc mặt lập...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 17
0 Giang Nam hướng Thiếu Hư mỉm cười, Nguyên Thủy Chứng Đạo Kiếm uy năng tăng vọt, một kiếm đâm tới, lập tức Hỗn Độn tách ra, Huyền Hoàng hiển hiện, phân thiên địa âm dương Tứ Tượng Ngũ Hành, Lục Hợp bát hoang Cửu Cung, vô số ngôi sao hiện lên, hàng tỉ vạn sinh linh gào rú, tựa như một kiếm của hắn đâm ra một vũ trụ Càn Khôn, mang theo vô cùng uy năng, hướng Thiếu Hư áp đi, cười nói: Đạo hữu không phải muốn cùng ta phân ra cái thắng bại sao? Hôm nay cơ hội vừa vặn. Thiếu Hư hừ lạnh một tiếng, không dám trực tiếp đón đỡ một kiếm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hạ Thiên – Quyển 8
0 Chúng tôi đi mướn phòng. Hạ Thiên không đợi Vân Thanh mở miệng mà nói một câu. Gương mặt Vân Thanh chợt đỏ bừng, khoảnh khắc này nàng chợt sinh ra ý nghĩ muốn bóp chết Hạ Thiên. Chưa nói đến vấn đề bọn họ đến đây chẳng phải là thuê phòng, dù thật sự đến thuê phòng cũng không cần lớn tiếng như vậy, sợ người khác không biết sao? Bây giờ thì tốt rồi, có hơn mười ánh mắt đang nhìn nàng. Khi thấy Vân Thanh không nói lời nào, hơn nữa bộ dạng lại thẹn thùng thì Chung Hạo Vân cũng tin thật, hắn nở nụ cười miễn cưỡng: Không làm phiền hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng