Thưởng thức cái đẹp là nguồn gốc của cuộc sống thoải mái, cuộc sống không như ý, phong cảnh đẹp cũng chỉ là núi non sông nước bình thường.
Nói đi thì phải nói lại, bởi vì vấn đề thông thủy của quận Hạ Mã, tạo thành con sông duy nhất trong nội thành của thành phố Yến, quận Hạ Mã thành khu vực thành phố duy nhất có được sông Hạ Mã, tất nhiên sẽ xuất hiện xu thế giá cả nhà ở tăng phi lý. Con mắt nhìn nhận của Nguyên Minh Lượng cũng vô cùng độc ác, chẳng những nhìn trúng quận Hạ Mã là ưu thế của quận mới, mà còn bởi vì những hiệu ứng bức xạ mà sông Hạ Mã mang đến, tuyệt đối có thể nâng cao giá cả nhà đất lên rất cao ở quận Hạ Mã, gã mới không ngại ngàn dặm xa xôi mà đến thành phố Yến, tay cầm 20 tỷ đầu tư, chuẩn bị thu hoạch lợi nhuận lớn.
Mặc dù nói 20 tỷ đầu tư vô cùng lớn, có thể sẽ thâu tóm toàn bộ thị trường bất động sản quận Hạ Mã , nhưng tốc độ mở rộng của quận Hạ Mã cực nhanh, bởi vì có sông Hạ Mã, thành phố gần đó bao gồm cả Kinh Tân, cũng có thể sẽ có không ít người nghe tin lập tức mà hành động, tiến đến quận Hạ Mã mua bất động sản. Ngoại trừ một số ít khách mua đi bán lại bất động sản, cho dù là cư dân ở quận Hạ Mã cũng có thể sẽ mua căn nhà thứ hai, có thể nói về sau quy mô thị trường bất động sản quận Hạ Mã sẽ chiếm một phần ba của thành phố Yến, hơn nữa rất nhiều hạng mục biệt thự xa hoa và nhà ở đắt tiền, 20 tỷ đầu tư nếu lần lượt đầu nhập, cũng không phải một lần là có thể thâu tóm hết khu sông Hạ Mã.
Tạm thời không đề cập tới chuyện của Nguyên Minh Lượng, vả lại thị trường bất động sản quận Hạ Mã, ít nhất trong vòng 10 năm, không có khả năng bão hòa. Vì vậy việc đầu tư phát triển nhà máy sản xuất vật liệu mới, chỉ cần nghiên phát thành công, chỉ cần có thể đầu tư sản xuất, mặt khác giá cả bán ra hợp lý, thì với mức tiêu thụ của quận Hạ Mã thì cũng có đủ không gian lợi nhuận rồi.
Ý tưởng của Tào Thù Lê chẳng những khả thi, hơn nữa cũng là suy nghĩ hợp lý nhất trong tình hình hiện tại. Nếu không có người ngoài ở đây, Hạ Tưởng đã ôm cô vào lòng rồi.
Có đôi khi một sáng kiến hay ít nhất cũng phải giá trị hơn triệu nhân dân tệ, Tào Thù Lê một câu tương đương với sáng tạo ra một nhà máy cao cấp. Nghiêm Tiểu Thì nếu không đầu tư, Hạ Tưởng cũng có thể tìm được vài nhà đầu tư, ở trong thời gian ngắn sẽ xây dựng hạng mục vật liệu kiểu mới.
Nghiêm Tiểu Thì đủ thông minh, chỉ trầm tư một lát liền mẫn cảm phát hiện trong đó ẩn chứa thương cơ rất lớn, lúc này nói:
– Tôi đầu tư. Tôi đầu tư! Tôi và Chủ tịch quận Hạ bước đầu xem như đạt được hiệp nghị đầu tư bằng miệng, để tránh cho đầu tư lặp lại, tránh lãng phí tài chính, chỉ cho phép Nghiêm Tiểu Thì ở quận Hạ Mã đầu tư nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới Tiểu Thì, còn đầu tư khác không bàn nữa!
Hạ Tưởng thấy bộ dạng gấp đến mức không đợi được của cô, mỉm cười:
– 30 triệu cũng không đủ, theo tôi phỏng chừng, ít nhất cũng phải đầu tư trên dưới 2 tỷ mới có khả năng cuối cùng từ nghiên cứu thành công mà sản xuất ra sản phẩm. Bởi vì vật liệu kiểu mới là một ngành sản xuất mới, cần lực lượng kỹ thuật lớn, cô dùng lương cao để kéo người từ thủ đô cùng phía nam tới, cũng là một khoản không nhỏ đâu.
Vật liệu xây dựng kiểu mới chủ yếu bao gồm vật liệu tường kiểu mới, vật liệu xây dựng hóa học, vật liệu giữ ấm cách nhiệt, vật liệu trang trí xây dựng… Trên thế giới phương hướng phát triển vật liệu xây dựng theo hướng bảo vệ môi trường, tiết kiệm năng lượng, nhiều chức năng.
Nếu Nghiêm Tiểu Thì đầu tư nhà máy vật liệu xây dựng kiểu mới, nên lấy vật liệu giữ ấm cách nhiệt, trang trí xây dựng làm việc chính, trong đó xu thế phát triển thủy tinh kiểu mới là điểm sáng.
Thủy tinh là vật liệu xây dựng không thể thiếu trong nhà ở, vài chục năm trở lại đây vẫn không có gì đổi mới, nhưng theo bước tiến bộ của khoa học kỹ thuật, hiện tại cũng có không ít thủy tinh kiểu mới được sản xuất. Ví dụ như thủy tinh hai lớp của độ cao trung bình, ví dụ như thủy tinh cách nhiệt màu xanh, về sau tái phát triển còn sẽ xuất hiện thủy tinh được tráng một lớp màng để kiểm soát bớt năng lượng phóng xạ từ mặt trời và phóng xạ thấp để tiết kiệm điện năng…
Thủy tinh tráng màng là một loại xu thế phát triển, chẳng những có thể hữu hiệu mà phòng ngừa tia tử ngoại, có thể giữ ấm cách nhiệt, còn có đặc tính bảo vệ môi trường giảm bớt phóng xạ. Nhất là thành phố Yến mùa đông thời gian sưởi ấm kéo dài đến bốn tháng, Nếu việc cách nhiệt của thủy tinh hiệu quả tốt, có thể tiết kiệm không ít năng lượng. Mặc dù giá cả sẽ đắt, nhưng nếu dùng cho nơi ở xa hoa và biệt thự, tuyệt đối có thị trường phát triển lớn.
Nghiêm Tiểu Thì e sợ Hạ Tưởng đổi ý, vội giữ chặt tay Cổ Ngọc không ngừng nói:
– Cổ Ngọc, thế nào, có động lòng không? Chúng ta cùng nhau đầu tư nhé? Thị trường có triển vọng tốt không thể để cho người khác cướp đi, đúng hay không? Đừng do dự nữa, tận dụng thời cơ.
Cổ Ngọc không có nghiên cứu về vật liệu xây dựng, cũng không có khái niệm gì, hứng thú không lớn. Nhưng không chịu nổi sự nhiệt tình của Nghiêm Tiểu Thì, đành phải thử thăm dò mà hỏi Hạ Tưởng:
– Có thể làm thật chứ?
– Triển vọng rất tốt.
Hạ Tưởng đưa ra trả lời khẳng định.
– Được, vậy tôi đầu tư 2 trăm triệu.
Trên người Cổ Ngọc mặc quần áo bình thường, nếu không phải khuôn mặt cô như hoa như ngọc, chỉ nhìn từ phía sau, giống như cô gái ở nhà bên, nhưng vừa ra khỏi miệng chính là ngữ khí 2 trăm triệu, cố tình nói đến vô cùng thoải mái tùy ý, làm cho người ta không có cảm giác là cô ăn nói lung tung.
Mẹ Hạ Tưởng ở bên cạnh nghe mấy người nói chuyện, khi nghe cái gì mà vật liệu xây dựng kiểu mới, nghe không hiểu, cũng không quan tâm. Đợi tới khi về sau nói đến đầu tư, Nghiêm Tiểu Thì mở miệng nói 30 triệu, Cổ Ngọc thuận miệng nói ra 2 trăm triệu, mẹ tuy rằng không có khái niệm cụ thể là bao nhiêu tiền, nhưng cũng biết là con số lớn, người bình thường không có thể tưởng tượng. Bà liền kinh ngạc mà há to miệng, không ngừng đánh giá Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc, trong lòng nghĩ hai cô gái đều giống như tiên nữ, ở trước mặt con mình thái độ tốt quá chừng, cũng không có một chút lên mặt, còn tưởng rằng các cô chính là người thường, không nghĩ tới, mỗi người đều là người giàu có, Cổ Ngọc còn là tỉ phú.
Trước kia thường nghe người ta nói ai có nhiều tiền, có mấy triệu, hiện tại trước mắt có hai người có hàng chục triệu thậm chí cả tiền tỷ, bà liền cảm thấy hơi giật mình, có chút không dám tin. Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc tuổi trẻ lại xinh đẹp lại có tiền, vẫn còn độc thân, có bao nhiêu người theo đuổi, chỉ sợ xếp hàng cũng phải dài vài cây số.
Trong lòng mẹ nghĩ, miệng tùy ý mà hỏi:
– Tiểu Thì, Cổ Ngọc, các cháu có đối tượng chưa? Các cháu có điều kiện tốt như vậy, lúc tìm đối tượng nên chọn kỹ mới được.
Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc liếc nhau, cùng nhau cười ha ha:
– Cô à, chúng cháu đều không vội lập gia đình, đàn ông tốt không dễ tìm. Hoặc là giống Chủ tịch quận Hạ đã thành gia, hoặc là giống Hạ Đông, còn chưa trưởng thành, muốn tìm một người vừa lòng đẹp ý, quá khó khăn, cứ chậm chậm tìm là được ạ.
Nghe các cô khen Hạ Tưởng, trong lòng bà càng đắc ý, ngoài miệng lại nói:
– Hạ Tưởng có cái gì tốt? Cô nuôi nó từ nhỏ đến lớn, còn không biết? Không biết chăm sóc người khác, không dụ dỗ người khác, cũng chỉ có Thù Lê để ý nó, nếu là người khác còn lâu mới coi trọng nó.
Lời này vừa nói, Nghiêm Tiểu Thì và Cổ Ngọc cười càng lớn, hai người cùng nhau bỡn cợt mà nhìn về phía Hạ Tưởng, Hạ Tưởng liền giả bộ ngượng ngùng mà cười:
– Nhìn cái gì? Tôi là đàn ông tốt, sau khi thành gia lập nghiệp, cự tuyệt mọi cỏ hoa.
Cổ Ngọc tâm tư đơn thuần, cũng có chút lớn mật, vừa lúc cô ngồi ở phía bên phải Hạ Tưởng, liền giơ tay kéo tay hắn, trêu chọc nói:
– Cô, đừng coi thường anh ấy, anh ấy rất là có sức hấp dẫn. Ông nội của cháu nói, nếu cháu quen biết anh sớm một chút, sẽ đem cháu gả cho anh ấy. Đáng tiếc Thù Lê quá thông minh, sớm đã chiếm lấy anh ấy, làm hại cháu chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Hạ Tưởng cũng liền phối hợp diễn trò:
– Gả cho anh, mỗi ngày anh đều bắt nạt em.
Cổ Ngọc vẻ mặt tủi thân nói:
– Em mỗi ngày bị bắt nạt cũng được, mặc cho anh đánh mặc cho anh mắng, chờ anh đánh mệt mỏi mắng mệt mỏi, em lại nấu cơm cho anh ăn, dù anh ý chí sắt đá, em cũng có thể làm ấm anh được.
Nghiêm Tiểu Thì cười đến thiếu chút nữa bị sặc cơm, Tào Thù Lê cũng tươi cười rạng rỡ, nói:
– Cô đã thích, mượn đi là được, tôi tặng cho cô đấy. Tuy nhiên dù tốt xấu ra sao sao tôi cũng vì anh ấy trả giá tình cảm nhiều, phải thu một chút phí bồi thường tuổi thanh xuân.
– Chị muốn bao nhiêu?
Cổ Ngọc bộ dáng của người nhiều tiền lên mặt nói.
– Phải đảm bảo mẹ con tôi nửa đời sau áo cơm không lo, ít nhất cũng phải 20 triệu.
– Chủ tịch quận Hạ chỉ có giá 20 triệu?
Cổ Ngọc vẻ mặt khoa trương.
– Cô chào giá quá thấp, tôi ra 80 triệu!
Nghiêm Tiểu Thì cũng thừa cơ quấy rối:
– Tôi ra 100 triệu!
Tào Thù Lê vui, trêu ghẹo Hạ Tưởng:
– Không nghĩ tới anh khá đáng giá, nếu không, sẽ bán anh đi rồi?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |