Quan Trường – Quyển 6

Phần 51

Trong tiếng cười của mọi người, mắt Lý Thấm đang ngầm đánh giá Hạ Tưởng, toàn thân Hạ Tưởng phát ra nhân cách hết sức hấp dẫn, hắn ở giữa mấy người, vừa giống như cấp cao với cấp thấp, lại vừa giống như có quan hệ bạn bè, còn khiến Hùng Hải Dương tâm phục khẩu phục, điều này khiến cô nhìn Hạ Tưởng như được bao phủ trong một quầng sáng thần bí. Vốn dĩ cô nghĩ Hạ Tưởng chỉ là một tên quan liêu nho nhỏ gặp may thôi, nhiều lắm là có thêm một chút nam tính hấp dẫn, mới khiến Tiếu Giai khăng khăng một mực với hắn như thế, không ngờ hắn lại có một lực ảnh hưởng và lực hấp dẫn kinh người như vậy, có thể nói Hạ Tưởng mà cô đang thấy trước mắt là người đàn ông phức tạp khó lường nhất cô đã từng gặp.

Hắn cũng là người đàn ông mà cô cảm thấy có hứng thú nhất để suy nghĩ.

Hạ Tưởng không biết nỗi lòng phức tạp của Lý Thấm, mà vẫn cũng mọi người bàn định hành động kế tiếp, chính là để cho mấy người Tôn Hiện Vĩ, Tiêu Ngũ và Thẩm Lập Xuân phối hợp chặt chẽ với Lý Thấm, chỉ cần Lý Thấm cần số liệu, liền tập hợp đúng lúc cho cô, cô sẽ toàn quyền phụ trách nghiên cứu động thái thị trường.

Tôn Hiện Vĩ và Tiêu Ngũ thì không cần phải nói, từ trước đến nay Hạ Tưởng nói gì thì nghe nấy. Thẩm Lập Xuân thì sớm đã theo mưu kế của Thành Đạt Tài, biết Hạ Tưởng chuẩn bị làm một vụ lớn, nên cũng toàn lực phối hợp, không nói hai lời. Trong lúc Hạ Tưởng nói chuyện chỉ huy, Lý Thấm nghe được Hạ Tưởng nắm trong tay gần một nửa bất động sản ở quận Hạ Mã, lúc đó mới biết năng lực của Hạ Tưởng thật sự là kinh người.

Nói xong chuyện chính sự, Hạ Tưởng mới cười hỏi Tiêu Ngũ:

– Hôn sự của anh với Mỹ Mỹ bao giờ mới tiến hành?

Tôn Hiện Vĩ cũng ồn ào:

– Đúng vậy, đừng có sống chung trước hôn nhân mãi như vậy, nên đi đăng ký đi, để tôi còn chuẩn bị uống rượu mừng.

Tiêu Ngũ vội vàng giải thích:

– Không phải là sống chung, chỉ là ở chung nhà, mỗi người riêng một phòng, buổi tối không ở cùng nhau.

“Khụ khụ” Lý Thấm cười thành tiếng, cô đi du học ở nước ngoài nhiều năm, tuy rằng không thuộc kiểu đầu óc cởi mở nhưng cũng biết hiện giờ sống chung trước hôn nhân là chuyện bình thường. Không ngờ Tiêu Ngũ đường đường là Chủ tịch công ty bất động sản Giang Sơn lại thành thật như cậu bé vậy, khiến cô vô cùng buồn cười.

Lý Thấm cười, Tiêu Ngũ liền càng ngượng ngùng, cũng mỉm cười.

Lý Thấm thấy Tiêu Ngũ xấu hổ vội nói:

– Không có ý gì khác đâu, không phải là cười anh, tôi chỉ cảm thấy giờ này mà còn người đàn ông tốt như vậy thật sự là khó có được.

Không nghĩ tới Tiêu Ngũ sẽ nói câu kế tiếp, khiến Lý Thấm cười vui như vậy.

Tiêu Ngũ nói là:

– Tôi cũng không phải tốt đến như vậy, cũng muốn ngủ chung giường lắm, nhưng Mỹ Mỹ không đồng ý, tôi cũng không cố ép…

Đúng là một người đàn ông thành thật hiếm có, Lý Thấm cười ngặt nghẽo.

Tiêu Ngũ thì buồn bực, ăn ngay nói thật như thế mà còn cười?

Tôn Hiện Vĩ nhịn cười, nghiêm trang nói:

– Anh không lấy tình cảm để thuyết phục được cô ấy sao? Không thể như vậy được, hàng ngày cứ phải nhìn mà không được ăn, khó chịu lắm.

Tiêu Ngũ lắc đầu thở dài:

– Tôi cũng dụ dỗ cô ấy nhiều lần rồi, nhưng cô ấy không nghe. Nói là chờ đến đêm tân hôn, chứ tuyệt đối không đồng ý. Tôi cũng biết cô ấy sợ tôi không cưới cô ấy, nên sau đó cũng không cố ép nữa. Phụ nữ cần cảm giác an toàn, làm đàn ông phải là chỗ dựa tinh thần cho phụ nữ, mới chính là đối tối với cô ấy.

Tiêu Ngũ nói một lời nói lớn lao lập tức khiến mọi người ngưng cười, liền khiến Tôn Hiện Vĩ cũng khẽ gật đầu, cảm thán nói:

– Trước kia tôi cũng muốn có trách nhiệm với phụ nữ, tuy nhiên bây giờ nhiều phụ nữ không muốn mình phải có trách nhiệm, làm sao tôi chịu trách nhiệm được? Cho nên phải xét cả hai bên, không thể chỉ đổ thừa đàn ông.

Cả Lý Thấm cũng tán thành lời nói của Tôn Hiện Vĩ:

– Hai bên cùng chịu trách nhiệm ngang nhau, một cô gái tùy tiện không có tự ái, sao còn muốn người khác có trách nhiệm với cô ta, đúng là khiến người khác chê cười.

Mấy người nói chuyện một lát rồi cũng tự động tan rã, Hạ Tưởng cũng về tới Quận ủy.

Buổi chiều vừa vào giờ làm việc hắn đã bảo Triều Vĩ Cương báo cho Hoàng Kiến Quân đến văn phòng, Hoàng Kiến Quân vừa đến liền nói với vẻ mặt vui mừng:

– Cục trưởng Tôn sắp được vào họp hội nghị thường vụ…

Về sau này Cục trưởng Cục công an được vào hội nghị thường vụ dần dần trở thành một chuyện thường lệ, vì quận Hạ Mã là quận mới, cho nên Hoàng Kiến Quân mới được may mắn, trực tiếp được vào họp hội nghị thường vụ. Tôn Định Quốc đảm nhận chức Cục trưởng Cục công an thành phố đã hơn hai năm, hiện tại cuối cùng cũng xem như là hết khổ, được vào hội nghị thường vụ, chẳng khác nào chính thức tiến vào tầng quyền lực trung tâm của thành phố Yến.

Sau khi Hạ Tưởng nghe vói về việc này cũng đã gọi điện thoại cho Tôn Định Quốc chúc mừng. Tôn Định Quốc có quan hệ tốt nhất với Tào Vĩnh Quốc, còn đối với các ủy viên thường vụ khác ở Thành ủy của thành phố Yến thì không có giao tình gì nhiều lắm, quan hệ với Trần Phong thì có hơi gần một chút, nhưng nói cho cùng thì trước mắt tại thành phố Yến này, Tôn Định Quốc có quan hệ cá nhân với Hạ Tưởng là tốt nhất.

Tôn Định Quốc tiến vào làm ủy viên thường vụ tất nhiên sẽ có một gã ủy viên thường vụ bị thay thế, đó chính là Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Bạc Hậu Phát, được điều đến tỉnh ngoài làm Thị trưởng, sau đó nguyên Phó Chủ tịch lên tiếp nhận chức vụ Chủ tịch, không có ai ra nhập ủy viên thường vụ, thành ra trống một vị trí ủy viên thường vụ tặng không cho hệ thống công an. Việc Tôn Định Quốc được vào họp hội nghị thường vụ đối với Hạ Tưởng là một tin tốt, lực ảnh hưởng của hắn tại thành phố Yến lại tiến thêm một bước, bởi vì cùng với việc Tôn Định Quốc gia nhập ủy viên thường vụ của Thành ủy thành phố Yến, đã có thêm hai người trung gian quan trọng trên con đường, một là Phó thị trưởng thường trực, hai là Cục trưởng cục Công an, đều là nhân vật quyền cao chức trọng.

Mà cả hai người đều có quan hệ chặt chẽ với Hạ Tưởng, bởi vậy Hạ Tưởng có một điểm tựa mấu chốt, cho dù là Trần Phong, Hồ Tăng Chu hay là là Phó Tiên Phong, ai tranh thủ được sự ủng hộ của Hạ Tưởng liền sẽ cầm giữ hội nghị thường vụ.

Hoàng Kiến Quân cũng ý thức được lực ảnh hưởng của Hạ Tưởng càng lúc càng không giống bình thường, mới hiểu được việc anh ta theo sát Hạ Tưởng là một lựa chọn sáng suốt.

Hạ Tưởng gật đầu cười với Hoàng Kiến Quân:

– Về sau lực ảnh hưởng của hệ thống công an và quyền ra quyết sách sẽ ngày càng có trọng lượng, Cục trưởng Tôn đã có một bước đáng mừng, chờ sau khi ông ta nhậm chức, chúng ta cùng đến chỗ ông ta chúc mừng.

Hoàng Kiến Quân mừng rỡ, ý của Hạ Tưởng chính là muốn dẫn anh ta tới giới thiệu với Cục trưởng Tôn sao? Nếu anh ta muốn lên chức trong hệ thống công an nhất định phải qua cửa của Tôn Định Quốc. Bây giờ Tôn Định Quốc thành ủy viên thường vụ, liền có có được tiếng nói lớn hơn trong việc bổ nhiệm nhân viên trong hệ thống công an, có thể nói Tôn Định Quốc có thể quyết định tiền đồ của anh ta, có thế tiến gần đến Tôn Định Quốc tuyệt đối là một chuyện lớn cực tốt.

Hoàng Kiến Quân liền tỏ vẻ cảm tạ tự đáy lòng tới Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng khoát tay:

– Tôi có một nguyên tắc là sẽ không để cho người tài không tìm được cơ hội…

Hoàng Kiến Quân thầm nghĩ trong lòng, có tài năng cũng phải đúng người, chọn sai đội ngũ, có tài năng cũng không có cơ hội. Tuy nhiên anh ta cũng không thể không than lên rằng, Hạ Tưởng ngày càng có cái nhìn đại cục, hiện giờ đã ngồi yên ổn ở ghế Chủ tịch quận, bước tiếp theo là phát triển chân tay ở quận Hạ Mã sao?

– Hôm nay tìm anh đến là về chuyện Vương Đại Pháo.

Hạ Tưởng ra hiệu cho Hoàng Kiến Quân ngồi xuống.

– Hôm nay tôi tới khách sạn Hào Môn ăn cơm thì vừa lúc gặp được đám người Vương Đại Pháo lái xe ngang qua diễu võ dương oai, rất kiêu ngạo, ngông cuồng.

Hoàng Kiến Quân nghe được trong lời nói của Hạ Tưởng vẻ bất mãn vô cùng, vội nói:

– Đám người Vương Đại Pháo thật quá mức, nhưng bọn họ rất gian xảo, vẫn không gây ra chuyện gì lớn, chỉ là mấy chuyện nhỏ có người ra nhận tội thay. Tuy rằng bọn họ làm trò xảo trá với đội thi công, nhưng đội thi công cũng không dám nói ra chỗ sai của bọn họ, chỉ là chuyện đấu đá lung tung ngoài đường, có muốn truy cứu cũng không có gì là chuyện lớn, chỉ vài ngày là phải thả bọn họ, chuyện như vậy thường xuyên làm bọn họ trở nên kiêu ngạo…

Hạ Tưởng cũng không để ý đến Hoàng Kiến Quân mà chỉ liếc mắt hỏi:

– Kiến Quân, anh nói xem quan hệ giữa hai chúng ta là thế nào?

Hoàng Kiến Quân lập tức ý thức được là chuyện gì, không dám đáp lại ánh mắt nghi ngờ của Hạ Tưởng mà nói:

– Lãnh đạo rất chiếu cố tôi, trong lòng tôi rất cảm kích.

– Lãnh đạo hay không chỉ là cách xưng hô bên ngoài, nếu trong lòng không coi tôi là lãnh đạo thì ngoài miệng có nói hay nói tốt như thế nào cũng chẳng ích gì.

Hạ Tưởng đập nhẹ tay xuống bàn, nhìn chằm chằm vào Hoàng Kiến Quân đầy thâm ý.

Hoàng Kiến Quân liền cảm nhận được áp lực lớn, nghĩ thầm rằng, tuy rằng Hạ Tưởng tuổi còn trẻ nhưng cho dù là Chủ tịch quận cũng không thể gây áp lực cho anh ta lớn như vậy, không hiểu sao cảm giác lợi hại không kém gì Cục trưởng Tôn, chỉ liếc mắt nhìn thôi cũng có thể nhìn thấu lòng người?

Hoàng Kiến Quân liền mơ hồ có cảm giác trán lấm tấm mồ hôi, im lặng một hồi mới cắn răng nói:

– Vương Đại Pháo và Phó cục trưởng Lục Tiểu Khu có quan hệ không tồi… tôi, tôi cũng từng nhận quà của gã.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 51 Khi biết chỗ này không có bụi độc, Bàn Tử lớn lối hơn rất nhiều, đi tới phòng kế bên liền một cước đá cửa đi vào. Tình hình trong phòng bên cạnh gần như giống với phòng này, chỉ có hình dạng quan tài khác nhau, chính xác là cỗ quan tài này nhỏ hơn chút. Trên quan tài có một số hoa sơn nước sơn kim sắc rất khó nhìn ra, hình như đây là một vị nữ nhân. Tôi không để ý đến, tiếp tục nhìn mộ chí minh, phát hiện phán đoán của tôi là sai lầm, trong quan tài này lại là nam nhân. Người này tên Trương Thụy Sơn, cũng là thuộc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Vĩnh Hằng – Quyển 10
Phần 51 Ngay lúc này, đột nhiên một âm thanh cực lớn bạo phát ra, truyền khắp Man Hoang, thậm chí là tất cả tông môn ở Thông Thiên Đại Lục. Chỉ trong nháy mắt, ở thế giới này, chỉ cần là sinh linh, thì tu sĩ hay hung thú đều được, dù là phàm nhân cũng có thể nghe thấy âm thanh này. Ầm! Âm thanh quá lớn, dường như đã vượt qua ngưỡng thừa nhận của thế giới này, khiến cho toàn bộ Man Hoang đều chấn động mạnh. Bạch Tiểu Thuần có thể cảm thấy một lực lớn như đang từ lòng đất tuôn ra, hắn biến sắc mặt, trong lòng run sợ. Cùng lúc đó, Khôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lục Thiếu Du – Quyển 19
Phần 51 Ngay khi Lục Thiếu Du còn đang suy tư, một thú ảnh khổng lồ xuất hiện. Yêu thú kia đã tới! Hắc Vũ nói. Hắn vừa dứt lời, một thanh âm rít gào truyền đến... Ngao! Chỉ nháy mắt cả không gian đột nhiên chấn động kịch liệt, một cỗ khí lưu uyển như cuồng phong cuốn tới, không gian dao động không ngừng nhộn nhạo. Tốc độ thú ảnh cực nhanh, chỉ một lần lắc mình đã đi tới trước mặt hai người, đó là một đầu yêu thú khổng lồ lớn chừng tám trăm thước, toàn thân bao phủ lớp vảy hỏa hồng sắc, đầu giống lang phi lang, lại giống sư phi sư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng