Quan Trường – Quyển 6

Phần 54

Cô nản lòng quyết chí cả đời không lấy chồng, bây giờ không ngờ lại sinh con gái, đúng là trời ban ân. Về mặt tình cảm mà nói, chuyện Hạ Tưởng khiến Mai Hiểu Lâm mang thai rồi sinh được con gái, trong lòng ông ta vô cùng cảm kích, là thật lòng cảm ơn, bởi vì Mai Hiểu Lâm là nữ giới, không có lòng dạ nào tiến vào quan trường lại không có hứng thú với thương trường, Mai gia có đủ thực lực cho cô sống sung túc giàu có cả đời, bởi vậy nếu không thể sinh con sẽ trở thành khuyết điểm lớn nhất cuộc đời của cô. May mắn, Hạ Tưởng đã giúp cô đạt được giấc mộng làm mẹ, cũng gián tiếp giúp Mai Thái Bình đạt được tâm nguyện trong lòng.

Trong Mai gia, Mai Thái Bình yêu thương nhất là Mai Hiểu Lâm, ông vẫn hy vọng Mai Hiểu Lâm có được hạnh phúc đầm ấm, nhưng Mai Hiểu Lâm vẫn không làm ông ta bớt lo, kết giao với một người bạn trai khiến người nhà không hài lòng, còn chạy đến tận nơi thâm sơn cùng cốc để đến nỗi mang bệnh vào người. Đính hôn cùng với Khâu gia rồi lại bởi vì trên người có bệnh mà từ hôn, cô một mình đã không có nhiều thuận lợi, khiến ông ta càng bùi ngùi hàng nghìn hàng vạn lần, thương xót vô cùng, rồi lại lực bất tòng tâm.

Nhưng sau khi Mai Hiểu Lâm mang thai, liền giống như thay đổi thành người khác vậy, vô cùng tin vào cuộc sống, cũng vui tươi hơn rất nhiều, cả người tinh thần phấn chấn, thần thái hứng khởi. Sau khi sinh Mai Đình thì tràn đầy hào quang của tình mẫu tử, vô cùng hy vọng vào tương lai. Mai Thái Bình liền từ đáy lòng mà cảm tạ người đàn ông đã mang đến sinh mệnh mới đó. Nếu cho ông ta được quyền lựa chọn thì ông ta thà rằng chọn Hạ Tưởng, cho dù Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng có thề thốt phủ nhận.

Hạ Tưởng là một người trẻ tuổi vô cùng ưu tú, nếu hắn là cha đẻ của Mai Đình thì tốt hơn rất nhiều so với những kẻ khác, nếu là người đàn ông khác thì Mai Thái Bình cũng thấy rất chướng mắt. Nhưng sự thật không phải ông ta muốn là được, cả hai người đều đồng thanh nhất trí phủ nhận, cũng từng khiến ông ta hoài nghi có phải thật vậy không… Cho đến khi Mai Hiểu Lâm hết sức tán thành việc Mai Hiểu Mộc đến quận Hạ Mã, Mai Thái Bình lại nhóm lên hy vọng trong lòng, đến tám phần là Hạ Tưởng chính là cha của đứa nhỏ.

Tuy nhiên cho dù Hạ Tưởng là cha đẻ của Mai Đình, nhưng có một chuyện vẫn khiến Mai Thái Bình vô cùng tiếc nuối trong lòng, chính là giữa Mai Hiểu Lâm và Hạ Tưởng dường như không có một tình cảm sâu đậm, không bằng tình cảm giữa Hạ Tưởng và Liên Nhược Hạm, không thể tách rời.

Thậm chí có thể nói, giữa hai người dường như không có tình cảm gì đáng nói, vì hai người vừa không thừa nhận đứa nhỏ là chuyện thật, lại rất ít liên hệ, khiến cho Mai Thái Bình không khỏi có chút buồn rầu. Cho dù giữa hai người có đứa nhỏ, cũng phải có tình cảm thì mới có thể dựa vào đó mà sở hữu và ỷ lại vào Hạ Tưởng, mới không bị Liên Nhược Hạm nắm lấy ngọn gió thổi hướng về phía Ngô gia.

Tuy nhiên Mai Thái Bình cũng nhìn ra được một chút đó là dường như Mai Hiểu Lâm cũng có cảm tình với Hạ Tưởng, nếu không cũng sẽ không trăm phương nghìn kế khiến Mai Hiểu Mộc đến quận Hạ Mã phát triển, bề ngoài là phát triển nhưng thật ra là làm cầu nối, có thể cũng vì không cam lòng, muốn Hạ Tưởng thay đổi cảm giác với cô.

Vậy nên Mai Thái Bình có chút bất mãn với Hạ Tưởng, Mai Hiểu Lâm và Liên Nhược Hạm đều không phải là vợ chính thức, không thể nặng bên này, nhẹ bên kia được chứ? Hơn nữa đều sinh con cho hắn, chẳng lẽ bởi vì Hiểu Lâm sinh con gái, còn hắn là kẻ trọng nam khinh nữ nên không để ý tới Hiểu Lâm sao? Nếu đúng là như vậy thì thế nào cũng phải khiến hắn nói cho rõ ràng. Hơn nữa tốt xấu gì thì Hiểu Lâm cũng là con gái nhà họ Mai, sinh con gái cho hắn một cách không rõ ràng như vậy, Mai gia cũng không trở mặt giống như Ngô gia, chẳng những không tức giận mà chèn ép hắn, lại còn cảm tạ hắn, cũng không để ý đến chuyện xấu hổ là Hiểu Lâm không có danh phận, Hạ Tưởng hẳn là phải thấy được chuyện đó, dựa vào cái gì mà không cần Hiểu Lâm, không đối tốt với Hiểu Lâm?

Hiểu Lâm sinh được con gái, mà hắn thì không có con gái, vậy chưa làm hắn thỏa mãn sao? Mai Thái Bình càng nghĩ càng tức giận, lại nghe nói về biểu hiện của Vu Phồn Nhiên ở tiệc đầy tháng nhà Hạ Tưởng, ông ta liền nghi ngờ có phải Ngô gia phái Vu Phồn Nhiên đến thu nạp Hạ Tưởng hay không, ông ta còn không thấy cấp bách sao.

Trùng hợp, thái độ của Hạ Tưởng vẫn giống như trước, trên cơ bản khiến ông ta không vừa lòng.

Đương nhiên, ý nghĩ trên chỉ là ông ta tự nhủ trong đầu, lấy điều kiện tiên quyết là Hạ Tưởng là cha đẻ của Mai Đình để suy luận, nếu Hạ Tưởng vẫn không thừa nhận hắn là cha đẻ của Mai Đình thì Mai Thái Bình không cách nào mở miệng chỉ trích và oán trách được, nhưng có một chút bất mãn nho nhỏ với Hạ Tưởng là tất yếu.

Hạ Tưởng cũng không biết Mai Thái Bình có tâm tư phức tạp như vậy, liền cười nói:

– Hình như sự tín nhiệm của Trưởng ban Mai đối với tôi đã giảm bớt thì phải… Lúc ấy có cả Bí thư Trần ở đó, tôi đã biểu lộ rõ lập trường, nếu bây giờ lại lặp lại lời nói đó lần nữa đối với ngài, chính là đã coi thường trí tuệ chính trị của ngài.

Mai Thái Bình vừa tức vừa cười:

– Nghẹt thở quá hả? Được, tôi cũng không ép buộc.

Ông ta nói không ép buộc nhưng sau đó lại nói thẳng tiếp một câu:

– Dạo này có liên lạc gì với Hiểu Lâm không? Nếu rảnh thì ra thủ đô thăm nó một lần, con bé một mình nuôi con cũng không dễ dàng gì…

Hạ Tưởng nghe được ngụ ý trong đó, nghĩ thầm trong lòng, hay cho Trưởng ban Mai, lại một lần nữa, vẫn chưa từ bỏ ý định thử hắn:

– Gần đây bận quá, sau một thời gian nữa tôi sẽ đến thủ đô thăm hỏi lão Cốc, tiện thể thăm Hiểu Lâm và con gái cô ấy. Hiểu Lâm đã có ngài, có Hiểu Mộc, còn có người nhà, cô cũng thực sự hạnh phúc rồi.

Hạ Tưởng nói là tiện thể thăm hỏi, đồng nghĩa với việc không cho Mai Thái Bình một hy vọng nào.

Mai Thái Bình lại tức giận nói:

– Tiện thể sao? Nhiều năm là đồng nghiệp, lại còn là bạn bè hợp tác chặt chẽ, không thể đến thăm hỏi tử tế một lần sao? Đồng chí Hạ Tưởng, cậu cũng thật là có mới nới cũ đấy?

Được rồi, Mai Thái Bình là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, lại là bề trên, mặc kệ là lấy thân phận nào để nói chuyện với hắn thì cũng không có cách nào phản bác lại, Hạ Tưởng đành phải cười khổ:

– Đi, thì đi, nghe ngài, tôi sẽ đến thăm hỏi tử tế một lần.

Mai Thái Bình cũng chưa hẳn vừa lòng:

– Về sau chủ động một chút, đừng có quá bị động, đối với chuyện năm đó cậu chủ động lừa gạt con gái nhà họ Ngô thì… yên tâm, mọi người trong nhà họ Mai đã thông hơn rồi, không giống lão già nhà Ngô gia đâu.

Ý tứ ám chỉ trong lời nói này liền càng rõ ràng, Hạ Tưởng cũng chỉ ho khan hai tiếng rồi nói:

– Tôi và Hiểu Mộc đã gặp mặt, cũng đã có ý đồ bước đầu cho những phát triển tiếp theo của cậu ta.

Mai Thái Bình biết Hạ Tưởng cố tình rẽ ngang rẽ dọc, chuyện của Mai Hiểu Mộc ông ta cũng không để ý nhiều lắm, nói:

– Được rồi, cậu sắp xếp là được, coi như là chiếu cố em trai mình vậy.

Ngắt điện thoại với Mai Thái Bình, Hạ Tưởng ngồi mà cười ngây ngô hồi lâu, không biết Mai Thái Bình nghe hơi được điều gì hoặc là đoán được chuyện gì hay không, mà ông ta cứ nói như chính mình là cha đẻ của Mai Đình, là người đàn ông của Mai Hiểu Lâm, cứ nói như thật, nhưng hắn chắc chắn không nghĩ đến chuyện thừa nhận.

Có thể giấu được bao lâu liền tốt bấy lâu.

Quả thật cũng nên gọi điện thoại cho Mai Hiểu Lâm, Hạ Tưởng liền gọi điện thoại cho Mai Hiểu Lâm.

– Có việc gì không?

Giọng của Mai Hiểu Lâm có vẻ hơi ngạc nhiên:

– Có chuyện gì mà lại gọi điện thoại cho em? À, đúng rồi, chắc là đã ôm con trai đủ rồi, anh muốn có thêm cảm giác ôm con gái một chút hả?

Hạ Tưởng không để ý tới sự kỳ lạ của Mai Hiểu Lâm, mà nói đơn giản qua tình huống của Mai Hiểu Mộc, lại nói cả cuộc trò chuyện vừa rồi với Mai Thái Bình với cô, rồi mới hỏi đến tình hình gần đây của con gái:

– Con gái tốt chứ?

– Tốt, tốt lắm, cái miệng nhỏ ngày nào cũng như muốn nói chuyện, có lẽ mấy tháng nữa là gọi mẹ được rồi.

Tính ra Mai Đình đã hơn sáu tháng tuổi, cô bé có thể biết nói sớm, tám chín tháng đã có thể nói được rồi.

– Ừ, có thời gian nhớ dạy con gọi cha nhé, không đến lúc anh đến, con lại không biết gọi.

Trong lòng Hạ Tưởng bỗng tình cảm dạt dào, dù sao cũng là cốt nhục do hắn sinh ra, đây chính là tấm lòng của cha mẹ.

– Hay là thôi đi, để con gọi anh là chú là được rồi.

Mai Hiểu Lâm nói một cách tỉnh bơ:

– Gọi cha, anh có thể cho con bé thứ gì đây? Tình thương của người cha hay là danh phận? Không nên làm khó chính mình, cũng không nên để con bé hy vọng, không có hy vọng thì không phải thất vọng.

Hạ Tưởng nghe xong mới thấy, chẳng lẽ Mai Hiểu Lâm đã hối hận rồi?

– Một thời gian nữa, anh sẽ đến thủ đô thăm em và con gái…

Hắn nhớ lời dặn dò của Mai Thái Bình, cũng hiểu là nên an ủi Mai Hiểu Lâm một chút, nhưng chỉ giới hạn như thế mà thôi.

– Đương nhiên, nếu em không chào đón thì thôi vậy.

– Tùy anh thấy thế nào là tốt.

Mai Hiểu Lâm lập tức đáp lại dường như sợ Hạ Tưởng đổi ý vậy

– Nếu anh đã để con bé hy vọng thì xin ngàn vạn lần đừng để nó thất vọng!

Tiếng của Mai Hiểu Lâm cứ vang vọng bên tai, Hạ Tưởng ngồi yên một lúc lâu, buồn bã.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 09/10/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 1
Phần 54 Long Nhất nghe thấy lời nói của Lãnh U U, lúc này cảm thấy được chính mình trên người cũng rất khó chịu, đặc biệt là lúc đột phá tầng thứ nhất của Ngạo Thiên quyết, tẩy tủy chảy ra các thứ dơ bẩn, đều đã mang toàn bộ nội y dán lên da. Xung quanh chỗ này nhất định có nguồn nước, các hắc ám ma thú đó không có khả năng không cần uống nước. Long Nhất nói. Vậy là hai người đi theo một bầy hắc ám ma thú xa xa, quả nhiên tìm đến được một con sông nhỏ trong sâm lâm. Hai bên sông đầy rẫy hắc ám ma thú đang uống...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Đường Môn – Quyển 3
Phần 54 Trong chỗ trong độc dịch biến hóa từ thi thể Thì Niên bảy mươi hai cấp hồn thánh mà thành, Đường Tam thấy được một khối hồn cốt chiếu sáng bảy màu lóng lánh rực rỡ. Khối hồn cốt này xuất hiện, khiến cho Đường Tam trong lòng một trận sợ hãi. Hắn làm sao mà không sợ hãi được cơ chứ? Nếu lúc trước Thì Niên sử dụng hết uy lực của khối hồn cốt này, cho dù không dùng vũ hồn, cũng tuyệt không phải bản thân hắn có khả năng ngăn cản. Thực lực của song phương trong lúc đó vốn là chênh lệch thật lớn, hơn nữa lại còn một khối hồn cốt như...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Hướng Nhật – Quyển 3
Phần 54 Hình như... mày rất tò mò? Hướng Nhật nhìn gã xấu xí đối diện, trong giọng nói đậm chất khiêu khích. Mà trên thực tế, đối với việc gã xấu xí này biết phóng điện, Hướng Nhật vẫn có chút giật mình, nhưng lập tức lại nghĩ đến bản thân sau khi mượn xác sống lại, trên người cũng có thể phát sinh những chuyện thần kỳ kiểu dạng này, cho nên dễ dàng chấp nhận sự tồn tại của gã xấu xí biết phóng điện này. Chỉ là hắn ngay từ đầu không ngờ tới đối phương có thể phóng điện, vừa mới định đi dạy cho thằng đó một bài học, không dè cái thằng...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng