– Tôi liền cảm thấy phải nhắc nhở anh một chút, Phó Tiên Phong nhất định sẽ tìm đến làm phiền anh, tôi hiểu anh ấy lắm. Tuy rằng tôi chẳng thích gì anh ấy, nhưng anh ấy lại rất yêu quý tôi, cho rằng phải chiếu cố tôi, tôi thì cảm thấy sự chiếu cố của anh ấy như là trói buộc vậy, nhưng anh ấy lại mặt dày mày dạn cho rằng theo thói thường thì chuyện của tôi anh ấy phải có trách nhiệm. Nghĩ sao, tôi mà cần anh ấy yêu quý sao?
Phó Tiên Tiên nói chuyện rất nhanh, miệng vẫn không ngừng ăn, mà tuyệt không ảnh hưởng đến tốc độ nói của cô ta, khiến Hạ Tưởng cũng phải khâm phục bản lĩnh đó.
– Cuối cùng phải nhấn mạnh một câu, Chủ tịch quận Hạ…
Phó Tiên Tiên chắc là ăn no, cô vỗ vỗ đầu, lấy khăn lên lau miệng, trông dáng vẻ có chút đáng yêu.
– Dù Phó Tiên Phong đối phó với anh như thế nào, tôi cũng không có vấn đề gì. Theo lập trường cá nhân của tôi mà nói, tôi thuộc phe trung lập, không hỗ trợ giúp đỡ ai hết. Đương nhiên, nếu anh giúp tôi tìm được Mai Hiểu Mộc thì tôi sẽ kiên quyết đứng về phía anh, phản đối Phó Tiên Phong.
Hạ Tưởng vui vẻ nói:
– Phó Tiên Phong sẽ đối phó tôi như thế nào?
– Nếu anh không có điểm yếu nào để anh ấy nắm được, anh ấy không thể công khai đối phó anh thì anh ấy sẽ dùng âm mưu để đối phó anh.
Phó Tiên Tiên nhận thấy khóe miệng còn dính hạt cơm, liền lấy đầu lưỡi liếm hạt cơm vào trong miệng ăn, mỉm cười:
– Được rồi, nên anh nói cho tôi biết đi, rốt cuộc là Mai Hiểu Mộc đang ở đâu?
Động tác ăn hạt cơm vừa rồi, khiến Hạ Tưởng lại có cảm tình với Phó Tiên Tiên một cách khó hiểu, nói:
– Mai Hiểu Mộc ở ngay tại quận Hạ Mã thôi, tuy nhiên cô không phải kiểu người cậu ta thích, cần gì cô phải uổng phí hơi sức.
Hạ Tưởng cũng chú ý là Mai Hiểu Mộc âm thầm bị Nghiêm Tiểu Thì cuốn hút, Nghiêm Tiểu Thì và Phó Tiên Tiên lại hoàn toàn là hai kiểu khác nhau. Nghiêm Tiểu Thì rất nữ tính, dịu dàng và quyến rũ, rất có phong cách. Phó Tiên Tiên lại như cô bạn hàng xóm, tuy rằng cũng có vẻ đẹp sáng sủa, nhưng không đủ nữ tính, hơi hồn nhiên quá mức và lớn mật.
Mai Hiểu Mộc không chú ý lắm đến Cổ Ngọc cũng chính là nguyên nhân này, vì Cổ Ngọc có chỗ gần giống với Phó Tiên Tiên, chính là tính chất phác tự nhiên, nữ tính bị mất đi một ít.
Phó Tiên Tiên lắc đầu:
– Anh nói không tính, tôi muốn thấy anh ta, giáp mặt nói rõ ràng.
Hạ Tưởng nói:
– Được, lần sau gặp lại, tôi sẽ nói rõ với cậu ta, bảo cậu ta lộ diện nói chuyện rõ ràng với cô, không thể cứ trốn tránh mãi như vậy được, cũng không phải là cách.
Phó Tiên Tiên cao hứng:
– Quả nhiên kế suy bụng ta ra bụng người thật hiệu quả, tôi giúp anh, anh mới chịu giúp tôi.
Hạ Tưởng cười cười:
– Cảm ơn cô đã nhắc nhở, tuy nhiên dù sao Phó Tiên Phong cũng là anh trai cô, anh ta biết cô ngầm báo với tôi chuyện này, có tức giận hay không?
– Tùy anh ấy thôi, chuyện của anh ấy tôi mặc kệ. Dù gì tôi cũng đã giải thích chuyện chúng ta lên giường cho anh ấy nghe, nhưng anh ấy vẫn không tin, nhất định cho rằng anh ở sau lưng xúi giục tôi lừa dối anh ấy.
Phó Tiên Tiên nhún vai, vẻ mặt tỏ ra là cũng chẳng sao cả:
– Không tin thì thôi, cơ thể của tôi do tôi phụ trách, anh ấy không được xen vào. Tôi yêu ai thì lên giường với người đó, hơn nữa trông anh cũng thuận mắt, bị anh ấy hiểu lầm tôi cũng không phải là thiệt lắm.
Da mặt Hạ Tưởng tuy dày nhưng không có chút chịu không nổi những lời nói thẳng thừng của Phó Tiên Tiên, mượn cớ chào tạm biệt rồi rời đi.
Trên đường hắn cứ nghĩ mãi, đầu tiên là Ngô Cảng Đắc phát hiện ở thôn Phương Bắc có người khả nghi, vừa rồi lại có Phó Tiên Tiên nhắc nhở, chẳng lẽ Phó Tiên Phong thật sự là bí quá hóa liều, phải dùng đến chiêu độc thủ để ám hại sao? Liên tưởng đến chuyện nếu thực giữa hắn và Phó Tiên Tiên xảy ra chuyện gì, thì Phó Tiên Phong sẽ tự cảm thấy vô cùng nhục nhã, âm thầm ra tay cũng không phải không có khả năng.
Bão táp chính trị trong nước rất khó lường, trong chốn quan trường cũng cũng có khi vì xung đột mà rút đao, ở đời sau thậm chí còn có chuyện cấp dưới bắn chết cấp trên. Đương nhiên, sát chiêu của các tầng cao hơn nữa thì vĩnh viễn được giấu trong bóng tối, sẽ không bao giờ thấy ánh mặt trời, chân tướng sẽ không được thấy rõ ràng.
Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong đã từng đụng độ, cũng biết Phó Tiên Phong hận hắn đến tận xương, lại có chuyện như Phó Tiên Tiên nói, chỉ sợ không chừng dùng độc thủ thật… Hắn liền có tâm lý đề phòng hơn.
Phó Tiên Tiên nhắc nhở thật vô cùng đúng lúc, Hạ Tưởng không ngờ chính là vì hôm nay đến gặp Phó Tiên Tiên, nghe Phó Tiên Tiên nhắc nhở, trong một sự kiện trọng đại sau này, đã lóe lên một ý tưởng, giúp hắn tránh thoát một đòn trí mạng!
Sau khi về nhà, cô bé Lê và con đã ngủ. Đèn phòng Lam Miệt còn sáng, chắc chắn là chưa ngủ. Sau tiệc rượu đầy tháng, Hạ Tưởng đã khuyên mẹ trở về, dù sao còn có cha ở nhà cần chăm sóc. Tào Vĩnh Quốc và Vương Vu Phân cũng về tới thành phố Bảo, bình thường ban ngày có bảo mẫu, buổi rối có Lam Miệt, vậy là cũng đủ rồi.
Trên cơ bản Hạ Tưởng đúng là một ông chồng hay bỏ mặc, không phải là hắn lười, mà quả thực là cũng nhiều việc, về nhà quá muộn, hơn nữa hắn cũng chân tay vụng về, cái gì cũng không biết, chẳng ai nhờ hắn làm việc nhà, thậm chí cũng không muốn hắn thay tã, nói thật, người cha Hạ Tưởng này cũng không xứng đáng cho lắm.
Hạ Tưởng cũng biết hắn không xứng đáng làm cha, hiện tại hắn là cha của ba đứa nhỏ, đối với đứa nào cũng không xứng làm cha! Cho dù là đối mặt với Tiểu Liên Hạ, Hạ Đông hay Mai Đình đều cảm thấy hổ thẹn trong lòng.
Hạ Tưởng cũng không ngủ ngay mà ngồi một mình trong thư phòng, trầm tư một lúc lâu.
Ngày hôm sau vừa đến văn phòng liền nhận được điện thoại của Lý Thấm, Công ty Thương mại Trường Cơ lại có hành động lớn!
Công ty Thương mại Trường Cơ phái ra đại biểu đàm phán với Chủ tịch Trường Thiên của công ty bất động sản Trường Phong, đưa ra thỏa thuận hợp tác hạng nhất, trong đó Công ty Thương mại Trường Cơ sẽ là công ty duy nhất bỏ vốn mua toàn bộ các khu chung cư đang xây dựng của công ty bất động sản Trường Phong ở quận Hạ Mã, tổng cộng là hai khu đô thị loại thường, một khu là loại kém, tổng số ước chừng 1000 căn hộ, hơn nữa xuất ra một khoản kinh phí lớn, toàn bộ là tiền mặt.
Đối với kinh doanh cái gì là quan trọng nhất? Chính là khoản tiền quay về! Cho nên việc đó đã khiến công ty bất động sản Trường Phong trợn mắt há mồm, sau khi xác nhận không có lầm, ngay lập tức đã ký thỏa thuận với Công ty Thương mại Trường Cơ, còn Công ty Thương mại Trường Cơ cũng vô cùng rõ ràng, thỏa thuận ký kết xong liền xuất ra số tiền dự tính.
Khoản giao dịch kinh doanh này, doanh thu vượt quá 200 triệu tệ!
Tin tức của Lý Thấm là do Hùng Hải Dương nói ra, Hùng Hải Dương biết được việc này cũng là do người đồng hương làm nhân viên tạp vụ nói cho biết, đầu tiên còn không tin, sau hỏi bóng hỏi gió mấy câu, trong đó có một công nhân là đồng hương của Chủ tịch Trường Thiên của công ty bất động sản Trường Phong, quen tình nhân của Trường Thiên, tóm lại thông qua bảy tám mối quan hệ lòng vòng cuối cùng tập hợp đến kết luận đó chính là sự thật!
Nếu không Công ty Bất động sản Trường Phong và Công ty Thương mại Trường Cơ ký kết thỏa thuận bí mật, tuyệt đối sẽ không lộ ra ngoài nửa phần. Đúng là Công ty bất động sản Trường Phong đang xây dựng ba khu đô thị. Ở bên ngoài việc tiêu thụ cũng là do Công ty Bất động sản Trường Phong làm, không thấy bóng dáng gì là của Công ty Thương mại Trường Cơ, nhưng trên thực tế quyền định giá và tiêu thụ toàn bộ nằm trong tay Công ty Thương mại Trường Cơ, trên cơ bản Công ty Bất động sản Trường Phong thành nhà thầu của Công ty Công ty Thương mại Trường Cơ, còn Công ty Công ty Thương mại Trường Cơ nhanh chóng biến thành nhà đầu tư!
Đúng là thủ đoạn mượn gà đẻ trứng thật cao minh, bỏ bớt được giai đoạn rườm rà phiền toái phía trước của việc cho thuê mà tìm được ngay một công ty bất động sản đang khai phá khu chung cư có triển vọng, mua thẳng luôn, sau khi nắm giữ toàn bộ các căn hộ, đã có sẵn công ty bất động sản để làm nhiệm vụ thi công, Công ty Thương mại Trường Cơ có quyền tiêu thụ, cũng có nghĩa là quyền được định giá.
Đối với công ty bất động sản thì đây chính là một việc rất có lợi, thứ nhất, mau thu hồi tài chính để tiến hành những đầu tư tiếp theo. Thứ hai là ít mạo hiểm, chỉ bị mất quyền tiêu thụ khu chung cư, toàn bộ rủi ro chuyển cho Công ty Thương mại Trường Cơ. Cho dù về sau có thể giá nhà tăng cao, nhưng công ty bất động sản ít nhất đã kiếm được lợi nhuận vừa lòng.
Hạ Tưởng không biết nhiều về Công ty Bất động sản Trường Phong, chỉ biết đó là một nhà đầu tư thực lực bình thường, dường như có chút quan hệ với Hồ Tăng Chu. Chủ tịch Trường Thiên là một người trẻ tuổi mới ngoài 30, nghe nói có bối cảnh là làm ngân hàng. Nhờ có các quan hệ mà phê duyệt được đất, sau đó đi vay, gom góp tài chính, để cho công ty xây dựng vay trước, sau khi tiêu thụ được lợi nhuận thì mới trả tiền cho vay để giảm áp lực. Có thể nói Công ty Thương mại Trường Cơ có mục tiêu, chính là muốn lựa chọn một nhà đầu tư nhỏ thực lực không quá hùng hậu, hơn nữa đang nóng lòng thu hồi tài chính để thí điểm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 09/10/2017 12:36 (GMT+7) |