Bởi vì các lãnh đạo cao cấp ở trung ương biết rõ Phó gia là đại cổ đông của ngành sản xuất sữa, một khi sự kiện chất phụ gia bùng phát, tất sẽ khiến cho những người phản đối các thế lực gia tộc càng cảnh giác hơn, đồng thời một số nhân vật lãnh đạo cấp cao càng củng cố quyết tâm làm suy yếu thế lực của các gia tộc hơn. Bởi vì sự kiện sẽ làm lộ ra một bản chất, đó là lợi ích của các thế lực gia tộc đi ngược lại ích lợi của quần chúng nhân dân, nếu các thế lực gia tộc không bị bóp chết thì lợi ích của nhân dân sẽ không được đảm bảo.
Có thể tưởng tượng được, nếu sự kiện Tập đoàn Tứ Ngưu bùng nổ, hắn sẽ đắc tội không chỉ với Phó gia, đồng thời cũng sẽ khiến ba nhà Ngô, Mai, Khâu bất mãn với hắn và sinh ra tâm lý đề phòng. Ba nhà này cũng giống như Phó gia, khẳng định là đều lũng đoạn ở một ngành sản xuất nào đó, cũng có nhúng tay vào thị trường các ngành công nghiệp lợi nhuận kếch sù. Cho dù là lũng đoạn các ngành sản xuất hay là các ngành công nghiệp lợi nhuận kếch sù thì cũng đều có nội tình.
Nói cho cùng, sự kiện chất phụ gia của sữa bột Tứ Ngưu cũng chỉ là một góc nhỏ của tảng băng ngầm trong phần lớn các ngành sản xuất !
Hạ Tưởng dù có tấm lòng vì nước vì dân, lại có nhiệt huyết, cũng sẽ không thể suy nghĩ nóng nảy mà liều mạng chống lại, đi làm chuyện anh hùng gì đó, làm người mở đường. Khẳng định là hắn phải suy nghĩ cặn kẽ, sau khi mưu tính kỹ càng mới thổi bùng sự kiện sữa bột Tứ Ngưu lên được. Cho dù là vì hạnh phúc của vô số gia đình cũng được, là vì không muốn cho Phó gia chiếm được món lợi kếch sù hay là vì muốn đả kích Phó Tiên Phong cũng được, tóm lại khi thời cơ chín muồi, tất nhiên hắn sẽ âm thầm châm mồi lửa, để xem có thể làm bùng nổ để lộ ra một mảng trời nắng đẹp hay không.
Thời cơ có lẽ là năm nay, có lẽ là sang năm, dù sao không phải trong tương lai quá xa. Nếu sự việc của Công ty Thương mại Trường Cơ không gây tổn thất gì tới nền tảng của Phó Tiên Phong, thì sau khi sự kiện Tứ Ngưu ra sân khấu, có thể dẫn dắt một loạt phản ứng dây chuyền hay không ?
Trong trí nhớ, ở kiếp trước, khi sự kiện Tứ Ngưu bùng phát thì lập tức Chủ tịch thành phố bị mất chức, ngay cả Bí thư Thành ủy cũng bị miễn chức, chấn động cả một thời. Tuy rằng lịch sử đã có khác biệt, nhưng nếu sự kiện Tứ Ngưu này bùng nổ đúng lúc, Phó Tiên Phong là người đứng mũi chịu sào sẽ bị mất chức, ngay cả Hồ Tăng Chu cũng có khả năng bị liên lụy.
Thật đúng là một vấn đề nan giải, Hạ Tưởng hơi nhíu mày.
Vẻ mặt của Hạ Tưởng lọt vào trong mắt Triệu Khang, khiến Triệu Khang hiểu lầm ý của Hạ Tưởng, nghĩ rằng Hạ Tưởng chán ghét vì khách sạn Lão Thổ Thái quá đơn sơ, vội cười đón:
– Bí thư Hạ tới đây, tuy rằng đồ ăn ở đây không được hào nhoáng, nhưng mùi vị là chính cống, chủ yếu là đồ ăn hàng ngày chính gốc, tôi nghĩ rằng ngày thường ngài cũng hay ăn sơn hào hải vị rồi nên thay đổi khẩu vị một chút cũng không tồi, nếu ngài cảm thấy không được, hay chúng ta đổi chỗ khác đi ?
Hạ Tưởng khoát tay nói:
– Không cần, nơi này rất tốt, bạn bè tụ tập không cần phải phù phiếm như vậy.
Hắn đưa tay chỉ vào Tôn Hiện Vĩ đứng đằng sau,
– Lại đây, Chủ tịch Triệu, giới thiệu với anh, đây là Tôn Hiện Vĩ, Chủ tịch Công ty Bất động sản Thiên An.
Tôn Hiện Vĩ cười hỉ hả bắt tay với Triệu Khang:
– Chủ tịch Triệu, lần đầu gặp mặt, xin chiếu cố nhiều hơn.
Sau đó lại cười ha hả chỉ vào cô gái đi cùng nói
– Du học sinh Nhật Bản, thế nào, có coi là giành vinh quang cho đất nước không ?
Triệu Khang là người có đầu óc trong sáng, cười ha hả, nhỏ giọng nói một câu:
– Đã nghe đại danh của Chủ tịch Tôn từ lâu, hôm nay mới được gặp, mới biết Chủ tịch Tôn cũng là người cùng phe. Có cơ hội Chủ tịch Tôn cũng giới thiệu cho tôi mấy cô du học sinh Nhật Bản, tôi cũng muốn làm vẻ vang cho đất nước.
– Đâu có, đâu có, bình thường thôi, giới thiệu Giai Giai với anh, tùy anh chọn thôi. Tuy nhiên đừng trách tôi không nhắc nhở anh, gái Nhật đẹp không nhiều, chân vừa ngắn lại vừa thô, tuy nhiên cũng có thể có hai thứ hảo hạng, cái cao nên cao, cái cần nước có nước…
Hai người cùng cười gian manh, nhìn Hạ Tưởng đang lắc đầu, thật đúng là chí lớn gặp nhau, Tôn Hiện Vĩ vẫn than thở là khó tìm được bạn tri âm, bây giờ thì tốt rồi, rốt cục có thể thấy được bạn tri âm, tri kỷ rồi.
Giai Giai là một cô gái gầy, nhỏ người, đứng phía sau Tôn Hiện Vĩ, khom người chào Hạ Tưởng, sau đó chỉ đứng ngoan ngoãn ở một bên nghe nói chuyện, không nói một lời nào. Phụ nữ Nhật cũng có một ưu điểm, trước mặt người khác thì khá nghe lời, nghe nói ở trên giường cũng khá nghe lời, có lẽ Tôn Hiện Vĩ thích Giai Giai cũng chính là ở điểm này, bởi vì nếu xét về sắc đẹp thì Giai Giai quả thật không hơn gì người bản địa.
Khi vào bên trong Lão Thổ Thái, Hạ Tưởng mới phát hiện phong cách trang trí khác biệt, tất cả đều là kiểu nhà mộc cổ, trên tường còn cố ý dán báo chí cũ, ghế ngồi cũng là dạng ghế băng, ghế bành mang phong cách cổ, tạo thành một sắc thái xưa cũ, ảm đạm.
Khiến cho Hạ Tưởng không khỏi có chút nhớ chuyện ngày xưa.
Sau khi tới phòng ăn, ngồi xuống, gọi món, gọi mấy món như là gà tre hấp cách thủy, trứng gà, rau cỏ, mấy món ăn thường ngày, sau đó mọi người bắt đầu nói chuyện.
Hạ Tưởng không nói nhiều lắm, Tôn Hiện Vĩ liền hiểu ý mà nói nhiều lên, nói chuyện huyên thuyên trên trời dưới đất với Triệu Khang không ngừng nghỉ, từ chuyện phong thổ các nơi đến chuyện khác biệt giữa mỹ nữ các vùng, sau đó mở rộng lên tầm khác biệt giữa mỹ nữ các quốc gia, cuối cùng Tôn Hiện Vĩ than thở mà nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xôi, lấy một giọng điệu vô cùng nặng nề mà nói:
– Đáng tiếc, tôi sinh ra không gặp thời, không sinh ra trong thời đại giao lưu giữa các hành tinh, không được chính mắt nhìn người ngoài hành tinh, không được trải qua thời khắc vĩ đại khi nền văn minh nhân loại kết giao với nền văn minh ngoài hành tinh, thật đúng là ôm hận cả đời.
Nghe tiếng than thở tang thương của Tôn Hiện Vĩ, nhìn vẻ mặt phẫn nộ đau buồn của anh ta, khiến người ta nghĩ rằng anh ta thực sự đau lòng vì không được ở thời kỳ vĩ đại, không ngờ, ngay lập tức anh ta lại đổi sang một vẻ mặt dâm đãng, cười ha hả:
– Anh Triệu, anh ngẫm mà xem, nếu chúng ta đều sống ở thời đại hàng không vũ trụ, chúng ta kiếm đủ tiền rồi, liền lái phi thuyền vũ trụ đi du lịch, mở mang kiến thức về mỹ nữ ngoài hành tinh. Có lẽ chúng ta khó mà tưởng tượng được mấy mỹ nữ ngoài hành tinh đẹp đến mức nào, có thực là đẹp như thiên nga hay không…
Giai Giai phì cười:
– Anh Tôn có trí tưởng tượng thật phong phú, nhưng người ngoài hành tinh không nhất định là sẽ đẹp đâu, nói không chừng, bọn họ có vẻ ngoài xấu xí như khỉ vậy.
– Nào, nói ít thôi, không được dập tắt giấc mộng của người khác.
Tôn Hiện Vĩ ngửa cổ uống một chén rượu, lại tự giễu mà mỉm cười nói:
– Nếu con người mất đi sự mơ mộng thì thế giới sẽ như thế nào ? Phải có mơ mộng thì con người mới đang thực sự còn sống, phải không ? Đương nhiên, vũ trụ rất vĩ đại, chúng ta lại nhỏ bé, mỹ nữ ngoài hành tinh cũng quá xa xôi, hay là thu hồi tầm mắt lại, nhìn xem mai này quận Hạ Mã có những chuyện lớn tốt đẹp gì.
Triệu Khang biết nói chuyện tào lao thế là đủ rồi, tình cảm cũng được xích gần lại, nếu nói chuyện chính sự thì liền nhắc tới chuyện hôm qua hai khu chung cư của Công ty Bất động sản Văn Thái và Tập đoàn Đạt Tài bắt đầu phiên giao dịch:
– Tôi là lính mới trong ngành bất động sản, vừa mới bước chân vào, có rất nhiều chỗ không hiểu, nếu làm việc có chỗ nào không tốt, thì Chủ tịch Tôn cứ phê bình, khẳng định tôi sẽ tiếp thu vô điều kiện.
Hạ Tưởng dùng chiếc đũa nhẹ nhàng gõ lên chén rượu:
– Bất kỳ người nào làm nhiều cũng thành quen tay thôi, có đôi khi khác ngành nghề giống như núi non cách trở, có đôi khi lại giống như chỉ cách một tầng giấy. Chủ tịch Triệu, trước khi Hiện Vĩ nói, tôi cũng muốn nói, việc xác định vị trí của Công ty Bất động sản Văn Thái không đủ rõ ràng.
Triệu Khang lập tức tỏ thái độ chăm chú lắng nghe:
– Mời Bí thư Hạ chỉ ra chỗ sai, tôi sửa, nhất định sẽ sửa.
Thái độ của Triệu Khang là nửa thật nửa giả, giả chính là anh ta có thói quen gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, gặp thần nói tiếng của thần, người, quỷ hay thần cũng đều đã gặp, đã nói nhiều nên thành thói quen tự nhiên, muốn nói thật cũng khó. Đúng là Công ty Bất động sản Văn Thái vừa bắt đầu phiên giao dịch liền gặp phải một nguy cơ lớn, tuy rằng lượng tiêu thụ cũng sẽ có, theo chiều hướng đi xuống nhưng miễn cưỡng cũng có thể duy trì, tuy nhiên nếu so sánh với Sơn Thủy Tương Liên Thành một ngày lượng tiêu thụ đến năm trăm căn hộ ở thị trường bất động sản phát triển bộc phát của quận Hạ Mã thì Công ty Bất động sản Văn Thái chính là thất bại nặng nề.
Trong lòng Triệu Khang nóng như lửa đốt, lại không muốn tự mình tát mình, vừa mới tuyên bố giá cả xong lại giảm giá, bởi vậy, hôm nay anh ta có cơ hội gặp mặt Hạ Tưởng liền ôm một kỳ vọng lớn, bởi vì anh ta biết trong lĩnh vực kinh doanh Hạ Tưởng có tài năng hơn người. Thành phố Yến có rất nhiều khu đô thị và khu vãn cảnh thành công đều có bóng dáng của Hạ Tưởng trong đó.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |