– Tôi đương nhiên là cổ vũ nó, nó ra sức vì Ngô gia, cho dù cách thức làm việc không phù hợp với nguyên tắc của tôi, nó cũng vẫn là điểm tựa duy nhất của Ngô gia, cần phải nâng đỡ lấy. Tuy nhiên tôi đề nghị phải áp dụng cách thức quanh co, thái độ không cần quá cứng rắn, mạnh mẽ nhất định sẽ lấy không được, có thể mượn lực đẩy lực, có thể đề xuất trao đổi, thậm chí có thể buông xuôi vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy để ngụy trang, đến thời khắc cuối cùng thái độ thay đổi, để đổi lấy vị trí Phó bí thư Thành ủy. Đáng tiếc chính là, Tài Dương vẫn nghe không lọt lời khuyên của tôi, một lòng nhận định nó đã đứng vững vàng ở thủ đô, nó luôn cảm thấy đọ sức trên chính trị, vẫn cho thực lực là quan trọng nhất. Nó đã quên, năm đó một Ủy viên bộ Chính trị bởi vì khí thế hơn người, cuối cùng khi biểu quyết trên hội nghị thường vụ bị kém một phiếu mà vứt bỏ tiền đồ, rơi vào một kết cục thân bại danh liệt!
Hạ Tưởng lập tức hít lấy một hơi khí lạnh
Ông cụ Ngô gia quả nhiên lợi hại, nếu Ngô Tài Dương dựa theo ý tưởng của ông cụ, thì ứng cử viên Phó bí thư Thành ủy thành phố Yến hiện tại, tuyệt đối là người của Ngô gia! Mà Ngô Tài Dương quá bảo thủ, phải dùng cường thế chống đối, kết quả làm cho ba nhà liên hợp, hơn nữa khuấy động đến ích lợi của tầng cấp cao ở trung ương, cuối cùng rơi vào một kết cục không thu hoạch được gì, cũng là một giáo huấn đau đớn thê thảm
Gừng càng già càng cay, nếu Ngô Tài Dương trước khi ba nhà hình thành liên minh, đột nhiên đề xuất trao đổi điều kiện với tầng cấp cao ở trung ương, buông tha ứng cử viên Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, để đổi lấy vị trí Phó bí thư Thành ủy thành phố Yến, bên trong tầng cấp cao e dè thế lực Ngô gia, ít nhiều cũng phải cho Ngô Tài Dương một bậc thang leo xuống, hơn nữa Ngô Tài Dương chỉ cần hơi chút tiết lộ với Phó gia, nguyện ý ủng hộ Phó Tiên Phong đảm nhiệm Thị trưởng thành phố Yến, ở mặt ngoài nhìn có vẻ là chịu thiệt, trên thực tế lại là chiếm được lợi ích thực tế.
Nhưng Ngô Tài Dương lại cứ tự cho là đúng, không biết xoay chuyển, hoặc là nói, sĩ diện quá lớn, có sự thất bại hôm nay, cũng là chuyện hợp lý. Ông cụ Ngô gia ngồi yên không thèm để ý, cũng là hy vọng Ngô Tài Dương từ đó học được bài giáo huấn, không phải bởi vì nguyên nhân năng lực cá nhân của y, mà khiến Ngô gia dần dần đi xuống dốc
Hạ Tưởng là tận đáy lòng khâm phục ý nghĩ của ông cụ Ngô gia, quả nhiên là người mưu cục hàng đầu, nhìn xa trông rộng, xuống tay từ chỗ nhỏ, từng bước xâm phạm thế lực của người khác, xâm chiếm địa bàn, đúng là sách lược lừa dối cao minh được vận dụng đạt tới cảnh giới vô cùng thành thạo
So với Ngô Tài Dương là người gây sự ép người, cường thế dọa người, đúng là tác phong của con cháu quan lại, lại tự nhận có chỗ dựa thế lực gia tộc hùng mạnh, tất nhiên không thèm dùng kế quanh co, trực tiếp liền nghĩ ỷ thế hiếp người, kết quả là đánh giá thấp tình thế, đánh giá cao thực lực bản thân
Kỳ thật cách làm của Ngô Tài Dương cũng cùng đạo lý với con cháu quan lại đời sau hay dùng quyền thế ép người, con nhà giàu mới nổi dùng tiền đập người mà thôi. Trong nước vì sao xí nghiệp gia tộc rất khó tiếp tục kế thừa? Vì sao con cháu quan lại đếm không xuể, cuối cùng có thể trở nên nổi bật lại không được mấy người? Hầu hết đều là dựa vào cây cao bóng mát của bậc cha chú ở thế hệ đầu, đến thế hệ tiếp theo trên cơ bản là bị xóa sạch bị hủy hoại hoàn toàn, chính là bởi vì thói quen ỷ thế hiếp người, thói quen cho rằng có tiền thì có được tất cả, lại không có thói quen động não
Từ xưa đến nay, trí tuệ luôn luôn là điều kiện đầu tiên để giành thắng lợi
Nước Mỹ hùng mạnh như thế, đứng đầu thế giới, cũng không phải là khoe ra vũ lực khắp nơi, mà là áp dụng thủ đoạn phân hoá, lôi kéo và mượn lực đẩy lực, mới ở trên toàn thế giới giữ vững thế bất bại. Ở Trung Đông, dựa vào một Israel thì làm cho cả nước Ảrập như đứng đống lửa, như ngồi đống than, ở Á Châu, lợi dụng Nhật Bản, Hàn Quốc và các nước Đông Nam Á hình thành vòng vây đối với Trung Quốc, ở Viễn Đông, lợi dụng mấy nước nhỏ ở Âu Châu bố trí trang thiết bị kháng cự, khiến Russia như mũi nhọn ở lưng, toàn bộ thế giới đều ở dưới bố cục trí tuệ của Mỹ, như đồ vật trong bàn tay, càng không cần phải nói lợi dụng Đài Loan để giữ cân bằng Trung Quốc, chỉ cần bán một số vũ khí cổ xưa quá hạn cho Đài Loan, vừa buôn bán kiếm tiền, lại khiến con cháu ‘Viêm Hoàng'(dân tộc Trung Hoa) tự cắn xé lẫn nhau
‘Bất chiến mà khuất nhân chi binh’ (binh pháp Tôn Tử: không đánh mà khuất phục được đối phương), người Mỹ mới có lịch sử không đến 300 năm, đã có thể vận dụng chiến lược trí tuệ của cổ nhân Trung Quốc đến thành thạo như thế, mà chúng ta lại vứt bỏ kết tinh trí tuệ của tổ tiên, đòi phải bắt chước phương Tây từ lâu đã từ bỏ cái gọi là mưu kế, ngay cả bắt chước lời người khác cũng không giống, căn bản là đồ bỏ đi, nhặt hạt vừng đã đánh mất dưa hấu.
Hành động của Ngô Tài Dương, đâu chỉ là đã đánh mất dưa hấu đi nhặt vừng, căn bản là hai tay trống trơn, không thu hoạch được gì, thất bại thảm hại!
Ông cụ Ngô gia hiện tại là bởi vì cơ thể có bệnh hoặc là nguyên nhân khác, tạm thời không chủ đạo sự vụ của Ngô gia, cũng có thể là cố ý để cho Ngô Tài Dương từng bước nắm đại cục trong tay. Chỉ có điều Ngô Tài Dương cứ tự cho là đúng, hoàn toàn không xem kinh nghiệm cả đời chìm nổi quan trường của ông cụ ra gì, ngược lại cố ý muốn làm theo ý nghĩ của mình. Ngô Tài Dương là cố chấp cũng tốt, là tính cách ra lệnh cũng được, làm cho cuối cùng thảm bại, đối với ông cụ mà nói, phỏng chừng cũng là nửa mừng nửa lo.
Mừng chính là, nếu Ngô Tài Dương có thể từ đó học được kinh nghiệm giáo huấn, thắng không kiêu bại không nản, một lần nữa nhận rõ tình thế, về sau có cơ hội lựa chọn trọng đại phía trước, xem xét thời thế rồi đưa ra quyết định, lần thất bại này cũng chỉ mất đi một vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, không đáng để lo nghĩ, sau này từ từ lấy lại ích lợi. Lo chính là, nếu chẳng may Ngô Tài Dương vẫn chưa rút được kinh nghiệm xương máu, ngược lại nếu càng làm trầm trọng thêm như là đòi lại mặt mũi hoặc là công đạo gì đó, Ngô gia bởi vì có một người cầm lái thiển cận, cho dù là một con tàu sân bay, cũng có thể bị chìm nghỉm
Hạ Tưởng cũng là bất đắc dĩ mà lắc đầu, âm thầm thở dài một tiếng, Ngô Tài Dương luôn không hợp với ông cụ, có quá khứ mười mấy năm không trở về nhà. Có lẽ tính cách Liên Nhược Hạm cũng di truyền từ Ngô Tài Dương, cũng là bất hòa với bậc cha chú, cô thậm chí không hòa hợp với toàn bộ gia tộc. Cũng may, Liên Nhược Hạm gặp được hắn, từ từ làm tiêu tan cá tính, lại là phụ nữ, sau khi có con, Hạ Tưởng liền cảm thấy tính cách Liên Nhược Hạm trở nên ôn hòa hơn, một lòng một dạ chăm sóc cho con, hơn nữa cô đối với quyền thế và danh lợi vô cùng thản nhiên, tính cách không còn phát triển theo hướng càng ngày càng cố chấp
Đàn ông, nhất là đàn ông say mê quyền thế, có lẽ trước khi chưa lên được địa vị cao, đối với bên ngoài thường xuyên sẽ toát ra một mặt tính cách khoan dung, ngấm ngầm chịu đựng bên trong. Mục đích chính là vì lôi kéo lòng người, củng cố thế lực. Một khi chễm chệ trên cao, một mặt duy ngã độc tôn, tự cao tự đại bên trong tính cách sẽ bành trướng cực độ, không chấp nhận người khác nói xấu y nửa câu, thậm chí còn muốn miêu tả chính mình thành người đầu tiên ‘tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả’ (trước không thấy cổ nhân, sau không thấy người tới), dường như lịch sử nhân loại mấy ngàn năm từ xưa đến nay, y giống như là một thần thánh duy nhất tồn tại
Ngô Tài Dương tuy rằng không đến mức kiêu ngạo, ngông cuồng như thế, nhưng y không tiếp thụ ý kiến của người khác, đến cả đề nghị của ông cụ cũng bỏ mặc, cũng là biểu hiện tự tin bành trướng đến trình độ nhất định
Năm đó Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Yến Cao Thành Tùng, khi mới tới tỉnh Yến, cũng là kiên định làm việc, cần cù và thật thà làm người, cũng làm ra cống hiến nổi bật vì sự phát triển của tỉnh Yến, cũng được không ít người công nhận. Tiếp sau đó sau khi tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, lại bởi vì có được sự yêu thích của người đứng đầu, mà bắt đầu bành trướng ác tính chủ nghĩa cá nhân, tự cao quyền cao chức trọng, không để mắt tới kỷ luật Đảng, chuyên quyền độc đoán, cuối cùng đi đến bước đường vi phạm nghiêm trọng
Tin rằng ông cụ Ngô gia cả đời đắm chìm trong quan trường, gặp qua nhiều sự chìm nổi của quan to cấp tỉnh bộ, cũng chính mắt thấy qua nhân vật bậc một Ủy viên bộ Chính trị cũng có lúc thân bại danh liệt, biết tính tàn khốc và tính nghiêm trọng của chính trị, càng hiểu được cách vận dụng sách lược cân bằng bên trong chính trị, ông cụ đối với Ngô Tài Dương, hẳn là tâm tư chỉ tiếc rèn sắt không thành thép
Quả nhiên, ông cụ Ngô gia đón lấy ánh mặt trời ấm áp, lại thở dài một tiếng:
– Giữa Tài Dương và tôi, có ngăn cách, cùng Nhược Hạm cũng không thân cận, nếu cậu có thể tiếp cận nó, khiến nó tín nhiệm cậu, có lẽ cậu có thể ở một bên khuyên nhủ nó, bớt tranh khí phách một chút
Nhà nào cũng có chuyện khó nói, đại gia tộc cũng không ngoại lệ. Ông cụ Ngô gia tâm huyết cả đời, ba đứa con lại không có đứa nào lọt vào mắt ông cụ. Mắt thấy cơ nghiệp to như vậy có thể dần dần trầm xuống, sao có thể không khiến ông cụ vô cùng đau đớn?
Sự tang thương và trầm trọng của Ông cụ Ngô gia khiến tim Hạ Tưởng đập thình thịch!
Chỉ có điều Hạ Tưởng biết rằng, ở bề ngoài nhìn như biểu lộ chân tình của ông cụ Ngô gia, có lẽ là đang biểu diễn mà ông cụ cả đời chính trị đã luyện thành không dấu vết, nhưng mặc kệ như thế nào, ông cụ vẫn là có điều chờ mong đối với hắn, vẫn là hy vọng hắn có thể gia nhập Ngô gia, là thật tâm để hắn phụ trợ Ngô Tài Dương cũng tốt, hoặc là nhìn trúng năng lực của hắn cũng được, hôm nay ông cụ và hắn gặp mặt, cùng hắn tâm sự, kỳ thật không ngoài dự liệu của hắn, là muốn hắn xem trọng tình thân, cùng Ngô gia đứng chung một chỗ
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |