– Dạ, dạ, tôi sẽ bảo đồng chí Đằng Phi chú ý chặt chẽ việc lui tới của phóng viên truyền thông, phát triển tinh thần phòng nước phòng trộm phòng phóng viên, không cho phép có bất cứ phóng viên nào ở nơi khác tới quận Hạ Mã tiến hành phỏng vấn, bảo đảm khống chế sự kiện trong phạm vi quận Hạ Mã
Lại mời ra Mã Tiêu phối hợp diễn trò? Hạ Tưởng trong lòng cười thầm, so với hắn, Phó Tiên Phong mới là người lo lắng sự kiện trang trại chăn nuôi bị lộ nhất, bởi vì một khi sự kiện bò chết bị giới truyền thông tin tức công bố, lượng tiêu thụ của tập đoàn Tứ Ngưu khẳng định giảm mạnh, bị hao tổn chính là bản thân Phó Tiên Phong! Không ngờ, Phó Tiên Phong còn áp dụng biểu diễn trong ngoài phối hợp để tăng thêm nhiều áp lực cho hắn, cũng thật là tính toán chu toàn
– Cam đoan? Cam đoan của cậu có thể dùng được sao?
Phó Tiên Phong dường như càng nói càng tức, ở trong phòng vòng vòng vài bước, “bốp” một tiếng vỗ bàn
– Hạ Tưởng, cậu nói xem, tiếp theo cậu phải làm thế nào mới có thể khiến Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố yên tâm?
Động một cái thì lấy danh nghĩa của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố đè hắn, Hạ Tưởng cũng là cảm thấy đau đầu, hiện tại Phó Tiên Phong là Phó bí thư Thành ủy, Thị trưởng, quả thật có thể đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Trên quan trường, khiến người ta bất đắc dĩ nhất chính là trả thù cá nhân, giơ lên tấm bảng vì nước vì dân để làm việc riêng, khiến người ta biết rõ sau lưng sự hiên ngang lẫm liệt của ông ta, kỳ thật ẩn chứa hoàn toàn là một ý đồ cá nhân, lại không thể khuất phục quy củ trong quan trường – quy củ lớn hơn trời, không có quy củ không được vẹn toàn, không theo quy củ sẽ bị cả một quan trường bài trừ ra bên ngoài
– Tôi nhất định nghiêm tức tra rõ chân tướng sự kiện, nếu như quả thật nguồn nước là nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì gây ô nhiễm, ngoại trừ khiến nhà máy vật liệu xây dựng Tiểu Thì nhận lỗi với tập đoàn Tứ Ngưu, còn phải bồi thường toàn bộ tổn thất kinh tế cho tập đoàn Tứ Ngưu, đồng thời, tôi cùng đồng chí Lý Hàm cũng sẽ ra mặt bày tỏ sự xin lỗi với tập đoàn Tứ Ngưu, và bảo đảm sẽ không tái phạm sai lầm giống vậy
Hạ Tưởng biết rằng, một cửa trước mắt phải làm ra nhượng bộ thích hợp, nếu không Phó Tiên Phong khẳng định sẽ không thuận theo không buông tha.
Phó Tiên Phong cơn giận còn sót lại chưa tiêu nói:
– Hiện tại cậu phải lập tức giải thích nói rõ với tập đoàn Tứ Ngưu, tôi cũng thay cậu chào hỏi với bên tập đoàn Tứ Ngưu, xem đồng chí Dương Quốc Anh có thể bớt giận hay không… Đồng chí Hạ Tưởng, tình thế rất nghiêm trọng, không được phớt lờ, Tập đoàn Tứ Ngưu thậm chí có ý định đem trang trại chăn nuôi dọn đến huyện Thường Sơn, nếu thực sự đi đến bước đó, cậu chờ chấp nhận sự răn dạy nói chuyện của Thành ủy đi!
Hạ Tưởng cũng là không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:
– Là trách nhiệm của tôi, tôi sẽ gánh vác. Tuy nhiên cũng không thể chỉ nghe và tin lời nói một bên của tập đoàn Tứ Ngưu, buổi chiều tôi sẽ trực tiếp tới trang trại chăn nuôi thực địa xem xét, khẳng định sẽ cho Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, cho Tập đoàn Tứ Ngưu một đáp án vừa lòng!
– Hừ!
Phó Tiên Phong hừ lạnh một tiếng, phất phất tay, chuẩn bị đuổi Hạ Tưởng và Lý Hàm đi, sự tình đã bắt đầu, tiếp theo để cho Hạ Tưởng bận rộn là được, không thể khiến cho hắn mặt xám mày tro, cũng phải khiến hắn chật vật không chịu nổi, còn muốn có thời gian sinh lực đối phó Nguyên Minh Lượng ư? Mơ tưởng!
Tay vừa mới giơ lên, thì nghe thấy tiếng cửa vang lên, có người đẩy cửa tiến vào… Bởi vì trong phòng khá nhiều người, Hạ Tưởng và Lý Hàm đứng ở vị trí vừa đúng cản lại cánh cửa, Phó Tiên Phong không có thấy rõ người đến là ai, liền không kiên nhẫn nói:
– Ai cho anh vào đây? Cũng không gõ cửa, sao một chút lễ phép cũng không có?
– Tiên Phong, Tập đoàn Tứ Ngưu đã xảy ra vấn đề, sao Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm đều gọi điện thoại tới hỏi, tôi cũng không có cách nào trả lời họ!
Tiến vào là Hồ Tăng Chu, ông vẻ mặt bất mãn, cũng không biết là bất mãn vì sự vô lễ vừa rồi của Phó Tiên Phong, hay là bất mãn vì vấn đề của Tập đoàn Tứ Ngưu
Phó Tiên Phong ít nhiều hơi xấu hổ, đành phải ho khan một tiếng che dấu một chút, mới nói:
– Bí thư Hồ sao, vừa rồi tôi không nhìn rõ là ngài…Là vậy, tập đoàn Tứ Ngưu xây trang trại chăn nuôi ở quận Hạ Mã đã xảy ra chút vấn đề…
Quá tốt, rốt cuộc đúng là xí nghiệp thuộc hàng sao của tỉnh Yến, Dương Quốc Anh năng lượng không nhỏ, một chút việc nhỏ thì kinh động cả nhân vật số một, số hai của tỉnh Yến, đúng là hay thật. Hạ Tưởng lơ đãng liếc mắt nhìn Hồ Tăng Chu một cái, thấy Hồ Tăng Chu tuy có tức giận, nhưng rõ ràng khống chế trong phạm vi có lý trí, liền biết Bí thư Hồ đến đây chưa chắc là khởi binh vấn tội, có khả năng là đến thay hắn giải vây
Quả nhiên, sau khi Hồ Tăng Chu nghe xong, sắc mặt hơi dịu lại, gật gật đầu:
– Một chút việc nhỏ cũng hưng sư động chúng, có phải hơi quá hay không? Còn nữa, bí thư và Chủ tịch quận Hạ Mã đều ở trong này, ai chủ trì công tác ở quận Hạ Mã? Bò quan trọng, người càng quan trọng hơn
Phó Tiên Phong càng xấu hổ, Hồ Tăng Chu rõ ràng là không nể mặt ông, ông cũng liền cứng rắn, mạnh mẽ mà nói lại một câu:
– Tôi cho rằng cần phải tăng mạnh mức độ coi trọng của cơ sở lãnh đạo đối với xí nghiệp thuộc hàng sao, dù sao đã kinh động Bí thư Diệp và Chủ tịch tỉnh Phạm, tình thế rất nghiêm trọng.
Hồ Tăng Chu chỉ khẽ “ừ” một tiếng, từ chối cho ý kiến, xoay người bước đi. Cũng phải, Thị trưởng tốt xấu cũng là nhân vật số hai, cũng có quyền tự chủ rất lớn, có quyền phê bình Bí thư Quận ủy và Chủ tịch quận không làm tròn chức trách, bí thư cũng phải ở trên trình độ nhất định giữ gìn quyền uy của Thị trưởng, nếu không công tác của Thị trưởng cũng không có cách nào khai triển.
Đi tới cửa, Hồ Tăng Chu lại đứng lại:
– Đúng rồi Hạ Tưởng, tôi còn có chút việc muốn tìm cậu, sau khi họp xong, tới văn phòng của tôi một chuyến
Rõ ràng là cho Phó Tiên Phong xem sắc mặt, người mà nhân vật số hai răn dạy, lại được nhân vật số một đích thân đề xuất có chuyện muốn nói, ai cũng có thể nhìn ra là chuyện gì!
Hồ Tăng Chu đi rồi, Phó Tiên Phong sắc mặt xanh mét, muốn phát tác lại cảm thấy rất mất mặt, muốn tiếp tục giáo huấn Hạ Tưởng vài câu, bỗng nhiên lại không có từ nào để nói, vừa định phất tay đuổi Hạ Tưởng đi, dù sao vẫn còn vô số chuyện rắc rối đang chờ Hạ Tưởng, đủ để ông uống một bình trà – không ngờ còn chưa lên tiếng, điện thoại lại vang lên
Phó Tiên Phong không kiên nhẫn mà nhìn thoáng qua số điện thoại gọi đến, bỗng nhiên giật mình, là Nguyên Minh Lượng.
Nguyên Minh Lượng lúc này gọi đến, chẳng lẽ lại xảy ra bất ngờ? Ông theo bản năng mà liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, cũng không kịp đuổi mấy người đi, liền vội vàng giơ tay tiếp nghe điện thoại
– Thị trưởng Phó, việc lớn không tốt!
Nguyên Minh Lượng bắt đầu chính là một câu thở dốc kinh người đập vào mặt
– Chuyện gì?
Phó Tiên Phong cố gắng trấn tĩnh, lại liếc mắt nhìn thêm Hạ Tưởng một cái, thấy Hạ Tưởng hơi cúi đầu, sắc mặt không thay đổi, không biết sao đáy lòng xẹt qua một tia ớn lạnh.
Hạ Tưởng, chẳng lẽ thật sự là kẻ rắn mặt đánh không chết đè không suy sụp đập không mục nát?
– Tập đoàn Viễn Cảnh lại có hành động lớn, hành động lớn cực lớn!
Sự kinh hoảng và thác loạn của Nguyên Minh Lượng là sự hoang mang lo sợ mà Phó Tiên Phong chưa bao giờ gặp qua, thậm chí còn có một vẻ không biết làm sao
– Tập đoàn Viễn Cảnh vừa mới tuyên bố, sông Hạ Mã sẽ vào trung tuần tháng 7 toàn tuyến thông nước trước thời hạn…
Phó Tiên Phong sửng sốt:
– Thông nước trước là chuyện tốt, ông gấp cái gì?
Nguyên Minh Lượng có thể là duyên cớ quá gấp, thở dốc, lời chỉ nói một nửa thì bị Phó Tiên Phong chen ngang, bây giờ mới lấy lại tinh thần, thở hổn hển mà nói:
– Ngài hãy nghe tôi nói, Thị trưởng Phó, Tập đoàn Viễn Cảnh thông nước trước thời hạn không phải là vì chúng ta, là vì bản thân họ, vì Tập đoàn Viễn Cảnh đồng thời còn tuyên bố, mấy trăm mẫu đất hai bờ sông Hạ Mã vốn định xây khu vui chơi và bến tàu, Tập đoàn Viễn Cảnh toàn bộ cải biến làm khu chung cư, và đồng thời còn tuyên bố đem 1 tỷ đầu tư xây dựng tiểu khu xanh hoá hình thức hoa viên đầu tiên của tỉnh Yến trong công viên nước
Phó Tiên Phong chỉ cảm thấy đại não “ong” một tiếng, suýt chút không đứng vững, tay cầm điện thoại thậm chí có chút run rẩy – quá độc ác, quá bất ngờ, thủ đoạn này của Tập đoàn Viễn Cảnh rất tuyệt, quả thực là giáp mặt một đao, sau lưng một súng!
Ông cũng luôn đề phòng Tập đoàn Viễn Cảnh có hành động gì bất ngờ, bởi vì Tập đoàn Viễn Cảnh có tiền lệ thành công, trước là thành công của công viên Rừng Rậm sau là Trân Tàng Cư và Điển Tàng Uyển, cũng cho rằng Tập đoàn Viễn Cảnh sớm muộn gì sẽ tiến quân ngành bất động sản. Hiện tại bất động sản là một miếng bánh thơm ngát, ai không thừa cơ cắn một miếng, người đó sẽ vuột mất cơ hội tốt, với thực lực và thủ đoạn thương nghiệp của Tập đoàn Viễn Cảnh, khẳng định sẽ không chỉ khơi thông một con sông Hạ Mã
Tập đoàn Viễn Cảnh bởi vì khơi thông sông Hạ Mã, Ủy ban nhân dân thành phố lúc bấy giờ khi Trần Phong và Hồ Tăng Chu chấp chính chuyên môn trích ra mấy trăm mẫu đất, làm bồi thường, toàn là địa điểm hoàng kim, ở hai bờ sông Hạ Mã. Tập đoàn Viễn Cảnh cũng sớm thả ra tin tức, nói là phải xây dựng khu vui chơi và công viên nước, Phó Tiên Phong cũng vốn không có để ở trong lòng. Đợi đến khi Tập đoàn Viễn Cảnh đột nhiên tung ra tin tức dời ngày toàn tuyến thông nước sông Hạ Mã, ông liền bị đòn gió của Hạ Tưởng hoàn toàn lẫn lộn tầm mắt, nghĩ rằng tác dụng lớn nhất của Tập đoàn Viễn Cảnh trong tay Hạ Tưởng là lợi dụng ngày thông nước của sông Hạ Mã để hành động, không ngờ, thật không ngờ, thời điểm cuối cùng, ông bị triển vọng sắp thắng lợi làm u mê đầu óc, không ý thức được thực lực lớn của Tập đoàn Viễn Cảnh trong ngành bất động sản
Còn có sức kêu gọi không thể phớt lờ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |