Quan Trường – Quyển 7

Phần 151

Cùng ông cụ thảo luận ra kết quả là, thí xe giữ tướng, Đàm Quảng Hồng không thể bảo vệ, đem tất cả tội đổ lên một mình y, do một mình y chịu trách nhiệm toàn bộ, sau đó đem sự kiện Tứ Ngưu nhanh chóng cho vào quá khứ, không để hấp dẫn ánh mắt khắp nơi. Đồng thời, Thương mại Trường Cơ gia tăng thu hoạch, thà kiếm ít một ít, giảm giá xúc tiến tiêu thụ, cũng nên đúng lúc thoát thân, không thể đánh lâu dài, nếu không rất dễ dàng bị chết ở quận Hạ Mã.

Chỉ cần bán tháo đúng lúc, hiện tại thích hợp đè thấp giá cả báo cáo cuối ngày, cũng có thể kiếm lợi một ít, không đến mức lỗ tiền. Bởi vì lấy lúc này thế cục, giữ được càng lâu, càng có khả năng bất lợi.

Bị Hạ Tưởng bức đến mức này, tuy rằng không cam lòng, nhưng Phó Tiên Phong cũng không có cách nào khác, tình thế mạnh hơn người, gã lại một lần nữa cảm nhận được xấu hổ và bất đắc dĩ bị buộc đến đường cùng, còn có nan kham và thương tâm. Đúng vậy, đường đường một Thị trưởng bị một Bí thư Quận ủy làm cho không đường có thể đi, thật là có chút thương tâm và có chút thống khổ cùng sự mất mặt.

Chỉ tiếc, thương tâm và thống khổ không thể vãn hồi hoàn cảnh xấu trước mắt, Phó Tiên Phong thiếu chút nữa lại lần nữa hành động muốn ở sau lưng Hạ Tưởng đâm một đao với ý tưởng tà ác, tuy nhiên lập tức lại phủ quyết chính mình, đừng nói hiện tại dù tìm cũng tìm không thấy Hạ Tưởng, chính là Hạ Tưởng ở trước mặt gã, gã liệu có dũng khí nói với Hạ Tưởng những lời kiên quyết vẫn là không biết, càng không cần phải nói giống như trước đây ám hạ độc thủ. Nếu gã lại cố làm, nói không chừng chẳng những không làm gì được Hạ Tưởng, còn có thể tiến vào trong một hố sâu thật lớn, trèo cũng không trèo lên được.

Trước khác nay khác, Hạ Tưởng hiện tại tuy rằng không phải một cây lớn che trời, coi như là có mạng lưới quan hệ thâm căn cố đế, hơn nữa hắn so với trước kia càng thông minh càng giảo hoạt cũng càng khó đối phó, chẳng những cơ trí đa đoan, còn kết hợp đòn cứng với đòn mềm, thường xuyên một sáng một tối hai bút cùng vẽ.

Không chỉ Phó Tiên Phong lo lắng mà tìm kiếm Hạ Tưởng, Bí thư Tỉnh ủy Diệp Thạch Sinh, Chủ tịch tỉnh Phạm Duệ Hằng cũng ở mọi nơi tìm kiếm Hạ Tưởng, và bởi vì không liên hệ được với Hạ Tưởng mà giận dữ, bởi vì Dương Quốc Anh hướng Tỉnh ủy tố cáo, nói là Hạ Tưởng to gan lớn mật, bắt đi phó tổng Đàm Quảng Hồng quản lý trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu, còn một mình giấu nhân viên của trang trại chăn nuôi là Tiếu Ba và Tiếu Lệ, làm cho công tác trang trại chăn nuôi lâm vào tạm dừng, mang lại cho công nhân viên của trang trại chăn nuôi một khủng hoảng lớn, Tập đoàn Tứ Ngưu hướng Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã đề xuất kháng nghị, cùng việc bảo lưu quyền lới chuyển trang trại chăn nuôi ra khỏi quận Hạ Mã.

Khi sự kiện ô nhiễm nước của Tập đoàn Tứ Ngưu chưa có kết quả, Hạ Tưởng đột nhiên làm ra chuyện vô lý như vậy, khiến cho Diệp Thạch Sinh và Phạm Duệ Hằng rất là bất mãn, hơn nữa hai người gọi điện thoại tìm kiếm Hạ Tưởng không có kết quả, trong cơn giận dữ, trịnh trọng chuyển cáo quận ủy quận Hạ Mã, một khi có tin tức của Hạ Tưởng, bảo hắn lập tức đến Tỉnh ủy, không được chậm trễ!

Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh lấy giọng điệu vô cùng nghiêm khắc, yêu cầu Hạ Tưởng tới Tỉnh ủy, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Hạ Mã lập tức loạn thành một đống, biết rằng việc lớn không tốt, Bí thư Quận ủy chọc giận Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh, chức quan xem như chấm dứt, Hạ Tưởng xem như không còn tiền đồ gì rồi, ai đi theo hắn người đó xui xẻo, nên gia nhập, nhanh chóng chọn gia nhập lựa đường đi mới được rồi.

Hạ Tưởng rốt cuộc đi nơi nào, quận ủy quận Hạ Mã thật đúng là không mấy người biết, tuy nhiên người ủng hộ kiên định Hạ Tưởng là Biện Tú Linh cũng vẫn bất động, bởi vì cô tin tưởng Hạ Tưởng không phải người không có đầu óc, sẽ không vô duyên vô cớ biến mất, khẳng định là đang bố trí việc lớn gì đó, không cần kinh hoảng, đợi đến khi Bí thư Hạ hiện thân, sẽ là xuất hiện tin tức bùng nổ lớn.

Những người khác, như Trang Thanh Vân, vẻ mặt vẫn bình tĩnh, không có một tia bối rối. Tuy nhiên Trang Thanh Vân vẫn cố vài cuộc điện thoại để tìm hiểu, nói chuyện điện thoại với Hồ Tăng Chu một lúc lâu, cuối cùng mới thở dài một hơi.

Phó Hiểu Bân tuy rằng trong lòng cũng có chút nghi ngờ, tuy nhiên vẫn rất tin Hạ Tưởng chưa bao giờ làm việc không có chuẩn bị ở sau, trước khi hắn biến mất, khẳng định đã nghĩ tới sẽ làm cho bốn phương tức giận, như vậy chắc là hắn đã sớm nghĩ tới phương pháp dập lửa. Cùng hắn biến mất còn có Hoàng Kiến Quân, liên tưởng đến sự kiện nhảy sông tự vẫn đêm qua, Phó Hiểu Bân mơ hồ đoán được, sông Hạ Mã phỏng chừng lại nổi lên sóng gió.

Trần Thiên Vũ trái lại hơi nóng lòng, tuy nhiên y lo lắng không phải Hạ Tưởng đi không nói gì, mà vì Hạ Tưởng chọc giận nhân vật số một, số hai tỉnh Yến, nếu chẳng may không thể xong việc thì không tốt lắm, nói không chừng thật sự mất đi tiền đồ thì sẽ lợi bất cập hại rồi.

Đám người Lý Hàm lại không tỏ vẻ gì, nhưng trên mặt hơi hơi biểu lộ ý mừng thầm và thái độ vui sướng, vẫn rơi vào trong mắt Trần Thiên Vũ, cũng khiến y thở dài, nhẹ nhõm, Bí thư Hạ làm sao chơi nước cờ hiểm thế? Trong chính trị không thể có nửa điểm đùa với nguy hiểm, thận trọng còn không đủ, làm sao có thể đùa giỡn như vậy? Thật muốn vì nhỏ bỏ lớn thì có thể tốt như thế nào!

Có thể nói, toàn bộ Tỉnh ủy, Thành ủy cùng với quận ủy quận Hạ Mã, bởi vì Hạ Tưởng mất tích, lời đồn đại nổi lên bốn phía, tin đồn bay tán loạn, thời gian nửa ngày ngắn ngủn, các loại tin tức đã bay đầy trời, thậm chí có người đồn đại Hạ Tưởng sở dĩ biến mất không thấy, là bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam. Còn có người nói, Hạ Tưởng rơi xuống sông Hạ Mã chết đuối, cũng có tin tức ly kỳ nói, có người chính mắt nhìn thấy Hạ Tưởng lái xe tốc độ cao, chạy đến thủ đô, nghe nói là đến thủ đô chạy chức quan rồi…

Càng có người lắm chuyện, tạo tin lung tung nói là Hạ Tưởng bị người ngoài trái đất bắt cóc, hiện tại đã bay ra hệ ngân hà, đang ở bên trong một phi thuyền vũ trụ đi với vận tốc ánh sáng, vĩnh viễn không quay về được trái đất… Đương nhiên người truyền bá tin tức này đã bị người ta mắng thành đầu heo.

Cũng có người hiểu chuyện gọi điện thoại đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Ủy ban Kỷ luật thành phố chứng thực Hạ Tưởng có phải bị bắt giam hay không, khiến Lý Ngôn Hoằng và Tô Công Thần đều dở khóc dở cười, sau phải dứt khoát ra lệnh, hễ ai gọi điện thoại tới hỏi về Hạ Tưởng, thì cứ việc dập điện thoại không phải tiếp.

Hạ Tưởng làm nổi lên cơn sóng gió động trời, thật đúng là vô thanh vô tức biến mất, mặc cho lời đồn đại bay đầy trời, mặc cho Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh tức giận, vẫn quyết tâm dấu mặt, cũng không biết Hạ Tưởng nghĩ thế nào, càng không biết Hạ Tưởng trốn đi để làm việc gì?

Có việc lớn gì mà lại làm Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh tức giận? Có việc lớn gì mà để ảnh hưởng tới tiền đồ và vận mệnh?

Rất nhiều người đều không hiểu.

Khâu Tự Phong không hiểu, Mai Thái Bình không hiểu, nhưng Nguyên Minh Lượng lại biết, Phó Tiên Phong cũng có thể hiểu, bọn họ có thể đoán được Hạ Tưởng đang trốn tránh để làm việc gì.

Thu Viên đã có khoảng thời gian dài chưa gặp Hạ Tưởng, hiện tại cô là phó chủ nhiệm kiêm MC chính của đài truyền hình tỉnh, xem như có chân vững vàng ở đài truyền hình tỉnh rồi, đồng thời cô đá văng gã phó chủ nhiệm muốn chiếm đoạt cô, trở lại độc thân… tuy rằng cho tới nay đối với bên ngoài công bố cô vẫn là người độc thân, nhưng dù sao chân chính quay về chính mình làm cho người ta có cảm giác nhẹ nhàng nhất.

Thỉnh thoảng cô cũng nhớ tới Hạ Tưởng, nhớ tới bề ngoài tuấn lãng của Hạ Tưởng, đối nhân xử thế ôn hòa, còn có vẻ lãnh đạm, hờ hững của Hạ Tưởng, trong lòng còn đau ê ẩm. Kỳ thật cô cũng biết, Hạ Tưởng không có cảm tình gì với cô, chưa nói tới thích, cùng lắm chỉ là tán thưởng và hảo cảm mà thôi. Nhưng con người chính là một động vật kỳ quái, Hạ Tưởng càng đối xử lãnh đạm với cô, ngược lại càng kích thích cô chinh phục hắn, từng có bao nhiêu đàn ông có tiền có quyền quỳ gối dưới váy của cô, chỉ có Hạ Tưởng, khinh thường cô nhất, khiến cho cô có cảm giác thản nhiên tiếc nuối và cảm thán với Hạ Tưởng, luôn khát vọng Hạ Tưởng có thể mắt thẳng nhìn cô, hoặc là tiến thêm một bước, coi trọng cô một chút, cô sẽ đạt được tâm lý thỏa mãn.

Chỉ có điều khoảng cách giữa cô và Hạ Tưởng càng ngày càng xa, cơ hội tiếp xúc càng ngày càng ít, tiếc nuối trong lòng đã trở thành tiếc nuối mãi mãi, không thể bù lại.

Buổi sáng sau khi làm xong một chương trình, Thu Viên mệt rã rời, định đến văn phòng ngủ trưa một lát, vừa mới nằm xuống, điện thoại liền vang lên.

Là Ban tuyên giáo của Tập đoàn Đạt Tài gọi điện thoại tới, Thu Viên vốn không nghĩ sẽ nghe, Tập đoàn Đạt Tài tuy rằng khí thế hơn người, nhưng cô hiện tại cũng không phải tiểu phóng viên tùy tiện gọi được, cô ở đài của tỉnh cũng có quyền sinh sát trong tay, có thể quyết định sinh tử một chương trình, cho nên phỏng vấn bình thường, cô dễ dàng sẽ không xuất hiện.

Nhưng điện thoại vẫn kêu không ngừng, Thu Viên có chút không kiên nhẫn, đã nghĩ tắt máy, lại bỗng nhiên giật mình nhớ tới Tập đoàn Đạt Tài rất lâu không có chủ động gọi điện thoại cho cô, hiện tại lại gọi vào lúc nghỉ trưa, nói không chừng có việc quan trọng, cô liền giơ tay ấn nghe điện thoại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 33
0 Sưu Sưu. Tầng tầng lớp lớp lông vũ màu xanh da trời trong nháy mắt dưới sự bao phủ của Thái Cổ U Minh Viêm trực tiếp bị hòa tan. Lục Thiếu Du muốn thu hồi Huyễn Ảnh Thanh Vũ cũng đã không còn kịp. Thu. Giới chủ Linh Vũ giới vung tay, Thái Cổ U Minh Viêm bao phủ vô số lông vũ trực tiếp tiến vào trong cơ thể giới chủ Linh Vũ giới rồi biến mất. Phụt. Trong nháy mắt Huyễn Ảnh Thanh Vũ bị Thái Cổ U Minh Viêm bao phủ tiến vào trong cơ thể giới chủ Linh Vũ giới, Lục Thiếu Du lập tức mất đi mối liên hệ linh hồn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Bà hàng xóm tốt bụng - Tác giả The Kid
Ông Tú là một đại gia, một doanh nhân thành đạt. Trong tay ông có nhiều tiền bạc nhưng ông chỉ sống một mình, không có vợ con gì cả. Kế bên nhà ông Tú là nhà của bà Sáu Thư, bà hàng xóm này cực kỳ đối xử tốt với ông. Mỗi khi có nấu đồ ăn bà đều đem qua mời ông ăn, hoặc là sẵn sàng giúp đỡ ông những lúc ông cần. Bà Sáu cũng là người cô đơn, không có chồng con gì cả và chỉ biết làm bạn với ông Tú. Ông Tú rất thích những cô gái trẻ đẹp, ông thường dẫn mấy cô nàng hot girl về nhà ông chơi. Chính bà...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 4
0 Mới vừa rồi hắn rống to một tiếng, đem dãy núi cơ hồ chấn vỡ hơn phân nửa, hóa thành bụi mù, giờ phút này những bụi mù kia rơi xuống, rơi trên mặt đất có khoảng hơn mười trượng, trực tiếp bị vùi sâu vào trong đất! Đám người Đông Vương Thư, Cổn Diêu rối rít trở tay đón nhận, Đan Thanh Thụ cười nói: Khí phách kinh người, dám khiêu chiến tám đại Thần Tộc cùng chư cường giả, Giang Tử Xuyên, ngươi mặc dù chết vẫn quang vinh! Rầm rầm rầm! Từng tiếng nổ truyền đến, thân thể Giang Nam khẽ rung động, bát Phiên Thiên Ấn rõ ràng bị ngăn chặn xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng