Quan Trường – Quyển 7

Phần 157

– Ầm, ầm…

Tiếng vỗ tay vang như sấm dậy, tất cả mọi người bị lời nói của Thành Đạt Tài cuốn hút, bởi vì Thành Đạt Tài quả thật làm xúc động chân tình, ông hơi hơi kích động, hai mắt ướt át, biểu cảm trên mặt là sự sôi sục hào hùng trước nay chưa từng có qua.

– Khi còn nhỏ tôi có một giấc mộng, hiện tại tôi còn có một giấc mộng. Giấc mộng lúc nhỏ đã thực hiện được, giấc mộng hiện tại là, để nhân dân thành phố Yến đều có thể ở trong ngôi nhà tốt có hoa viên có ánh mặt trời có cây cối có nước sông!

Thành Đạt Tài vẻ mặt kiên định, vung tay lên.

– Tôi đã nói xong rồi.

Sau khi trải qua một lúc trầm mặc và tẻ ngắt… mọi người đều bị lý tưởng của Thành Đạt Tài làm cho kinh ngạc, thương nhân trọng lợi nhuận, nhưng còn có thương nhân trọng tình trọng nghĩa, hơn nữa ông ta còn là một Thành Đạt Tài tiếng tăm lừng lẫy, khiến cho người ta trong khoảng thời gian ngắn không thể tiêu hóa tin tức rối rắm này… nhưng mà trong một lát, mọi người trở về hiện thực, diễn thuyết với cảm xúc mạnh của Thành Đạt Tài được thiết lập trên cơ sở đưa ra giá siêu rẻ của khu nhà ở sinh thái Vạn Mẫu, mọi hoài nghi mọi nghi ngờ đều phải tự sụp đổ, bởi vì Thành Đạt Tài không chỉ có nói không, mà ông ta đã làm được.

Đúng vậy, chân chính mà làm gương tốt, lời nói hùng hồn không có một câu giả dối, không có một câu nào là mạnh miệng, nói được thì làm được, tuyệt không linh tinh, là khí phách của một công ty có phong độ có trách nhiệm thực sự..

Công ty có lương tâm như vậy, thương nhân có lương tri, không vỗ tay không được, không ủng hộ không được, sau một lát lặng im, tiếng vỗ tay càng lớn, kéo dài mãi không thôi!

Hiện trường đã có phóng viên nóng vội, thông qua điện thoại, thông qua internet ở đây, bằng cách nhanh nhất gửi bài viết trở về tòa soạn báo. Vì thế rất nhiều báo chí trang nhất đều phải làm điều chỉnh, vì tin tức rất kinh ngạc, ngoài dự đoán mọi người, tin tức cũng quá có giá trị, ai cũng không muốn là người sau cùng, không muốn ở các trang báo ngày mai, không có đưa được tin tức về buổi họp báo của Tập đoàn Đạt Tài chiều hôm nay, nếu không sẽ bị đồng nghiệp coi thường.

Sau khi Thành Đạt Tài nói xong, Tôn Hiện Vĩ, Tiêu Ngũ, Lý Thấm và Tề Á Nam lần lượt lên sân khấu, thay nhau phát biểu nói chuyện. Mấy người nói chuyện cũng rất đặc sắc, Tôn Hiện Vĩ là vui vẻ cười nói, thể hiện thái độ vô cùng coi trọng triển vọng hợp tác cùng Tập đoàn Đạt Tài, cuối cùng cũng cảm khái mà nói một câu:

– Tôi cũng từng là đứa nhỏ lớn lên trong nghèo khổ, có thể thật tâm vì dân chúng làm một ít chuyện, sau khi về quê nhà, không để cô gì chú bác trước kia chỉ vào mặt mà mắng tôi không có lương tâm, có thể nói với tôi một câu, tốt, Tiểu Vĩ có lương tâm, tôi sẽ cảm thấy mãn nguyện vô cùng.

Tôn Hiện Vĩ lên tiếng cũng lấy được từng trận vỗ tay.

Lời phát biểu của Tiêu Ngũ ngắn nhất:

– Tôi không thích nhất là mạnh miệng nói suông, chỉ nói một câu thôi, bất động sản Giang Sơn từ khi thành lập tới nay, vẫn luôn gần gũi với dân thường, mục tiêu chính của bất động sản Giang Sơn là, để dân chúng có nhà ở tốt, thì tiền kiếm được cũng không làm lương tâm thất vọng. Tôi đã nói xong rồi.

Cách nói chuyện giản dị của Tiêu Ngũ cũng khiến không ít phóng viên đang có mặt vốn nghe không ít lời nói suông mà cảm khái muôn vàn.

Tề Á Nam rất khiêm tốn:

– Có khả năng vì dân chúng thành phố Yến làm chuyện thật và thật sự, lòng tôi rất yên lòng, cảm ơn mọi người.

Lý Thấm lên sân khấu cuối cùng, cô vừa đi đến trước sân khấu, lập tức lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người đều trừng to mắt, không chớp mắt nhìn nhân vật truyền kỳ của cải đầy người xinh đẹp và thần bí.

Lý Thấm hơi có chút cảm khái, cô đi theo Hạ Tưởng tới nay, cho tới hôm nay là cũng gần một năm rồi, mắt thấy một khoản kinh phí lớn, khí phách lớn cuối cùng, không chỉ là đè đổ cọng rơm cuối cùng trong kế hoạch của Nguyên Minh Lượng, hoá ra còn dấu diếm suy nghĩ thật tâm vì dân chúng, vì bố cục tỉ mỉ trong ích lợi lâu dài của nhân dân thành phố Yến, bao gồm trái tim vì nước vì dân chí công vô tư của Hạ Tưởng, trong lòng cô liền tràn đầy cảm động và hạnh phúc.

Điều cảm động là, từ khi cô về nước có thể gặp được cán bộ chính quyền như Hạ Tưởng, là may mắn của cô và của cả người dân. Hạnh phúc chính là, có thể cùng Hạ Tưởng từng bước một mà tiêu diệt Nguyên Minh Lượng, đem giá nhà đất quận Hạ Mã trở lại bình thường, vì sức nóng của thị trường bất động sản mà hạ nhiệt, vì tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng mà suy nghĩ, là một chuyện trừ kiếm tiền ra, càng làm cho người ta cảm thấy yên lòng, thể xác và tinh thần an bình cùng với nội tâm tràn đầy ấm áp.

Người chưa làm chuyện tốt bao giờ, sẽ vĩnh viễn không biết được cảm xúc vui vẻ hạnh phúc khi làm việc tốt, sẽ không biết cảm giác ấm áp khi được người cảm ơn.

Lý Thấm liền nghĩ, nếu một ngày kia cô có thể trở thành tỷ phú, có thể có được năng lực chỉ điểm giang sơn, cũng nhất định phải giống Hạ Tưởng, tuy rằng chưa chắc đã lo lắng được cho nhân dân đất nước, nhưng nhất định không cần phải giơ roi tự đánh mình, làm một công ty chăm chỉ hướng về phía trước và luôn có sự công tâm.

Cho nên Lý Thấm lên tiếng tuy rằng ngắn gọn, nhưng lại là người duy nhất trong mấy người, nói chuyện có tình thơ ý hoạ:

– Hạnh phúc rất khó có được, nhưng cũng rất đơn giản. Khó có được chính là, nhìn đến giá nhà cao không thể với tới, mong muốn mà không được. Đơn giản chính là, có khu nhà ở sinh thái Vạn Mẫu, giấc mộng không còn xa xôi, ở ngay gần đây.

Liên tiếp tiếng vỗ tay, từ sau khi mấy người Thành Đạt Tài lên sân khấu, đã không dừng lại, không ít người vỗ đỏ cả tay, là bởi vì kích động, là bởi vì hưng phấn, là bởi vì tin tức kinh thiên.

Cuộc họp báo lấy được thành công lớn, dành được sự nhất trí tán đồng của phóng viên tham dự họp báo, nhận định cuộc họp báo lần này là quy mô lớn nhất từ trước tới nay của tỉnh Yến, đội hình mạnh nhất và cũng xúc động mọi người nhất.

Buổi chiều 5 giờ, cuộc họp báo kết thúc tốt đẹp. 5 giờ 30 phút, tất cả bài viết của phóng viên tham dự họp báo từ hiện trường được cắt nối biên tập đều xử lý xong, giao Tổng biên tập xét duyệt, 6 giờ, trên cơ bản toàn bộ tin tức truyền thông đều quyết định ngày mai đăng báo, thậm chí còn có không ít báo chí định ra ngày mai đưa lên trang nhất. Động tác nhanh nhất chính là đài truyền hình tỉnh, bởi vì có Thu Viên, đêm đó liền phát sóng tin tức.

Bởi vì là tin tức kinh tế bình thường, sau khi giám đốc đài xét duyệt, cũng không có báo cáo ban Tuyên giáo tỉnh ủy thẩm tra, trực tiếp để phát sóng.

Sau 7 giờ 30, sau khi tiếp sóng tin tức là quảng cáo, là dự báo thời tiết, sau đó đài truyền hình tỉnh Yến bắt đầu truyền phát bản tin mà truyền phát tin Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh cùng với vài vị Ủy viên thường vụ, liền lấy hình thức phát lại mà phát tin cuộc họp báo cử hành ở khách sạn Hào Môn vào buổi chiều hôm nay.

Lúc này Mã Tiêu còn đang đi công tác, sau khi nhận được điện thoại của Phó Tiên Phong, gã mở ra kênh của đài truyền hình tỉnh Yến, nhìn thấy đài truyền hình tỉnh cho cuộc họp báo của Tập đoàn Đạt Tài 5 phút thời gian, sắc mặt càng ngày càng kém, gần như phẫn nộ tới rồi không khống chế. Gã không kìm nổi giận dữ mà gọi vội điện thoại, yêu cầu Phó trưởng ban thường trực Trịnh Quan Quần lập tức thông báo tất cả truyền thông tỉnh Yến, nghiêm cấm truyền phát tin và đăng bất cứ cái gì có liên quan đến cuộc họp báo của Tập đoàn Đạt Tài, hễ ai vi phạm quy định, liền xử phạt theo quy định.

Bình thường Trịnh Quan Quần đều nghe theo gã nhưng lúc này đây lại không có nghe lệnh, mà khó xử nói:

– Trưởng ban Mã, chuyện này xử lý không dễ lắm. Một là Tập đoàn Đạt Tài ở toàn tỉnh có lực ảnh hưởng kinh người, chèn ép Tập đoàn Đạt Tài dễ dàng khiến cho mọi người ngờ vực vô căn cứ. Hai là có không ít truyền thông trung ương tham gia cuộc họp báo, ngày mai sẽ có không ít báo chí trung ương đăng tin tức, truyền thông của tỉnh không động tĩnh, càng dễ làm cho người ta nghi ngờ.

– Hậu quả tôi đều nghĩ tới rồi, không cần nói nhiều, trực tiếp theo lời tôi mà làm là được.

Mã Tiêu tức giận nói, gã là Trưởng ban Tuyên giáo, muốn có quyền uy nói một không hai.

– Trưởng ban Mã…

Giọng nói của Trịnh Quan Quần rất kiên định, lại rất có niềm hăng say.

– Trước khi ngài gọi điện, Bí thư Diệp đã tự mình điện thoại tới, chỉ thị ban Tuyên giáo tỉnh ủy phải phối hợp với công tác tuyên truyền của Tập đoàn Đạt Tài, vì cách làm của Tập đoàn Đạt Tài mà hộ giá bảo vệ.

“…” Mã Tiêu thiếu chút nữa không bị nghẹn, Trịnh Quan Quần là có ý tứ gì? Đi vòng một lúc lâu cuối cùng mới nói ra Bí thư Diệp đã có chỉ thị, sao không nói sớm, còn cố ý để gã mất mặt phải không? Cắn chặt răng, gã vẫn là không nói ra những lời nói khó nghe gì, e sợ nếu chẳng may rơi vào tai Diệp Thạch Sinh, cũng là không tốt, liền phải bất đắc dĩ nói,

– Vậy cứ theo tinh thần chỉ thị của Bí thư Diệp mà làm!

Buông điện thoại, Mã Tiêu nghĩ nên gọi điện thoại cho Phó Tiên Phong, lại phát hiện di động của Phó Tiên Phong không thể gọi được, trong lòng buồn bực, Phó Tiên Phong đã xảy ra chuyện gì rồi?

Phó Tiên Phong vẫn chưa có xảy ra chuyện gì, tuy nhiên cũng sắp rồi, gã và Nguyên Minh Lượng đối lập nhau mà ngồi, rất lâu không nói gì. Hai người ở biệt thự bên bờ sông của Nguyên Minh Lượng, đang xem toàn bộ tin tức của đài truyền hình tỉnh Yến, vẻn vẹn mười mấy phút, không ai nói một câu gì.

Sông Hạ Mã nước sông ào ào, vọng đến từ rất xa, trong đêm yên tĩnh, vô cùng êm tai. Nhưng Phó Tiên Phong và Nguyên Minh Lượng nghe vào tai, lại giống như chuông tang, tiếng sấm đập vang…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 72 Còn chưa tới cửa Tiêu gia, đã nghe văng vẳng tiếng Tiêu Ngọc Sương vọng đến: Tỷ tỷ, tỷ tỷ... Đại tiểu thư vừa vén rèm đã thấy Tiêu Ngọc Sương vén váy, mặt mày hớn hở, vội vã chạy ào tới. Tiêu Ngọc Nhược vừa xuống kiệu, vội vàng vươn tay ra đón Ngọc Sương, Nhị tiểu thư nhào vào trong lòng nàng, vui đến phát khóc: Tỷ tỷ, tỷ đã về rồi, muội với mẫu thân lo muốn chết. Nhìn thấy muội muội cười vui vẻ, trong mắt ẩn chứa sự quan tâm vô bờ, đôi mắt Đại tiểu thư cũng hơi rơm rớm, ôn nhu bảo: Nha đầu ngốc, ta chỉ tiến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Quan Trường – Quyển 7
7 Ầm, ầm... Tiếng vỗ tay vang như sấm dậy, tất cả mọi người bị lời nói của Thành Đạt Tài cuốn hút, bởi vì Thành Đạt Tài quả thật làm xúc động chân tình, ông hơi hơi kích động, hai mắt ướt át, biểu cảm trên mặt là sự sôi sục hào hùng trước nay chưa từng có qua. Khi còn nhỏ tôi có một giấc mộng, hiện tại tôi còn có một giấc mộng. Giấc mộng lúc nhỏ đã thực hiện được, giấc mộng hiện tại là, để nhân dân thành phố Yến đều có thể ở trong ngôi nhà tốt có hoa viên có ánh mặt trời có cây cối có nước sông! Thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 38
0 Lục Thiếu Du cảm nhận được một kích của Âm Phong cơ hồ phá hủy thân thể của mình, nếu không phải hắn có lực phòng ngự hơn người, chỉ sợ lần này đã chơi xong. Hình như đã xảy ra chuyện gì đó thật hương diễm... Ý thức Lục Thiếu Du bỗng nhiên run lên, lập tức mở hai mắt, ánh mắt nhất thời sửng sốt, một thân hình mềm mại bóng loáng như ngọc đang gắt gao triền lấy thân thể hắn, hai người trần trụi ôm lấy nhau. Lục Thiếu Du mơ hồ nhớ rõ, trước khi mình mê mang, tựa hồ đã cùng nữ tử này xảy ra triền miên mãnh liệt, loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng