Cũng sẽ trở thành mồi lửa châm nóng thị trường bất động sản thành phố Yến.
Dương quang thủy ngạn và thủy vân gian thật sự chỉ có tại hai bên sông Hạ Mã, muốn không phát đạt cũng khó. Hơn nữa trong tết Nguyên Minh Lượng đã tới Bắc Kinh một chuyến, cũng ngầm dò hỏi thị trường bất động sản Bắc Kinh, ngay cả đến Bắc Kinh cũng không có được dòng sông rộng lớn hùng mạnh như ở sông Hạ Mã, có thể nói toàn bộ tỉnh Yến tính cả Bắc Kinh trong đó, sông Hạ Mã là một con sông nằm trong thành phố lớn nhất.
Nguyên Minh Lượng ở lại Bắc Kinh vài ngày, càng thêm kiên định lòng tin phải tỉ mỉ bố cục ở quận Hạ Mã, đồng thời, y lại làm việc với Phó Tiên Phong, ở Bắc Kinh triển khai một loạt công tác, gặp mặt, bàn bạc, hợp tác và đàm phán, tóm lại khiến cho nền móng của y làm cho vững chắc hơn, cũng khiến y hiểu biết thêm về thực lực chính trị hùng hậu và mạng lưới quan hệ thâm hậu của Phó Tiên Phong ở Bắc Kinh.
Nguyên Minh Lượng về thành phố Yến sớm hơn Hạ Tưởng một ngày, y hỏi thăm trước và biết hôm nay Hạ Tưởng trực ban, cũng thấy nhà hàng nổi mới mở ở sông Hạ Mã liền cố ý mời Hạ Tưởng họp mặt, tính toán thời gian thì cũng nên cùng Hạ Tưởng mặt đối mặt lần nữa.
Mặt đối mặt chưa chắc có thể đạt được hiệu quả mong muốn, nhưng không mặt đối mặt thì nhất định không có cơ hội đạt tới hiệu quả.
Nguyên Minh Lượng vớt một miếng thịt dê, chấm chút nước chấm, đưa vào miệng:
– Cũng được, mùi vị cũng khá, hẳn là thịt dê của Nội Mông Cổ.
Y lại gắp thêm một miếng đậu hủ.
– Dân Thành phố Yến thích ăn uống tôi hoàn toàn hiểu thấu, chính là thời gian gần đây ở quận Hạ Mã, quán ăn mới mở không có tới 100 cũng có vài chục căn, tỉ lệ sống sót rất cao, có một số quán ăn nhìn qua có cấp bậc không có đặc sắc cũng có thể sống sót, chứng minh ‘dân dĩ thực vi thiên’ (dân coi cái ăn bằng trời) là một đạo lý không thể bàn cãi. Tuy nhiên Bí thư Hạ nói thành phố Yến là một thành phố tiềm tàng sự giàu có, tôi đến thành phố Yến thời gian còn ngắn, cảm thấy người dân thành phố Yến thích ăn ham chơi, những mặt khác thật sự vẫn chưa thấy được người dân thành phố Yến có tiền dư dã trong tay.
Đã đến lúc thăm dò rồi? Hạ Tưởng biết rằng Nguyên Minh Lượng sớm muộn gì sẽ dẫn đề tài tới việc giá nhà gia tăng và năng lực chịu đựng của người dân, cũng là muốn mượn cớ để thăm dò ý tứ của hắn.
Hạ Tưởng liền ha hả cười:
– Dân Thành phố Yến khá thờ ơ đối với hàng hiệu, cho nên tại thành phố Yến không có trung tâm thương mại quá cao cấp, có một cửa hàng Thời Trang Hàng Hiệu mở một thời gian cũng đóng cửa, chứng minh con người thành phố Yến đều thuộc loại tính cách khiêm tốn thiết thực. Tuy nhiên người dân ở thành phố Yến bình thường đều tiết kiệm, hầu hết đều có tiền tiết kiệm gửi ngân hàng, vẫn là có một khả năng mua sắm nhất định.
– Ha ha…
Nguyên Minh Lượng bật cười ha hả, tiếp tục vừa ăn vừa nói:
– Không dối gạt Bí thư Hạ, tôi vừa mới mua một căn biệt thự, hiện tại đang muốn bán ra, giá nhà tăng không ít, hiện tại bán ra có thể kiếm được khoản nhỏ.
Hạ Tưởng thấy Nguyên Minh Lượng đã nhập đề, cũng liền cười nói:
– Tôi nghĩ ông Nguyên đây không đến mức để ý chút tiền ít ỏi này, chủ yếu là nếu bây giờ ông bán đi căn nhà rồi đi mua lại căn mới cũng không có lời, hơn nữa căn cứ vào tốc độ giá nhà tăng cao, sang năm còn tiến thêm một bước khống chế đất, giá nhà hẳn là còn có thể…
Hạ Tưởng làm bộ nói lỡ lời, phất tay tự giễu mà cười:
– Ăn cơm, ăn cơm, đừng nói nữa, hương vị lẩu của nhà hàng này cũng được, có thể đem so với Tiểu Phì Dương
Nguyên Minh Lượng là người lão luyện, tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục nói về đề tài mới rồi, cũng liền tiếp lời Hạ Tưởng:
– Nguyên liệu của Tiểu Phì Dương cũng khá, chỉ là quá nhiều dầu mỡ, ăn vào dễ bị tiêu chảy, nguyên liệu của lẩu nên thanh đạm một chút mới tốt, bây giờ người ta ăn đồ gì cũng quá nhiều chất béo, không có lợi cho sức khỏe.
Hạ Tưởng mỉm cười, bỗng nhiên như nghĩ ra gì đó, liền hỏi:
– Sân golf của Thương mại Trường Cơ khi nào thì bắt đầu khởi công? Quận Hạ Mã chỉ có một sân golf của Tập đoàn Đạt Tài, không đủ thỏa mãn nhu cầu của thị trường, nếu sân golf bên Thương mại Trường Cơ có thể khởi công, tôi cam đoan Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận sẽ chiếu cố đến tất cả các khía cạnh.
Nguyên Minh Lượng cũng không nghĩ đến Hạ Tưởng đột nhiên giữa chừng lại nhắc tới vấn đề sân golf. Nói thật, y gần như đã quên mất khu đất sân golf, dù gì thì cũng đã tốn mấy trăm triệu nhưng hiện tại đất tăng giá, y cũng không cảm thấy là lãng phí, ngồi chờ tăng giá cũng tốt. Hạ Tưởng thình lình nhắc tới, tay y vừa định giơ chén rượu lên lại từ từ buông xuống.
– Không dối gạt lãnh đạo, hôm nay tôi mời ngài ăn cơm chính là muốn nói về vấn đề đất sân golf.
Nguyên Minh Lượng phản ứng cũng khá nhanh, trong nháy mắt đã nghĩ ra sách lược đối đáp lại.
– Thương mại Trường Cơ quyết định đầu tư siêu thị cỡ lớn ở quận Hạ Mã, kế hoạch sân golf sẽ tạm thời gác lại
Hạ Tưởng đối với quyết định của Nguyên Minh Lượng từ chối cho ý kiến, lại hỏi:
– Cụ thể có kế hoạch gì, nói nghe thử.
– Quận Hạ Mã là quận mới, các cơ sở hạ tầng còn chưa hoàn thiện lắm, sân golf là nơi chi tiêu cao cấp, trong khoảng thời gian ngắn quận Hạ Mã vẫn chưa thể hình thành thị trường tiêu dùng cao cấp, nhưng siêu thị lại là công trình cần thiết cho nơi đông người. Tôi quyết định đem đất sân golf vốn có sửa thành siêu thị cỡ lớn, chuẩn bị năm sau thì đưa lên Ủy ban nhân dân quận xin lập dự án…
– Nguyên tắc của tôi là không can thiệp vào ý tưởng kinh doanh của doanh nghiệp, đầu tư siêu thị cũng là một ý tưởng không tồi, tôi không có ý kiến.
Hạ Tưởng bày tỏ thái độ, hắn đối với cách nói thay đổi kế hoạch muốn đầu tư siêu thị của Nguyên Minh Lượng cũng không ôm hy vọng gì nhiều, cho rằng Nguyên Minh Lượng cũng chỉ là lại ra một đòn gió nữa mà thôi.
– Công việc cụ thể ông trực tiếp tìm đồng chí Lý Hàm thương lượng, đơn xin phê duyệt và lập dự án đều là công việc bên chính quyền.
– Điều này thì tôi rõ, đơn xin phê duyệt và lập dự án là chuyện nhỏ, tôi chủ yếu là muốn mời Bí thư Hạ phát biểu một chút ý kiến chỉ đạo, phân tích một cách khách quan về triển vọng thị trường siêu thị.
Nguyên Minh Lượng lại lần nữa nâng ly rượu lên, kính Hạ Tưởng một ly, đồng thời không để lỡ cơ hội nịnh bợ một chút.
– Sớm đã nghe qua Bí thư Hạ có tầm mắt hơn người, có thể nắm bắt chuẩn xác mạch đập thị trường, xin được lãnh đạo chỉ điểm.
Lấy siêu thị để nói bóng nói gió về dự đoán của hắn đối với thị trường bất động sản quận Hạ Mã, Nguyên Minh Lượng thật đúng là một người có cơ mưu khắp mọi mặt, Hạ Tưởng hơi trầm ngâm, suy nghĩ một hồi rồi cùng Nguyên Minh Lượng nhẹ nhàng cụng ly, rồi nói:
– Theo dự tính lạc quan, quận Hạ Mã năm 2004 sẽ có 50 đến 100 ngàn người tràn vào, có hơn 20 khu chung cư xây dựng hoàn tất, có thể bố trí việc làm cho hơn 50 ngàn người, cộng thêm việc lần lượt bắt đầu tái định cư và những người mua nhà ở quận Hạ Mã, đến cuối năm 2004, nhân khẩu sống ở quận Hạ Mã sẽ vượt mức 200 ngàn người. Bình thường mà nói, một khu tập trung 50 ngàn người thì có thể khiến một siêu thị cỡ lớn có lời, quận Hạ Mã ở năm 2004 cần bốn năm căn siêu thị cỡ lớn, đương nhiên đây chỉ là dự đoán chung chung, là dựa theo tiến triển bình thường mà tính thôi, nếu thị trường bất động sản phát triển như hình thức giếng phun, nói không chừng đến cuối năm quận Hạ Mã sẽ vượt qua 300 ngàn người, đến lúc đó đừng nói ông đầu tư một căn siêu thị cỡ lớn, trực tiếp khởi công hai siêu thị cũng cam đoan có thể kiếm lời…
Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng nếu Nguyên Minh Lượng đặc biệt quan tâm đến dự đoán của hắn đối với thị trường bất động sản quận Hạ Mã, thì hắn sẽ cho y một triển vọng lạc quan to lớn, cũng tiện thể khiến y tiếp tục giữ vững lòng tin tiến quân vào bất động sản ở quận Hạ Mã.
Thấy Nguyên Minh Lượng ngầm lộ vẻ vui mừng, Hạ Tưởng đã làm người tốt thì làm tới cùng, liền theo đề tài siêu thị mà nói tới cùng, khiến cho Nguyên Minh Lượng hoàn toàn yên lòng, không để y hoài nghi mình nhìn ra bất cứ ý đồ gì của y.
– Tôi có một người bạn là Phùng Húc Quang, chính là người sáng lập siêu thị Giai Gia, cũng chuẩn bị tiến quân vào thị trường siêu thị quận Hạ Mã, ha ha, tôi phải nhắc nhở ông một câu, Phùng Húc Quang có tầm mắt có quyết đoán, hơn nữa siêu thị Giai Gia đã rất thành công, nếu anh ấy thực sự tiến quân vào quận Hạ Mã sẽ tạo nên khó khăn không nhỏ đối với kế hoạch siêu thị của ông…
Nguyên Minh Lượng gật đầu cười:
– Đa tạ Bí thư Hạ nhắc nhở, tôi biết rõ phải làm gì, muốn làm thì phải mau chóng khởi công, không thể rớt lại phía sau, rót lại phía sau sẽ bị đánh bại.
Hạ Tưởng cũng gật đầu cười:
– Không chỉ siêu thị, nhà đầu tư khai thác bất động sản cũng như thế, đất ở quận Hạ Mã có hạn, suy xét từ việc khống chế bành trướng, bước tiếp theo sẽ thắt chặt đất đai, nhà đầu tư khai thác giai đoạn đầu đều có thề kiếm lợi nhuận, người đến sau, sẽ phải trả giá cao hơn tốn nhiều phí tổn hơn. Tuy nhiên một hậu quả không tốt khi thắt chặt đất đai là sẽ trực tiếp làm cho giá nhà tăng lên, nhưng kinh tế thị trường chính là như thế, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận cũng không tiện trực tiếp can thiệp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |