– Em đúng là ngôi sao may mắn của anh, anh hiểu rồi, anh hiểu rồi!
Hạ Tưởng hiểu cái gì, hắn không nói rõ cho Liên Nhược Hạm biết, mà chỉ vẫy tay chào, vẻ mặt tươi cười xoay người rời khỏi. Liên Nhược Hạm nhìn bóng dáng Hạ Tưởng biến mất dần trong màng đêm, vui vẻ mỉm cười.
Hạ Tưởng hiểu gì cô mặc kệ, cô ấy chỉ cần biết Hạ Tưởng vui là cô ấy cũng vui.
Ngoài việc Hạ Tưởng hiểu được quan hệ của Dương Quốc Anh và Phó Tiên Phong, cũng hiểu được tại sao Dương Quốc Anh đột nhiên đề nghị nhường lại miếng đất cho Tập đoàn Chúng Đại, hóa ra ẩn tình bên trong là bởi vì Dương Quốc Anh và Phó Tiên Phong đã quen biết nhau từ trước.
Không chỉ quen biết thậm chí còn có thể là quan hệ mật thiết, bởi vì theo Liên Nhược Hạm nói nhà họ Phó đã sớm tham gia ngành sản xuất sữa bột, Tập đoàn Tứ Ngưu là một trong mười doanh nghiệp sữa bột lớn trên toàn quốc, nhà họ Phó tuyệt đối có cổ phần trong đó. Đồng thời, càng nói rõ thêm vì sao mấy năm trước trong nước đột nhiên có phong trào sản xuất chế phẩm từ sữa, không những có quan chức cấp cao đứng ra đề xướng, còn có nhiều chuyên gia giáo sư phụ xướng, phát biểu các bài văn chương ca ngợi lợi ích của sữa, thì ra nguyên nhân là như vậy.
Khi một gia tộc, một thế lực nào đó hoặc một tập đoàn nào đó muốn tham gia vào một ngành nghề nào đó và muốn từ đó kiếm lời thì nhất định phải tạo thế trước, dung nhập lý luận cho dân chúng trước, nói khó nghe một chút là trước tiên thì tẩy não, sau đó khiến cho thị trường tăng vọt mới có thể khiến cho người dân chịu bỏ tiền ra mua, mới có thể đem tiền của người dân biến thành lợi nhuận của mình một cách hợp lý và hợp pháp.
Đời sau chuyên gia dinh dưỡng Chương Ngộ Bản làm việc trong một tập thể lợi ích, từ một bác sĩ không danh tiếng nhanh chóng biến thành một vị bác sĩ trung y nhiều kinh nghiệm, lấy trị bệnh làm lý do quảng bá cho mọi người về đậu xanh, kết quả là người dân đã mất hết lý trí và sự phán đoán mà mua đậu xanh một cách bừa bãi, mỗi ngày nấu 10 ký đậu xanh ăn thay cơm, uống thay nước, theo đó giá cả đậu xanh ngày một tăng đạt đến mỗi ký từ 20 tệ trở lên.
Đại sư Chương Ngộ Bản diễn thuyết trên tivi, tọa đàm về Đông y, cũng tới việc ra sách tuyên truyền, sau khi kết hợp ba việc đó thì hầu như đã nổi tiếng chỉ trong một đêm. Có thể nói đây là thủ đoạn thao túng thị trường tinh túy, thấy được bản tính ngây thơ, lương thiện cùng với việc theo đuổi sức khỏe đến mù quáng của người dân, dùng hạt đậu xanh làm mồi nhử để diễn một vở kịch đặc sắc với mọi người.
Cuối cùng không biết đã chọc giận ai, hoặc thủ pháp của Chương Ngộ Bản đã bê nguyên xi chân truyền của ai, cứ như vậy, sau này người khác dùng lại cách này cũng không còn tác dụng, bởi vậy Chương Ngộ Bản bị mọi người đánh chặn, trực tiếp bị đánh bại.
Thật ra mọi người đều không thấy rõ là tên của Chương đại sư thật sự đã nói ra chân tướng cho công chúng biết, chẳng qua là công chúng không có liên tưởng mà thôi. Ý nghĩa của Chương Ngộ Bản là theo văn bản làm việc sẽ không kiếm được tiền, cần phải khiến cho bạn hiểu lầm, hiểu lầm lạc lối mới là bản lĩnh, cần phải đùa với bạn mới xem là cuộc chơi của cuộc sống, mới xem là kinh tế thị trường.
Đúng vậy, ai nói kinh tế thị trường không phải do con người thao túng? Chỉ cần nơi nào có con người, thì có việc làm sai quy tắc.
Từ Liên Nhược Hạm biết được mối liên quan giữa nhà họ Phó và nghành sản xuất chể phẩm từ sữa, ngoài việc khiến cho Hạ Tưởng thấy kinh ngạc vui mừng còn cảm thấy mình vẫn còn chỗ thiếu sót. Lúc trước hắn quá chú ý vào việc đấu tranh giữa các thế lực chính trị, đại khái hiểu rõ việc phân bố quyền lực chính trị của bốn đại gia tộc, nhưng đối với kinh tế của họ, cùng với việc nhúng tay vào những ngành nghề độc quyền nào thì hắn không rõ mấy, thậm chí có thể nói là biết rất ít. Nếu sớm biết được nhà họ Phó rất xem trọng thị trường sản xuất sữa thì hành động của Dương Quốc Anh sẽ không làm cho hắn nghĩ ngợi nhiều.
Không ngờ hắn chỉ nghĩ là muốn kiềm chế Tập đoàn Tứ Ngưu, muốn kéo đến dự án của Tập đoàn Tứ Ngưu lại không ngờ đã kéo ra một manh mối khác, chẳng lẽ con cháu đời sau uống sữa đều có vấn đề sỏi thận, cũng có quan hệ chặt chẽ với nhà họ Phó?
Bất luận bên trong có tay chân của nhà họ Phó hay không, dù sao Hạ Tưởng cũng quyết tâm nâng tầm quan hệ với Tập đoàn Tứ Ngưu xem có thể tìm ra nguồn gốc không, cắt đứt mắc xích lợi ích của bàn tay độc ác.
Xét đến cùng, sau khi có mối liên hệ với Tập đoàn Tứ Ngưu thì cũng tương đương với việc nắm giữ được điểm yếu của nhà họ Phó. Hạ Tưởng không khỏi cảm thán, giữa hắn và nhà họ Phó quả thật không còn khả năng nào để hòa giải.
Hạ Tưởng không phải là chúa cứu thế, cũng không đơn thuần là cao thượng, vốn dĩ hắn kéo Tập đoàn Tứ Ngưu đến quận Hạ Mã, một là muốn kiềm chế Tập đoàn Tứ Ngưu, hai là muốn thông qua đó tiếp xúc với Tập đoàn Tứ Ngưu tìm kiếm tập đoàn hưởng lợi ở phía sau. Không ngờ Liên Nhược Hạm đã đem đến niềm vui bất ngờ cho hắn, càng không ngờ người hưởng lợi ở phía sau mắc xích lợi ích lại là nhà họ Phó.
Hạ Tưởng đã suy nghĩ rõ ràng, đối với việc Dương Quốc Anh nhường miếng đất ở thôn Thành Tây cho Tập đoàn Chúng Đại xây dựng thì đã có kế sách đối phó.
Ngày hôm sau là 15 tháng giêng, buổi sáng Hạ Tưởng và Lý Hàm cùng nhau ra mặt an ủi và thăm viếng các cán bộ Đảng viên đang làm nhiệm vụ tiền tuyến, Tạ Nguyên Thanh đại diện Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận thăm hỏi công nhân. Buổi trưa, Hạ Tưởng và Lý Hàm cùng tham dự nghi thức đặt nền móng của siêu thi Trường Cơ, đồng thời cắt băng khánh thành, trong khoảng thời gian ngắn, Thương mại Trường Cơ rất nổi bật, không ai sánh bằng.
Đồng thời, các tờ báo, đài truyền hình của tỉnh liên tục đưa tin hội hoa đăng tết Nguyên tiêu ở quận Hạ Mã, khen ngợi đã khai sáng truyền thống của thành phố Yến, làm tăng thêm không khí vui mừng cho ngày tết. Quận Hạ Mã càng được người dân tin cậy, tin tức sau khi được biên tập xử lý hình ảnh, đèn hoa lung linh, còn có hoa đăng trôi trên sông Hạ Mã cùng với bối cảnh nhạc nền êm dịu, rất lộng lẫy, khiến cho quận Hạ Mã trở thành tiên cảnh, sông Hạ Mã trong một đêm được lan truyền khắp tỉnh Yến, vang danh đến Bắc Kinh và Thiên Tân.
Giống như suy đoán của Hạ Tưởng, và sự mong chờ của Nguyên Minh Lượng, hôm 15 tháng giêng, điện thoại ở phòng kinh doanh căn hộ chung cư của quận Hạ Mã toàn bộ đều bị gọi không ngừng. Mọi người tranh nhau hỏi về giá căn hộ ở hai bên bờ sông Hạ Mã là con sông đẹp nhất Hoa Bắc và là đệ nhất cảnh ở phương bắc, họ đều muốn sống ở ven sông Hạ Mã, muốn nếm thử cuộc sống cao cấp.
Thương mại Trường Cơ nổi bật ở mặt ngoài, lợi ích thực tế là ở chỗ tối, hay cho việc hai tay đều phải nắm bắt. Hạ Tưởng cũng thầm khâm phục thủ đoạn của Nguyên Minh Lượng, là một người thông minh tuyệt đỉnh, vừa giành được cái tốt cho Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận, lại thắng được tình cảm của người dân, đồng thời lại bí mật kiếm lời rất nhiều không để cho người khác biết được âm mưu thật của họ, đã đạt đến cảnh giới vô hình trong thương nghiệp.
Thu cả danh và lợi không khó, khó là người khác lại không biết anh ta kiếm lời lớn đằng sau tiếng tăm đó. Người làm việc chân chính không ham danh lợi cũng có, đương nhiên không phải là Lôi Phong, bởi vì Lôi Phong sẽ đem những việc làm tốt của ông ta viết vào nhật ký, những người vừa làm việc tốt vừa kiếm được tiền rất nhiều. Nhưng có thể ngoài mặt làm việc tốt không ham lợi, trên thực tế phía sau thì kiếm tiền đầy túi, trong phạm vi tầm mắt của Hạ Tưởng duy chỉ có một Nguyên Minh Lượng mà thôi.
Nếu Nguyên Minh Lượng không có mưu đồ cuốn sạch thành tựu xây dựng kinh tế ở quận Hạ Mã thì Hạ Tưởng có lẽ sẽ đồng ý nâng ly cùng y làm bạn tốt. Chỉ tiếc là, đường đi không giống và có mưu đồ khác nhau, hắn và Nguyên Minh Lượng nhất định phải là đối thủ.
Hơn nữa sẽ là một đối thủ thề không buông tay nếu không phân được thắng bại.
Tham dự xong nghi thức đặt móng của siêu thị Trường Cơ, buổi chiều Hạ Tưởng về đến phòng làm việc vừa ngồi xuống liền nhận được điện thoại của Phùng Húc Quang.
– Lãnh đạo, siêu thị Giai Gia của tôi vẫn chưa khởi công thì có người giành trước rồi, nhanh quá, rốt cuộc Thương mại Trường Cơ có lai lịch như thế nào?
Phùng Húc Quang nghe nói quy mô của siêu thị Trường Cơ rất lớn, liền có cảm giác rất bức bách. Trước giờ y xem thành phố Yến là địa bàn của y giờ đột nhiên nhảy ra một con cá sấu lớn, tự nhiên có tâm lý đề phòng.
Hạ Tưởng liền cười:
– Trách bản thân anh không mau lẹ, luôn chờ nhiều người rồi mới xuất phát, bây giờ tốt rồi, bị người khác giành trước một bước. Là một người đứng đầu về siêu thị ở bản địa bị một siêu thị ở ngoài vào chiếm lĩnh thị trường quận Hạ Mã, anh cũng không còn mặt mũi nào.
Trêu chọc Phùng Húc Quang mấy câu, hắn lại nói sơ về tình hình của Thương mại Trường Cơ.
– Hóa ra là một ông trùm đầu tư đến 20 tỷ, hèn chi động tác nhanh nhẹn lại quyết đoán.
Phùng Húc Quang không có cảm xúc gì, lại nói:
– Có cạnh tranh cũng tốt, cạnh tranh thúc đẩy tiến bộ. Được rồi, bây giờ huy động binh lính, tập trung toàn bộ sức lực vào dự án ở quận Hạ Mã, tranh thủ hoàn thành trước siêu thị Trường Cơ, mở cửa kinh doanh trước.
Hạ Tưởng cười ha hả rồi cúp máy. Phùng Húc Quang luôn không quá ham thích trong dự án siêu thị ở quận Hạ Mã là có nguyên nhân, bởi vì y không thấy được triển vọng thị trường của quận Hạ Mã, cho rằng giai đoạn hiện nay ở quận Hạ Mã rất ít người ở, bây giờ vội vàng bắt tay vào có thể sẽ phải bồi thường tiền.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |