Quan Trường – Quyển 7

Phần 57

Gã đầu tiên là tung ra làn điệu châm chọc khiêu khích, sau đó còn nói:

– Tôi cảm thấy Tập đoàn Chúng Đại không thích hợp ở quận Hạ Mã xây nhà máy, mặc dù có đầu tư, nhưng tôi nhìn không thấy có triển vọng lâu dài gì cả, về phần bất động sản Văn Thái, tốt nhất là chọn địa điểm khác, thôn Thành Tây có địa điểm tốt như vậy, vẫn là giao cho nhà đầu tư có thực lực để phát triển mới được, ví dụ như Thương mại Trường Cơ, ví dụ như Tập đoàn Đạt Tài.

Ai chẳng biết Bí thư đưa ra đề tài thảo luận, nếu liệt kê ra Tập đoàn Chúng Đại và bất động sản Văn Thái, ý là chỉ chọn một trong hai, không cho người khác bố trí thêm, Bí thư chính là Bí thư, là nhân vật số một, ông ta chỉ cho người khác quyền lựa chọn, sẽ không cho người khác quyền quyết định, Tạ Nguyên Thanh trực tiếp đem hai đề nghị của Hạ Tưởng toàn bộ phủ định, có điểm không thức thời.

Hạ Tưởng vẫn như cũ, vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên mà nhìn Tạ Nguyên Thanh một cái, ngược lại Lý Hàm dùng ánh mắt phức tạp đánh giá Tạ Nguyên Thanh, muốn nói cái gì đó, lại nhìn mọi người đang ngồi, cuối cùng vẫn là nhịn không nói.

Mộ Duẫn Sơn cũng hiểu rõ, trên thực tế việc phê duyệt hạng mục và lập dự án, chủ yếu là Bí thư và Chủ tịch quận làm, ý kiến của các Ủy viên thường vụ khác tuy trọng yếu, nhưng vẫn làm việc theo ý của Bí thư và Chủ tịch quận, chứ không phải thảo luận vấn đề nhân sự, gã là Trưởng ban Tổ chức cán bộ mới có quyền lên tiếng chủ yếu và quyền đề nghị, nhưng nếu gã chỉ là Ủy viên thường vụ, nhất định phải có tiếng nói riêng, khiêm tốn là đối ngoại khiêm tốn, trong lúc họp nội bộ, ông không thể hiện thái độ, người khác sẽ coi như ông không tồn tại, sẽ khinh thị quyền uy của ông.

– Tôi cũng tương đối tán thành ý kiến của đồng chí Nguyên Thanh, khu vực thôn Thành Tây là khu vực tốt, giao cho bất động sản Văn Thái là công ty chưa có tiếng tăm gì, có chút không công bằng…

Mộ Duẫn Sơn không để ý mà liếc Hạ Tưởng một cái, thấy bộ dáng Hạ Tưởng vẫn như không có việc gì, trong lòng nghi hoặc lập trường của Hạ Tưởng rốt cuộc là gì, hắn rõ ràng có ý nghiêng về bất động sản Văn Thái, cũng không chỉ ra, thế là sao? Nghĩ không ra, ông ta đành phải nói,

– Đồng chí Nguyên Thanh nói rất hay, để Chúng Đại đến thôn Phương bắc, Văn Thái tìm địa điểm khác thích hợp hơn, thế là tất cả đều vui vẻ.

– Tất cả đều vui? Chỉ sợ là đều không hài lòng mới đúng.

Lý Hàm lập tức phản bác đề nghị của Mộ Duẫn Sơn, nói.

– Hiện tại quận Hạ Mã công tác chủ yếu là gì? Là thu hút đầu tư. Hiện tại có nhà đầu tư, đồng chí Duẫn Sơn lại dùng lời nói đơn giản mà phủ quyết yêu cầu nhà đầu tư đề xuất, chẳng những dễ làm nhà đầu tư rời đi, cũng sẽ làm xấu mặt quận Hạ Mã.

Lời Lý Hàm nói phân lượng rất nặng, trực tiếp nói đến chỗ mấu chốt, tương đương với lấy kế hoạch xây dựng phát triển quận Hạ Mã đè Mộ Duẫn Sơn, cho thấy thái độ Lý Hàm rất là bất mãn với Mộ Duẫn Sơn.

Ở bất cứ đâu, cục diện mà tất cả Ủy viên thường vụ không muốn nhìn thấy nhất chính là nhân vật số một, số hai cùng nhất trí. Bởi vì nếu nhân vật số một, số hai một cùng tiếng nói, có việc gì thì các Ủy viên thường vụ cũng không còn quyền quyết định, bởi vì có thể có người bất hòa với Bí Thư, cũng có thể có người bất hòa với Chủ tịch quận, nhưng không ai đồng thời bất hòa với cả Bí Thư và Chủ tịch. Nếu để Bí Thư và Chủ tịch quận đều không quan tâm đến, thì cũng đừng nghĩ đến việc khai triển bất cứ công tác gì.

Lúc này, vấn đề đất cho Tập đoàn Chúng Đại và bất động sản Văn Thái, thái độ Hạ Tưởng không rõ, nhưng người sáng suốt cũng có thể thấy được hắn ngả về bất động sản Văn Thái, mà Lý Hàm cũng là một lòng ủng hộ bất động sản Văn Thái lấy được đất của thôn Thành Tây, nghĩ đến thái độ Lý Hàm mấy ngày hôm trước còn có thái độ ủng hộ Tập đoàn Chúng Đại, so sánh với sự thay đổi hiện tại, liền thấy trong đó có không ít ý vị sâu xa.

Người khác có lẽ không rõ là xảy ra chuyện gì qua thái độ của Lý Hàm, nhưng Hạ Tưởng thì biết rất rõ.

Điểm quan trọng nhất chính là thủ đoạn khắc phục khó khăn xuất sắc của Triệu Khang, đạt tới hiệu quả mong muốn, mặt khác còn có một nguyên nhân quan trọng đó là, Lý Hàm có ấn tượng vô cùng không tốt với Trịnh Nghị, bởi vì Trịnh Nghị rõ ràng đùa giỡn ở trước mặt gã, ngay từ đầu đã đùa giỡn gã, chẳng những không cho gã ưu đãi gì, còn khiến gã mất mặt.

Do Trịnh Nghị che giấu thủ đoạn chiến lược của Tập đoàn Chúng Đại với gã.

Lẽ ra người làm ăn nói chuyện làm ăn, tung hỏa mù cũng không phải là chuyệ to tát gì lắm, cũng chỉ là thủ đoạn buôn bán bình thường.

Nhưng vấn đề ở chỗ Trịnh Nghị ngay từ đầu không có nói rõ, còn bày ra cái tình thế không đầu tư ở quận Hạ Mã, chỉ cần phê đất, tài chính nhất định tới, khiến cho Lý Hàm tin là thật. Không nghĩ ở trong lần họp hội ý lần trước, đầu tiên bị Trang Thanh Vân ôn hoà mà đâm một đao, sau lại bị Trần Thiên Vũ vạch trần việc Trịnh Nghị ăn nói lung tung, khiến cho Lý Hàm có một cảm giác nhục nhã, tự nhiên mà không có hảo cảm gì với Trịnh Nghị.

Trên cơ bản có thể nói Trịnh Nghị đã thất thế trước mặt Lý Hàm, hoàn toàn là do Trịnh Nghị tự tay làm ra, đương nhiên, trong đó cũng không thiếu nguyên nhân do người trợ giúp, có bàn tay khéo léo nhẹ nhàng điểm một chút, liền đạt tới hiệu quả mong muốn.

Lý Hàm ở quận Hạ Mã uy vọng còn không đủ để mọi người phục, bởi vậy gã nói một câu chẳng những không có ngăn chặn được Mộ Duẫn Sơn, ngược lại khơi dậy sự tức giận của Mộ Duẫn Sơn, Mộ Duẫn Sơn hơi bất mãn nói:

– Chủ tịch quận Lý, không nên hơi một tí mà nói thế, bây giờ là thời đại mới, tất cả lấy xây dựng phát triển kinh tế làm trung tâm là không giả, nhưng cũng không phải mọi chuyện đều theo nhà đầu tư, chính quyền phải thể hiện quyền uy của mình, nếu dám cùng nhà đầu tư đàm phán, chính quyền nên tranh lấy ích lợi cho dân. Nhà đầu tư là người kinh doanh, vì theo đuổi lợi nhuận mà không từ thủ đoạn, chính quyền sẽ phải dẫn đường bọn họ, giành lợi ích cho người dân. Nếu chính phủ nhường nhịn, để nhà đầu tư định đoạt, thì cần chính quyền làm cái gì? Trực tiếp ai có tiền thì làm ông chủ là được rồi!

Lời nói Mộ Duẫn Sơn cũng rất sắc bén, rất xung, trực tiếp nói đến mức làm nét mặt già nua của Lý Hàm đỏ bừng, gần như muốn đập bàn đứng lên.

Hạ Tưởng sắc mặt trầm xuống:

– Đồng chí Duẫn Sơn nói chuyện chú ý một chút, đang bàn việc, không cần nói lời gây bực bội, lại càng không phải ăn nói lung tung. Hiện tại vấn đề thảo luận là đất thuộc ai sở hữu, không phải vấn đề quan hệ giữa chính quyền và nhà đầu tư.

Giọng nói của Hạ Tưởng không lớn, cũng không có giọng cố nghiêm khắc, Mộ Duẫn Sơn lại cảm thấy một sự áp lực đập vào mặt, cảm giác hoàn toàn bất đồng với lúc đối mặt Lý Hàm nói chuyện, đối mặt Hạ Tưởng, gã không có chút khí thế gì, chỉ có thể thẳng lưng, muốn tỏ vẻ cứng rắn, mạnh mẽ một chút, lập tức lại tự chủ mà lôi trở về:

– Bí thư Hạ phê bình rất đúng, tôi vừa rồi kích động quá, nên xin lỗi Chủ tịch quận Lý.

Nói là xin lỗi Lý Hàm, lại chỉ hướng về Lý Hàm khẽ gật đầu, không nói gì.

Mọi người đang ngồi đều hiểu rõ trong lòng, tuy rằng Lý Hàm trên danh nghĩa là nhân vật số hai, là Chủ tịch quận, trên thực tế vẫn không giữ yên được hiện trường, uy vọng không đủ. Mà Hạ Tưởng, từ Chủ tịch quận mạnh mẽ đến Bí thư bây giờ, tuy rằng mạnh mẽ cứng rắn không bằng lúc đảm nhiệm Chủ tịch quận, nhưng lại có uy vọng bất động như núi từ đầu đến cuối vẫn nắm trong tay nhịp điệu ở quận Hạ Mã

Nắm nhịp điệu trong tay so với nắm đại cục trong tay mức độ cao hơn nhiều, nắm đại cục trong tay là dựa vào quyền lực và uy vọng, lấy một loại áp lực từ trên xuống dưới để thuyết phục mọi người. Mà nắm nhịp điệu trong tay, là hoàn toàn lấy thái độ bình thản để mọi người vui lòng phục tùng, chỉ dẫn phương hướng, mặc kệ cụ thể việc gì, vẫn như cũ khiến tất cả mọi người đều dựa theo nhịp của mình, mới là người có tố chất của bí thư.

Bí thư chủ quản phương hướng lớn, chỉ để ý giao việc, để người liên can phục tùng, mặc kệ là tuyệt đối phục tùng, hay là bị động mà nhận, cần thiết phải trong nhịp điệu mà hắn có thể khống chế, không thể xuất hiện người làm bừa bãi, mới là một Bí thư thành công.

Hiện tại Hạ Tưởng ở quận Hạ Mã, đã là một Bí thư thành công.

– Đất của thôn Thành Tây là 1000 mẫu, bất động sản Văn Thái thực lực không đủ, một mình ăn không hết, hơn nữa cũng không thể chỉ cho một công ty. Tôi có một ý tưởng không biết có khả thi không, nói ra mọi người tham khảo.

Đằng Phi đúng lúc nhảy ra thay Mộ Duẫn Sơn giải vây, gã hiểu rõ Mộ Duẫn Sơn vừa rồi có ý thăm dò, biết Mộ Duẫn Sơn là muốn xem có phải Bí thư và Chủ tịch quận liên kết hiển nhiên, sự thăm dò của Mộ Duẫn Sơn không có thu được bất cứ hiệu quả gì, biểu hiện vừa rồi của Hạ Tưởng làm cho người ta nhìn không ra thiên hướng của hắn.

Đằng Phi cũng có chút bực mình, Hạ Tưởng rõ ràng là muốn đem đất cấp cho bất động sản Văn Thái, vì sao không nói rõ? Kỳ thật theo sức nặng nắm trong tay mà Hạ Tưởng bây giờ dành cho hội nghị thường vụ, trên cơ bản là hắn nói gì thì là cái đó, trừ khi có Lý Hàm kiên trì phản đối, nếu không ý kiến của các ủy viên thường vụ khác chỉ để tham khảo, không đủ để chế ước Hạ Tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Long Nhất Pháp Sư – Quyển 5
Phần 57 Tây Môn Cuồng khẽ thở dài một tiếng, nhìn Tây Môn Vô Hận đang kinh hoàng không thôi, tiếp đó chuyển ánh mắt lên con dâu Đông Phương Uyển, ông lên tiếng nói: ” Xem ra Nộ nhi đích xác đã tuân thủ ước định năm đó với vi phụ, không đem việc này nói cho người nào, hôm nay vật đổi sao dời, người và vật trước kia đã không còn, nói ra cũng không tính là sự tình to tát gì, kì thật... ” “Để ta nói đi, kì thật Tây Môn Vô Hận là cháu gái của ta. ” Âu đại mụ cắt lời Tây Môn Cuồng, có chút kích động nhìn Tây Môn Vô...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Truyện sắc hiệp Tuyển tập Long Nhất Pháp Sư
Vĩnh Hằng – Quyển 2
Phần 57 Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đầy vẻ lăng lệ, nhưng cũng lo lắng trong lòng. Hắn sớm phát hiện ra bản thân trong quá trình Trúc Cơ không cách nào cử động được, trừ phi vứt bỏ lần Triều tịch thứ bảy, thứ tám này, kết thúc quá trình Trúc Cơ, bằng không mà nói thì khó mà phản kháng được cả đám người đầy sát ý thế này. “Tống Khuyết, Cửu Đảo, Phương Lâm, các ngươi quá hèn hạ!” “Thấy tốc độ thu hoạch Địa mạch khí không bằng ta, bèn hiệu triệu đệ tử đồng môn đến quấy nhiễu ta!” “Chờ ta Trúc cơ thành công nhất định sẽ cho các ngươi biết lợi hại!” Bạch...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Đạo mộ bút ký – Quyển 5
Phần 57 Trước mắt chúng tôi là một quang cảnh vô cùng hùng vĩ, không thể dùng ngôn ngữ mà miêu tả hết được cái đẹp này. Tất cả chỉ biết ngây người ra ngắm nhìn, tuy rằng đọc qua trong bút kí của Văn Cẩm có nhắc đến một ốc đảo nhưng trong đầu tôi không tưởng tượng nó lại rộng lớn tới mức này. Bốn phía của ốc đảo rộng mênh mông bằng mắt thường có thể thấy được sự tinh tế của tạo hóa khi sắp đặt nên một nơi tuyệt đẹp như vậy ở đây, Bàn Tử lại nói đây nhìn như một cái hố tiên thạch. Từ trên núi đá nhìn xuống chỉ thấy bên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng