Quan trọng nhất là, ở tỉnh Yến, người duy nhất có thể có quan hệ cá nhân với Phạm Duệ Hằng, và để Diệp Thạch Sinh xem trọng một chút, chỉ có một mình Hạ Tưởng mà thôi.
Lại càng không cần phải nói giao tình giữa Hạ Tưởng và Khâu Tự Phong. Cùng với Mai Thái Bình làm cho người ta nghĩ không ra quan hệ tốt thế nào.
Mạng lưới quan hệ thâm hậu của Hạ Tưởng tại thành phố Yến và tỉnh Yến, không đến thời khắc mấu chốt sẽ không hiện ra, người không tự mình trải qua, sẽ không thể cảm nhận được sức mạnh của một cán bộ cấp Phó giám đốc sở phóng ra làm cho người ta khiếp sợ!
Lý Ngôn Hoằng không biết rõ lắm, Cao Tấn Chu thì rất rõ. Nhưng ông lại không có khả năng nói cho Lý Ngôn Hoằng và Ngô Tài Dương hiểu được, người trong quan trường tới vị trí nhất định, rất dễ dàng phán đoán sai lầm, bởi vì tự cho là ở địa vị cao, nắm quyền, còn có một loại khí khái nắm hết thiên hạ, nếu không thấy tận mắt, ai cũng không tin Hạ Tưởng chỉ là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, tại thành phố Yến thậm chí tỉnh Yến, lại có được lực ảnh hưởng mà người bình thường khó có thể tưởng tượng.
Kỳ thật theo ý của Cao Tấn Chu, vẫn là do Ngô Tài Giang ra mặt nói chuyện với Hạ Tưởng sẽ tốt hơn, Ngô Tài Dương rất ngạo mạn, tính tình lại cố chấp, lại có thành kiến thâm căn cố đế với Hạ Tưởng, rất khó nói chuyện, mà còn có khả năng cãi nhau. Nhưng Ngô Tài Dương lại bày ra trận thế mời Hạ Tưởng lại đây, chính là bức Hạ Tưởng đi vào khuôn khổ.
Cao Tấn Chu ngay trước mặt Ngô Tài Dương khó mà nói gì, trong lòng lại cười khổ, Hạ Tưởng năm đó bị Cao Thành Tùng đè không được, Ngô Tài Dương muốn áp đảo hắn, chỉ sợ rất khó, hơn nữa Hạ Tưởng hiện tại và trước kia không thể so sánh nổi, hiện tại quan hệ giữa hắn và hai nhà Khâu gia, Mai gia vô cùng tốt, Ngô Tài Dương tạo áp lực cho Hạ Tưởng, chẳng những thu không được hiệu quả, khả năng còn bị gậy ông đập lưng ông.
Hạ Tưởng đã không còn là Hạ Tưởng năm xưa…
Tuy nhiên đối với việc Hạ Tưởng tiếp xúc với Khâu gia, Mai gia, mà cuối cùng còn không chủ động gặp mặt Ngô gia, trong lòng Cao Tấn Chu cũng là hơi có bất mãn. Cao Tấn Chu là người Ngô gia, ông phải thay Ngô gia suy xét ích lợi, nhất là khi nghe nói Hạ Tưởng đang ở bày ra một đại sự, trong lòng càng tức giận, Hạ Tưởng rõ ràng muốn đứng ở mặt đối lập với Ngô gia.
Để Khâu gia có vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, còn từ giữa chu toàn, để Mai gia trợ giúp Khâu gia một tay, Hạ Tưởng làm vậy hoàn toàn không phù hợp ích lợi Ngô gia, bởi vì Ngô gia cũng có ý định trong vấn đề ứng cử viên Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy!
Ngô gia ở Tỉnh ủy còn chưa có người có phân lượng, nếu thừa dịp này lấy được vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, chẳng khác nào hoàn thành bố cục tại tỉnh Yến, đều có người phát ngôn ở Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh, Ủy ban nhân dân tỉnh, Ủy ban nhân dân thành phố, đại kế thành công.
Nhưng Hạ Tưởng lại xúi giục Khâu gia lấy vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, khiến Cao Tấn Chu không hiểu gì cả, đồng thời cũng có chút ý kiến với Hạ Tưởng.
Bởi vậy, hôm nay ông cũng muốn Hạ Tưởng phải đưa ra một lời giải thích rõ ràng, dù trong lòng thấy thái độ Ngô Tài Dương trên cao nhìn xuống không đúng, nhưng cũng muốn nghe xem Hạ Tưởng rốt cuộc có một lí do hợp lý hay không.
Hạ Tưởng nghe xong Ngô Tài Dương nói, cũng không có giống như Ngô Tài Dương nghĩ là sẽ vui sướng, mà vẻ mặt bình tĩnh nói:
– Cảm ơn Bí thư Lý và Phó chủ tịch Cao khích lệ, thực ra tôi mới là một Bí thư Quận ủy cấp Phó giám đốc sở, cấp bậc không cao, quyền lực không lớn, Bí thư Lý và Phó chủ tịch Cao quá khen, tôi biết sức mình thế nào, vẫn là thích hợp ở quận Hạ Mã đảm nhiệm bí thư cho thật tốt, làm ra cống hiến cho quận Hạ Mã.
Ngô Tài Dương ngây ngẩn cả người!
Lời Hạ Tưởng nói tuy khéo léo, nhưng có thể hiểu là trực tiếp cự tuyệt đề nghị của ông, là không hề động tâm việc tiến vào trung tâm hệ thống Ngô gia.
Ngô Tài Dương sau đó lập tức phẫn nộ!
Không giận không được, chủ động mời Hạ Tưởng đến, là đã tự hạ thân phận lắm rồi, đưa ra thái độ, còn đưa ra hai vị quan lớn cấp phó tỉnh ở tỉnh Yến, lại có ông đường đường Ủy viên bộ Chính trị, còn có đệ nhất gia tộc Ngô gia mở cửa mời chào Hạ Tưởng, không ngờ Hạ Tưởng mở mồm liền từ chối!
Làm cho người ta quá chấn động rồi.
Còn nghĩ đến chuyện Hạ Tưởng là người đàn ông của Liên Nhược Hạm, thù cũ hận mới cùng nhau nảy lên trong lòng, Ngô Tài Dương liền thay đổi sắc mặt.
– Nói như vậy, là cậu cự tuyệt ý tốt của tôi?
Ngô Tài Dương thanh âm uy nghiêm mà lạnh như băng, ánh mắt nhìn thẳng hai mắt Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng đã sớm có tâm lý chuẩn bị, nhưng khi thực sự đối mặt áp lực uy nghiêm từ Ngô Tài Dương, vẫn là cảm thấy áp lực trước nay chưa từng có.
Dù sao Ngô Tài Dương là tự mình phấn đấu mà lên, không được ông cụ Ngô gia giơ tay giúp đỡ gì mà cứng rắn tiến đến địa vị Bí thư Tỉnh ủy, là một nhân vật lợi hại vừa có thủ đoạn có dũng khí lại vừa có sự tàn nhẫn.
Hạ Tưởng đè ép sự khó chịu trong lòng, âm thầm hít sâu một chút, mới nói:
– Kỳ thật tôi nghĩ nếu bộ trưởng Ngô đặt mình vào hoàn cảnh người khác mà suy nghĩ một chút, cẩn thận tính toán một chút thế cục trước mắt, sẽ biết hành động của tôi là lựa chọn chính xác nhất vào lúc này.
Ngô Tài Dương không nói, Lý Ngôn Hoằng cũng là không vui nói:
– Hạ Tưởng, lời này là nghĩ một đằng nói một nẻo, cậu giúp Khâu gia đi vận động vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, có suy xét đến cảm giác của Ngô gia không? Khâu gia ở tỉnh Yến thế lớn, tương đương Ngô gia ích lợi đã bị tổn hại. Cậu có nghĩ tới, nếu Ngô gia bắt vị trí Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, đối với Ngô gia, đối với cậu, đều là một cục diện rất có lợi.
– Ít nhất trước đó cậu cũng có thể báo cho tôi biết, chứ không phải tự chủ trương như thế, có đúng không?
Trong không khí căng thẳng này, tiếng nói của Cao Tấn Chu là nhẹ nhàng rất nhiều.
– Hoặc là báo trước với Chủ tịch tỉnh Ngô cũng được, nhưng cậu lại mạo muội đem tin tức trực tiếp nói cho Khâu gia, còn tạo nên trận tuyến Mai gia đứng cùng Khâu gia, cậu làm như vậy, có nghĩ tới sẽ có hậu quả gì không? Khâu gia và Mai gia liên kết, đầu tiên sẽ đối phó với Ngô gia!
Đứng trên lập trường Ngô gia, lời nói của Lý Ngôn Hoằng và Cao Tấn Chu tự nhiên không có gì dị nghị, hai người hướng về Ngô Tài Dương nói chuyện, là hợp lý.
Hạ Tưởng nghe xong, chỉ có yên lặng mà gật gật đầu, nhìn Ngô Tài Dương một cái:
– Bộ trưởng Ngô, có muốn nghe cách nhìn của tôi không?
Ngô Tài Dương tuy rằng rất bất mãn với Hạ Tưởng, nhưng xuất phát từ suy tính nào đó, vẫn gật đầu nói:
– Cậu còn có cái gì để nói?
Hạ Tưởng nhìn vẻ mặt ba người đang ngồi, Ngô Tài Dương vẻ mặt lạnh lùng, Lý Ngôn Hoằng là thản nhiên, Cao Tấn Chu là bất đắc dĩ thêm tiếc nuối, trong lòng hắn cũng là bình tĩnh. Từ lúc bắt đầu cùng Khâu gia tiếp xúc, hắn cũng đã hạ quyết tâm phải đi một con đường kiểu gì, vốn đang có chút ý nghĩ mơ hồ, sau khi nhìn thấy Ngô Tài Dương ngược lại càng ngày càng rõ ràng hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |