Quan Trường – Quyển 7

Phần 65

Chắc là có liên quan đến sự tiếp cận của Trang Thanh Vân không hòa thuận với Mộ Duẫn Sơn, Hạ Tưởng cũng không muốn tham gia chuyện tranh đấu giữa Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn, nhưng Mộ Duẫn Sơn cũng quả thật có chỗ sơ suất, hắn liền cho Trang Thanh Vân một câu trả lời coi như khẳng định:

– Để sau tôi sẽ tìm đồng chí Duẫn Sơn nói chuyện một chút, ở trong công tác không được tự tiện làm việc.

Trang Thanh Vân thấy Hạ Tưởng trả lời một câu không đến nơi đến chốn, liền gật đầu cười, không nói thêm nữa, chuyển hướng đề tài.

Tới nhà Hồ Tăng Chu rồi… Hồ Tăng Chu ở tòa nhà Ủy viên thường vụ ở phía sau văn phòng Thành ủy, cách văn phòng Ủy viên thường vụ cũng gần, Hạ Tưởng dừng xe, đang định mở cửa, Trang Thanh Vân đã xuống trước một bước, mở cửa xe giúp Hạ Tưởng.

Trang Thanh Vân là Phó bí thư, lẽ ra lấy thân phận Phó bí thư, không cần vồn vã mở cửa cho Hạ Tưởng, nhưng khi Hạ Tưởng nhìn thấy đứng trước cửa là Hồ Tăng Chu, Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi, hắn biết hành động của Trang Thanh Vân có thêm một tầng ý nghĩa.

Trang Thanh Vân làm là để người khác xem, cho Hồ Tăng Chu xem, cũng để Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi thấy.

Hạ Tưởng có chút rõ ràng nguyên nhân Trang Thanh Vân và Mộ Duẫn Sơn, Đằng Phi quan hệ như gần như xa, tuy rằng cả ba đều là người của Hồ Tăng Chu, có cơ sở và khả năng liên kết, nhưng chưa chắc tính liên kết đã cao. Giữa người với người có rất nhiều khác biệt, Trang Thanh Vân tính cách phức tạp, đối nhân xử thế trầm ổn. Mộ Duẫn Sơn đối nhân xử thế bình tĩnh, tính cách thiện biến, có giở thủ đoạn, phỏng chừng là Trang Thanh Vân không thích cách Mộ Duẫn Sơn đối nhân xử thế.

Có ý tứ, Hồ Tăng Chu thật vất vả mới xếp được ba trực hệ vào quận Hạ Mã, rồi ba người lại không hòa thuận, khiến Hồ Tăng Chu vô cùng buồn bực.

Tuy nhiên nhìn thấy Hồ Tăng Chu ra đón, cũng cho hắn đủ thể diện, Hạ Tưởng vội bước về phía trước, bắt tay khi Hồ Tăng Chu đưa tay ra , vẻ mặt cười:

– Nắng sớm như xuân ấm áp. Lời chúc thể hiện tấm lòng. Văn Thao rạch kế hoạch xây dựng. Chí nguyện ở cao xa… Thị trưởng Hồ, chúc ông hàng năm một bước lên mây xanh, mỗi tuổi đều khỏe mạnh!

Hạ Tưởng tỉ mỉ chuẩn bị lời chúc vừa văn nhã, lại ý tứ cao xa, Hồ Tăng Chu vốn là văn nhân, âm thầm tự xưng là nhà thư pháp, Hạ Tưởng lấy thơ ca chúc thọ, làm ông khắc sau vào tim. Lại nhớ tới Hạ Tưởng là người duy nhất biết gã là nhà thư pháp, hơn nữa thay gã giữ bí mật mấy năm qua, chưa bao giờ tiết lộ nửa phần, khiến cho gã càng xem trọng nhân phẩm của Hạ Tưởng.

Hồ Tăng Chu liền cầm chặt tay Hạ Tưởng, mặt mày hớn hở:

– Hoá ra Tiểu Hạ còn có tài hoa làm thơ, để cho người ta khâm phục, ha ha. Khi nào nhàn rỗi , chúng ta cùng nhau uống trà, nói chuyện thơ phú. Lấy được nửa ngày nhàn trong kiếp phù du, cũng là chuyện rất đáng mừng trong cuộc sống…

Sự thân thiết và nhiệt tình của Hồ Tăng Chu đều rơi vào mắt Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi, cũng là một chuyện có ý tứ hàm súc, Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi liếc nhau, đều từ trong mắt đối phương nhìn ra một sự lo lắng.

Trang Thanh Vân lại là vẻ mặt bình tĩnh mà đứng ở phía sau Hạ Tưởng, đại khái cách khá gần, trong mắt toát ra sự mỉm cười. Thái độ của gã đoan chính, cũng rất cung kính, quả thật làm cho người ta không thấy được lỗi lầm gì, nhưng ở trong mắt Mộ Duẫn Sơn, càng nhìn Trang Thanh Vân càng thấy không vừa mắt.

Cái gọi là gian thần giống như trung thần, Trang Thanh Vân là trung hay gian thần cũng không trọng yếu, quan trọng là, gã trung với ai, gian với ai. Trung với Hồ Tăng Chu tự nhiên là chuyện tốt, nhưng nếu trung với Hạ Tưởng thì là phiền toái lớn. Hiện tại Mộ Duẫn Sơn càng nhìn Trang Thanh Vân càng cảm thấy gã cố làm ra vẻ, nhất cử nhất động đều lộ ra dối trá làm cho người ta không thoải mái.

Trang Thanh Vân biết rõ gã và Đằng Phi cũng sẽ tới đây, lại cố tình đi chung xe với Hạ Tưởng, gã có mục đích gì? Chẳng lẽ là cố ý chỉ cho Chủ tịch thành phố Hồ thấy, gã và Hạ Tưởng quan hệ không bình thường, gã cũng có chút ảnh hưởng với Hạ Tưởng, do đó tăng thêm phân lượng của gã trước Chủ tịch thành phố Hồ sao?

Đúng vậy, Chủ tịch Hồ bước tiếp theo là Bí thư Hồ rồi, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy thành phố Yến, lại càng nắm quyền lớn trong tay, ai không muốn được nhân vật số một xem trọng? Nhưng vấn đề là, nhân vật số một cũng là người, vị trí trong lòng cũng có hạn, có Trang Thanh Vân, sẽ dễ không còn gã, Mộ Duẫn Sơn.

Hai mắt Mộ Duẫn Sơn ẩn chứa bất mãn, lén lút nhìn Trang Thanh Vân rất lâu.

Trang Thanh Vân đã sớm chú ý tới ánh mắt của Mộ Duẫn Sơn toát ra ý bất mãn, gã làm bộ không thấy, vẫn đứng như cũ mỉm cười rồi cùng Hồ Tăng Chu chào hỏi, cũng không chủ động tiến đến hỏi thăm Mộ Duẫn Sơn và Đằng Phi.

Bầu không khí rất tinh tế, có thể nhận thấy tình hình không thoải mái lắm, cũng không biết Hồ Tăng Chu là không biết, hay là giả bộ, dù sao sau khi gã và Hạ Tưởng bắt tay, lại cùng Trang Thanh Vân đơn giản mà bắt tay, sau đó dẫn mọi người đi vào nhà.

Sinh nhật theo âm lịch của Hồ Tăng Chu không có công bố ra ngoài, hôm nay ai đến, đều không phải người ngoài, đều là người gã tín nhiệm nhất và có quan hệ chặt chẽ nhất. Cũng không nhiều người, chỉ vài vị Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố Tô Công Thần, Trưởng ban Tuyên giáo Hồi Vĩnh Nghĩa, Bí thư quận ủy quận Thị Bắc Tôn Ái Dũng, còn vài nhân vật số một, số hai của quận huyện khác, phần lớn Hạ Tưởng đều không biết.

Hạ Tưởng liếc nhìn mọi người đang ngồi thu hết vào mắt, trong lòng hiểu rằng, mọi người trước mắt trên cơ bản là là toàn bộ lực lượng của Hồ Tăng Chu tại thành phố Yến, cũng quả thật là thế lực đơn yếu, không có nhân vật cấp quan trọng. Chỉ có một Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tô Công Thần, vẫn là một vị khách đầu cơ chính trị điển hình, giỏi về mọi việc và biết kiếm lợi từ trong hỗn loạn.

Hạ Tưởng vốn đi sau Hồ Tăng Chu, phía trước đám người Trang Thanh Vân, tới trong phòng, hắn bước chậm lại, đi ở cuối cùng. Mọi người thấy Hồ Tăng Chu và Trang Thanh Vân, Mộ Duẫn Sơn, Đằng Phi tiến vào, đều gật đầu cười, xem như tôn trọng, mấy người vừa đi qua, liền lộ ra ở phía sau là Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng vừa xuất hiện, không khí vốn có chút tranh cãi ầm ĩ, lập tức lặng ngắt như tờ, không khí phút chốc ngưng trệ, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Hạ Tưởng, có nghi vấn, có kinh ngạc, có không hiểu gì, còn có bối rối và trốn tránh.

Hạ Tưởng? Sao lại là hắn? Sao hắn lại đến đây? Hắn tới làm cái gì?

Vô số ánh mắt nghi vấn chớp động, mọi người có tâm tư khác nhau, trong nháy mắt, toàn bộ phòng yên tĩnh đến dọa người.

Ánh mắt Mộ Duẫn Sơn không ngừng chớp động, Hạ Tưởng chỉ là một Bí thư Quận ủy, ở trước mặt mấy người đang có mặt ở đây, cấp bậc không cao, lý lịch kinh nghiệm lại ít, lực ảnh hưởng của hắn cũng quá kinh người, vừa lộ diện, so với Trần Phong xuất hiện càng làm cho người ta khiếp sợ.

Khoảnh khắc nhạt nhẽo qua đi, Tô Công Thần cười ha hả, đứng lên:

– Hạ Tưởng đến đây, sao tới mà không nói trước một tiếng? Tôi sẽ ra ngoài đón cậu, ha ha.

Khi nói chuyện, ông vô cùng nhiệt tình mà rời khỏi chỗ ngồi, đi tới trước mặt Hạ Tưởng, giơ tay cùng Hạ Tưởng bắt tay.

– Có một thời gian không gặp cậu, lúc nào rảnh cùng nhau ngồi, tôi còn có chuyện tâm sự với cậu.

Tất cả mọi người kinh ngạc mà há to miệng, Tô Công Thần đường đường là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đứng dậy nghênh đón Bí thư quận ủy quận Hạ Mã Hạ Tưởng, mặt mũi Hạ Tưởng cũng lớn quá, hắn dựa vào cái gì chứ?

Ai cũng biết Tô Công Thần đối nhân xử thế ra sao, ở mặt ngoài là hoà hợp êm thấm, kỳ thật hắn cần lợi thế, thường xuyên là nói dễ nghe, nhưng nếu anh nói lời vô ích với gã, hoặc nếu người nghèo túng, gã tuyệt đối sẽ nói tiếng người mà không làm việc người.

Theo lễ nghi bình thường mà nói, Tô Công Thần là người trong quan trường coi trọng nhất cấp bậc lễ nghĩa, một là một, hai là hai, tuyệt nghiêm túc. Bình thường anh hơi chút chậm trễ với gã, gã sẽ thể hiện sự bất mãn. Hệ thống Ủy ban Kỷ luật có tính độc lập tương đối lớn, quyền lực lại càng lớn, trên cơ bản mọi người trong Thành ủy rất khiêm nhường với Tô Công Thần, hơn nữa cũng rất khách khí.

Hôm nay Tô Công Thần vừa thấy Hạ Tưởng lộ diện, vẻ mặt liền tươi cười đứng dậy đón chào, hơn nữa vừa thấy là không phải giả bộ… Tô Công Thần từ trước đến nay nói là phải nghe sẽ không thay đổi, một khi gã có hành động liền chứng minh gã không phải giả bộ… liền khiến tất cả mọi người đều chấn động, Tô Công Thần từ lúc nào mà khách khí với Hạ Tưởng như vậy?

Hạ Tưởng vội cung kính mà đáp lại Tô Công Thần:

– Sao dám làm phiền Chủ nhiệmTô? Tôi không để cho ông tiếp đón, Ông sẽ muốn để tôi mời ông ăn cơm, nếu ngài đi ra ngoài đón tôi, tôi lại không thể ngày ngày mời ông ăn cơm được?

– Tôi yêu thích bữa cơm của cậu mời cơm như thế sao?

Tô Công Thần cười ha ha, thân thiết mà vỗ vỗ vai Hạ Tưởng.

– Tuy nhiên lời lại nói ngược lại, để cậu mời cơm cũng không dễ dàng, không phải ai cũng có thể để cậu nể tình …

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, giữa Tô Công Thần và Hạ Tưởng có âm mưu gì, hai người nói chuyện, dường như ám chỉ chuyện gì đó?

Hạ Tưởng vẫn mỉm cười:

– Chủ nhiệm Tô nói lời này, tôi giống người keo kiệt thì phải. Nếu ông đã nói, được, ngày mai tôi xin mời ông ăn cơm, ông cũng không thể không đi đấy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường – Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 19/10/2017 13:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 9
Phần 65 Hắn bị vây ở trong đỉnh mấy tháng, mấy lần suýt nữa bị sống sờ sờ luyện chết, cuối cùng, Giang Nam chỉ cảm thấy thân thể, pháp lực, thần thức, thần hồn hết thảy bị luyện so sánh với trước tăng thêm một bậc, lúc này mới rút kiếm giết ra Trấn Tiên Đỉnh, chạy trốn đi ra ngoài. Cũng không lâu lắm, hắn đi tới trước một tòa môn hộ hùng vĩ tráng quan, nơi đó là Quỷ Môn Quan, đi thông đệ nhị trọng Minh Thổ. Giang Nam vượt qua đạo hùng quan này, phía trước chính là Nại Hà kiều, cầu không biết dài bao nhiêu, dọc theo mấy trăm dặm đi thông nơi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 28
Phần 65 Các tinh cầu trong tinh vực bị thần quang đánh nát bốc hơi. Một Đạo Quân bay ra khỏi một tinh cầu, liên tục hét chói tai muốn phá giải tuyệt sát của Quỷ Bà Thiên nhưng hoảng sợ phát hiện không thể điều động lực lượng thiên địa. Quỷ Bà Thiên đúng là lợi hại, không uổng là đệ nhất thần toán trong thiên hạ. Tuy ta không đấu lại nhưng không dễ bắt ta đâu! Thực lực của Đạo Tạng Đạo Quân kinh người, bay đi trốn ngay. Tám tinh vực bắn ra thần quang đuổi theo Đạo Tạng Đạo Quân, nhưng tốc độ của gã quá mau, giây lát dã vọt ra khỏi ngân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lăng Tiếu – Quyển 2
Phần 65 Ở trước mặt của hắn là một con Liệt Viêm Hổ cấp ba khổng lồ. Nhưng mà Liệt Viêm Hổ đã chết, trên cổ vẫn còn chảy máu tươi, hiển nhiên vừa mới chết đi. Cái này... Đây là ngươi làm ra? Lăng Tiếu kinh ngạc nhìn qua ấu kỳ lân hỏi. Ấu kỳ lân gật gật đầu, lại giật nhẹ ống quần của Lăng Tiếu, hiển nhiên là bảo Lăng Tiếu ăn Liệt Viêm Hổ. Xem như tiểu gia hỏa ngươi thức thời. Lăng Tiếu chà xát tay, sau đó đi đến trước mặt Liệt Viêm Hổ, Lam Tinh Kiếm trong tay phân giải Liệt Viêm Hổ. Liệt Viêm Hổ có có không ít thứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng