Thương nhân coi trọng cái lợi, xã hội xưa trọng nông khinh thương cũng không có lý. Từ xưa đến này nơi giàu có nhất cũng chính là nơi lộn xộn nhất, nhằm thúc đẩy lợi ích phần xấu xa nhất của con người sẽ được phóng đại đến vô hạn.
Tuy nhiên Nguyên Minh Lượng dù không mấy tán thành một vài cách làm của Phó Tiên Phong nhưng nếu có thể mượn cơ hội đặt quan hệ với Phó Thủ tướng, có thể hợp tác trên phương diện kinh tế với Triệu Tiểu Phong thì cũng là một việc vô cùng tốt, y liền vô cùng kỳ vọng trong cuộc gặp gỡ với Triệu Tiểu Phong.
Phó Tiên Phong đã đi lo việc của y, mặc dù Phó Tiên Phong không nói rõ nhưng Nguyên Minh Lượng cũng đoán ra, Phó Tiên Phong đi lo liệu cho chức Thị trưởng của thành phố Yến. Nếu Phó Tiên Phong đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố Yến, mọi việc ở quận Hạ Mã sẽ được triển khai dễ dàng, Thị trưởng có thực quyền lớn hơn so với một Phó bí thư và cũng có đủ lý do để can thiệp vào sự vụ của quận Hạ Mã.
Phó Tiên Phong để y chờ tin tức ở Liễu Ám Hoa Minh, nói là hôm nay có hi vọng gặp mặt với Triệu Tiểu Phong, y liền cùng Trịnh Nghị đến Liễu Ám hoa Minh trước và đặt một phòng ở gian “Hựu Nhất Thôn” chờ đợi Phó Tiên Phong dẫn người đến.
Nguyên Minh Lượng và Trịnh Nghị chờ đợi khoảng nửa tiếng đồng hồ vẫn không có một chút tin tức, y không hề lo lắng mà ngược lại nhàn nhã ngồi cắn hạt dưa. Trịnh Nghị thì có vẻ ngồi không yên, đầu tiên là ở trong phòng đi đi lại lại vài vòng, đến lúc quá chán thì lại ngồi nghịch di động, sau đó còn hỏi Nguyên Minh Lượng không ít câu hỏi.
Nguyên Minh Lượng thấy đều là mấy câu hỏi ấu trĩ.
Tập đoàn Chúng Đại muốn tiến quân vào thị trường bất động sản sao? Thật là một trò đùa, một xí nghiệp sản xuất dụng cụ điện gia dụng cũng chơi bất động sản, lại còn nghĩ là xây nhà rất dễ, ai muốn chơi cũng đều chơi được? Có hiểu là khác nghề như cách núi hay không? Cái gì có lợi nhuận cao thì muốn chơi cái đó, tại sao không đi chơi dầu mỏ đi? Không đi được đường chính thì cũng có thể học theo Lại Xương Tinh, nhờ vào buôn lậu mà kiếm được 50 tỷ.
Đương nhiên Nguyên Minh Lượng chỉ oán thầm Trịnh Nghị vài câu, ở ngoài mặt vẫn là nụ cười thản nhiên:
– Có sự ủng hộ mạnh mẽ của Bí thư Phó, Chúng Đại muốn đạt được thành tựu ở quận Hạ Mã cũng không phải quá khó. Nhưng chẳng lẽ ông Trịnh không muốn đầu tư cơ sở sản xuất linh kiện điện gia dụng ở quận Hạ Mã nữa sao?
Trịnh Nghị thờ ơ nhún vai một cách rất tây:
– Vốn là định đầu tư cơ sở linh kiện chuyên cung ứng cho các xưởng ở Bắc Kinh và Thiên Tân, tuy nhiên Bí thư Phó nói đầu tư bất động sản có triển vọng hơn và có nhiều lợi nhuận hơn nên tôi đã do dự. Sau khi báo cáo lên tập đoàn, cấp trên vẫn chưa có chỉ thị gì, dường như cha tôi không quá tán thành việc tôi muốn làm bất động sản.
Đầu tư cơ sở linh kiện còn có khả năng kiếm tiền, đầu tư bất động sản thì hoàn toàn được xem là của hồi môn cho Thương mại Trường Cơ. Nguyên Minh Lượng thầm nghĩ Phó Tiên Phong có thủ đoạn hay quay Trịnh Nghị như chong chóng, rõ ràng là muốn lấy tiền của Trịnh Nghị để kiếm lợi nhuận cho chính mình.
– Nếu đầu tư bất động sản thì còn phải tăng thêm vốn đầu tư vào mới được.
Nguyên Minh Lượng không chút để ý nói một câu:
– Ít nhất phải trên 5 trăm triệu mới có thể xây được một khu đô thị ra dáng ở quận Hạ Mã, chỉ riêng miếng đất thì phái trên trăm triệu mới mua được một miếng đất ra dáng. Quận Hạ Mã có Tập đoàn Đạt Tài, có bất động sản Thiên An, còn có bất động sản Giang Sơn, đều là những nhà đầu tư phát triển có tiếng của thành phố Yến đã có không ít khu đô thị thành công, nếu đem so với bọn họ thì Chúng Đại là gương mặt mới không dễ được dân chúng tiếp nhận, trừ phi có đặc tính riêng vô cùng rõ ràng.
Nguyên Minh Lượng cũng biết tin tức ba nhà đầu tư phát triển mới là bất động sản Nam Tân, bất động sản Quảng Hạ và bất động sản Văn Thái tiến quân vào thị trường bất động sản quận Hạ Mã, cũng đồng thời biết phong phanh việc Tập đoàn Đạt Tài, bất động sản Thiên An và bất động sản Giang Sơn đều xin lập dự án phát triển khu đô thị mới. Y cũng không nghĩ gì nhiều về việc tái gia nhập thị trường của Tập đoàn Đạt Tài và hai công ty bất động kia. Cũng là chuyện bình thường, thị trường bất động sản quận Hạ Mã vẫn chưa bão hòa, tất nhiên sẽ liên tục xây dựng những khu đô thị mới để có thể đảm bảo cả thị trường hưng thịnh, chỉ cần có lợi nhuận thì sẽ có thị trường.
Nhưng Nguyên Minh Lượng đã chú ý đối với bất động sản Nam Tân và ba nhà kinh doanh bất động sản, đã cho người âm thầm điều tra qua thông tin của cả ba công ty nhưng không điều tra được nhiều thông tin gì hữu dụng, chỉ biết là cả ba công ty đều đăng ký ở Bắc Kinh, thực lực không giống nhau. Tất nhiên từ số vốn đăng ký sẽ không thể đoán biết thực lực thật sự của một công ty, từ việc mua đất xây nhà cũng khó phán đoán được cả ba công ty có chia sẽ lợi ích ở quận Hạ Mã hay không.
Nguyên Minh Lượng vừa ra tay là lấy được mấy mảnh đất khá tốt của ba công ty này, nghi ngờ ba công ty này có hậu trường vững mạnh ở thành phố Yến, sở dĩ chọn đăng ký ở Bắc Kinh rõ ràng là muốn che tai mắt của người đời.
Đối với người khác thì là che tai mắt thiên hạ nhưng đối với người trong nghề mà nói thì là “lạy ông tôi ở bụi này”
Nguyên Minh Lượng có thể đoán được ba công ty này rất có khả năng được mở bởi người xuất thân từ thành phố Yến, nhưng không thể điều tra ra được rốt cuộc ai là người đầu têu phía sau. Y thậm chí còn từng nghi là Hạ Tưởng, tuy nhiên cũng không suy nghĩ thấu đáo bởi vì y cảm thấy khả năng là Hạ Tưởng không lớn, với những hiểu biết của y về Hạ Tưởng thì Hạ Tưởng luôn là người cẩn trọng, hẳn là sẽ không làm ra chuyện quan thương cùng cấu kết.
Đương nhiên, có lẽ Hạ Tưởng không có lợi ích ở trong đó nhưng không loại bỏ khả năng cả ba công ty là bố cục của Hạ Tưởng, chẳng lẽ đây là quân cờ mà Hạ Tưởng dùng để nhằm vào Thương mại Trường Cơ? Cũng không có vẻ như vậy, cho tới giờ Hạ Tưởng hẳn là còn chưa phát hiện bất kỳ động thái dị thường nào của Thương mại Trường Cơ, kể cả cho dù hắn có biết Thương mại Trường Cơ âm thầm mua cả một khu đô thị thì cũng sẽ cho là hoạt động buôn bán bình thường. Hắn cũng sẽ không đoán trước được, làm sao có thể đoán được mục đích thực sự của việc Thương mại Trường Cơ tiến vào quận Hạ Mã?
Nếu quả thật là sự bố trí của Hạ Tưởng thì Nguyên Minh Lượng cũng không quá lo lắng. Thứ nhất là y tin rằng ba công ty không có thực lực quá mạnh, thứ hai là hiện tại Phó Tiên Phong kéo Trịnh Nghị xuống nước, không bàn đến việc có thêm 500 triệu vốn đầu tư, nếu Triệu Tiểu Phong có thể lại bỏ ra 3 tỷ thì dù thế nào cũng có thể triệt tiêu áp lực mà ba công ty mới mang tới.
Tuy nhiên đối với mối quan hệ hợp tác với Triệu Tiểu Phong, Nguyên Minh Lượng không nắm chắc lòng tin, y không rõ lắm Triệu Tiểu Phong rốt cuộc là người như thế nào. Trịnh Nghị, con nhà giàu mới nổi dễ đối phó, Triệu Tiểu Phong con nhà quan thì khó mà nói được, y từng gặp qua con trai của một Bí thư Thành ủy rất vênh váo, từng đem ra 2 triệu giao cho y nói là phải đầu tư, bảo là nửa năm sau y phải trả cho cậu ta 5 triệu cả vốn lẫn lãi, so với cho vay nặng lãi còn thâm độc gấp chục lần, lúc ấy thiếu chút nữa khiến y cũng không cười nổi.
Triệu Tiểu Phong nếu mở miệng bỏ ra 3 tỷ thì bất kể thành bại, đến lúc đó cũng đòi trả lại khoản thu kếch xù thì y có nên đồng ý hay không?
Suy nghĩ của Nguyên Minh Lượng chỉ tập trung vào việc giao tiếp như thế nào với Triệu Tiểu Phong, và không mấy để tâm vào cuộc trò chuyện với Trịnh Nghị.
Trịnh Nghị nghe xong đề nghị của Nguyên Minh Lượng muốn y đầu tư thêm vào thì mỉm cười:
– Nếu có thể kiếm tiền thì 5 trăm triệu cũng không phải là nhiều, tôi ước chừng cũng có thể lấy từ trong tay cha tôi. Nghe Bí thư Phó nói quận Hạ Mã là một mỏ vàng, ai đầu tư người đó kiếm tiền, hiện tại là cơ hội hiếm có, chờ Bí thư Phó lên làm Thị trưởng Phó, tôi lập tức thuyết phục cha tôi đầu tư.
Nguyên Minh Lượng mỉm cười:
– Tốt, chờ tin tốt của anh. Tuy nhiên nếu cơ sở sản xuất linh kiện của anh không xây dựng thì cũng cần nói một tiếng với quận Hạ Mã.
Lời nói của Nguyên Minh Lượng, là một lời đề nghị và cũng là một lời giải thích cho cho việc y bắt tay vào Siêu thị Trường Cơ.
Nguyên Minh Lượng quyết định bắt tay vào siêu thị Trường Cơ, cũng là một nước cờ y cảm thấy tâm đắc nhất, vừa có thể che dấu mục đích thật sự của Thương mại Trường Cơ đến quận Hạ Mã, cho Hạ Tưởng một lời giải thích, không để Hạ Tưởng có thời gian nhàn rỗi mà hỏi y về việc đầu tư, hơn nữa y cũng đã tính toán, mở một siêu thị ít nhất sẽ không mất tiền, vừa có tiền vừa có thể che mắt thiên hạ, một công đôi việc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường – Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 19/10/2017 13:38 (GMT+7) |