Quan Trường - Quyển 8

Phần 116

Vẻ mặt Ngả Thành Văn đầy hoài nghi, tuy nhiên thấy vẻ mặt ung dung của Hạ Tưởng cũng liền mỉm cười:

– Hội nghị của Hướng Quốc còn phải họp thêm hai ngày nữa, trong vòng hai ngày sẽ phát sinh rất nhiều sự việc. Tuy nhiên đừng trách tôi không nhắc nhở anh, tôi nghe nói Đồ Quân dường như định quay về Thành ủy làm việc, bà ta có nhắc với tôi, tôi đề nghị bà ta nghỉ ngơi thêm một thời gian nhưng thái độ của bà ta rất kiên quyết, tôi cũng không ngăn cản thêm.

Đồ Quân đã sốt ruột rồi sao? Kể cả hứng chịu một chậu nước bẩn cũng phải đi làm? Xem ra những hành động của mình đã động chạm đến quyền lợi của bà ta, khiến bà ta đứng ngồi không yên, so với việc bị người khác lật tẩy thì vấn đề thể diện quả thật là vấn đề nhỏ.

Ngả Thành Văn không hề cản trở sao? Hạ Tưởng đối với cách làm của Ngả Thành Văn không thể nói rõ là có cảm giác gì. Thất vọng ư? Có một chút, và cũng có phần bất đắc dĩ. Ngay từ đầu Ngả Thành Văn đã có thái độ muốn trực tiếp dẹp bỏ Đồ Quân nhưng không thành công thì lại trở về lập trường khoanh tay đứng nhìn, muốn ngồi mát ăn bát vàng, không thể để Ngả Thành Văn không bỏ chút công sức gì mà được hưởng thụ thành quả thắng lợi. Hạ Tưởng đem tình hình kiểm tra sổ sách kế toán hôm nay báo cáo với y, cuối cùng nhấn mạnh nói:

– Nguyên tắc của tôi là, Ủy ban nhân dân thành phố không thể gánh vác khoản vay 30 triệu, phải điều tra rõ dòng tiền, phải chứng tỏ lập trường của Ủy ban nhân dân thành phố là công bằng và đáng tin, mới có thể khiến Tập đoàn Viễn Cảnh không còn hoài nghi đối với sự đáng tin của Chính phủ.

Ngả Thành Văn đảo mắt:

– Công việc từ Chính phủ tôi không thể trực tiếp nhúng tay vào, anh và Hướng Quốc thương lượng một chút xem phải làm sao, tôi không có ý kiến gì.

Không thể không tỏ thái độ gì, Hạ Tưởng chính là muốn ép Ngả Thành Văn phải bày tỏ thái độ, nếu không vào thời khắc mấu chốt Ngả Thành Văn không cho hắn đủ sự ủng hộ, một mình hắn sẽ phải hứng chịu áp lực lớn, cũng không công bằng:

– Bí thư Ngả, còn có một việc cũng phải báo cáo với ngài một chút. Khoản cho vay 30 triệu là khoản tiền vay mà Phó thị trưởng Đồ tự mình phê chỉ thị bảo Giám đốc Ngân hàng Xây dựng chi nhánh Đông An là Lý Lý cho vay, Lý Lý không đồng ý Phó thị trưởng Đồ liền ba lần bảy lượt gia tăng áp lực, Giám đốc ngân hàng Lý rơi vào đường cùng mới vi phạm quy định khoản tiền cho vay.

Ngả Thành Văn cuối cùng cũng thay đổi sắc mặt:

– Thật có chuyện này ư?

– Hoàn toàn chính xác, Chủ tịch ngân hàng Lý tự mình tiết lộ việc này với tôi, hơn nữa anh ta còn giữ lại chứng cớ có liên quan. Vấn đề hiện tại không phải là vấn đề Phó thị trưởng Đồ có tạo áp lực khiến Giám đốc ngân hàng Lý vi phạm quy định về khoản tiền cho vay hay không, mà là Phó thị trưởng Đồ hưởng được lợi ích gì từ khoản cho vay 30 triệu vi phạm quy định hay không?

Hạ Tưởng và Ngả Thành Văn ngồi chung một xe, hai người ngồi ở ghế sau, mỗi lời nói cử động đều không hề dè chừng tài xế và thư ký ngồi ở ghế trước.

Tài xế chuyên tâm lái xe, thư ký Trương Nghiêu chú tâm lắng nghe mà cũng không quay đầu lại.

Dụng ý của Hạ Tưởng không lảng tránh hai người rất rõ ràng, chính là sự việc đã có thể đưa ra ngoài mà không phải bí mật, thể hiện thiện chí, cũng như đưa ra gợi ý hợp tác có hạn.

Ngả Thành Văn im lặng, y đặt tay sau đầu, sờ gáy hồi lâu:

– Nói như vậy, sự việc tất yếu phải đào sâu?

– Nếu Bí thư Ngả ủng hộ, thì có thể mượn danh nghĩa đầu tư để truy xét, có thể một công đôi việc, cuối cùng có thể điều tra rõ dòng tiền cho vay, còn có thể lôi kéo đầu tư. Đương nhiên nếu ngài cảm thấy không cần thiết… tôi cũng sẽ không miễn cưỡng. Dù sao trong hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố tôi sẽ không đồng ý bỏ qua khoản vay 30 triệu, không đồng ý bỏ qua thì Tập đoàn Viễn Cảnh sẽ không đầu tư vào dự án làng Đại Học.

Hạ Tưởng trực tiếp trần thuật đến điểm mấu chốt, dù sao hắn kiên quyết phải điều tra đến cùng, mặc kệ có sự ủng hộ của Ngả Thành Văn hay không, hắn đều có thể lợi dụng đòn bẩy tài chính tạo thanh thế lớn. Hơn nữa trong tay hắn có rất nhiều bằng chứng, sớm muộn gì sẽ có một ngày điều tra ra được manh mối.

Ngả Thành Văn hiểu được ý tứ của Hạ Tưởng, nếu y ủng hộ Hạ Tưởng về sau cũng có thể được Hạ Tưởng báo đáp. Nếu hiện tại không bày tỏ thái độ mà tỏ thái độ bình chân như vại, với những bằng chứng và tài chính mà Hạ Tưởng nắm giữ trong tay thật đúng là có thể động chạm đến lợi ích mọi mặt, có lẽ cuối cùng cũng có thể đạt được mục đích, kể cả sẽ phải gặp khó khăn và cản trở nhiều một chút.

Nhưng như vậy, y sẽ không có bất kỳ lợi ích gì. Chẳng những mất đi người bạn đồng minh như Hạ Tưởng, cũng có thể trong khoản đầu tư lớn không phân chia được một chút lợi ích và chiến tích nào. Tóm lại một câu, có nỗ lực thì có đền đáp, không nỗ lực thì xin lỗi, thậm chí dự án làng Đại Học có thể khởi tử hồi sinh hay không thì vẫn chưa biết được.

Hạ Tưởng à Hạ Tưởng! Thật đúng là đã nhìn thấu y. Ngả Thành Văn nhìn Hạ Tưởng đầy thâm ý trong chốc lát, liền chủ động đưa tay phải ra:

– Thời gian đồng chí Hạ Tưởng đến thành phố Lang không ngắn, tôi dường như còn chưa lấy danh nghĩa cá nhân bày tỏ sự hoan nghênh. Hôm nay nhân lúc cùng ngồi lại với nhau tôi nói câu thật lòng. Hoan nghênh đồng chí Hạ Tưởng đến thành phố Lang công tác. Anh đến đây, để rót sức sống mới vào thành phố Lang, cũng để mang đến cho cá nhân tôi cảm nhận mới.

Ngả Thành Văn đã bằng lòng, Hạ Tưởng trong lòng vui vẻ, Ngả Thành Văn cũng xem như thật tinh mắt, ở thời khắc mấu chốt đưa ra một bước đi kiên định. Ở Thành ủy có nhân vật số một làm hậu thuẫn là điều kiện đầu tiên để hắn đao to búa lớn triển khai các hạng mục công việc.

Có thể nói sau hơn một tháng đến thành phố Lang, Hạ Tưởng cuối cùng cũng đã có trong tay đủ con át chủ bài để mặc cả với Ngả Thành Văn. Ngả Thành Văn chấp thuận hắn, cũng tương đương với việc thừa nhận địa vị của hắn có một chân trong Thành ủy thành phố Lang, đã hoàn toàn có đầy đủ sức mạnh và thực lực để chống lại Cổ Hướng Quốc.

Không dễ dàng, không hề dễ dàng, Hạ Tưởng cũng âm thầm thở dài.

Ngả Thành Văn thừa nhận Hạ Tưởng ở địa vị lực lượng mới nổi, cũng thở dài trong lòng. Quá nhanh, quá thần tốc! Hạ Tưởng là Ủy viên thường vụ trẻ tuổi nhất Thành ủy, lại mới đến, chỉ mới một tháng đã mở ra cục diện mà còn đoàn kết vài Ủy viên thường vụ Thành ủy, hơn nữa đã nhanh chóng đụng đến cánh cửa sinh mệnh của Đồ Quân. Lợi hại, đúng là hậu sinh khả uý.

Ngả Thành Văn thở dài não nượt, bất chợt lại nghĩ tới sự việc Đồ Quân nóng lòng muốn đi làm, lại nói:

– Phó thị trưởng Đồ sốt ruột quay về Thành ủy đi làm, có lẽ không muốn cách trung tâm quyền lực quá xa… Không cho bà ta trở lại cũng không thích hợp, sau khi trở lại thì lại phiền toái.

Hạ Tưởng mỉm cười, càng hiểu sâu hơn sự xảo quyệt của Ngả Thành Văn. Lúc đầu Ngả Thành Văn không muốn để Đồ Quân quay về Thành ủy, bây giờ nghe nói đã đào sẵn hố sâu thì y lại muốn tận mắt nhìn thấy Đồ Quân nhảy xuống phía dưới, liền tiếp lời y nói:

– Bí thư Ngả cũng không cần phải cảm thấy khó xử, Phó thị trưởng Đồ cũng là một lòng vì công tác cách mạng, chúng ta không thể đả kích lòng nhiệt tình công tác của các đồng chí được.

Điều Ngả Thành Văn muốn chính là lời nói này của Hạ Tưởng, nên cũng cười :

– Được rồi, cứ như vậy đi, sau khi đồng chí Đồ Quân trở lại tôi sẽ tìm bà ta nói chuyện, bảo bà ta ngày thường chú ý đến quy củ nhiều hơn một chút, chớ có phát ngôn bừa bãi, chớ có ngồi bừa vào chỗ người khác.

Sau đó lại chuyển đề tài nói về Lộ Hồng Chiêm:

– Sự việc Lão Lộ, rốt cuộc sẽ có màn diễn đặc sắc gì?

Hạ Tưởng cố ý tỏ vẻ bí mật:

– Khoan hãy nói, dù sao khi vở diễn mở màn thì ngài có thể thấy rất rõ ràng.

Ngả Thành Văn cười ha ha:

– Chẳng trách Tự Phong nói Hạ Tưởng có thể là một kẻ thù đáng sợ, nhưng cũng có thể là một người bạn thú vị. Hôm nay tôi xem như đã thật sự lĩnh hội được rồi.

Trở lại Thành ủy, Hạ Tưởng lại triệu tập hội nghị Ủy ban nhân dân thành phố, tiến hành nghiên cứu về vấn đề dòng tiền của dự án làng Đại Học và quyền chủ nợ không rõ ràng, nhấn mạnh chỉ ra việc Tập đoàn Viễn Cảnh không chấp nhận hướng đi không rõ ràng của khoản vay 30 triệu tệ, đồng thời cũng nhấn mạnh Ủy ban nhân dân thành phố không nên chi trả cho khoản vay của doanh nghiệp đầu tư nước ngoài ở Bắc Kinh, phải điều tra rõ dòng tiền của khoản vay, trả lại bầu không khí công bằng cho dự án làng Đại Học, chứng tỏ lập trường công bằng chính trực của Ủy ban nhân dân thành phố.

Hạ Tưởng vừa dứt lời, Thiệu Đinh liền vội vàng lên tiếng:

– Thị trưởng Cổ không có mặt, Phó thị trưởng Đồ cũng nghỉ tĩnh dưỡng ở nhà, hay là chờ bọn họ trở về rồi hãy quyết định, dù sao sự việc cũng quan trọng.

Xem ra Thiệu Đinh cũng nhận được chỉ thị phải ngăn cản Hạ Tưởng làm mưa làm gió ở Ủy ban nhân dân thành phố. Bởi vì một loạt hành động của Hạ Tưởng đã thật sự đụng chạm đến điểm giới hạn của đối phương, đối phương cũng ý thức được mũi kiếm của Hạ Tưởng hướng tới ai.

Có Thiệu Đinh đứng ra cản trở đúng là chuyện tốt, ít nhất khiến Hạ Tưởng hiểu ra một điều. Đầu tiên là Đồ Quân nóng lòng mặt dày mày dạn trở về đi làm, lại thêm Thiệu Đinh không giữ nổi bình tĩnh lên tiếng phản đối, chứng tỏ phương hướng hắn ra tay là chính xác, chẳng những khiến Cổ Hướng Quốc cảm nhận được nỗi đau, cũng khiến Đồ Quân sợ hãi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 16
0 Chuyện quá rõ ràng, không có Miêu Nghị dẫn đầu nắm giữ thế cục tước mắt. Không có Miêu Nghị đứng trên danh nghĩa, dùng tình cảm, lại có ràng buộc lợi ích với bên trên. Khi đó sợ rằng đám người Phục thanh sẽ kéo đội ngũ từ Tinh Túc hải tới Đại thế giới. Mà điều kiện tiên quyết chính là phải nắm giữ lộ tuyến giữa Đại thế giới và tiểu thế giới. Hậu quả khi đó không cần phải nói. Một khi Miêu Nghị không còn, điều đầu tiên Vân Tri Thu muốn làm là bảo vệ người nhà của Miêu Nghị. Những thiếp thất của Miêu Nghị nàng sẽ không bỏ rơi. Đây...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Ma Vương – Quyển 1
0: Phân Thân Của Ác Ma? Đạt Đạt Lạp, Đạt Đạt Lạp. Cùng lúc với tiếng hét lớn của cự ma sâm lâm, một số cự ma sâm lâm xung quanh, cũng đồng dạng thành kính dập đầu xuống bái lạy, lớn tiếng la lên. Đây, đây là chuyện gì vậy? Không chỉ có Hàn Thạc, đám ải nhân cùng với mấy tinh linh xung quanh cũng bị biến hóa bất thình lình làm cho sửng sốt, một ải nhân bỗng nhiên kinh ngạc hỏi. Cái gã khô lâu chiến sĩ có cánh kia hình như hơi giống với ác ma mà các cự ma sâm lâm thờ phụng, ác ma đó trời sinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
Nữ ca sĩ về thăm nhà - Tác giả The Kid
Suốt thời gian dài bận rộn chạy show, ngày hôm nay Thảo mới sắp xếp công việc lại để về thăm gia đình. Quê của Thảo ở Cà Mau, cô lên thành phố để theo đuổi đam mê ca hát, ngoài ra cô còn có khả năng sáng tác. Tuy không phải một ngôi sao đình đám, nhưng Thảo đã có được lượng fan không ít, và những sản phẩm âm nhạc chất lượng. Cô mua được chiếc xe hơi, thuê tài xế riêng. Mấy tiếng đồng hồ ngồi trên xe, cuối cùng cũng về được đến quê. Căn nhà này năm xưa bèo lắm, nhờ Thảo làm ca sĩ gửi tiền về cho mẹ sửa nhà nên nhà mới...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng