Quan Trường - Quyển 8

Phần 125

– Nói bậy, miệng đầy pháo nổ.

Đồ Quân đã không thể kiềm chế nổi cơn nóng giận, lại đập bàn đứng lên:

– Hạ Tưởng anh không nên ngậm máu phun người, tôi và Dương Bân không phải thuê phòng khách sạn ở mà là gặp mặt nói chuyện. Lúc ấy ở trong phòng còn có người khác, anh còn dám nói xấu tôi, tôi sẽ không để yên cho anh.

Hạ Tưởng thấy đã đủ lửa, không chờ Cổ Hướng Quốc kịp nói chen vào ngăn Đồ Quân lại, cũng đập bàn đứng lên:

– Bị người khác chụp ảnh lại còn không chịu thừa nhận mà còn hùng hồn? Một nam một nữ lén lút trước cửa phòng khách sạn, không phải quan hệ nam nữ bừa bãi chẳng lẽ là thảo luận quốc gia đại sự? Còn nói trong phòng còn có người khác, chị lại còn muốn lấy ai ra để ngụy trang lừa gạt mọi người?

Đồ Quân nổi giận lôi đình, nổi điên lên, bỗng xông tới đánh Hạ Tưởng:

– Hạ Tưởng, tôi xé nát cái miệng thối của anh… Lúc ấy trong phòng còn có Thị trưởng Cổ và Nga Ni Trần, tôi không có lên giường với Dương Bân. Anh còn dám nói tôi, tôi… Tôi sẽ liều mạng với anh!

Khi thấy Đồ Quân sắp xông tới trước mặt Hạ Tưởng theo nguyên tắc đàn ông không đánh nhau với phụ nữ mà né qua một chút, Đồ Quân liền té bổ nhào. Đồ Quân liếc mắt thấy chiếc ly trên bàn Hạ Tưởng liền vội với lấy chiếc ly, dương tay tạt vào Hạ Tưởng.

Cú né vừa rồi của Hạ Tưởng vừa hay đứng ngay cửa, thấy Đồ Quân tạt nước đến, để không bị bà ta xối ướt thì phải né sang hai bên, vừa vặn đang đứng ở cửa, không ngờ lúc hắn vừa mới né người đúng lúc cánh cửa bị đẩy ra, có hai người đứng ở cửa, còn chưa kịp nói gì đã bị tưới ướt cả người.

Người đứng ở phía trước là thê thảm nhất, chẳng những bị tạt ướt cả người, trong miệng còn có một lá trà, vô cùng xấu hổ.

Đồ Quân đang nổi nóng, vừa thấy hai người không quen biết, tuy rằng là bị bà ta tạt nước, bà ta còn tưởng rằng là nhân viên làm việc ở dưới lầu nên nói vô cùng khí thế:

– Các anh ở đâu tới? Có biết phòng họp chính phủ không thể tùy tiện đi vào hay không? Đến cửa cũng không gõ đã vội đẩy cửa tiến vào, có biết lễ phép hay không?

Hạ Tưởng lại vội vàng đưa tay lấy lá trà xuống giúp người đó, xin lỗi mà cười:

– Rất xin lỗi hai vị đồng chí, thật ra vừa rồi Phó thị trưởng Đồ muốn tạt nước vào tôi, không ngờ lại tạt phải hai vị, thật ngại quá. Xin hỏi hai vị tìm ai?

Thái độ của Hạ Tưởng khiến hai người họ bớt lúng túng, liền gật gật đầu chào hỏi Hạ Tưởng, lại vẻ mặt nghiêm túc nói:

– Chúng tôi tìm đồng chí Đồ Quân.

Đồ Quân sửng sốt:

– Các anh là người của đơn vị nào, tìm tôi làm cái gì?

Sắc mặt của Cổ Hướng Quốc lại thay đổi, bởi vì y ý thức được có chuyện lớn xảy ra rồi, sao có thể? Sao lại có thể nhanh như vậy?

Kể cả Thiệu Đinh cùng mấy vị Phó thị trưởng cũng đều biến đổi sắc mặt, bởi vì bọn họ ý thức được điều gì đó từ trong thần thái và giọng điệu của hai người kia, đều liếc nhìn nhau, nghĩ thầm rằng Phó thị trưởng Đồ thật sự không may, tạt ai không tạt mà lại tạt cả đồng chí Ủy ban Kỷ luật tỉnh.

Người đứng phía trước sắc mặt lạnh lẽo:

– Hoá ra bà chính là đồng chí Đồ Quân sao? Lễ gặp mặt vừa rồi rất đặc sắc, cũng chứng minh đồng chí Đồ Quân quả thật có tính cách. Sau đây tôi xin chính thức thông báo một chút, đồng chí Đồ Quân, chúng tôi là Ủy ban Kỷ luật tỉnh, xin mời cùng chúng tôi đi một chuyến, hỗ trợ điều tra.

Đến bây giờ Đồ Quân mới tỉnh lại, làm rơi ly trà đang cầm trong tay xuống đất vỡ tan, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn hai người đang đứng trước mặt:

– Ủy ban Kỷ luật tỉnh? Không thể nào, các anh không có chứng cớ, tại sao lại muốn bắt tôi? Tôi không đi, tôi không theo các anh đi, các anh không thể bắt tôi đi được… Thị trưởng Cổ, cứu tôi với!

Vừa rồi Đồ Quân lỡ lời nói ra lúc bí mật gặp mặt Dương Bân là Cổ Hướng Quốc và Nga Ni Trần đều có mặt khiến cho Cổ Hướng Quốc rất bất mãn, bởi vì y đã chú ý thấy mấy vị Phó thị trưởng bao gồm cả Thiệu Đinh đều tỏ vẻ mặt kinh ngạc nhìn y một cái, hiển nhiên là cảm thấy có hứng thú và hiếu kỳ đối với việc y thân là Thị trưởng đã bí mật đi gặp mặt Đồ Quân, lại còn có sự có mặt của Nga Ni Trần, chắc chắn cũng có hoài nghi đối với y.

Nếu trong trường hợp y công khai gặp mặt với Nga Ni Trần thì không có gì, nhưng lại là gặp mặt bí mật, hơn nữa chẳng những có Đồ Quân ở đấy còn có sự góp mặt của Dương Bân, sự kết hợp lạ kỳ như vậy thì không thể không khiến cho người ta hoài nghi ý đồ chân chính của việc mấy người cùng họp lại với nhau, khiến cho hình ảnh của Cổ Hướng Quốc mất điểm rất lớn.

Nga Ni Trần là thế lực ngầm của thành phố Lang, trong lòng ai cũng biết rõ, Cổ Hướng Quốc cũng biết rõ không ít người của Thành ủy có qua lại thân thiết và vướng mắc về lợi ích với Nga Ni Trần. Nhưng qua lại là một chuyện, ở mặt ngoài vẫn phải duy trì khoảng cách nhất định với Nga Ni Trần, dù sao thân là Thị trưởng có gặp mặt bí mật với một thương nhân xã hội đen truyền ra ngoài thì nghe thật không hay.

Cổ Hướng Quốc không khỏi vô cùng nóng giận, Đồ Quân trước kia vẫn rất đáng tin cậy, làm sao mà sau khi Hạ Tưởng đến đây, chưa nói là bà ta luôn phạm sai lầm mà còn phạm một sai lầm vô cùng đơn giản? Qúa tệ, nếu chẳng may bị bà ta kéo xuống nước thì coi như xong.

Đang lúc bà ta tức giận lại đột nhiên có nhân viên của Ủy ban Kỷ luật tỉnh đẩy cửa tiến vào thì càng làm cho Cổ Hướng Quốc kinh ngạc, sao có thể làm việc nhanh chóng như vậy? Rõ ràng lúc y họp ở tỉnh chẳng có chút phong phanh gì truyền ra, làm thế nào mà y vừa mới trở lại thành phố Lang nhân viên của Ủy ban Kỷ luật đã theo sát đuổi tới sau đó, hơn nữa còn mang Đồ Quân đi trong lúc đang họp, rõ ràng là ở tỉnh không tín nhiệm đối với thành phố Lang, không tín nhiệm đối với chính bản thân y.

Cổ Hướng Quốc vừa tức vừa phẫn nộ, lại có chút hoang mang. Tính tình của Đồ Quân đáng lo ngại, lại dễ không kiềm chế được cảm xúc, nếu chẳng may sau khi bà ta bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mang đi nói hết toàn bộ đầu đuôi gốc ngọn thì phải làm thế nào đây?

Lúc đang ngây người ra, Lữ Nhất Khả lại cùng hai nữ đồng chí từ bên ngoài tiến vào, lấy tay chỉ Đồ Quân:

– Vị này chính là đồng chí Đồ Quân.

Hai nữ đồng chí hiển nhiên cũng là nhân viên của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, hai người tiến đến một trái một phải đứng ở bên người Đồ Quân:

– Mời Phó thị trưởng Đồ phối hợp công tác với chúng tôi.

Ý là, nếu không phối hợp công tác, sẽ ép buộc Đồ Quân đưa đi.

Đồ Quân sửng sốt trong chốc lát, bỗng nhiên lại tỉnh táo lại, ngoan ngoãn gật đầu:

– Được, tôi sẽ phối hợp công tác với các đồng chí của Ủy ban Kỷ luật, xin hãy yên tâm.

Sau đó lại quay đầu lại liếc mắt nhìn Cổ Hướng Quốc một cái đầy thâm ý, ý là bà ta biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, cuối cùng ánh mắt của bà ta lại đặt lên người Hạ Tưởng, lạnh lùng mà nói một câu:

– Đừng vui mừng quá sớm, Phó thị trưởng Hạ, thành phố Lang không phải là thành phố Yến, tôi sẽ trở về.

– Xin hai đồng chí thứ lỗi cho Phó thị trưởng Đồ, bà ấy không phải cố ý tạt nước vào các anh đâu.

Hạ Tưởng không để ý đến sự khiêu khích của Đồ Quân mà bắt tay với hai đồng chí của Ủy ban Kỷ luật, trịnh trọng căn dặn:

– Tới thành phố Yến, thay tôi hỏi thăm Chủ nhiệm Lý, nói Hạ Tưởng mong có cơ hội sẽ lại giáp mặt báo cáo công tác với ông ấy.

Đồng chí Ủy ban Kỷ luật đứng phía trước vừa nghe Hạ Tưởng tự giới thiệu lập tức vẻ mặt vui mừng:

– Ngài chính là Phó thị trưởng Hạ? Thật tốt quá, tôi còn nói đến thành phố Lang phải đến gặp Phó thị trưởng Hạ. Bí thư Biện nhắc tới rất nhiều lần, mỗi lần đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh đều nói về ngài ra sao như thế nào, khiến chúng tôi đối với tên tuổi của ngài cứ như sấm bên tai.

Biện Tú Linh trước kia công tác ở văn phòng Ủy ban Kỷ luật tỉnh, thường quay về Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng dễ hiểu, không ngờ cô ấy còn có nghĩa vụ tuyên truyền về hắn, Hạ Tưởng liền khiêm tốn khoát tay:

– Khách khí, khách khí, cũng thay tôi hỏi thăm sức khỏe Bí thư Biện.

Mấy đồng chí của Ủy ban Kỷ luật vừa mới truyện trò vui vẻ với Hạ Tưởng xong, quay người lại, vẻ mặt lại nghiêm túc nói với Đồ Quân:

– Phó thị trưởng Đồ, xin mời!

Đồ Quân giận dữ, nhưng cũng biết thái độ của bà càng không tốt thì càng không được đối xử tốt, đành phải nhẫn nhịn nhưng vẫn không kìm chế nổi phải trừng mắt nhìn Hạ Tưởng vài lần, Hạ Tưởng làm bộ không nhìn thấy, tiễn mấy người ra khỏi cửa.

Hội nghị bị ép buộc gián đoạn, hơn nữa lại mang Đồ Quân đi ngay trước mặt tất cả cán bộ chính phủ, bất kể Đồ Quân cuối cùng có thể bình an trở về hay không, uy danh của bà ta ở bộ máy chính phủ hoàn toàn mất sạch, không còn khả năng có thể làm lại lần nữa. Cổ Hướng Quốc ngồi tại chỗ không nói được một lời nào, sắc mặt u ám, vẫn không hiểu vì sao Ủy ban Kỷ luật tỉnh lại ra tay nhanh như vậy, nhanh đến mức khiến y không ý thức được tình hình đã nghiêm trọng tới mức trực tiếp ra mặt mời Đồ Quân phối hợp điều tra.

Chẳng lẽ nói, Ủy ban Kỷ luật tỉnh đã nắm giữ chứng cứ xác thực rồi hay sao?

Nói chung, Ủy ban Kỷ luật tỉnh mà ra mặt mời cán bộ Đảng viên đi hỗ trợ điều tra chín phần mười là đã nắm giữ chứng cứ xác thực rồi, trên cơ bản là kết cục có đi mà không có về. Vả lại nói, cho dù ngẫu nhiên mà có một hai con cá lọt lưới, đầu tiên là tình hình ảnh hưởng của vấn đề tác phong sinh hoạt của Đồ Quân còn chưa bị xóa bỏ lại bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh mời đi, trên cơ bản cuộc sống chính trị của bà ta ở thành phố Lang đã tuyên bố kết thúc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đường Môn – Quyển 3
1 “Vinh Vinh, ngươi đang làm gì vậy?” Áo Tư Tạp tiện tay đóng cửa lại. Trữ Vinh Vinh xoay người đi vào bên trong, Áo Tư Tạp bây giờ bộ dáng không còn như trước kia nữa. Râu mép trên mặt cạo rất sạch sẽ, tóc cũng đã cắt tỉa chải chuốt rất chỉnh tề, một thân màu vàng phục sức tiêu chuẩn của Thất Bảo Lưu Ly tông, càng tăng thêm dung mạo anh tuấn tiêu sái của hắn. Nhất là đôi mắt to khiến cô gái nào cũng phải ghen ghét của hắn, càng làm Trữ Vinh Vinh không dám đối diện. Vài bước đuổi theo Trữ Vinh Vinh, Áo Tư Tạp từ trong lòng ngực...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Lăng Tiếu – Quyển 14
0 Cuối cùng hình thành đại thế các thần thú tộc phân chia mặt đất, thời đại kia xưng là thời đại hồng hoang, về sau nhân loại cùng nhiều dị thú xuất hiện, hình thành cục diện hỗn loạn, khi đó được xưng là thời đại viễn cổ. Trải qua thời đại này, Long tộc nhận lấy chư tộc khiêu khích cùng diệt sát, làm chân long nhất tộc kề bên cảnh tượng tuyệt chủng. Tuy họ là chủng tộc cường đại nhất, nhưng ông trời cũng ban nhược điểm lớn nhất, chính là năng lực sinh sản kém hơn những chủng tộc khác vô số lần. Đây cũng là nguyên nhân sau những cuộc đại chiến, bọn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lăng Tiếu – Quyển 25
0 Lăng Tiếu có thể cảm nhận được Băng Cực Hùng này thực lực cũng không yếu, cư nhiên đạt tới thập nhất giai trung cấp, lực lượng mà nó uẩn hàm chỉ sợ thập nhất giai cao cấp cũng thấy có vẻ không bằng. Băng Cực Hùng bị tiểu nhân loại này không đếm xỉa đến, song chưởng giận dữ vỗ lồng ngực rống lớn một tiếng, một cái hùng cước hướng về phía Lăng Tiếu giẫm đạp mà tới. Một cước này như có ngàn vạn cân nặng, chấn đến băng thạch ở phụ cận băng liệt không dứt, nếu như bị nó giẫm vào bên trong chỉ sợ Chí tôn đều phải trở thành tương thịt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng