Đúng vậy, lực lượng chuyên chính dân chủ nhân dân rất lớn mạnh, phải xem nằm trong tay ai. Nếu nằm trong tay của Lộ Hồng Chiêm thì dễ dàng, có thể phục vụ cho ông ta, nhưng nằm trong tay của Hạ Tưởng thì xin lỗi, là chống đối với ông ta.
Nga Ni Trần biết rất rõ, cho dù ông ta có mạnh mẽ đến đâu cũng không bằng chuyên chính dân chủ, lúc này ông ta vẫn không muốn chịu thua, một mặt là nhận được tin tức thiết thực, Lộ Hồng Chiêm nội trong hai ngày có thể sẽ trở về, mặt khác, quân cứu viện ở Bắc Kinh sắp đến thành phố Lang, ông ta còn có cơ hội đánh trả. Bởi vì ông ta biết, trên cơ bản Hạ Tưởng chỉ muốn làm lay động gốc rễ của ông ta, buộc ông ta phải thả Dư Kiến Thăng.
Ông ta vẫn cứ không thả.
Y không tin là sau khi chờ viện binh đến lại không bắt được thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng. Nga Ni Trần đang đánh cược thời gian, một là đang đợi cứu binh đến bắt thành viên nòng cốt của Hạ Tưởng, thẩm vấn biết được Hạ Tưởng là chủ mưu phía sau thì cuộc sống chính trị của Hạ Tưởng sẽ đi đến đoạn kết. Hai là kéo dài đến khi Lộ Hồng Chiêm trở về có thể tiến hành phản công toàn diện một lần nữa. Ba là hôm nay thành phố Lang sắp phải mở hội nghị thường vụ thảo luận về tình thế hiện tại, tin rằng uy lực ngầm trong Trưởng ban Tổ chức cán bộ của ông ta sẽ khiến Hạ Tưởng kinh ngạc.
Chỉ cần hội nghị thường vụ thông qua nghị quyết, Hạ Tưởng nhất định phải tuân thủ, phải rút lui toàn bộ lực lượng cảnh sát.
Cảnh sát rút lui, sẽ có ý là cuộc phản công toàn diện của ông ta sẽ bắt đầu.
Nga Ni Trần đoán không sai, vừa đi làm, dưới yêu cầu quyết liệt của Cổ Hướng Quốc đã mở cuộc họp hội nghị thường vụ khẩn cấp, thảo luận về nguy cơ trước mắt của thành phố Lang.
Cổ Hướng Quốc tức giận đùng đùng, tỏ vẻ bất mãn mãnh liệt trước sự ra quân ồ ạt của Hạ Tưởng, yêu cầu Hạ Tưởng lập tức cho cảnh sát rút lui, khôi phục lại danh dự cho mấy doanh nghiệp tại thành phố Lang, không được ảnh hưởng đến hoàn cảnh đầu tư ở thành phố Lang khiến cho các nhà đầu tư ghê sợ về thành phố Lang.
Lời nói của Cổ Hướng Quốc có mùi thuốc súng, chỉ thẳng dục vọng quyền lực cá nhân của Hạ Tưởng bành trướng, ảnh hưởng tiêu cực đến hoàn cảnh kinh tế của thành phố Lang, yêu cầu Hạ Tưởng làm kiểm điểm trước hội nghị thường vụ.
Cổ Hướng Quốc vừa nói xong, Trưởng ban Tuyên giáo Lưu Khải, Trưởng ban thư ký Thành ủy Lý Hiểu Lượng, Tư lệnh phân khu Điền Tuệ Thư và Bí thư Thị ủy thị xã Ngũ Đường Ngũ Hiểu Minh, Chủ tịch mặt trận Tổ quốc Phan Thụ Chi đều tỏ vẻ ủng hộ đề nghị của Thị trưởng Cổ, yêu cầu Hạ Tưởng lập tức cho cảnh sát rút lui, tốt nhất phải giải thích tỉ mỉ với đồng chí Trần A, giảm sự hiểu lầm xuống mức thấp nhất.
Trong các Ủy viên thường vụ tỏ thái độ ủng hộ, Ngũ Hiểu Minh, Lý Hiểu Lượng đều là người của Ngả Thành Văn, kể cả họ ngay lúc này đây cũng nhất trí ủng hộ Cổ Hướng Quốc, khiến cho Hạ Tưởng thầm kinh ngạc Nga Ni Trần lại có sức ảnh hưởng rất lớn trong Thành ủy thành phố Lang, quả thật không hổ danh là Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm.
Hạ Tưởng đối diện với sự chất vấn và áp lực của mọi người không một chút bối rối, lấy ra vài chứng cớ:
– Trị an của thành phố Lang nhơ nhuốc tới mức độ nào không cần tôi phải nói, các đồng chí đều đã biết rõ. Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa đã hoạt động phi pháp bao nhiêu năm rồi, vẫn chưa được xử lý triệt để, tôi cũng không cần nói nguyên nhân bên trong. Về phần Duy Mỹ Thời Quang, Hoa Hảo Nguyệt Viên, Mai Quế Chi Ước, Thời Quang Chi Tâm bị người khác đập phá chẳng qua cũng là bang Bắc Kinh, bang Thiên Tân và một số bang khác ở phía Bắc muốn trả thù Nga Ni Trần, hiện tại cảnh sát đang duy trì trật tự, điều tra lấy chứng cứ, bây giờ mà rút quân thì chẳng phải là chịu đầu hàng trước thế lực đen tối sao? Còn chứng tỏ chính quyền đứng ở lập trưởng mặc cho thế lực đen tối muốn làm gì thì làm không thèm màng tới.
Câu trả lời của Hạ Tưởng rất kiên định, giọng điệu cũng không quá nhã nhặn, quan trọng là lập trường rất cứng rắn, khiến cho Ngũ Hiểu Minh và Lý Hiểu Lượng liếc nhìn nhau, tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Hạ Tưởng rất xảo quyệt, thủ đoạn chính trị thành thạo, trong chốc lát đã khiến sự việc khuếch đại thêm, ai còn muốn khăng khăng đòi rút quân thì người đó đứng ở lập trường dung túng cho thế lực đen tối, đã bịt miệng được không ít người.
Ngả Thành Văn liếc nhìn Hạ Tưởng với vẻ tán thành và tiếp tục nói:
– Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa không chỉ mua bán mại dâm mà còn có giao dịch ma túy, không xét xử làm sao được? Các nhà đầu tư đến thành phố Lang khảo sát, nếu nghe nói được hai trung tâm tắm hơi nhơ nhuốc như vậy còn làm gì có lòng tin đến thành phố Lang đầu tư? Rút quân? Ai nói rút quân thì người đó không muốn trả lại môi trường trong sạch cho thành phố Lang.
Được lắm, Bí thư Ngả đã trực tiếp quy kết lại, đã làm cho không ít người hoảng hốt, mới biết sự việc lần này tuy gây ồn ào nhưng hiển nhiên Hạ Tưởng cũng không phải làm bừa, càng không phải đơn thương độc mã, mà là có Bí thư Ngả là hậu phương vững chắc cho hắn.
Không ít người trong lòng cũng buồn bực, trước giờ Bí thư Ngả cũng chưa từng ủng hộ Hạ Tưởng lớn như vậy, chẳng lẽ nói, Bí thư Ngả cũng cho rằng Hạ Tưởng có thể mượn lực lượng lần này âm thầm làm cho Nga Ni Trần bị thiệt hại nghiêm trọng, đồng thời cũng làm cho Cổ Hướng Quốc mất mát về thực lực?
Nếu không phải như vậy Bí thư Ngả đâu chỉ có ra sức ủng hộ Hạ Tưởng, hơn nữa còn thể hiện khí thế của nhân vật số một, xem ra muốn đè đầu Cổ Hướng Quốc.
Sắc mặt của Cổ Hướng Quốc rất u ám, ông ta cả đêm không ngủ, sau khi gọi nhiều cuộc điện thoại đến Bắc Kinh đã có được kết luận, Hạ Tưởng thật xấu xa, thủ đoạn rất cứng rắn, sách lược một sáng một tối thật bất ngờ, hơn nữa còn rất can đảm và cẩn trọng, tính toán rất kỹ lưỡng, không có chỗ sơ hở. Hiện tại lực lượng cảnh sát đều nằm trong tay hắn, người của hắn âm thầm hạ độc thủ với Nga Ni Trần, cảnh sát không đuổi bắt, để người hành hung có thời gian bỏ trốn, ngược lại còn khống chế người bị hại, vừa kiểm tra vừa vu oan, khiến Nga Ni Trần có khổ cũng khó nói nên lời.
Bây giờ nghĩ lại, thực ra thủ đoạn của Hạ Tưởng cũng không phải là quá cao minh, lúc trước hắn và Nga Ni Trần đã không ít lần kết hợp với nhau đối phó những thương nhân không nghe lời, cũng một sáng một tối đã khiến không ít đối thủ kinh doanh phải thất bại rời khỏi thành phố Lang, Nga Ni Trần mới ngày càng phát triển lớn mạnh ở thành phố Lang như ngày hôm nay. Chẳng qua là hiện tại Hạ Tưởng làm mưa làm gió cũng là dùng thủ đoạn cũ áp dụng lên người bọn họ, khiến cho Cổ Hướng Quốc như có mũi dao ở sau lưng, cảm thấy đau đớn đến khó tả.
Trưởng ban Tuyên giáo Lưu Khải lo lắng nói:
– Sự việc đã quá ầm ĩ, cũng không dễ kết thúc, thành phố Lang cách Bắc Kinh và Thiên Tân rất gần, hiện tại tin tức truyền thông rất nhạy bén, nếu chẳng may có phóng viên ở Bắc Kinh đến săn tin sẽ bịa đặt ra những tin tức tiêu cực cho thành phố Lang, thật không có lợi cho hình tượng của thành phố Lang, có khả năng sẽ làm cho Tỉnh ủy bất mãn.Tôi kiến nghị, phải kiềm chế lại một cách thích hợp thì tốt hơn, Phó thị trưởng Hạ, phải từ gốc độ chính trị lo về tình hình chung để suy xét vấn đề, đừng vì nhất thời làm theo cảm tính mà hủy hoại toàn bộ hình tượng của thành phố Lang.
Lưu Khải đâm một nhát dịu dàng, trong bông có kim, đồng thời còn nói bóng gió Hạ Tưởng rắp tâm hại người, không phải đứng ở lập trường công chính, có ý nghĩ mờ ám.
Hạ Tưởng mỉm cười:
– Lời nói của Trưởng ban Lưu có ý ám chỉ, rốt cuộc là thời gian ở ban Tuyên giáo quá lâu nên nói chuyện rất hàm súc mà lại rất có trình độ nữa. Trưởng ban Lưu cứ nói thẳng ra đi, có ý chỉ trích tôi mượn cơ hội để ra oai, là một người có dục vọng quyền lực mạnh mẽ, cho nên cứ khăng khăng làm theo ý mình có phải không?
Tính tình của Lưu Khải vốn là hơi hư hỏng, ông ta cũng đã thấy qua bản lĩnh tranh luận rất bình tĩnh của Hạ Tưởng, hôm nay là muốn dụ Hạ Tưởng cùng ông ta tranh luận một phen, muốn có một trận khẩu chiến, dù sao thì bây giờ có rất nhiều người ủng hộ Cổ Hướng Quốc, mỗi người một câu cũng có thể dìm chết Hạ Tưởng. Không ngờ hôm nay Hạ Tưởng lại có thái độ khác thường, đã trực tiếp đánh trả, liền khiến cho ông ta nhất thời không thích ứng được sự chuyển biến của Hạ Tưởng, ngây người sửng sốt, xấu hổ nói:
– Tôi, tôi không phải có ý đó.
– Cũng không sao, tôi không quan tâm.
Hạ Tưởng cũng thật dứt khoát, trực tiếp thừa nhận, sau đó lại có vẻ mặt nghiêm túc nói:
– Các đồng chí, môi trường trị an ở thành phố Lang rất nghiêm trọng, tình hình chính trị gay gắt, hơn nữa còn có vô số thế lực đen tối ở thành phố Lang làm xằng làm bậy, bao nhiêu năm nay tiếng oán hờn khắp nơi, không ai dám quản là tại vì sao? Tôi nghĩ mọi người đều biết rõ, nguyên nhân là bởi vì Nga Ni Trần.
Nga Ni Trần là người ở hội nghị thường vụ thành phố Lang, mọi người đều biết rõ nhưng mọi người đều giả vờ không biết, ai cũng đều biết đã xảy ra chuyện gì, lại không có người nói ra. Hôm nay Hạ Tưởng nói rõ ra đã khiến không ít người sửng sốt, Hạ Tưởng thật dũng cảm, nói vậy là hắn muốn công khai chống đối với Nga Ni Trần tới cùng.
– Nga Ni Trần ở thành phố Lang đều ăn cả hai đường đen trắng, làm mưa làm gió, không chuyện ác gì mà không làm, ông ta hô mưa gọi gió bao nhiêu năm nay, được xưng danh là Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, đừng nói là những đồng chí ngồi ở đây đều biết rõ, những người dân bên ngoài cũng đều đã biết. Một số cán bộ Đảng viên của chúng ta cứ tưởng rằng có nhiều bí mật người dân không hề biết, bây giờ đã là thời đại internet, kể cả hồ sơ của Nhà Trắng cũng đã đưa lên mạng, còn có chuyện gì mà có thể qua mắt được thiên hạ? Cứ tưởng thiên hạ là ngu ngốc hết sao? Thực ra những cán bộ Đảng viên cứ tưởng người dân không ai hay biết gì họ mới là kẻ ngu ngốc, mới là kẻ ngốc tự mình lừa dối mình, cứ vùi đầu vào cát làm đà điểu là nghĩ cả thế giới đều hòa bình, họ không biết là những việc xấu của mình đã bị người khác biết từ lâu.
Lời nói của Hạ Tưởng như một viên đá làm khơi dậy cả ngàn cơn sóng, lập tức làm cả hội nghị thường vụ xôn xao bàn luận.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |