Quan Trường - Quyển 8

Phần 190

Vẻ mặt Lộ Hồng Chiêm xám lại, suy sụp ngồi ở trong xe, nửa ngày cũng không nói câu gì.

Tuyết rơi thật đáng ghét, nếu không phải tuyết rơi, ít nhất hắn có thể đến thành phố Lang sớm trước một tiếng, có thể đi trước một bước, có lẽ sự việc còn có thể xoay chuyển được. Chỉ có điều người tính không bằng trời tính, không thể làm việc vừa ý?

Còn nữa, Dư Kiến Thăng cũng bất lực quá, bị giữ mất vài giờ thì khai ra rồi?

Lộ Hồng Chiêm khóc không ra nước mắt, Long Khổng bị vặn ngã, Lục Phi tiến vào cục…thành phố, Hạ Tưởng lại nắm một phần ba ngân sách tài chính, hiện nay lại giữ không ít chức vụ quan trọng, thừa dịp hắn vắng mặt, lợi dụng lực lượng của cục…thành phố đối phó với Nga Ni Trần, cuối cùng cũng giành được một thắng lợi lớn, nghĩ lại một loạt các hành động, cũng như không muốn nhớ lại những cơn ác mộng.

Lộ Hồng Chiêm biết, Hạ Tưởng chắc chắn rút ra được kinh nghiệm từ sự việc lần trước, sẽ không để ông tham gia vào quá trình xử lý nữa, hiện tại ông muốn tham gia, cũng rất khác so với lần trước, người của ông đều bị đứng sang một bên, ông không có khả năng như trước nữa, không thể nghĩ muốn thế nào được thế đó.

Chỉ có thể bắt tay với viện kiểm sát và tòa án, tin Hạ Tưởng không có khả năng ngay cả viện kiểm sát và tòa án cũng đánh phá.

Lộ Hồng Chiêm bâng khuâng nghĩ đến chuyện ông trở lại cục…thành phố, cho dù không còn uy phong như trước kia, nhưng ít nhất ông vẫn là một cục trưởng, vẫn là Ủy viên thường vụ Thành ủy, mọi người đều phải nể ông ba phần. Chẳng ngờ tình thế xưa không bằng nay, ông vừa vào cục…thành phố liền cảm thấy không khí khác xưa, rất nhiều người vẫn chào đón ông với khuôn mặt tươi cười, cung kính giống như trước đây, nhưng cung kính bên trong, lại lộ ra sự xa lánh và dửng dưng.

Chẳng lẽ cục…thành phố đã hoàn toàn bị thay đổi?

Lộ Hồng Chiêm không tin và không chịu nhận thua, ông quyết định lợi dụng khoảng thời gian một tháng, một lần nữa cố nắm giữ quyền lực ở trong tay mình.

Nga Ni Trần nghe tin Lộ Hồng Chiêm trở lại thành phố Lang, Dư Kiến Thăng mở lời, gã thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói:

– Hạ Tưởng à Hạ Tưởng, cậu không chỉ thông minh tuyệt đỉnh, coi như không lộ chút sơ hở, ngay cả ông trời cũng giúp cậu.

Hoa Nhài Bạc ở một bên thở hổn hển nói:

– Ba, Hạ Tưởng hại chúng ta và không ít người, còn khiến công việc kinh doanh của chúng ta bị tổn thất không nhỏ, bỏ qua sao được?

– Đương nhiên là không.

Ánh mắt Nga Ni Trần lạnh lùng

– Trước tiên chúng ta để hắn đắc ý một khoảng thời gian, hiện tại chúng ta cần đề phòng chính là bang Bắc Kinh và bang Thiên Tân thừa cơ quấy rối, do đó làm cho ổn định rồi giải quyết sau, chậm rãi thu dọn tàn cục. Hiện tại Hạ Tưởng và Ma Dương Thiên đang ngầm đấu đá nhau, Hạ Tưởng thắng, thì Ma Dương Thiên sẽ thất bại thảm hại. Cho nên Ma Dương Thiên sẽ liều mạng phản kháng, nếu Hạ Tưởng bị Ma Dương Thiên đánh cho không thể đánh trả, đó là thời điểm hắn suy yếu nhất, chúng ta sẽ đâm sau lưng hắn…

Một đêm vô sự, một ngày thành phố Lang náo động, tuyết rơi phủ kín mặt đất. Thành phố yên bình và tĩnh mịch, nhưng có rất nhiều người trắng đêm khó ngủ, như Lộ Hồng Chiêm, như Cổ Hướng Quốc, và Nga Ni Trần.

Hạ Tưởng ngủ rất say, hắn cũng mệt mỏi, đấu tâm đấu trí, chấn động lòng người một ngày một đêm cuối cùng cũng kết thúc, tuy đã giành được thắng lợi tạm thời, cách thắng lợi còn có một khoảng cách, nhưng ít ra cũng có thể an giấc.

Tiêu Ngũ còn không có dấu hiệu tỉnh dậy, tuy nhiên tình trạng thương tích đã kiểm soát được, đang có chuyển biến tốt. Phượng Mỹ Mỹ vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc Tiêu Ngũ, một tấc không rời, khiến Hạ Tưởng cũng rất yên tâm, biết Phượng Mỹ Mỹ rất thật lòng với Tiêu Ngũ, cũng không uổng kiếp trước Tiêu Ngũ vì cô mà chết.

Vệ Tân còn đang nằm trong bệnh viện, bác sĩ nói cần phải theo dõi một thời gian. Vệ Tân muốn ra viện, cô không yên lòng công việc kinh doanh của mình, nhưng Hạ Tưởng bắt cô phải ở lại bênh viện ít nhất một tuần, Vệ Tân nghe lời của Hạ Tưởng nhất, đành phải đồng ý.

Lý Thấm cũng ở bên cạnh Vệ Tân trong bệnh viện, sau khi tiếp xúc với Vệ Tân cô mới phát hiện, Vệ Tân dịu dàng, cẩn thận chăm sóc hơn những người phụ nữ khác nhiều, nếu là một người đàn ông nhất định sẽ chọn người như cô để lấy làm vợ. Vệ Tân đã hiểu ý, lại biết cách quan tâm chăm sóc người khác, còn rất cẩn thận, hơn nữa cũng có đầu óc buôn bán không tầm thường, khiến cô vô cùng khâm phục Vệ Tân, quyết tâm học làm một người phụ nữ tốt như Vệ Tân.

Tề Á Nam và Chu Hổ đã trở về thành phố Yến thuận lợi, trên cơ bản có lẽ cùng lúc Lộ Hồng Chiêm xuống cao tốc, bọn họ bước trên đường về, thậm chí có khả năng chạy lướt qua Lộ Hồng Chiêm. Nếu Lộ Hồng Chiêm biết thành viên tổ chức của Hạ Tưởng ở trước mắt của cục trưởng nghênh ngang rời khỏi thành phố Lang, có khi ông còn nổi trận lôi đình.

Không có biện pháp, Hạ Tưởng chơi độc thủ giỏi, chơi chính trị cũng có rất giỏi, hoàn toàn biết sử dụng quyền lực như thế nào, mang lại lợi ích lớn nhất.

Suốt đêm, Cổ Hướng Quốc, Lộ Hồng Chiêm và Nga Ni Trần đã cùng nhau bàn bạc, Nga Ni Trần giải thích qua nguyên nhân gã giao ra Dư Kiến Thăng là không chịu được sức ép lớn của Hạ Tưởng, không muốn bị lực lượng chính quyền tiêu diệt. Xuất phát từ mục đích hoặc suy nghĩ không rõ ràng, Nga Ni Trần che giấu Thường Quốc Khánh đã bị Hạ Tưởng biết được.

Cổ Hướng Quốc và Lộ Hồng Chiêm không nói thêm gì, đứng trên lập trường của Nga Ni Trần, bọn họ biết Nga Ni Trần đã cố gắng hết sức, quả thật không thể chỉ trích gã nữa, huống hồ chuyện của Dư Kiến Thăng là do Ma Dương Thiên một tay chặn ngang.

Nhưng Ma Dương Thiên và mấy người có mối quan hệ phức tạp, cũng phải cố gắng hết sức yểm trợ. Lộ Hồng Chiêm cũng nói ra tình hình hiện tại của ông ở cục…thành phố, không bằng trước kia có thể hô phong hoán vũ, ít nhất cần một tháng mới có thể nắm quyền lại, không kịp ở giai đoạn thẩm vấn làm thủ đoạn, chỉ có thể ra tay ở phân đoạn kiểm sát và tòa án

Cuối cùng mọi người cũng đã nhất trí, trên vấn đề tiếp theo làm thế nào đối phó với Hạ Tưởng, đều có trọng điểm

Thành phố Lang, sau khi trải qua một đêm yên lặng, nghị luận về các vũ trường như Thời Gian Duy Mỹ được truyền đi khắp nơi, về sự kiện Bích Vân Thiên và Phương Thảo Địa bị đập, cũng trong phạm vi nhỏ với đủ loại phiên bản bị người truyền bá. Tuy nhiên tin đồn kia cũng biến mất theo thời gian, nhưng tổn thất của Nga Ni Trần vĩnh viễn không thể bù đắp được.

Nga Ni Trần khiến người ta phải thu thập tàn cục, tranh thủ để bù đắp tổn thất, phục hồi lại hình ảnh. Không điểm rõ còn tốt, có điểm lại mới biết được tổn thất hơn nhiều so với tưởng tượng, khiến cho gã càng thêm hận Hạ Tưởng thấu xương thấu tủy. Càng khiến gã căm giận Hạ Tưởng hơn nữa chính là đả kích uy vọng lần này đối với gã rất lớn, khiến cho gã một người có quyền uy nhất ở thành phố Lang bị suy giảm, trong khoảng thời gian một ngày những thế lực đen dám giương oai trên địa bàn của gã nhiều hơn mấy lần, khiến cho gã không thể chịu nổi.

Ngay cả những người dân thành phố cũng đều ham thích mà truyền những tin vỉa hè, đồng thời cũng đều cho rằng uy phong bát diện ở thành phố Lang của Nga Ni Trần, vừa đi đã không còn nữa, ở thành phố Lang vẫn không có ai dám trừng trị Nga Ni Trần, hiện tại được rồi, rốt cục tới một Phó thị trưởng Hạ, dám dồn Nga Ni Trần vào góc tường.

Dân chúng sáng suốt vô cùng, truyền đi truyền lại, sẽ trở thành trò cười, liền có một câu vè mới:

– Ban ngày Ngả Thành Văn, ban đêm Nga Ni Trần, Hoa Nhài Vàng, Hoa Nhài Bạc, đều vào cửa Hạ gia

Hạ Tưởng không những thu thập Nga Ni Trần, mà còn có thể thu thập hai người con gái bảo bối của gã.

Nga Ni Trần tức giận đến sôi máu, Hoa Nhài Vàng, Hoa Nhài Bạc cũng tức giận mặt đỏ bừng.

Ngày hôm sau, thời tiết đã tốt hơn, trời không mây, thành phố Lang sau tuyết, một vẻ trắng xóa, hết sức động lòng người.

Sau khi đi làm, Ủy ban nhân dân thành phố liền mời dự họp, hội nghị thường vụ đầu tiên từ ngày Trần Trí Tiệp nhậm chức tới nay. Hội nghị do Thị trưởng Cổ Hướng Quốc chủ trì, trọng điểm thảo luận là tình hình kinh tế của thành phố Lang hiện nay, và sắp xếp công việc tiếp theo.

Hôm nay hội nghị thường trực chính phủ, không khí vô cùng trầm lặng, Hạ Tưởng ngồi ở vị trí thứ hai – bộ máy chính quyền không còn Đồ Quân, có vẻ rất hài hòa, đã không còn bầu không khí căng thẳng do con người tạo ra – Trần Trí Tiệp ngồi phía sau Hạ Tưởng, thái độ nghiêm chỉnh, vài tên Phó thị trưởng khác, ngoại trừ Thiệu Đinh chỉ hướng về phía Hạ Tưởng khẽ gật đầu, Chu Duệ Nhạc, Vương Nháo, Liễu Tiên Bính và Võ Nhược Lam khi Hạ Tưởng tiến vào, vẻ mặt cũng tươi cười cung kính, sau đó hỏi thăm.

Trước kia chỉ có hai gã Phó thị trưởng tỏ vẻ dựa vào Hạ Tưởng, hiện tại bốn gã Phó thị trưởng lần lượt chào hỏi Hạ Tưởng, lại có Trần Trí Tiệp trợ trận, Cổ Hướng Quốc có chút đau xót phát hiện Hạ Tưởng trong bộ máy chính phủ, đã vững vàng mở ra cục diện, và hơn nữa có chiều hướng phát triển lớn mạnh.

Hắn thờ ơ, vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng cũng khó chịu. Nhưng không hài lòng cũng không còn cách nào khác, không phải là Thị trưởng thì chắc chắn có thể chỉ huy tất cả Phó thị trưởng, hắn cũng không có khả năng khiến mọi người cùng hắn đồng lòng.

Cổ Hướng Quốc ho khan một tiếng:

– Cuộc họp bắt đầu, các đồng chí, căn cứ vào tình hình kinh tế năm ngoái, mục tiêu kinh tế năm nay là tăng 9%, tám trụ cột công nghiệp vẫn như cũ là đầu máy xe lửa, đồng thời, sơn Occupy có hi vọng sẽ được tăng 10 triệu đô la Mỹ đầu tư, sẽ trở thành nguồn vốn đầu tư nước ngoài lớn nhất được thu hút của thành phố Lang. Ngoài ra, đồng chí Hạ Tưởng cũng đề xuất ý tưởng nông nghiệp ngắm cảnh, tuy không tồi, nhưng trong thời gian ngắn khả năng sẽ không thấy được hiệu quả và lợi ích, hơn nữa đồng chí Hạ Tưởng phụ trách dự án khu Đại Học tiến triển chậm chạp, lúc này, tôi phải nhắc nhở đồng chí Hạ Tưởng, phải đặt kinh tế phát triển là công tác hàng đầu, đừng phân tâm đi làm việc khác. Kinh tế không đi lên được, nói nhiều lời suông cũng không có tác dụng …

Cổ Hướng Quốc vẫn không quên mỉa mai Hạ Tưởng vài câu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 30
0 Lam Thập Tam tiếp tục cười khổ nói. Vậy thì nếu như Lục Thiếu Du tìm người đòi thì sao? Tử Yên quay đầu nói với Lam Thập Tam. Chuyện này... Ánh mắt Lam Thập Tam nhảy lên, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười nói: Ta sẽ đổ lên người của ngươi, dù sao cũng là ngươi làm chủ. Nếu như bên trên có người trách tội mà nói, ta cũng không có liên quan. Yên tâm đi, Phó các chủ không nói gì, vậy thì bên trên càng không nói gì. Tử Yên cười nói. Lục Thiếu Du không biết thế nào rồi, nếu như lúc này có mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Những thiên thần áo trắng - Tác giả The Kid
Năm người bạn thân là Miu, Ngọc, Tuyết, Bắc và Hùng đã lâu không gặp nhau. Kể từ khi học hết lớp 12 thì mỗi đứa đi một nơi, không còn liên lạc với nhau. Hôm nay cả năm đứa gặp lại nhau ngay tại mái trường cũ. Cả nhóm lên kế hoạch đi chơi xa, cô nàng “cựu lớp trưởng” Miu quyết định vào rừng cắm trại. Năm đứa về nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến cắm trại, ngày hôm sau bắt xe đi đến một khu rừng cách thành phố rất xa. Khu rừng này an toàn, không có thú dữ, và cảnh ở đây rất đẹp, đẹp giống như ba cô gái trong nhóm vậy. Cả...
Phân loại: Truyện nonSEX
Cô gái đến từ hôm qua
Phần 20 Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ đứa con gái cũng hỏi đứa con trai một câu theo đúng... sách vở : Trước khi quen tôi, anh đã quen mấy người rồi ? Chẳng hiểu tụi con gái hỏi câu đó để làm gì. Bởi trong những trường hợp “gay cấn” như thế này, tụi con trai...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng