– Thị trưởng Cổ, sự việc của viện trưởng Lãnh hơi phức tạp, rất khó giải quyết và xử lý. Bốn người phụ nữ giành nhau không ngừng, căn cứ theo tình hình mà họ đưa ra, vấn đề của viện trưởng Lãnh rất nghiêm trọng, Thành ủy cứ giấu mãi, không chừng sẽ khó giải thích.
Thành ủy vốn dĩ đã có chung nhận thức, nói là sẽ dùng hết khả năng kiềm chế sự việc trong phạm vi thành phố Lang, đương nhiên, Tỉnh ủy nhất định sẽ không dấu được, nhưng vẫn còn chưa chính thức đệ trình văn bản báo cáo, bởi vì Cổ Hướng Quốc không đồng ý, mà Ngả Thành Văn cũng đang do dự chưa định, nắm không được chủ ý thì cứ kéo dài, hay là có lựa chọn thì cứ báo cáo.
Lãnh Chất Phương là chánh án Tòa án, có tính độc lập nhất định, không những phải báo cho Tỉnh ủy, mà còn phải báo cho Tòa án nhân dân tỉnh, sự việc rất rườm rà. Mặc kệ là chỉ thị của Tỉnh ủy, hay ý kiến của Tòa án nhân dân Tỉnh, Thành ủy đều phải nghe, cho nên nếu báo cáo thì nhất định sẽ có rất nhiều phiền phức.
Nhưng nếu không báo cáo, cấp trên sẽ nghĩ gì, Thành ủy lại không tiện suy đoán, bởi vì Tỉnh ủy vừa mới đổi nhiệm kỳ mới. Rất nhiều con đường chấp chính của lãnh đạo còn chưa chứng thực, hơn nữa lại còn có lãnh đạo Tỉnh ủy mới gia nhập, thế cục của tỉnh Yến vẫn còn đang dunh hòa, lúc này liều lĩnh báo cáo, không nhất định sẽ có hậu quả xấu gì đó.
Nhưng không báo, nếu chẳng may xong chuyện mà lãnh đạo nào đó không hài lòng, chỉ trích thành phố Lang cố ý che đậy, cũng có thể khiến cho Tỉnh ủy hoặc Tòa án nhân dân tỉnh túm tóc, đem đến khó khăn cho thành phố Lang. Cho nên Ngả Thành Văn rất rối rắm, hơn nữa Cổ Hướng Quốc vẫn kiên định cho rằng hiện tại thế cục của Tỉnh ủy chưa định, lúc này không thích hợp báo cáo, sự việc tạm thời kéo dài thêm.
Thật ra cũng đã biết Tỉnh ủy đã nghe được tin tức, trước tết thì đã biết rồi, Lãnh Chất Phương cũng không phải là người thường, cái chết ngoài ý muốn của ông ta, không thể nào mà người của Tỉnh ủy không biết, Tỉnh ủy không những biết, không chừng còn biết rõ được một số chi tiết bên trong, sở dĩ Tỉnh ủy không có người chủ động hỏi, mà còn có liên quan đến thế cục của Tỉnh ủy và hiện trạng của thành phố Lang.
Nguyên nhân sâu bên trong, ở thành phố Lang cũng không có người đoán, dù sao chỉ cần biết, bây giờ trong con mắt của Tỉnh ủy và Bắc Kinh thành phố Lang là một nơi có nhiều thị phi, chỉ cần thành phố Lang không báo cáo, Tỉnh ủy cho dù biết, cũng sẽ không chủ động hỏi, ai hỏi, thì người đó sẽ bị vạ lây.
Cho nên Hạ Tưởng vừa lên đến liền lo lắng khi đề xuất sự việc nghiêm trọng này, tỏ ra một trạng thái muốn báo cáo với Tỉnh ủy, liền làm cho Cổ Hướng Quốc vừa lo sợ vừa giận, lập tức mở miệng phản bác:
– Phó thị trưởng Hạ, Thành ủy đã có nghị quyết, tạm thời không thích hợp báo cáo với Tỉnh ủy, hơn nữa cục thế hiện tại còn chưa sáng tỏ, anh lại có ý gì?
Trước lúc ông ta chưa chuẩn bị đủ, nếu dưới sự đề nghị của Hạ Tưởng, chính thức báo cáo cho Tỉnh ủy và Tòa án nhân dân tỉnh, thì cấp trên nhất định sẽ có phản ứng, đưa ra chỉ thị. Bởi vì có một số việc có thể tự dối lòng mình, nhưng một khi sau khi dưới danh nghĩa của Thành ủy công khai ra, sẽ chính thức đi vào ánh mắt của hai bên Đảng ủy, thì nhất định phải làm ra chỉ thị tinh thần phù hợp quy tắc.
Ông ta sẽ hoàn toàn bị động.
Cổ Hướng Quốc đầy thâm ý sâu sắc liếc nhìn Hạ Tưởng, đoán rằng Hạ Tưởng nhất định có dụng ý muốn đánh ông ta không kịp trở tay, liền nghĩ sau khi Hạ Tưởng đánh đổ Ma Dương Thiên, bây giờ hình như đã cùng Nga Ni Trần đi vào thời kỳ hòa bình, lại còn không an phận, muốn mượn cớ chuyện của Lãnh Chất Phương để xử ông ta, là có thể nhịn, hay không thể nhịn.
Hạ Tưởng nhìn Cổ Hướng Quốc với ánh mắt nghi ngờ, không một chút sợ hãi, ngược lại còn cười ha hả:
– Thị trưởng Cổ, ý của tôi là, bây giờ kéo dài đã lâu, nếu cứ kéo dài mãi, e rằng sẽ không đoán trước được hậu quả. Bây giờ bốn người phụ nữ ấy tranh giành rất ác liệt, ngày nào cũng muốn lên Tòa án nhân dân tố cáo, muốn lên Tòa án nhân dân tối cao để xét xử, nếu họ mà đến được Tòa án nhân dân tối cao, thì Thành ủy ở thành phố Lang sẽ không còn mặt mũi nữa, đến lúc đó Tòa án nhân dân tối cao sẽ rất tức giận, Tỉnh ủy và Tòa án nhân dân tỉnh sẽ đổ lỗi hết lên Thành ủy thành phố Lang, nếu Thành ủy thành phố Lang nhận hết trách nhiệm. Đương nhiên, tôi chỉ đưa ra suy nghĩ của mình, ý kiến cụ thể, là phụ thuộc vào Bí thư Ngả và ngài.
Hạ Tưởng nói xong, quơ tay, làm như không có việc gì rồi đi.
Hạ Tưởng tỏ vẻ như không có việc gì, Cổ Hướng Quốc lại lo lắng không ngừng. Hạ Tưởng nói rất đúng, vụ bê bối của bốn người phụ nữ của Lãnh Chất Phương một khi lên đến Tòa án nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao mà nổi giận, nghĩ cũng không dám nghĩ Tỉnh ủy sẽ không đếm xỉa đến, sẽ đổ tội lên hết thành phố Lang. Nếu thành phố Lang nhận hết trách nhiệm, thì không phải là ông ta và Ngả Thành Văn, thì còn có thể là ai?
Cổ Hướng Quốc do dự, trong lòng nghĩ có cần đề nghị Thành ủy chính thức thông qua nghị quyết, đem đầu đuôi câu chuyện trình lên Tỉnh ủy và Tòa án nhân dân tỉnh, ông ta cần cân nhắc sự việc, liền tạm thời không gọi điện cho Phạm Duệ Hằng.
Ông ta không biết là, lúc ông ta và Hạ Tưởng nói chuyện với nhau, Ngả Thành Văn đã đi trước một bước, đã gọi điện báo cáo cho Phạm Duệ Hằng biết rồi. Bởi vì trước khi Hạ Tưởng đến văn phòng của Cổ Hương Quốc, đã đến văn phòng của Ngả Thành Văn trước đồng thời thuyết phục Ngả Thành Văn công khai sự việc của Lãnh Chất Phương.
Bởi vì mức độ nghiêm trọng về vụ án của Lãnh Chất Phương, đã vượt xa hơn dự đoán của Hạ Tưởng lúc trước.
Vốn dĩ Hạ Tưởng chỉ nghĩ Lãnh Chất Phương chỉ tham ô nhận hối lộ bình thường thôi, sau đó lại nuôi dưỡng người yêu và Tiểu Tam, ai ngờ y còn to gan hơn người khác, càng có tính đảm đương của đàn ông, cùng mỗi người phụ nữ đều có giấy hôn thú, vả lại còn có con. Tuy nhiên đại khái tính ra, ít ra cũng phải có trên chục triệu tiền tham ô, nhưng cho dù ông ta nhận hối lộ hơn trăm triệu, nhưng người đã chết chuyện cũng đã rồi, dựa vào quy định của quan trường, người chết là lớn nhất, cho dù là tham ô nhận hối lộ, nhưng đã chết rồi, trên cơ bản về sau sẽ không truy cứu tiếp nữa.
Sự bất đồng trong chuyện của Lãnh Chất Phương là, tình hình chung, cho dù người đã chết, nếu có tham ô nhận hối lộ sau khi bị người khác tố giác, che dấu không được thì, cũng phải tìm được tiền tham ô. Nhưng vấn đề hiện tại là, một đống vợ con cần số tiền tham ô của Lãnh Chất Phương để sống, ví dụ như nhà ở, nếu thu hồi lại thì bốn người phụ nữ và bốn đứa con sẽ phải ra đường ở, cũng không có nhân tính cho lắm.
Hạ Tưởng cũng không giải quyết được tâm tư, nếu hắn không vô tình phát hiện ra phía sau sự việc của Lãnh Chất Phương, không ngờ lại có liên quan với Cổ Hướng Quốc.
Anh Thành rất cẩn thận, Lịch Phi rất chú tâm, hai người mượn cớ điều tra Võ Tòng vô ý đánh chết Lãnh Chất Phương làm cớ, tỉ mỉ điều tra vấn đề phía sau sự việc của Lãnh Chất Phương, càng điều tra càng kinh sợ.
Anh Thành rốt cuộc cũng không biết rõ được suy nghĩ của Hạ Tưởng bằng Lịch Phi, ông ta còn chưa kịp suy nghĩ sâu xa hơn, Lịch Phi đã nhanh nhẹn nắm bắt được giá trị lợi dụng lớn trong đó, Lịch Phi phát hiện, những hành vi tham ô nhận hối lộ của Lãnh Chất Phương, đều âm thầm gián tiếp liên quan đến Cổ Hướng Quốc.
Cổ Hướng Quốc hiện giờ là đối thủ lớn nhất của Hạ Tưởng ở thành phố Lang, cũng là chướng ngại vật trên đường đi của Hạ Tưởng, cho dù Hạ Tưởng không ra tay đối phó lại Cổ Hướng Quốc, thì mâu thuẫn giữa Hạ Tưởng và Cổ Hướng Quốc cũng không thể hòa giải, sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra xung đột lớn. Cùng với việc bị động bị Cổ Hướng Quốc áp chế, chi bằng kịp thời ra tay, đào một hố to cho Cổ Hướng Quốc.
Cùng Anh Thành có những chứng cứ khác nhau về vụ việc tham ô nhận hối lộ của Lãnh Chất Phương là, bởi vì Lãnh Chất Phương đã chết, tạm thời Ủy ban Kỷ luật không tham gia, chỉ để cục thành phố điều tra như những vụ án bình thường, Lịch Phi đã âm thầm thu thập được chứng cứ xác thực về sự qua lại giữa Lãnh Chất Phương và Cổ Hướng Quốc.
Đợi đến khi anh ta đem tất cả tài liệu giao cho Hạ Tưởng thì, Hạ Tưởng sẽ rất kinh ngạc.
Trong nổi khiếp sợ, Hạ Tưởng vô cùng may mắn quyết định điều Lịch Phi đến bên cạnh mình, Anh Thành đã lớn tuổi, không thể hiểu rõ được suy nghĩ của hắn, mà Lịch Phi vừa trẻ tuổi lại tinh tường, đồng thời lại vô cùng hiểu rõ suy nghĩ của hắn, sau này dốc sức bồi dưỡng, có hi vọng sẽ trở thành trợ tá đắc lực của hắn.
Lúc ấy Hạ Tưởng trong tay cầm tài liệu, liền trầm tư suy nghĩ.
Hắn cũng thật không ngờ giữa Lãnh Chất Phương và Cổ Hướng Quốc lại có cấu kết sâu như vậy, hắn cũng hiểu rõ được giữa Lãnh Chất Phương và Cổ Hướng Quốc, nhất định là có mưu mẹo, nhưng lại không ngờ, gần như phía sau việc tham ô của Lãnh Chất Phương, cũng có bóng dáng của Cổ Hướng Quốc nhúng tay vào.
Hai người quả thực là con châu chấu trên một sợi dây.
Đương nhiên, chứng cứ là chỉ hướng về Cổ Hướng Quốc, nhưng cũng rất mịt mờ, không có chứng cứ xác thực, muốn mượn cớ chuyện của Lãnh Chất Phương đón đầu công kích Cổ Hướng Quốc là điều không thể, nhưng mượn chuyện này để cảnh cáo Cổ Hướng Quốc, hoặc tiến một bước mà nói, đặt một gông xiềng vào cổ ông ta, cũng là có thể được.
Do đó trải qua một cuộc đắn đo, Hạ Tưởng quyết định phải công khai chuyện của Lãnh Chất Phương, không chỉ là áp bức Cổ Hướng Quốc vào khuôn khổ, cũng là muốn chỉnh đốn bầu không khí chính trị ở thành phố Lang, bây giờ bầu không khí của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố có nhiều thay đổi, so với trước kia thì cục Công an thành phố đã tốt hơn trước, nhưng vấn đề của Viện kiểm sát và Tòa án vẫn còn tồn tại, vẫn làm cho thành phố Lang có một bộ mặt đen tối, sau khi rửa sạch một phần, những chỗ còn đen, ngược lại càng đen hơn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |