– Một vị chánh án Tòa án, có bốn người vợ và bốn đứa con, nếu truyền ra ngoài tuyệt đối là chuyện bê bối, sẽ làm hệ thống pháp luật – công chính – kiểm soát của tỉnh Yến bị mất mặt. Nếu không xử lý, mà làm lớn chuyện, càng làm cho tỉnh Yến mất mặt…
Ông ta từ trong bao công văn lấy ra một phần văn kiện, nhìn sơ qua:
– Căn cứ theo cách giải quyết những việc xảy ra tương tự như trước đây, và vị trị địa lý đặc biệt của tỉnh Yến, theo tôi nghĩ không nên làm lớn chuyện, đồng thời, còn phải áp dụng những biện pháp nhất định để vãn hồi.
Lời nói của Dương Lâm Thanh có tính xử lý bảo thủ, ý là muốn xử trí nội bộ, không công khai ra ngoài.
Trên cơ bản ý kiến của Dương Lâm Thanh và mọi người ở đây đều có cùng cách nhìn, Tỉnh ủy cần phải có thái độ đoan chính, lấy ra được lập trường chính diện để giải quyết vấn đề, nhưng cũng cần phải yêu cầu khống chế trong phạm vi nhất định… cuối cùng đã hình thành chung nhận thức, yêu cầu thành phố Lang nghiêm túc xử lý vấn đề còn lưu lại của Lãnh Chất Phương, tiền tham ô phải giao nộp lại, nhưng cũng phải tận khả năng suy nghĩ đến vấn đề sinh hoạt của gia đình ông ta, đồng thời, phải dựa vào cách thức công khai một nửa để tiến hành điều tra.
Còn có một điều, nhất định phải đề phòng tình thế mở rộng, ngăn chắn toàn bộ hình thức phỏng vấn đoàn thể.
Ý kiến cuối cùng, có thể trong phạm vi tiếp nhận, tương đương với ý kiến thỏa hiệp, cũng coi như được Tống Triêu Độ hài lòng.
Cuộc hội nghị hôm nay vốn dĩ phải do Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Lý Ngôn Hoằng tham gia, nhưng Lý Ngôn Hoằng đi công tác chưa về, ngay sau sự việc lại gọi điện trưng cầu ý kiến của ông ta, Lý Ngôn Hoằng tỏ ý tôn trọng nghị quyết của Hội nghị công việc Bí thư.
Sau khi ý kiến của Tỉnh ủy phản hồi lại Thành ủy, Thành ủy thành phố Lang cũng trong thời gian ngắn mở cuộc họp hội nghị công việc Bí thư, Ngả Thành Văn, Cổ Hướng Quốc, Lữ Nhất Khả, Hạ Tưởng và Phó chánh án Tòa án Lý Hiểu Mẫn cùng tham gia hội nghị.
Hội nghị do Ngả Thành Văn chủ trì, đầu tiên ông ta truyền đạt chỉ thị tinh thần của Tỉnh ủy, đề xuất giai đoạn hiện tại lấy điều tra của cục thành phố là chính, nếu đề cập đến những người khác và việc khác, thì Ủy ban Kỷ luật thành phố có thể tham gia bất cứ lúc nào.
Mọi người đều không có ý kiến gì khác, rốt cuộc sự việc cũng đã đến bước này rồi, muốn vòng vo cũng không được. Nhưng Cổ Hướng Quốc cũng biết Hạ Tưởng nhất định đã nhúng tay phía sau, trong lòng không mấy thoải mái, không khỏi nhìn Hạ Tưởng vài lần.
Hạ Tưởng không thèm để ý đến việc Cổ Hướng Quốc không hài lòng, hắn đã đạt được mục đích, cũng đã mãn nguyện rồi. Chủ yếu là những chuyện của Lãnh Chất Phương, nếu tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ là một vụ bê bối lớn, ai bảo chân tay Cổ Hướng Quốc không sạch sẽ, liên lụy quá sâu?
Chỉ trách mình làm việc không sáng suốt, không thể trách người khác ra tay độc ác.
Hội nghị công việc bí thư vốn dĩ cũng có Lộ Hồng Chiêm tham gia, nhưng Lộ Hồng Chiêm cũng không biết có nguyên nhân gì, sau tết thì sức khỏe luôn không tốt, gần đây lại mới xin nghỉ bệnh, nói là muốn nghỉ dưỡng một thời gian.
Cũng không biết là ông ta muốn nghỉ dưỡng thật, hay là mượn danh nghĩa nghỉ dưỡng, để che dấu thiên hạ, sau đó âm thầm bày bố thì không biết rồi, dù sao Hạ Tưởng cũng không lo lắng, dù gì trời muốn đổ mưa, người muốn nắm quyền, anh có mùng một, thì người khác có mười lăm.
Sau hội nghị công việc bí thư, cục công an thành phố đã có chỉ thị xác thực, dưới sự dẫn dắt của Anh Thành, tiếp tục thâm nhập sâu vào phía sau vụ án của Lãnh Chất Phương, Cổ Hướng Quốc không tránh khỏi lo lắng đề phòng, liền thương lượng cùng Lộ Hồng Chiêm, cho những thân tín của Lộ Hồng Chiêm ở cục công an thành phố lúc nào cũng phải lưu ý tình thế phát triển.
Lộ Hồng Chiêm đồng ý ngay.
Lộ Hồng Chiêm trong thời gian nghỉ dưỡng thực sự là người nghỉ nhưng tâm không nghỉ, sau khi ông ta cùng Cổ Hướng Quốc thương lượng xong cảm thấy nếu cứ đối kháng trực tiếp với Hạ Tưởng thì, phần thắng rất ít, chi bằng áp dụng kế sách vòng vo, ngoài mặt thì không ở đây, âm thầm triệu tập tất cả những thân tín trước đây lại, tiến hành thảo luận toàn phương vị, có ý đồ một lần nữa khống chế đại cục của cục công an thành phố giành lại quyền to.
Những thân tín của Lộ Hồng Chiêm dĩ nhiên bằng lòng để Lộ Hồng Chiêm khôi phục lại địa vị nói một không hai ở cục công an thành phố, toàn bộ đều nhận lời phối hợp với sự chỉ huy của Lộ Hồng Chiêm, từng bước giành lại địa vị vốn có ở cục công an thành phố.
Sau mưu đồ bí mật, liền bắt đầu một loạt bố cục âm thầm, chuẩn bị ở cục thành phố mở một cuộc vận động âm thầm đoạt lại quyền hành.
Thành phố Lang, bề mặt ngoài chuyện của Lãnh Chất Phương ra, dường như tạm thời gió yên sóng lặng, tình hình không có xu thế thay đổi gì, tất cả đều đã đi vào quỹ đạo, hình như là Cố Hướng Quốc khiêm tốn, Nga Ni Trần tạm thời chịu thua, Hạ Tưởng đoạt được địa vị đáng có, nhưng Hạ Tưởng cũng không có vênh váo tự đắc, mà hoàn toàn tập trung vào công việc bình thường.
Thành phố Lang, sau khi trải qua một loạt thay đổi bất ngờ, cũng thực sự đã có một khoảng thời gian bình yên ôn hòa.
Thực ra, dưới sự hòa bình, còn ẩn núp không ít biến đổi và tai họa ngầm, trong lòng Hạ Tưởng đã có cân nhắc, trong lòng Cổ Hướng Quốc và Ngả Thành Văn cũng có cân nhắc.
Do Lịch Phi âm thầm điều tra, Hạ Tưởng rất yên tâm, hắn cũng không nghĩ là có thể xong trong một lần, làm gì cũng phải bàn bạc kỹ lưỡng, hơn nữa nếu thành phố Lang không ngừng xuất hiện sự việc rối loạn lung tung, không những Tỉnh ủy không hài lòng, Trung ương không chừng cũng sẽ không nhẫn nại.
Thời gian trong nháy mắt đã đến tháng 4, thời tiết chuyển sang ấm áp, xuân về khắp nơi, ngoại ô của thành phố Lang, bắt đầu có chút xanh biếc. Cũng giống với thi công dự án khu Đại Học khí thế hừng hực, du lịch nông nghiệp của Dương Uy, cũng là cảnh tượng bước đầu vui sướng hướng tới phồn vinh
Hạ Tưởng đứng ở ngoại ô của thành phố Lang, nhìn đồng ruộng rộng mênh mông, các loại phương tiện hiện đại hóa đang thi công sục sôi.
Bờ ruộng ngăn nắp, cây cối cấy ghép, quy hoạch thành một trang viên lớn, biểu hiện cho việc sắp ra đời một cơ sở nông nghiệp hiện đại hóa để nghỉ dưỡng, tham quan, vui chơi.
Ở một bên căn cứ, lại nổi lên một bức tường vây quanh, trong tường vây, hạng mục phụ trợ du lịch nông nghiệp là căn cứ sinh thái hữu cơ, vừa bao gồm có cây nông nghiệp, lại bao gồm có nuôi trồng hữu cơ.
Dương Uy với vẻ mặt hưng phấn đứng bên cạnh Hạ Tưởng, giới thiệu những cảnh vật trước mắt cho Hạ Tưởng biết. Từ lúc y quyết tâm theo Hạ Tưởng, liền nhận định rằng Hạ Tưởng ở thành phố Lang có thể đứng vững, và còn nhất định sẽ có nhiều chỗ phát huy tài năng, đến bây giờ, y vô cũng khâm phục quyết định anh minh lúc đầu của mình.
Dương Uy đã từng tìm hiểu lai lịch của Hạ Tưởng, đương nhiên y chỉ có thể thấy được những phần được công khai, những việc không công khai, y cũng không có cách biết được chân tướng. Nhưng Dương Uy nghiên cứu không phải là con đường lên chức của Hạ Tưởng, mà là thành tựu kinh tế ở mỗi nhiệm kỳ của Hạ Tưởng.
Qua nghiên cứu càng làm cho Dương Uy kinh sợ, càng kinh sợ càng khâm phục. Y ở Bắc Kinh, từ nhỏ đã bị ảnh hưởng những chuyện trong quan trường, cho dù y không phải là người trong quan trường, nhưng cũng biết ở Trung Quốc, muốn phát tài, thì phải hợp tác với các quan, nếu không sẽ khó kiếm tiền. Mới bắt đầu y đã nhúng tay vào nghiên cứu lai lịch của các quan viên ở khắp nơi, xem quan viên nào có thủ đoạn tốt, quan viên nào có đầu óc kinh tế.
Kết quả phát hiện, có rất nhiều quan viên có thủ đoạn trong chính trị, nhưng người có đầu óc kinh tế thì lại rất ít. Tuy có không ít cán bộ trong nhiệm kỳ làm rất nhiều chuyện lớn thực tế, nhưng thực ra chỉ là công trình bề ngoài hoặc là công trình kết hợp chính trị, mang lại lợi ích thực tế thực sự không nhiều.
Đồng thời cũng có quan viên có đầu óc kinh tế thật sự, cũng làm ra không ít việc lớn việc tốt thực tế, nhưng sau khi thành công, lại bị người khác đánh cắp thành quả thắng lợi, đã chứng minh một điều, chỉ có đầu óc kinh tế thì không đủ, đã là người làm quan, cần phải có đủ thủ đoạn chính trị mới có thể bảo vệ được mình trong quan trường.
Cuối cùng y nghiên cứu và phát hiện ra, Hạ Tưởng nằm trong tầm mắt của y, thủ đoạn chính trị không những cao siêu, mà còn có đầu óc kinh tế hơn người, là một nhân vật toàn năng hiếm thấy. Lúc đầu y cũng không tin, sau khi nghiên cứu kỹ mới phát hiện, thật đúng là như vậy, Hạ Tưởng thực sự đã biểu hiện được tầm mắt chuẩn xác kinh người, cùng với những thủ đoạn chính trị không chút bình thường.
Dương Uy dưới sự giới thiệu của Triệu Tiểu Phong, quyết định theo sát Hạ Tưởng, mở ra một bước ngoặc quan trọng trong cuộc đời của y. Trước kia y hay lưu lạc bụi hoa, cho rằng trong cuộc sống là phải ăn nhậu chơi bời và tán gái, cũng không có lý tưởng gì to lớn. Nhưng tuổi càng cao, y lại càng ngày càng cảm thấy trong cuộc đời, phải làm một việc gì đó trong đời người, mà không phải chỉ là tiền và người đẹp. Cho nên, y đã hạ quyết tâm, phải dựa dẫm vào cái cây to lớn như Hạ Tưởng đây, trước khi Hạ Tưởng còn chưa trở thành cây đại thụ che trời, phải dựa vào đó để đi lên, đến khi Hạ Tưởng đã trở thành cây đại thụ che trời, thì một người thân tín như y, nhất định sẽ có một vị trí trong mắt của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng quả nhiên không làm Dương Uy thất vọng, sau khi trải qua một loạt sự việc, Dương Uy càng kiên định phán đoán của mình, Hạ Tưởng không những có thể tin cậy, sau này nhất định cũng sẽ có tiền đồ rất tốt, y liền âm thầm cảm thấy vinh hạnh, cảm thấy vô cùng tự hào khi sớm quen biết được Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |