Quan Trường - Quyển 8

Phần 207

Cũng cố ra sức để đầu tư vào hạng mục du lịch tham quan nông nghiệp, khát vọng làm nên một thành tích, nhưng chưa có được thiện cảm và tán thành của Hạ Tưởng, y cũng biết rõ, bây giờ Hạ Tưởng tuy cũng có chút tín nhiệm y, nhưng không phải là có ý nghĩa tín nhiệm thật sự, y vẫn còn đảo quanh ở ngoài vòng kết giao của Hạ Tưởng, muốn vào tầng trung tâm, còn cần phải làm rất nhiều công việc.

Hạ Tưởng ít nhiều gì cũng đoán được tâm tư của Dương Uy, hắn cũng không thèm nói, cũng không ám chỉ Dương Uy phải làm việc gì. Những người bên cạnh các quan viên, đều luôn tập hợp không ít các thương nhân lớn nhỏ, có người là bạn, có thể thổ lộ tình cảm. Có người là người xấu, có thể hại người, phán đoán của hắn, thì Dương Uy có khả năng thổ lộ tình cảm, nhưng không phải là bây giờ, lâu ngày mới biết được lòng người, hắn còn cần phải quan sát một thời gian nữa.

Buổi trưa, Hạ Tưởng và Dương Uy cũng nhau đi ăn trưa. Dương Uy cũng không kiêng dè Hạ Tưởng, lại đổi một người bạn gái khác, là một người nhỏ nhắn dễ thương, người bạn gái mới tên là Tiểu Manh, thực sự rất mỏng manh, đeo một cặp kính có gọng màu đỏ, tuổi đời còn nhỏ, làm cho Hạ Tưởng hoài nghi cô ta quá lắm chỉ là học sinh trung học thôi.

Lúc nói chuyện Tiểu Manh cũng rất nhã nhặn, vô cùng thanh thoát, Hạ Tưởng không khỏi nhìn thoáng qua Dương Uy.

Hiển nhiên Dương Uy có chút phong lưu, nhưng không phải là yêu cho có, mỗi người bạn gái đều có nét đẹp riêng, không ai giống ai.

Bởi vì là thứ Bảy, buổi chiều không có việc gì làm, sau cơm trưa, Hạ Tưởng chuẩn bị về ký túc xá, lại nhận được điện thoại của Vệ Tân, muốn hắn đến nhà.

Hạ Tưởng liền tiến thẳng đến ngôi nhà nhỏ ấm cúng của Vệ Tân, vừa đến cửa, Vệ Tân đã đưa sẵn dép, lại giúp hắn thay quần áo, sau đó lại có một ly trà nóng đưa đến tay.

Hạ Tưởng có chút xúc động, sự ân cần của Vệ Tân luôn làm cho người khác lưu luyến, hắn vốn dĩ tưởng rằng mình có thể khắc phục, nhưng từ sau khi Vệ Tân đến thành phố Lang ở, hắn chưa đến được hai lần, sau này mỗi khi làm về, sẽ không tự chủ được mà đến nhà của Vệ Tân nghỉ ngơi.

Dù sao thì quá ấm áp quá thoải mái cũng làm cho người ta khó có thể tiêu tan, nhất là mỗi ngày đều rất mệt nhọc, tự nhiên sau khi đi làm về, có thể được ở nhà thoải mái ăn cơm, mà Vệ Tân, hiển nhiên cũng cố tình xây dựng ra bầu không khí gia đình.

Vệ Tân đầu tư ở thành phố Lang đã được xác lập, tuy đầu tư vốn không nhiều, chỉ có vài chục ngàn, nhưng Vệ Tân rất dụng tâm làm, cũng rất nhập tâm, cũng có ý muốn cắm rễ ở thành phố Lang. Bởi vì thành phố Lang cách Bắc Kinh và Thiên Tân không xa, ngành sản xuất thông tin điện tử cũng rất có triển vọng.

Hạ Tưởng cũng đồng ý quan điểm của Vệ Tân, cho dù nói thật, hắn không mấy gì biết rõ về việc nghiên cứu ngành sản xuất thông tin điện tử, không những không bằng Liên Nhược Hạm, cũng không bằng Vệ Tân. Nếu Vệ Tân có lòng tin làm, hắn cũng sẽ tận khả năng bồi dưỡng chính sách.

Nhắc đến Liên Nhược Hạm, Hạ Tưởng thực sự có chút nhớ Liên Nhược Hạm, có một thời gian dài hắn đã không gặp em Liên của hắn rồi.

Liên Nhược Hạm đang bận việc đưa công ty ra thị trường, bận đến tối mặt tối mày, nhưng lúc này đã xác định, lạc quan phỏng chừng, sau khi ra thị trường, thì cổ phần của Liên Nhược Hạm sẽ tăng lên gấp mười lần, nói một cách bảo thủ thì, cổ phần của cô ấy nếu đưa ra thị trường thì sẽ ít đi nhiều, nhưng danh nghĩa của cô ấy ít nhất cũng trên 10 tỷ đô la Mỹ phí sản xuất.

Liên Nhược Hạm sẽ là một người siêu giàu có xứng đáng trong nước, lại có thêm một định nghĩa, là một tỉ phú ẩn hình.

Đương nhiên, trong bảng xếp hạng những người giàu có ở trong và ngoài nước, không thể thu thập được tư liệu của Liên Nhược Hạm, cho dù có người nội bộ biết, cũng không ai dám công bố, trừ phi là tạp chí của họ không muốn tiếp tục làm.

Hạ Tưởng cũng đồng thời nhớ đến Tiểu Liên Hạ, đương nhiên, cũng còn có mẹ con Mai Đình và Tiếu Giai.

Hạ Tưởng ngồi trên ghế sofa, uống trà thơm, tâm tư trôi nổi không ngừng. Một mặt, đắm chìm trong căn nhà ấm cúng của Vệ Tân, những chuyện cũ cứ chồng khít lên nhau, khiến cho hắn giật mình tỉnh mộng.

Mặt khác, lại nghĩ đến một số vấn đề chính trị.

Gần đây không có liên hệ với Mai Hiểu Lâm, có lẽ là bởi vì có chút xa cách gia đình, Mai Hiểu Lâm đã ít gọi cho Hạ Tưởng. Hạ Tưởng xem ra, Mai Hiểu Lâm bây giờ so với lúc trước thì, thành thục và có trí tuệ nhiều hơn, cũng không giống với Liên Nhược Hạm, là một nhân vật trong quan trường, nếu lựa chọn giữa lợi ích gia tộc và chuyện tình cá nhân, hắn tin rằng Mai Hiểu Lâm sẽ dần nghiêng về phía lợi ích gia tộc.

Dù sao Mai Hiểu Lâm ở trong quan trường như cá gặp nước, cô ấy là càng lội được xa, thì vị trí càng cao, suy nghĩ càng nhiều vấn đề, so sánh với nhau, những yêu thích của cá nhân sẽ nhường hết chỗ cho đại cục.

Những chuyển biến nhỏ của Mai Hiểu Lâm, Hạ Tưởng trong lòng cũng biết rõ. Hắn cũng khó mà nói được cô ấy cái gì, Mai Hiểu Lâm là bị hắn khuyên đi vào con đường chính trị, đồng thời, giữa hắn và Mai Hiểu Lâm không có nhiều tình cảm gút mắc, càng không có ước định, cho nên hắn không làm gì được Mai Hiểu Lâm.

Giống như sau khi hắn quen biết Mai Hiểu Lâm, hắn đã từng không làm gì được cô ấy.

Vì cô ấy rất có cá tính, lại rất có chủ kiến, không bao giờ lấy ý chí của hắn mà chuyển biến, hắn đối với cô ấy, thật sự bất lực.

Chỉ là Hạ Tưởng không muốn cuối cùng phải cùng Mai Hiểu Lâm đi về phe đối lập, trở thành kẻ thù. Cho dù hắn và Mai Hiểu Lâm không cùng một trận chiến, cũng không nên hoàn toàn trở thành phe đối địch thì tốt hơn.

Những việc trong chính trị, không hoan nghênh vì ý chí của một cá nhân mà xoay chuyển, khi càng có nhiều, là toàn bộ tình hình sẽ làm cho lập trường chính trị bất đồng.

Vô tình nghĩ đến nhập thần, ngay cả Vệ Tân ngồi bên cạnh hắn lúc nào chẳng hay, hắn cũng không phát giác, mãi đến khi tay của Vệ Tân bóp chặt mũi của hắn, thì hắn mới giật mình tỉnh ngộ, đưa tay đẩy tay Vệ Tân ra:

– Không được động tay động chân, phải chú ý đến hình tượng.

– Chú ý hình tượng cái gì? Nói chuyện giống như thật vậy.

Vẻ mặt Vệ Tân cười cười:

– Ở nhà mà còn ngồi nghiêm chỉnh nữa, mệt ghê. Em thực sự đã sớm phát hiện ra một điều, là khi anh ở thành phố Yến, rất ít nghiêm mặt, sau khi đến thành phố Lang, thì lại trầm tư rất nhiều.

Thực sự khi ở thành phố Yến, Hạ Tưởng cũng thường hay trầm tư, tuy nhiên chỉ là có ít thời gian ở bên cạnh với Vệ Tân, cho nên trong mắt cô ấy thì ít. Nhưng cũng cần phải thừa nhận, sau khi đến thành phố Lang, mỗi bước đi đều kinh sợ. So với ở thành phố Yến thì cười ít hơn. Bây giờ có Vệ Tân ở bên cạnh, làm cho hắn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Nổi bật hơn, vị trí của hắn ở thành phố Lang dần dần vững chắc hơn.

Hạ Tưởng cũng không có ngày lạc quan, hắn cho rằng đã ở thành phố Lang mở ra một cục diện mới, thực ra còn rất xa. Cổ Hướng Quốc có căn cứ vững chắc, Lộ Hồng Chiêm còn nắm chặt quyền lớn ở cục công an thành phố, tuy sinh lực của Nga Ni Trần bị tổn thương lớn, nhưng nền móng vẫn còn tồn tại, muốn nhổ triệt để gốc rễ của Nga Ni Trần, giai đoạn bây giờ vẫn còn chưa được.

Trừ phi hắn ở thành phố Lang có nâng đỡ, nếu không dựa vào thân phận Phó thị trưởng thường trực của hắn, thì không có khả năng ở thành phố Lang triển khai toàn diện quy mô đánh đen trừ ác. Nhưng hắn có thể ở thành phố Lang được ngồi vào vị trí chính không?

Không chỉ là vấn đề kinh nghiệm, còn có nhân vật phía sau chỉ muốn cho hắn đánh phá cục thế ở thành phố Lang sau đó điều hắn đi chỗ khác, còn có ý để cho hắn ở thành phố Lang rèn luyện để trưởng thành, và từng bước một đi đến vị trí cao. Hạ Tưởng trong lòng không tự tin, cũng không muốn đoán nhiều, từ trước tới giờ cũng như vậy, vận mệnh khó đoán, nhưng hắn có một điều có thể khẳng định là được rồi, là bất cứ việc gì, chỉ cần hắn thành công, thì không có gì là xấu.

Lúc ăn cơm trưa, Hạ Tưởng và Vệ Tân luôn bàn luận về vấn đề ngành sản xuất thông tin điện tử, cũng nói đến Liên Nhược Hạm có thể ở tháng 5, tháng 6, về nước, sau đó đến thành phố Lang, chuẩn bị mua một miếng đất, xây dựng một thảo nguyên hoa, ở giữa trung tâm thảo nguyên, sẽ xây một căn biệt thự.

Vệ Tân vô cùng ngưỡng mộ nói:

– Em rất ngưỡng mộ anh và chị Liên gặp nhau ở thảo nguyên, rất lãng mạn rất cảm động, tiếc là, em và anh quen nhau quá muộn. Đời người luôn có vô số bất đắc dĩ, qua mất rồi, vĩnh viễn sẽ không thể quay trở về.

Giọng điệu của Vệ Tân có chút đa cảm, sau khi nói xong, đột nhiên ho vài tiếng. Hạ Tưởng liền thân thiết hỏi han:

– Đang bình thường tự nhiên sao lại ho, đi bệnh viện khám xem, có bệnh thì không nên chậm trễ.

Vệ Tân lắc đầu:

– Có thể là gió thổi, không có chuyện gì lớn đâu. Em không có yếu ớt như vậy đâu, em không phải là tiểu thư gì hết, một chút bệnh nhỏ, không thể đánh ngã được em.

Tuy nói như vậy, chỉ khi ánh nắng của Hạ Tưởng dừng lại ở khuôn mặt của Vệ Tân thì, bỗng nhiên trong lòng có chút đau đớn. Không biết sao, hắn lại nhớ đến Vệ Tân lúc trước ra đi, lúc Vệ Tân ra đi có vẻ mặt bi thảm, nói là cô ấy muốn cưới người khác, lúc này không nghĩ gì nhiều, nhưng giờ nghĩ lại, Vệ Tân vẫn luôn ở bên cạnh hắn, không rời hắn nửa bước, cô ấy còn có thể gả cho ai?

Hạ Tưởng bây giờ nghĩ lại, bỗng nhiên giật mình, lại tỉ mỉ hồi tưởng lại, dựa vào Vệ Tân mà hắn biết, cô ấy là một người có chút cố chấp tới cực điểm, cho dù hắn không cưới cô ấy, cô ấy cũng không thể gả cho người khác, giống như cả đời này cô ấy thà không có danh phận mà theo hắn, cũng không chịu chấp nhận sự theo đuổi của người đàn ông yêu thương cô ấy sâu sắc.

Chẳng lẽ là, kiếp trước Vệ Tân rời khỏi, có ẩn tình gì khác? Có thể nói là, cô ấy đã mắc phải bệnh nặng gì đó, chỉ là vì chạy trốn một người, mà cố ý mượn cớ đám cưới với người khác, khiến cho hắn quên cô ấy?

Hạ Tưởng áy náy mà kinh hãi:

– Không được, nhất định phải đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe mới được!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Dương Thần – Quyển 11
0 Hội trưởng Park Chuan lên tiếng trước, bảo mọi người có chuyện gì thì ngồi xuống nói, lại sai người hầu đi chuẩn bị thức ăn thiết đãi hai vợ chồng Dương Thần, để làm dịu bớt không khí gượng gạo của mọi người. Cô giáo Vivian à, cô đã là bạn của vợ chồng anh Dương thì hôm nay nên ở lại đây dùng bữa, ôn lại chuyện xưa. Park Chuan cười nói. Lúc này Lý Tinh Tinh không từ chối nữa, nhìn Dương Thần một cái, gật gật đầu: Cảm ơn Hội trưởng. Còn Park Jung Hoon thì chau mày lại ngẫm nghĩ. Bởi vì anh ta đã đọc được những thứ mà anh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Giang Nam – Quyển 8
0 Âu Chấn Vân rõ ràng không có thấy bọn họ âm thầm thương lượng, nhưng hết lần này tới lần khác mấy tiểu tử kia lại hiểu rõ ý nghĩ lẫn nhau, vô hình trung liền định ra mưu kế, điều này làm cho hắn cái người từng trải này cũng tự thẹn không bằng. Trong cơ thể Tam Khuyết Đạo Nhân phun ra Thần Quang, như một Thần Lô vô cùng khổng lồ, dựng dục Thần Quang, trong lò lớn có Thiên Cung chi bảo lấy ngàn mà tính, ở trong lò lớn lên xuống chìm nổi, bị miệng lò lớn này đề luyện tinh hoa trong pháp bảo. Mà Dược Vương cũng được thu vào trong...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Phần 55 Hồ Bất Quy ngây ra chốc lát, rồi lập tức cười lớn: Diệu kệ! Quả nhiên là diệu kế, với nhan sắc và trí tuệ của Ngọc Già, ắt cũng phải là đại nhân vật có khả năng nghiêng trời lật biển trong người Hồ. Do Hách Lý Diệp ngàn dặm truyền tin, lại có kim đao dẫn dụ, Ngọc Già lấy thân hứa hẹn, không phải lo người Hồ không tin. Có thể được sự quan trọng của Ngọc Già, bọn Đột Quyết hung hãn này cho dù mất mạng, cũng sẽ tới cứu nàng ta. Tướng quân, thủ đoạn này của ngài thật tuyệt diệu. Hiện giờ chỉ xem rốt cuộc Ngọc Già có...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng