Tạm biệt rồi thành phố Yến! Có điều không thể từ biệt được, vẫn còn ý nguyện y chưa hoàn thành. Y nhất định phải điều tra ra lý lịch của thương gia Mỹ, xem xem rốt cuộc ai là kẻ chỉ đạo đằng sau. Nếu như là Hạ Tưởng, sau này bất kể hắn đi đến đâu, sợ gì là chân trời góc bể, nhà họ Phó cũng phải tính sổ với hắn.
Hạ Tưởng cũng biết hôm nay Phó Tiên Phong đi khỏi thành phố Yến, hắn đứng trước cửa sổ phòng làm việc Quận ủy, nhìn vọng ra dòng Hạ Mã uốn lượn nhấp nhô, thấy một ô tô đen lái qua cầu Hạ Mã đi về phía cửa trạm đường cao tốc. Xe ô tô lên đường cao tốc ở quận Hạ Mã bình thường đều là lên phía Bắc, lẽ nào đó là xe của Phó Tiên Phong?
Theo sau sự ra đi của Phó Tiên Phong, thành phố Yến cuối cùng đã lật sang một trang mới. Tạm biệt thời đại Phó Tiên Phong, trong lòng Hạ Tưởng tràn đầy niềm vui thắng lợi. Có thể thao túng bố cục, hoàn thành tuyệt hảo ván công kích Phó Tiên Phong lần cuối cùng, hơn nữa hắn cũng không quá bị tiết lộ thân phận cũng coi như là một lần bắn tỉa không chút kẽ hở. Còn về sau này có bị Phó Tiên Phong điều tra ra là do hắn gây nên hay không thì đó lại là chuyện của sau này rồi.
Tuy nhiên sau khi Phó Tiên Phong ra đi, thời gian hắn ở quận Hạ Mã cũng đã không còn nhiều rồi. Nhưng rốt cục là đến nơi nào thì đến bây giờ một tẹo tin tức cũng không có, nói không lo lắng thì là giả, Hạ Tưởng vẫn là có chút lo âu.
Cũng chỉ có sau khi xác định được phương hướng hắn phải đi, xác định hắn được điều đi khỏi quận Hạ Mã thì việc tiến cử người tiếp quản vị trí này mới có thể trình lên. Đối với việc Lý Hàm có thuận lợi đảm nhận chức vị Bí thư Quận ủy hay không, Hạ Tưởng không tự tin lắm. Tuy nhiên hắn vẫn tin tưởng ít nhiều, bởi vì Phó Tiên Phong rời đi, tiếng phản đối lớn nhất trong Thành ủy đã không còn rồi, mà hắn cũng thử do thám thái độ của Vu Phồn Nhiên, y tỏ vẻ ngầm đồng ý người hắn tiến cử.
Bởi vì trong lòng Vu Phồn Nhiên biết rõ, y thuận lợi lên làm Thị trưởng thành phố Yến, trở thành người được lợi nhất trong sự kiện Phó Tiên Phong, đằng sau có bàn tay của Hạ Tưởng hay không y không dám khẳng định, nhưng có thể chắc chắn trong sự thất bại của Phó Tiên Phong thì Hạ Tưởng là người biết rõ sự tình nhất trong số tất cả mọi người.
Đương nhiên, xuất phát từ góc độ nhà họ Ngô, y cũng tình nguyện giúp Hạ Tưởng, hơn nữa y cũng rất tán thưởng Hạ Tưởng. Ở thành phố Yến, y nhanh chóng đứng vững được đều toàn nhờ vào mạng lưới quan hệ của Hạ Tưởng cả.
Người được lợi lớn thứ hai từ sự kiện Phó Tiên Phong là Cao Hải, cũng thuận lợi lên đảm nhiệm chức vị Phó thị trưởng thường trực, cuối cùng cũng coi như trở thành nhân vật hô mưa gọi gió ở thành phố Yến rồi. Bao nhiêu năm đảm đương vị trí Trưởng ban thư kí Ủy ban nhân dân thành phố, có thể có được thành tựu ngày hôm nay, hồi tưởng lại quá khứ y cũng cảm thán hàng nghìn lần. Không thể không cảm thán trong một đời người, thời cơ quả thực quá quan trọng.
Không có thời cơ, cũng không thể sau khi Hà Giang Hoa bị đổ y có thể thuận lợi vào Hội nghị thường vụ. Không có thời cơ, càng không thể sau khi Phó Tiên Phong thất bại lại có thể tiến thêm một bước trở thành nhân vật số hai ở Ủy ban nhân dân thành phố.
Cao Hải thỏa thuê mãn nguyện, cảm thấy tiền đồ trước mắt sáng láng.
So sánh ngược lại thì Hồ Tăng Chu hơi có chút buồn bực, bởi vì y phải chịu liên lụy từ sự kiện Phó Tiên Phong, phải lãnh xử phạt cảnh cáo.
Tuy nhiên bởi vì có chuyện Phó Tiên Phong bị cách chức hoàn toàn, y đã nhìn ra được nhiều điều. Nếu như không có Hạ Tưởng cảnh báo, y cũng ký tên lên báo cáo của Tập đoàn Tứ Ngưu thì không chỉ bị mỗi một xử phạt cảnh cáo nhỏ đơn giản như vậy nữa đâu. Làm không tốt có khi còn bị xử phạt ghi lỗi lớn, chính là điểm đen trong sự nghiệp chính trị. Rốt cuộc Hạ Tưởng từ đâu mà biết được mối liên quan bên trong giữa Phó Tiên Phong và Tập đoàn Tứ Ngưu, cùng với lời cảnh tỉnh mà hắn thốt ra rất trùng hợp, hay là sớm đã biết vấn đề sữa bột Tứ Ngưu sẽ bùng nổ, Hồ Tăng Chu không biết được, nhưng trong lòng y vẫn là cảm kích Hạ Tưởng.
Bởi vì chỉ cần Tập đoàn Tứ Ngưu xảy ra chuyện, thân làm Bí thư Thành ủy như y tuyệt đối sẽ không thể như không có việc gì đứng ngoài không dính dáng đến, có thể chỉ phải chịu một chút ảnh hưởng nhẹ khi mà Phó Tiên Phong hoàn toàn bị rớt đài cũng coi như là may mắn trong cái không may mắn rồi.
Nhưng bước tiếp theo trong việc Hạ Tưởng tiến cử người tiếp nhận chức vị của hắn, y gặp phải khó khăn rồi. Bí thư Diệp kiên quyết muốn để Lý Hàm lên tiếp quản, từ phía lập trường của y mà nói cũng không cho rằng Lý Hàm đủ năng lực gánh vác trách nhiệm quan trọng là nhân vật số một của quận Hạ Mã.
Áp lực của Bí thư Tỉnh ủy không phải người bình thường có thể ung dung ứng phó được, Hồ Tăng Chu cũng biết Hạ Tưởng không yên tâm để quận Hạ Mã rơi vào tay Lý Hàm. Từ góc độ cân bằng mà xét, cứ coi như Hạ Tưởng rời đi, ở lại quận Hạ Mã còn có bộ máy rất có năng lực của hắn, chắc chắn không hòa hợp với Lý Hàm, sẽ bất lợi cho sự phát triển tiếp tục sau này của quận Hạ Mã.
Một mặt là suy xét về đại nghiệp của quận Hạ Mã, mặt khác lại phải đối mặt với áp lực từ Bí thư Tỉnh ủy, Hồ Tăng Chu khó xử đôi bề.
Tuy nhiên phương hướng Hạ Tưởng phải đi còn chưa rõ ràng, có thể kéo dài một ngày thì cứ kéo dài một ngày.
Khi Hồ Tăng Chu ở trong văn phòng đang suy nghĩ Hạ Tưởng sẽ phải đi về đâu, thì điện thoại vang lên, vừa nhìn là điện thoại của Tỉnh ủy gọi đến. Sau khi nhận điện thoại, biết đó là Vương Bằng Phi. Y cũng không khách khí nói thẳng:
– Tăng Chu, chuyện điều động Hạ Tưởng có tin rồi đấy…
Hạ Tưởng cũng được biết tin trong giây phút đầu tiên, bởi vì hắn nhận được điện thoại của Trưởng ban tổ chức cán bộ. Giống như giả thiết của hắn, là Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Mai Thái Bình gọi tới, chứng minh một điều, hắn bị điều động vượt qua khỏi phạm vi tỉnh Yến.
Nghe xong điện thoại của Mai Thái Bình, Hạ Tưởng đặt điện thoại xuống, một lúc lâu không nói gì, mặt cười thản nhiên. Hướng đi của hắn vừa nằm trong tình và lý, lại nằm ngoài dự đoán. Tóm lại là phù hợp với việc hắn luôn lo lắng và phỏng đoán.
Lo lắng là, hắn không sợ rời khỏi thành phố Yến, cũng không sợ đến đâu đó dập lửa, châm lửa, mà là không muốn lại tham gia vào những rối rắm giữa các thế lực gia tộc, chỉ muốn yên ổn ở một thành phố trong hai năm, ở vị trí Phó giám đốc sở tích đủ năng lực, lý lịch cũng dễ thuận lợi bước chân lên Giám đốc sở. Sợ gì phải đến Bắc Kinh đảm nhiệm bất kỳ chức vị nhàn rỗi nào đó ở Bộ và Ủy ban trung ương, bởi vì hắn cũng có chút mệt mỏi rồi, muốn nghỉ ngơi một thời gian. Nhưng vẫn luôn không có tin tức truyền ra, giữ bí mật hướng đi của hắn khiến hắn không khỏi phải phỏng đoán, nơi mà hắn phải đi có lẽ không phải nơi tốt đẹp gì cả.
Nếu là nơi tốt, có lẽ sớm đã có tin tức truyền ra rồi. Với mạng lưới quan hệ của hắn, chuyện lớn không dễ nói, nhưng điều động hắn đến đâu dù là ý kiến của tầng cao trên Trung ương thì hắn cũng có thể biết trước một, hai rồi. Nhưng bí mật nghiêm ngặt như thế thì e là không phải do các nơi giữ kín mồm miệng, mà là còn chưa có quyết định hắn sẽ đến đâu.
Bây giờ rốt cuộc là có tin tức rồi, trong lòng Hạ Tưởng nói không lên lời cảm xúc của mình, bởi vì nơi hắn phải đến là thành phố Lang.
Thành phố Lang có tiếng tăm không nhỏ ở tỉnh Yến, không phải bởi vì kinh tế phát đạt hay không phát đạt thế nào. Nền kinh tế thành phố Lang ở bậc trung, diện tích bậc trung, nhân khẩu bậc trung, trên cơ bản có thể nói là giống như Ngưu Thành, kinh tế và chính trị đều là kiểu hình không trên không dưới ở tỉnh Yến, không có bất kỳ điểm nào là xuất sắc. Nhưng thành phố Lang rất có tiếng là bởi vì vị trí địa lý và tính đặc thù khác.
Thành phố Lang có tiếng tăm hơn Ngưu Thành nhiều, trong lòng Tỉnh ủy cũng quan trọng hơn, bởi vì thành phố Lang là thành phố gần Bắc Kinh nhất của tỉnh Yến, đồng thời cũng là thành phố gần Thiên Tân nhất. Vị trí vừa đúng ở giữa Bắc Kinh, Thiên Tân, có tên gọi là “viên ngọc sáng trên hành lang Kinh Tân”.
Thành phố Lang cách Bắc Kinh, Thiên Tân đều không đến một tiếng đồng hồ ngồi xe, ngược lại, cách thành phố Yến ba tiếng ngồi xe. Do đó trong lòng người dân thành phố Lang, tỉnh và thành phố Yến cực kỳ xa cách với họ, nhưng Bắc Kinh, Thiên Tân lại dường như là tỉnh của bọn họ vậy. Thường xuyên mở miệng là Bắc Kinh, ngậm miệng là Thiên Tân, người dân thành phố Lang từ trước đến giờ đều không coi trọng thành phố Yến.
Hơn nữa, Bí thư và Thị trưởng thành phố Lang có quan hệ với Tỉnh ủy cũng không chặt chẽ lắm, bởi vì bọn họ thường xuyên hướng về Bắc Kinh, quan hệ mật thiết với hậu đài ở Bắc Kinh, đối với Tỉnh ủy, thậm chí có lúc họ còn có ý xa cách. Tỉnh ủy hơi bất mãn thành phố Lang, nhưng cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua, không chỉ là vì thành phố Lang có vị trí địa lý quá quan trọng, mà là vì vị trí Bí thư và Thị trưởng thành phố Lang từ trước đến nay đều là do trên Bắc Kinh định đoạt. Bề ngoài, trình tự lên chức ở Tỉnh ủy là do Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy bổ nhiệm, nhưng trên thực tế, nhân vật số một Đảng chính ở thành phố Lang lại luôn do Trung ương đề bạt chọn người.
Nguyên nhân không có gì lạ, chỉ vì Trung ương luôn muốn thành phố Lang quy hoạch trở lại trong phạm vi Bắc Kinh quản lý, tỉnh Yến không đồng ý, Trung ương liền sử dụng sách lược can thiệp chính trị. Trên bản đồ hành chính không thể đem thành phố Lang trở thành của mình thì cài người trong việc bổ nhiệm nhân sự. Tỉnh ủy tỉnh Yến luôn luôn bảo thủ và không đủ kiên cường, liền sử dụng chính sách thoái nhượng, nhượng bộ trong việc bổ nhiệm nhân sự.
Hạ Tưởng hiểu rất rõ một điều là, lần này hắn đến thành phố Lang, sắp tới sẽ phải đối mặt với trận khiêu chiến lớn nhất từ lúc hắn bắt đầu theo nghiệp chính trị đến nay.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |