Thật đúng là một Trưởng ban Tổ chức cán bộ luôn làm theo ý mình, quy củ trên quan trường lớn như trời, nhất là Ban tổ chức cán bộ. Nhưng Mai Thái Bình thì ngược lại, tìm lý do để đích thân đi kèm Hạ Tưởng đến nhậm chức. Tỉnh Yến với không khí quan trường vô cùng bảo thủ, y tuyệt đối là người đầu tiên độc hành biệt lập.
Chỉ mong cách nghĩ của y bị Bí thư Tỉnh ủy phủ quyết, nếu không Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đi kèm Hạ Tưởng đến nhậm chức, không phải là làm cho hắn hoành tráng thêm, mà là khiêng hắn lên bàn lửa để thiêu. Bởi vì Thành ủy thành phố Lang không chừng sẽ cho rằng hắn cáo mượn oai hùm, xé da hổ làm văn, đem Trưởng ban Tổ chức cán bộ ra để ra oai, người chưa tới nhận chức nhưng đã ra uy trước.
Lần diễn này chỉ cần diễn không tốt thì sẽ làm cho nhân vật số một, số hai ấn tượng cực kỳ không tốt về hắn, thậm chí có khả năng sẽ sinh ra ghen ghét, nhất là Thành ủy thành phố Lang mắt nhìn cao qua đầu, trong tình trạng đôi lúc còn không coi Tỉnh ủy ra gì, việc Hạ Tưởng đến nhậm chức long trọng có lẽ sẽ hứng chịu hậu quả phản ngược lại.
Chỉ là…Hạ Tưởng không chi phối được quyết định của Mai Thái Bình, đương nhiên hắn cũng biết lý do Mai Thái Bình đưa hắn đi nhậm chức có thể không phải là lời nói thật, có lẽ y có mục đích khác cũng chưa biết chừng.
…
Sau khi nói chuyện với Ban tổ chức cán bộ xong, tin Hạ Tưởng sắp bị điều đi liền hoàn toàn bị lan truyền rộng ra, người người đều biết. Rất nhiều quan chức lớn, nhỏ ở Quận ủy quận Hạ Mã ban đầu còn không tin Hạ Tưởng sẽ đi khỏi, đều cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu trước thông tin đó. Bí thư Hạ Tưởng làm việc rất tốt, vì sao lại bị điều đi đột ngột? Rốt cuộc là sai xót ở đâu?
Người không đủ cấp bậc và trình tự, không nhìn rõ nguyên nhân đằng sau sự việc, người biết chân tướng thì không dám nói gì nhiều. Từ lúc tin tức Hạ Tưởng sắp chuyển đi được truyền ra, quận Hạ Mã không thể nói là toàn thể ảm đảm, cũng có thể nói là trong lòng đại đa số người ở đấy đều tiếc nuối.
Hạ Tưởng là lãnh đạo tốt hiếm có, Bí thư tốt, công chính liêm minh, khách quan, gần như cũng làm đến mức xem mọi người như nhau, không tham tiền, không thiên vị. Rất nhiều người lăn lộn trong quan trường mười mấy năm, vẫn là lần đầu tiên gặp một Bí thư thanh liêm và làm được việc như Hạ Tưởng.
Nếu như đổi Bí thư khác, chắc chắn sẽ không bằng Bí thư Hạ, hơn nữa mọi người cũng nghe được tin đồn, nói là Lý Hàm sẽ tiếp nhận chức vụ Bí thư. Con người Chủ tịch quận Lý lão thành có thừa, khai thác không hết, chủ yếu là nếu không có sự phấn chấn và sức sống của Bí thư Hạ, nếu tất cả những điều trên đó không chủ yếu không đủ, thì Chủ tịch quận Lý đối nhân xử thế vẫn không bình dị, gần gũi bằng Bí thư Hạ.
Khi Hạ Tưởng còn tại vị, có không ít người có lẽ cảm thấy hắn có chỗ không tốt thế này, thế kia, nhưng khi vừa nghe tin hắn sắp rời chức, lại so sánh với người sắp tiếp nhận chức vụ, cùng với cục thế quận Hạ Mã sau khi Bí thư Hạ rời đi, không ít người mới phát giác, vô hình chung, Bí thư Hạ đã trở thành cây cọc tiêu, là lá cờ đầu, là hình tượng lãnh đạo lý tưởng trong lòng mọi người.
Không phải tất cả mọi người đều có thể tiếp cận rất gần với lãnh đạo, cho nên trong lòng đại đa số mọi người không trông mong lãnh đạo chiếu cố đặc biệt đến mình, mà chỉ mong lãnh đạo có trái tim công bằng, khen thưởng khuyến khích tiến bộ, nghiêm trị người nhiều việc ít, ít nhất phải làm được chế độ công bằng, cho mỗi người một cơ hội và không gian thăng tiến.
Ít nhất, Hạ Tưởng khiến cho đại đa số cảm thấy chỉ cần làm được việc, chỉ cần nỗ lực thì sẽ có ngày ngẩng cao đầu, mà không phải một lãnh đạo nhân vật số một mang nặng tính cá nhân, dùng người không khách quan, chỉ giúp cho số ít người có được lợi, và khiến cho đại đa số người cảm thấy không có cửa để tiến lên.
Hạ Tưởng không phải người hoàn hảo, cũng có người hắn tin cậy và thân gần, nhưng hắn cũng có thể làm được đến mức khoan dung và bao dung. Đối đãi với đại đa số bộ phận cấp dưới cũng kiên nhẫn, và chu đáo, và cũng đề bạt mấy cấp dưới không phải là họ hàng của hắn, nên khiến cho tất cả mọi người đều nhìn thấy hi vọng.
Chỉ tiếc, lãnh đạo tốt sắp phải đi rồi, đang trong thời kỳ kinh tế quận Hạ Mã đi vào quỹ đạo, cục thế đang có xu thế ổn định, nên làm cho không ít người bất bình thay cho Hạ Tưởng, cho rằng hắn bị người khác chơi xấu, là bị lãnh đạo cấp trên qua cầu rút ván.
Đầu tiên là Phó Hiểu Bân, ngồi tại văn phòng của Hạ Tưởng một lúc lâu, sau khi đi ra, than ngắn thở dài, vẻ mặt không cam lòng.
Theo sau là Trần Thiên Vũ, Biện Tú Linh, Hoàng Kiến Quân, Trang Thanh Vân theo thứ tự lần lượt đi vào văn phòng của Hạ Tưởng, ai ai cũng đều vẻ mặt bất lực và tiếc nuối. Nhưng ngoài việc phục tùng sự sắp xếp của tổ chức ra, không còn cách nào khác.
Hạ Tưởng lại không an ủi mọi người gì cả, việc gặp rồi xa trên quan trường là chuyện bình thường, huống chi lần này hắn đến thành phố Lang, tuy rằng người ngoài nhìn vào là điều chuyển ngang, hơn nữa là cấp Phó, không bằng vị trí nhân vật số một hiện tại, nhưng trọng trách trên vai, biết rõ cuộc khảo nghiệm ở quận Hạ Mã đã hoàn thành thuận lợi, việc mài dũa ở thành phố Lang là tiền đề để hắn có thể bước sang một trang mới trong quan trường hay không.
Đi được tốt, một bước có thể tiến lên cấp Giám đốc sở, từ nay sẽ chính thức bước vào hàng ngũ quan lớn. Đi không tốt, phỏng chừng không cần bị tầng trên xem nhẹ, thì có khả năng bị đối thủ đánh bại, thất bại không có cơ hội để trở mình.
Một bước là sống, một bước là chết. Trên quan trường, lúc nào cũng là từng bước gặp nguy cơ, từng bước lo lắng.
Đợi sau khi những người có quan hệ tốt với Hạ Tưởng đến rồi đi, một nửa Ủy viên thường vụ khác do Lý Hàm dẫn đầu cũng từng người đến ngồi với Hạ Tưởng, vừa là từ biệt, vừa là ôn lại chuyện cũ, cho dù không phải là kiểu gặp nhau nở nụ cười gộp lẫn ân và oán, thì cũng là những lời chúc phúc nhau, không ai muốn sau này khi gặp mặt lại mà vẫn còn ghi nhớ chuyện ân oán ngày xưa.
Dù có ân oán đi nữa, về sau có lẽ cũng không có cơ hội cùng nhau làm việc rồi. Không làm việc cùng nhau thì không tồn tại tranh chấp lợi ích, dễ nói chuyện dễ chia tay, cũng lưu lại một chút tình người.
Ngoại trừ Lý Hàm và Mộ Duẫn Sơn gặp Hạ Tưởng thấy có một chút không tự nhiên ra, những người khác đều cười đùa tự nhiên.
Lý Hàm không được tự nhiên là bởi vì y nghe được Hạ Tưởng không ủng hộ, tín nhiệm y, trong lòng bực tức. Mộ Duẫn Sơn là vì đứng sai hàng ngũ, vốn có quan hệ khá với Hồ Tăng Chu lại đi đầu phục doanh trại của Phó Tiên Phong, kết quả ngược lại, rơi vào tình thế không ai để ý tới, y liền cảm nhận bi thảm sâu sắc.
Trên quan trường, đi sai một bước có lẽ sẽ phải tiếc nuối một đời. Sai lầm đi theo Phó Tiên Phong, sau này muốn có một chỗ tốt tại Thành ủy thì không có khả năng nữa rồi, Hồ Tăng Chu không thừa cơ trả đũa y đã là tốt lắm rồi.
Cảm xúc Mộ Duẫn Sơn vô cùng sa sút, cũng không thể oán giận người khác. Đường là do mình chọn, hối hận cũng vô dụng.
Hai ngày sau, Thành ủy triệu tập mở cuộc họp Hội nghị thường vụ, chính là tiến hành thảo luận và biểu quyết vấn đề chọn ứng cử viên kế tiếp đảm nhiệm chức Bí thư quận Hạ Mã.
Phó Bí thư Thành ủy Chử Vệ đề bạt Lý Hàm đảm nhiệm Bí thư Quận ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Khâu Tự Phong đề bạt Bí thư Huyện ủy huyện An Giang Thiên làm ứng vử viên chức Bí thư Quận ủy, sau khi Khâu Tự Phong đưa ra đề nghị, đầu tiên là thuyết minh tỉ mỉ lý lịch hai người trước toàn thể mọi người, đồng thời nêu ra ý kiến khảo sát của Ban tổ chức cán bộ cung cấp cho các vị Ủy viên thường vụ đang ngồi tham khảo.
Kết luận của Ban tổ chức cán bộ là, kinh nghiệm làm việc của đồng chí Giang Thiên phong phú, trẻ trung khỏe mạnh, thích hợp lãnh đạo một quận trẻ như quận Hạ Mã.
Hồ Tăng Chu hơi chần chừ một chút, không thể hiện thái độ cụ thể:
– Các đồng chí có thể phát biểu suy nghĩ của riêng mình về đề cử hai đồng chí ứng cử viên. Về đồng chí Lý Hàm…khụ khụ…Bí thư Diệp quan tâm hơn, có điều Bí thư Diệp lại nói đồng chí ấy chỉ là xem trọng đồng chí Lý Hàm, chứ không phải có ý can thiệp vào quyết định của Thành ủy.
Diệp Thạch Sinh từng ám chỉ với Hồ Tăng Chu, Hồ Tăng Chu không thể không có chút thái độ gì. Dù sao chỉ cần truyền đạt lại ý kiến của Bí thư Tỉnh ủy là được rồi, còn thái độ của các vị Ủy viên thường vụ đang ngồi thế nào thì là vấn đề của riêng bọn họ rồi.
Bây giờ y chưa ra quyết định cuối cùng, trên thực tế không có chủ ý đã là nghiêng về phía Lý Hàm rồi. Đương nhiên, nếu các vị Ủy viên thường vụ đang ngồi đều ủng hộ Giang Thiên, y cũng sẽ biết lắng nghe.
– Đồng chí Giang Thiên thích hợp đảm nhiệm Bí thư Quận ủy quận Hạ Mã hơn, từ sau khi đồng chí Giang Thiên tiếp nhận huyện An, dẫn dắt kinh tế huyện An đi lên một bậc thang mới là có thể kết luận được rồi. Đồng chí Giang Thiên giải quyết tốt các công việc hậu quả, hiện tại vấn đề của quận Hạ Mã cần một nhân vật số một biết nhìn đại cục, và có năng lực dẫn dắt quận Hạ Mã vững vàng vươn lên. Ý kiến của tôi là, đồng chí Lý Hàm hơi lớn tuổi một chút, làm những công tác hổ trợ càng tốt hơn.
Vu Phồn Nhiên phát biểu thẳng, hùng hồn, một là một, hai là hai, không hồ đồ, hiển nhiên cũng có ý mượn lần Hội nghị thường vụ lần này để thị uy.
Mọi người nhìn Vu Phồn Nhiên, trong lòng kinh ngạc, trước kia khi còn đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thường trực còn không thấy y quyết đoán bao nhiêu, giờ lên Thị trưởng rồi quả nhiên khác nhau rất nhiều. Ý kiến vừa rồi khẳng định Giang Thiên, phủ định Lý Hàm, mức độ lớn ngoài dự đoán của mọi người.
– Ý kiến của Ban tổ chức cán bộ cũng là nghiêng về phía đồng chí Giang Thiên.
Khâu Tự Phong nói một câu rất có trọng lượng, thân làm Trưởng ban Tổ chức cán bộ, ý kiến của y có thể có ảnh hưởng không ít đến phái do dự ở giữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |