Quan Trường - Quyển 8

Phần 37

Đối với việc Trưởng ban Tổ chức Tỉnh ủy đích thân đến thành phố Lang, Ngả Văn Thành và Cổ Hướng Quốc mỗi người đều có cách nhìn khác nhau.

Ngả Thành Văn bởi vì nguyên nhân có quan hệ mật thiết với Khâu gia, đối với quan hệ giữa Hạ Tưởng và Mai Thái Bình, sớm đã có nghe qua, cũng biết Mai Thái Bình tuy có chức vụ cao quý là Trưởng ban Tổ chức cán bộ, nhưng làm việc luôn thích bất ngờ, ông ta lần này đích thân đi cùng Hạ Tưởng đến, chưa chắc đã có thâm ý khác, hoặc chỉ là nhất thời tâm huyết dâng trào mà thôi.

Còn Cổ Hướng Quốc lại mang suy nghĩ khác, cho rằng Hạ Tưởng chính là mượn quyền uy của Trưởng ban Tổ chức cán bộ, cáo mượn oai hùm, cố ý mời Mai Thái Bình trợ trận, đến thành phố Lang phô trương thanh thế, muốn ở trước mặt các cán bộ đảng và chính quyền của Thành ủy thành phố Lang, oai phong một lần.

Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc trao đổi với nhau một chút về cách nhìn, Cổ Hướng Quốc không tán thành đối với thái độ hời hợt của Ngả Thành Văn, Ngả Thành Văn cũng không tán thành với cách nhìn quá coi trọng vấn đề của Cổ Hướng Quốc. Hai người không đạt được sự thống nhất chung, cũng đã không đi vào thảo luân sâu hơn.

Hôm nay đã đợi nửa ngày, không thấy người đến, Cổ Hướng Quốc càng lúc càng thấy bực tức, vừa thấy nét mặt của Ngả Thành Văn liền biết đã xảy ra sự cố bất trắc, vội nói:

– Xảy ra chuyện gì vậy, Ngả Thành Văn?

Ngả Thành Văn vừa nói ra tin tức vừa mới nhận được, Cổ Hướng Quốc lập tức vẻ mặt không vui nói:

– Quá đáng, một chút quy củ cũng không hiểu, loạn rồi!

Hạ Tưởng và Mai Thái Bình kỳ thực đã dậy từ sớm, hắn và Mai Thái Bình đã ở trong khách sạn Đô Thiên – nghe nói cũng là sản nghiệp của Nga Ni Trần – sau khi ăn sáng xong, hắn và Mai Thái Bình thong dong mà đi bộ trong vườn hoa của khách sạn, tiện thể tập thể dục.

Khách sạn cách Thành ủy không xa, cũng chỉ 5 phút đi xe, không vội, chủ yếu là muốn đợi sau khi các nhân viên có liên quan của thành phố Yến tới đúng vị trí, rồi theo trình tự cùng nhau đi đến Thành ủy thành phố Lang.

Hạ Tưởng cũng biết rõ, tin tức hắn và Mai Thái Bình đến thành phố Lang trước một ngày, tuyệt đối dấu không nổi Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc, tuy nhiên biết thì biết, ai cũng sẽ không mở miệng hỏi, có một số chuyện cho dù trong lòng mọi người biết rõ, nhưng đều sẽ không nói ra, trong quan trường giả bộ không biết cũng là một bản lĩnh cơ bản.

Về phần Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc nghĩ như thế nào, hắn cũng không quản được quá nhiều. Riêng việc Mai Thái Bình đích thân đưa hắn đi nhậm chức đã là một sự kiện khiến người ta kinh ngạc rồi, đến thành phố Lang sớm một ngày, lén lút ở lại, tuy cũng có rất nhiều chỗ khiến người ta nghị luận, Hạ Tưởng cũng biết không có cách gì để ngăn được miệng lưỡi thiên hạ, đơn giản là không cần nghĩ nhiều.

Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều vô ích, chi bằng thản nhiên đối mặt. Dù sao thành phố Lang trên từ Thành ủy, cho tới Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, lại có thêm đây là vị trí nơi giao giới của ba địa phương, bản thân chính là một nơi không thể theo đạo lý thông thường.

Những người mà Hạ Tưởng và Mai Thái Bình đợi, là nhân viên đi theo của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, còn có nhân viên tháp tùng của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy, ước chừng còn có hai chiếc xe chuyên dụng. Vào lúc 8h, thư ký của Mai Thái Bình gọi điện tới nói là chuẩn bị xuất phát, kết quả 8h30′ lại nói là có chút sự cố bất ngờ, cần phải đợi người của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy.

Kết quả cứ đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, đến 9h hơn mới nói là đang tăng tốc. Mai Thái Bình lại không sốt sắng, còn dặn họ là đi chậm chút, buông điện thoại xuống nói với Hạ Tưởng:

– Cứ để Ngả Thành Văn đợi thêm một lúc, xem như rèn luyện thân thể.

Hạ Tưởng không nói gì, Mai Thái Bình có thể bày ra sĩ diện, hắn lại không thể, nhưng lại không tiện nói thêm điều gì, Mai Thái Bình dù sao cũng là Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy!

11h hơn 20 phút, điện thoại của Hạ Tưởng reo lên, sau khi nhận máy hắn chỉ nghe một lát, liền bất đắc dĩ nói:

– Nếu đã sắp tới rồi, thì chỉ có thể biểu thị nhiệt liệt hoan nghênh.

Điện thoại mà Hạ Tưởng nhận được là của Khâu Tự Phong, từ cuộc điện thoại này hắn mới biết tại sao khi lên đường lại chậm trễ không ít thời gian, là bởi vì Khâu Tự Phong bất chợt quyết định, cũng muốn đến thành phố Lang!

Khâu Tự Phong đến mang danh nghĩa là việc chung, biết rõ không liên quan đến việc hắn nhậm chức, nhưng sự khéo léo của thời cơ, còn cố ý đi theo đám người của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, mang ý vị vô cùng sâu xa, căn bản là lạy ông tôi ở bụi này.

Mai Thái Bình nghe được Khâu Tự Phong cũng muốn đến, ngây người sửng sốt, bỗng nhiên cười mắng một câu:

– Làm sao có thể như thế? Đúng là quấy rối mà!

Quấy rối hay không quấy rối cũng không còn cách gì nữa rồi, đúng 12h, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến đi một hàng 3 xe chuyên dụng, chính thức đến Thành ủy thành phố Lang. Chiếc đi đầu tiên là xe của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, ở phía sau xe chuyên dụng, là xe chuyên dụng của Mai Thái Bình và Hạ Tưởng.

Lúc đầu Hạ Tưởng muốn ngồi trên xe nhân viên đi cùng của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Mai Thái Bình không cho, kết quả đã làm tan giấc mộng khiêm tốn mà nhậm chức của Hạ Tưởng.

Khi Hạ Tưởng và Mai Thái Bình từ trên xe xuống, Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc nhìn nhau, trong lòng hai người có đủ loại mùi vị, lại nhìn thấy Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy thành phố Yến cũng từ trên xe xuống, sắc mặt Ngả Thành Văn thậm chí còn nổi lên ý cười khổ sở – làm sao có thể như thế? Đúng là quấy rồi mà!

Hôm nay đã là lần thứ hai gã bất đắc dĩ mà thốt ra sự cảm thán như vậy.

Trong khoảnh khắc Cổ Hướng Quốc nhìn thấy phía trước Hạ Tưởng có Khâu Tự Phong phía sau có Mai Thái Bình, sắc mặt liền có chút hơi kém đi. Đợi khi ông ta nhìn thấy Hạ Tưởng mang vẻ mặt cười đi đến, thì sắc mặt càng nặng nề, trong ánh mắt hiện lên sự không vui và mất mát mãnh liệt. Tuy nhiên cũng chỉ lóe qua rồi biến mất, sau đó trên mặt lại hiện lên vẻ tươi cười nhiệt tình.

Sự nửa tối nửa sáng của Cổ Hướng Quốc, bị Lưu Nhất Lâm ở bên cạnh ông ta thu gọn vào tầm mắt.

Sau khi Hạ Tưởng xuống xe, trước tiên chào hỏi một chút với Khâu Tự Phong, Khâu Tự Phong biết nhiều người thì phức tạp, không thể nói nhiều, chỉ gật đầu, rồi dành trước một bước đến trước mặt Ngả Thành Văn, khách sáo mà nói:

– Bí thư Ngả, thật ngại vì đã làm ông thêm phiền rồi, sớm biết Hạ Tưởng hôm nay đến, tôi sẽ không nhập cuộc rồi…

Vẻ tươi cười của Ngả Thành Văn rất nhiệt tình rất sôi nổi:

– Hoan nghênh, hoan nghênh Trưởng ban Khâu đến thành phố Lang thị sát công việc.

Lời vừa nói ra khỏi miệng mới nhận thức ra là không đúng, nên hoan nghênh Trưởng ban Mai trước mới phải, Trưởng ban Mai mới là nhân vật chính, được, để Khâu Tự Phong quấy rối, lại loạn mất thứ tự, thật là một sai lầm lớn.

Khâu Tự Phong giống như không nhận thức ra thứ tự không đúng, còn nói:

– Tuy nhiên nếu vừa khéo gặp được lúc Hạ Tưởng nhậm chức mới, tôi và Hạ Tưởng cũng quen biết nhau, sẽ đi cùng cậu ấy.

Nói xong, cũng không chờ người khác có đồng ý hay không đồng ý, liền né sang một bên, đợi Mai Thái Bình và Hạ Tưởng tới gần.

Mai Thái Bình vô cùng bất mãn với hành động phụ át chính vừa rồi của Khâu Tự Phong, ông biết rõ Khâu Tự Phong không phải là sai sót, càng không phải là không nhận thức được vấn đề trình tự, mà là cố ý xen ngang, là dụng ý gì ông không muốn phí sức để nghĩ, dù sao là người biết giữa Khâu Tự Phong và Ngả Thành Văn có quan hệ gì như ông thì trong lòng biết rõ, Khâu Tự Phong là khách không mời mà đến.

Chỉ có điều lúc này không phải là lúc so đo với Khâu Tự Phong, Mai Thái Bình tiến về phía trước, chủ động giơ tay bắt tay với Ngả Thành Văn:

– Để Bí thư Ngả đợi lâu rồi, trên đường bị kẹt xe…

– Trưởng ban Mai vất vả rồi.

Khuôn mặt Ngả Thành Văn mang đầy ý cười, trong lòng lại vô cùng đau khổ, kẹt xe là chuyện nhỏ, trong lòng buồn rầu mới là chuyện lớn, một lúc cả Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy và Trưởng ban Tổ chức cán bộ của thành phố Yến cùng đến, làm sao tiếp đón vẫn là một vấn đề, hơn nữa trông bộ dạng, Trưởng ban Tổ chức cán bộ hai cấp không ăn ý với nhau – vốn là một trình tự tiếp đón rất bình thường, bây giờ biến thành chẳng ra cái gì cả, còn không biết rõ rốt cuộc là tình trạng gì, thật đúng là một vở kịch hay.

Sau đó, Mai Thái Bình đích thân giới thiệu Hạ Tưởng cho đám người của Thành ủy thành phố Lang.

Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân giới thiệu, là có ý tứ hàm súc Tỉnh ủy phó thác Hạ Tưởng cho Thành ủy thành phố Lang. Ngả Thành Văn khẽ chớp tâm tư, lẽ nào lần này Mai Thái Bình đến, không chỉ là cao giọng mang lại sự hùng tráng cho Hạ Tưởng, ngầm trong đó còn mang ý biểu thị sự cảnh cáo của Tỉnh ủy đối với Thành ủy thành phố Lang? Là muốn nhắc nhở Thành ủy thành phố Lang, ánh mắt của thành phố Lang dù có cao, sự bình định và thăng cấp của cán bộ thành phố Lang, cũng nằm trong lòng bàn tay của Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, hoặc là nói, không ra khỏi phạm trù của thành phố Yến.

Khâu Tự Phong đột nhiên đánh tới, cũng khiến Ngả Thành Văn trong lòng không hiểu. Liên hệ giữa gã và Khâu Tự Phong cũng xem như không ít, nhưng hôm nay Khâu Tự Phong đến khi quyết định đến thành phố Lang, trước đó không có thông báo cho gã!

Tuy nhiên một Phó thị trưởng thường trực nhậm chức, không chỉ có Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đích thân đi cùng, còn có Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy đi theo, Hạ Tưởng, uy phong rất lớn. Lại nghĩ đến tin tức đáng tin cậy mà tối hôm qua nhận được, Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm bí mật gặp nhau một lần, trong lòng Ngả Thành Văn rất không thoải mái, lại nhìn khuôn mặt khôi ngô tuấn tú lại rất trẻ của Hạ Tưởng, trực giác cảm thấy dưới vẻ tươi cười khiêm tốn mang chút cung kính của Hạ Tưởng, có sự xảo quyệt không lường được ở trong đó.

Cho nên đợi đến khi Hạ Tưởng đến trước mặt gã, khi gã thân thiết mà bắt tay cùng Hạ Tưởng, nhiệt tình mà không thất lễ nói một cậu:

– Hoan nghênh đồng chí Hạ Tưởng đến thành phố Lang công tác, tin rằng đất trời rộng lớn của thành phố Lang, có sân khấu để cậu thi triển tài năng. Người dân thành phố Lang rất nhiệt tình, bộ máy Thành ủy thành phố Lang rất đoàn kết.

Hạ Tưởng biết trọng điểm rơi vào câu phía sau – cách nói rất đoàn kết có thể có rất nhiều cách giải thích, có thể giải thích là thành phố Lang đoàn kết nhất trí rất nghe lời của Tỉnh ủy, cũng có thể giải thích là Thành ủy thành phố Lang nhất trí đối ngoại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 18
Phần 37 Mười ngón tay Hàn Lập duỗi thẳng ra hướng về phía màn quang tráo đánh ra một đám pháp quyết với đủ loại màu sắc, bản thân mỗi một đạo sau khi chợt lóe lên thì đều biến mất, chỉ thấy tầng ngân quang khẽ động một chút. Sau một khoảng thời gian, màn quang tráo bây giờ lại trông giống như một cái chảo được tưới nước nóng lên, vô số phù văn sôi trào hiện lên tự hành xếp thành một hàng theo một quy luật nào đó bắt đầu quay tròn. Hàn Lập nhìn chằm chằm không chớp mắt về phía tầng quang tráo, trong tay pháp quyết không khắc nào ngưng, đột nhiên hắn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 3
Phần 37 Đặng Phong Lương chưởng môn La Sát Môn lên tiếng: Có biết ai giết Từ trưởng lão không? Mấy người Phi Linh Môn không ai có thực lực như vậy. Một trưởng lão áo xám đáp: Cái này thì không biết. Ba mươi đệ tử bị giết sạch, tạm thời không thể lấy được tin tức gì. Một lão nhân tóc đen dài nói: Chưởng môn, bên ngoài có nhiều người đang bàn tán về chuyện này, chúng ta phải cho Phi Linh Môn một bài học. Đặng Phong Lương nói: Tất nhiên chúng ta không tha cho Phi Linh Môn, nhưng phải điều tra rõ ràng mọi thứ tránh cho chịu thiệt. Đặng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Thần đèn - Tác giả The Kid
Hôm nay Vinh hơi buồn nên đi lang thang ngoài bờ sông. Tình cờ Vinh thấy có vật gì màu vàng rất đẹp ở ngay mép nước. Anh liền chạy đến nhặt nó lên, thì ra là một cây đèn, nó giống y như cây đèn thần trong truyện Aladdin. Vinh đem cây đèn về nhà để lau chùi lại, định đem bán nó để lấy tiền xài. Khi về nhà, Vinh lau chùi cây đèn sạch sẽ, vô tình xoa xoa mấy cái lên thân đèn. Bỗng một hiện tượng kỳ lạ xảy ra, cây đèn thổi ra một làn khói, và một cô nàng xinh đẹp như tiên hiện ra làm cho Vinh phải giật mình lùi lại...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng