Quan Trường - Quyển 8

Phần 56

Bạn xưa?

Hạ Tưởng đứng lên, nhìn thấy người đi bên cạnh Nga Ni Trần nở một nụ cười hàm súc trên mặt, thật sự không nghĩ ra hắn quen biết người bạn xưa này ở Bắc Kinh khi nào.

Nga Ni Trần đưa tay ra mời mọi người ngồi xuống, ông ta do dự một chút rồi mời Hạ Tưởng ngồi ở vị trí chủ tọa. Buổi so chiêu ngày hôm nay, ngoài mặt mỗi người đều có thắng có thua nhưng thật ra ông ta biết, trên thực tế ông ta không chiếm được lợi thế, ông ta chú trọng vào chi tiết và nghi thức xã giao còn Hạ Tưởng tuy đã nhượng bộ trong lễ tiết nhưng trong chuyện đại sự đã làm ông ta bẻ mặt.

Hạ Tưởng thật không dễ gần, điểm mấu chốt là hắn bình tĩnh đến đáng sợ, bất cứ trong trường hợp nào hắn hầu như không phạm sai lầm nào. Lần trước Hạ Tưởng giao chiến với đám người của lão Tặc ở trên đường, sau đó lão Tặc có nhắc tới sự anh dũng và vẻ bình tĩnh của Hạ Tưởng, ông ta cũng không mấy tin, cho rằng lão Tặc vì để thoát tội nên mới nói khoác như vậy. Hôm nay lần đầu gặp mặt và so chiêu, cuối cùng đã cho ông ta thấy được khía cạnh tùy cơ ứng biến của Hạ Tưởng, cũng khiến cho ông ta thầm khâm phục.

Cả đời Nga Ni Trần lăn lộn giữa hai bên đen trắng, người như thế nào cũng đều gặp qua. Hạ Tưởng không phải là người trẻ tuổi có tài cán nhất trong số những những người trẻ tuổi mà ông ta đã từng gặp, nhưng lại là người điềm đạm và có đầu óc nhất.

Đối thủ như thế nào là đáng sợ nhất? Không phải là một đối thủ hùng mạnh đến không thể bì kịp, cũng không phải là đối thủ nham hiểm và tham lam, mà là đối thủ không để ông ta tìm thấy khuyết điểm. Người không có khuyết điểm thì sẽ không tìm được cách đánh bại hay thu phục họ, điều đó mới khiến cho người khác ăn ngủ không yên.

Suy cho cùng Hạ Tưởng có khuyết điểm hay không Nga Ni Trần không dám khẳng định, ít ra trong lần đầu đối mặt ông ta cảm thấy Hạ Tưởng chín chắn và có sách lược hơn so với tưởng tượng của ông ta.

Hôm nay cùng nhau ngồi ăn cơm, quen biết nhau một chút cũng tốt. Tục ngữ có câu “sàng thượng thức nữ nhân, tửu trác thức nam nhân” (quen biết phụ nữ trên giường, quen biết đàn ông trên bàn rượu), muốn xem phẩm chất của một người phải xem phẩm chất sau khi uống rượu của họ, hơn nữa để xem hôm nay sau khi uống say Hạ Tưởng sẽ có biểu hiện gì.

Nhưng đối với việc người bạn từ Bắc Kinh đến tự xưng là bạn xưa của Hạ Tưởng thì khiến ông ta cảm thấy kinh ngạc, nhưng người bạn đó không nói gì, ông ta cũng không hỏi nhiều. Là người cùng nhau hợp tác, tôn trọng chuyện đời tư của đối phương là điều kiện hàng đầu.

– Phó thị trưởng Hạ…

Bạn của Nga Ni Trần cười ha hả chủ động đưa tay ra, trong trường hợp riêng tư không quan trọng là ai chủ động, ai bị động, hắn bình tâm lại một chút rồi nở nụ cười có thành ý:

– Giữa tôi và anh đúng ra là quen biết với nhau đã lâu. Lần đầu khi tôi nghe thấy tên của anh, anh còn là Chủ tịch quận, sau lại là Bí thư Quận ủy, không ngờ bây giờ gặp mặt anh đã trở thành Phó thị trưởng thường trực của thành phố Lang, đúng lúc tôi đến thành phố Lang để khảo sát, giữa tôi và anh thật đúng là có duyên.

Thì ra là… trong lòng Hạ Tưởng liền nghĩ đến một cái tên, làm sao lại là anh ta?

– Triệu Tiểu Phong, Tổng giám đốc tập đoàn Nông Khẩn nhà nước.

Nga Ni Trần đứng bên cạnh giới thiệu.

Triệu Tiểu Phong, quả nhiên là Triệu Tiểu Phong, Hạ Tưởng hơi kinh ngạc, rồi liền hiểu ý cười, nắm chặt tay Triệu Tiểu Phong:

– Tôi đại diện Ủy ban nhân dân Thành ủy, hoan nghênh Chủ tịch Triệu đến thành phố Lang khảo sát, đầu tư.

Triệu Tiểu Phong cũng nghe hiểu ngụ ý của Hạ Tưởng, thầm nghĩ Hạ Tưởng thật sự là người có tâm tư trong sáng, lập tức hiểu được ý nghĩa trong lời nói của y lúc nãy. Vừa nãy y có nhắc lại chuyện quận Hạ Mã là muốn ám chỉ lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giờ, không có tình bạn vĩnh cữu, chỉ có lợi ích là vĩnh cữu.

Hạ Tưởng đã lướt qua không nhắc đến chuyện ở quận Hạ Mã, mà dùng thân phận là một Phó thị trưởng thường trực của thành phố Lang bày tỏ sự hoan nghênh y đã đến đây. Rõ ràng là muốn nói trước khác nay khác, mọi sự đấu tranh ở quận Hạ Mã đã là quá khứ, bây giờ đến thành phố Lang như mở ra một trang mới.

Cho dù Hạ Tưởng không rõ mục đích của Triệu Tiểu Phong đến thành phố Lang là gì, nhưng trong sự kiện Thương mại Trường Cơ, Triệu Tiểu Phong rốt cuộc cũng chỉ là người ngoài cuộc, hoặc có thể nói, nhiều nhất chỉ là thân phận của một kẻ đầu cơ, hơn nữa cũng không trực tiếp tham dự, Hạ Tưởng cũng có chút định kiến với y nhưng không có thành kiến.

Hai người bắt tay, nhiệt tình hàn huyên mấy câu như có ý xóa bỏ mọi mâu thuẫn. Đương nhiên Hạ Tưởng cũng biết, muốn xóa bỏ mọi ngăn cách giữa hai người thật không dễ, trừ phi không có bất cứ nhu cầu lợi ích nào.

Hạ Tưởng thấy sắc mặt Nga Ni Trần hơi lộ vẻ ngờ vực, liền biết Triệu Tiểu Phong đã không nói chuyện ân oán giữa hai người cho Nga Ni Trần biết. Như vậy xem ra quan hệ giữa Nga Ni Trần và Triệu Tiểu Phong cũng không thân thiết cho lắm.

Gian phòng vô cùng xa hoa, chùm đèn thủy tinh trên đầu ít nhất cũng đáng giá cả triệu trở lên, đâu đâu thể hiện vẻ tinh xảo phi phàm, theo con mắt nhận định của Hạ Tưởng, chỉ riêng khoản trang hoàng không dưới 10 triệu. Nga Ni Trần quả nhiên có khí phách, đương nhiên xem ra đây là căn phòng xa hoa nhất khách sạn Caeser, chuyên dùng để tiếp đãi những khách VIP.

Có thể được Nga Ni Trần xem là thượng khách, Hạ Tưởng cũng cũng không có cảm giác lâng lâng. Muốn bắt con cá phải thả con tôm, Nga Ni Trần nhiều lần thể hiện thiện ý để lôi kéo, nhất định có ý nghĩa sâu xa, người làm ăn không làm nhưng việc vô ích, cũng giống như trong chính trị, đồng minh không có giá trị thì không phải là đồng minh.

Chiếc bàn tròn rất lớn, năm người cùng ngồi cảm thấy rất trống. Hạ Tưởng, Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai cùng ngồi chung, Triệu Tiểu Phong và Nga Ni Trần thì ngồi một bên, chủ yếu chỉ có ba người Hạ Tưởng, Nga Ni Trần và Triệu Tiểu Phong cùng nói chuyện, Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai không dám xen vào. Những vị ngồi ở đây ai cũng đều có chức vụ kinh người, thật sự không tới phiên họ nói chuyện.

Lý Tài Nguyên không có ý nghĩ gì, chỉ là thỉnh thoảng quay sang nhìn Nga Ni Trần với ánh mắt có chút phẫn nộ và không cam tâm. Thang Hóa Lai lại không thèm quan tâm, tỏ vẻ là người ngoài cuộc nhưng trong lòng của anh ta vô cùng bất an, bởi vì anh ta càng ngày càng cảm thấy Hạ Tưởng lợi hại hơn mình nghĩ rất nhiều.

Cùng ngồi với Nga Ni Trần chuyện trò cười đùa, không những không có chút rụt rè mà còn nói đông nói tây, nói đến chuyện phong thổ dân tình còn trò chuyện rất vui vẻ, khiến cho Thang Hóa Lai càng không hiểu được con người Hạ Tưởng.

Đồ ăn đã dọn ra, đồ ăn thì không cần phải nói, tinh xảo, xa hoa, không những yêu cầu phải ngon mà phải là loại mắc nhất, rượu cũng phải là rượu Mao Đài lâu năm, không cần ngon, chỉ cần có tên tuổi.

Sau đó bắt đầu mời rượu lần lượt luân phiên, sau ba lượt thì không khí lại càng náo nhiệt. Không biết Triệu Tiểu Phong có thật là đã uống quá chén hay không còn cố ý mượn cớ thể hiện thiện ý với Hạ Tưởng, sắc mặt ửng đỏ mời rượu Hạ Tưởng:

– Phó thị trưởng Hạ, giữa tôi và anh cũng xem như là không đánh thì không quen biết nhau. Tuy nhiên đánh thì đánh nhưng chỉ là gián tiếp thôi, tôi thừa nhận, tôi đã thua, thua đến mất mặt.

Nga Ni Trần giật mình kinh hãi, ông ta và Triệu Tiểu Phong không thực sự quen thân nhưng cũng biết Triệu Tiểu Phong là con của ai, càng hiểu rõ tính cách ngạo mạn của Triệu Tiểu Phong là không phục người khác. Không ngờ vừa mở miệng đã nói chịu thua Hạ Tưởng khiến cho ông ta thấy buồn bực trong lòng, giữa Triệu Tiểu Phong và Hạ Tưởng rốt cuộc đã có xích mích gì?

Cũng may, Triệu Tiểu Phong không làm Nga Ni Trần thất vọng, bởi vì sau đó y vỗ lên vai Nga Ni Trần mạnh miệng nói:

– Chủ tịch Trần, ông không biết là trước khi tôi và Hạ Tưởng chưa quen biết nhau đã là đối thủ rồi…

Thật ra Triệu Tiểu Phong chẳng say chút nào, bởi vì khi y kể lại việc giữa y và Hạ Tưởng làm sao trở thành đối thủ và nói về quá trình đấu tranh gay gắt giữa Hạ Tưởng và Nguyên Minh Lượng ở quận Hạ Mã, y chỉ nói những điều cần nói và còn che dấu việc Phó Tiên Phong đã có tác dụng quan trong bên trong. Chỉ đơn thuần nói thành việc Hạ Tưởng dùng những chiến thuật kinh doanh để cản trở sự thành công của đám người đầu cơ nhà đất, khiến Nguyên Minh Lương thất bại thảm hại, chật vật chạy khỏi quận Hạ Mã. Đương nhiên, còn nhấn mạnh chiến thuật của Hạ Tưởng đã khiến Nguyên Minh Lượng tổn thất hết 4 tỷ tệ.

Trong thời gian Hạ Tưởng đảm nhiệm Bí thư quận ủy ở quận Hạ Mã, quả thật đã làm không ít chuyện đại sự, Nga Ni Trần cũng biết rõ, bên ngoài có không ít người thông qua tin tức và những cửa ngõ khác mà biết một phần. Nhưng cụ thể Thương mại Trường Cơ ở quận Hạ Mã đã đóng một vai đáng xấu hổ gì? Và những cuộc đấu tranh không khói lửa thì những người ngoài cuộc cũng không rõ, cho dù có nghe qua cũng chỉ biết một phần nào đó thôi.

Dù sao, toàn bộ sự việc vẫn được khống chế trong phạm vi quận Hạ Mã, trong đó liên quan đến rất nhiều bí mật kinh doanh, Hạ Tưởng là một người thắng cuộc nên không tiết lộ ra bên ngoài, kẻ thất bại là Phó Tiên Phong và Nguyên Minh Lượng càng không dám nói nửa lời.

Chuyện mất mặt như vậy ai cũng sẽ không chịu chủ động nhắc đến.

Hôm nay, ở trên bàn rượu Triệu Tiểu Phong đã mượn việc say rượu để tiết lộ ra, rốt cuộc là có dụng ý gì? Hạ Tưởng cũng không dám kết luận nhưng có một điều hắn rất rõ, hành động này của Triệu Tiểu Phong đã chứng minh quan hệ giữa y và Phó Tiên Phong đã rạn nứt.

Đương nhiên Triệu Tiểu Phong là người thông minh, tiết lộ ra chuyện lớn như vậy nhất định là có ý đồ khác, cụ thể là y muốn đạt được cài gì? Hạ Tưởng không buồn suy đoán, nhất định sẽ có một ngày Triệu Tiểu Phong sẽ chủ động nói cho hắn biết.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 1
Phần 56 Lục thiếu gia chờ một chút, ta bảo người đi chuẩn bị dược liệu. Vũ chấp sự nói xong, hắn ra khỏi phòng nhỏ đi chuẩn bị dược liệu cho Lục Thiếu Du. Lục thiếu gia, lần này xem ra là muốn tham gia tỷ thí trấn Thanh Vân a. Độc Cô Băng Lan nói. Độc Cô tiểu thư biết không ít ah, đúng thế, cứ nghe Vân Dương Tông là một trong tam tông tứ môn, ta cũng muốn đi xem xem. Lục Thiếu Du nói ra. Gọi Độc Cô tiểu thư xem ra quá khách khí, về sau Lục thiếu gia cứ gọi ta là Băng Lan là tốt rồi. Độc Cô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Đường Môn – Quyển 1
Phần 56 Phanh ‘, cửa phòng đóng lại, thân ảnh cao lớn của Đường Hạo đã biến mất. Nhìn cửa phòng, Đại sư đứng ở nơi đó cả nửa ngày cũng không có động tác gì. Một lúc lâu, hắn mới chậm rãi cúi đầu, ánh mắt rơi vào trên khối lệnh bài kia, khóe miệng toát ra một tia cười khổ: “Không nghĩ tới, thần tượng của ta đã biến thành bộ dáng này.” Mặt trời hạ xuống phía tây, trước cửa tiệm rèn, hai thân ảnh nhỏ bé đang ngồi, bọn họ mặc đồng dạng quần áo, cứ như vậy lẳng lặng mà ngồi. Những tia sáng còn sót lại của Mặt trời mang theo màu đỏ nhạt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Phần 55 Tiếng sói hú bỗng thưa đi, tôi ngó ra ngoài tường, lũ sói từ triền núi đi xuống gần chùa mỗi lúc một đông. Có vài con đi qua đi lại giữa các bức tường đổ, có lẽ chúng nhìn thấy ánh lửa ở trong này nhưng không dám tự tiện hành động khi chưa có hiệu lệnh của vua sói, chỉ dám đi quanh ngôi chùa đổ mà thôi. Cách khoảng bốn chục mét thấy có đôi mắt sói như hai ngọn đèn xanh lét, tôi lập tức giương súng, ba điểm trên một đường thẳng, ngắm chuẩn vào giữa hai ngọn đèn rồi bóp cò. Sau tiếng súng nổ trong đêm tĩnh mịch, hai ngọn đèn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng