Căn bản là là một phần sách báo ngu dân, đương nhiên Hạ Tưởng hiểu rõ là, cuối cùng thêm vào phần đầu tư 30 triệu tệ, mới là trọng điểm. Phía trước nào là kỹ thuật gì đó ưu điểm gì đó, các vị có mặt ở đây, có mấy người thật sự bỏ công ra nghiên cứu?
Nói thêm, cho dù nghiên cứu, cho dù biết chân tướng là gì, thì sẽ được có mấy người có thể dưới áp lực đầu tư và lãnh đạo cấp trên, nói không với biến đổi gien? Hạ Tưởng trong lòng bất đắc dĩ, ánh mắt đảo qua, liếc mắt nhìn Trương Anh Tịch một cái.
Trương Anh Tịch ánh mắt cũng đang đúng lúc hướng về hắn, ánh mắt hai người vừa giao hội, đều tự phát mà hơi gật gật đầu.
Mấy phút sau, đầu tiên là Cổ Hướng Quốc lên tiếng:
– Đây là việc tốt khó mà có được, hiếm khi chuyên gia Bộ Nông nghiệp nhìn trúng thành phố Lang, Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố nên chào đón mạnh mẽ, mở rộng cánh cửa thuận tiện.
Đồ Quân cũng lập tức phụ họa:
– Sản phẩm nông sản và sản phẩm chăn nuôi cùng chế biến cũng là một trong những sản nghiệp trụ cột của thành phố Lang, nếu thành phố Lang xây dựng cơ sở làm thí điểm của Bộ Nông nghiệp, sẽ có tác dụng xúc tiến thật lớn đối với việc nâng cao sản nghiệp nông nghiệp của thành phố Lang, 30 triệu đầu tư từ trên trời rơi xuống, Phó thị trưởng Hạ, may mắn đã tới, muốn ngăn cũng ngăn không được.
Hạ Tưởng chỉ mỉm cười với Đồ Quân, lại nhìn về phía Trương Anh Tịch:
– Tôi muốn nghe xem quan điểm của Bí thư Trương.
Trương Anh Tịch cầm tư liệu trong tay nhẹ nhàng thả qua một bên, vẻ mặt nghiêm túc:
– Nông nghiệp mới? Nói nghe khá hay, kỳ thật trong lòng tất cả mọi người đều biết, chính là kỹ thuật biến đổi gien. Tôi năm đó khi còn đi học đã tiếp xúc qua biến đổi gien, lúc ấy có nhà khoa học Mĩ đến diễn thuyết, thổi phồng trắng trợn những chỗ tốt của biến đổi gien, nào là chất lượng tốt, sản lượng cao, ít sâu bệnh..v.v… lúc ấy tôi hỏi ông ta một câu, ông ta sau một hồi lâu cũng chưa trả lời được…
Ông ta tung ra một cái gút thắt, liếc mắt nhìn mấy người một cái, sau khi nhìn hết một lượt vẻ mặt của mọi người, mới nói:
– Tôi hỏi giáo sư người Mỹ, nếu kỹ thuật biến đổi gien tốt như vậy, vì sao không mạnh mẽ mở rộng ở nước Mỹ, cần gì phải xa xôi ngàn dặm nửa vòng trái đất để đến Trung Quốc, chẳng lẽ người Mỹ đều là Lôi Phong (một tấm gương người tốt việc tốt của Trung Quốc) sống? Nếu là Lôi Phong sống, sao không đem kỹ thuật tên lửa tinh vi nhất chuyển nhượng cho Trung Quốc?
Ngả Thành Văn vẻ mặt biểu cảm rất có hứng thú, Cổ Hướng Quốc mặt không chút thay đổi, Đồ Quân lại là vẻ mặt không vui, chen vào nói:
– Trước khác nay khác, hiện tại ở Mỹ cũng gieo trồng cây trồng biến đổi gien hàng loạt.
Trương Anh Tịch gật đầu, tiếp tục nói:
– Không sai, nước Mĩ hiện tại quả thật gieo trồng cây trồng biến đổi gien hàng loạt, đậu nành, cây ngô và gạo, nhưng Phó thị trưởng Đồ có biết không, bọn họ chưa bao giờ ăn qua lương thực biến đổi gien của chính mình?
Đồ Quân rất bất mãn cái giọng điệu thong dong điềm tĩnh của Trương Anh Tịch, nóng ruột đến không nhịn nổi hỏi:
– Bọn họ không tự mình ăn, còn trồng nhiều như vậy, chẳng lẽ đầu óc có vấn đề?
Đúng là một vấn đề ngây thơ, Trương Anh Tịch ha hả mà cười phá lên, Hạ Tưởng cũng phì cười, đến cả Ngả Thành Văn cũng không nhịn nổi ý cười, khóe mắt mang nụ cười.
– Đậu nành và gạo gần như toàn bộ xuất khẩu tới Trung Quốc, phần lớn cây ngô dùng để chế tạo nhiên liệu cồn, phần dùng không hết, dùng để làm thức ăn gia súc và xuất khẩu, hầu hết trong đó đều là xuất khẩu tới Trung Quốc.
Trương Anh Tịch rất có kiên nhẫn mà giải thích nói.
Mấy câu vừa nói ra, khiến cho Hạ Tưởng nhìn nhận đối xử với con mắt hoàn toàn khác với Trương Anh Tịch, Trương Anh Tịch đối với kỹ thuật biến đổi gien có hiểu biết sâu, vượt ra ngoài sự không ngờ của hắn.
– Trên cơ bản tập đoàn nhập khẩu lương thực biến đổi gien của Mĩ nhiều nhất là Tập đoàn Lương thực Trung Quốc (COFCO), thời gian trước vừa mới nhập khẩu 60 ngàn tấn ngô, kết quả kiểm tra đo lường không đạt tiêu chuẩn, lại trả về.
Hạ Tưởng nói tiếp lời Trương Anh Tịch:
– Mà cùng lúc đó một tàu chở đầy ngô xuất phát từ Mỹ, là chuyển đến Nhật Bản, ngô trên đó tất cả đều không phải là loại biến đổi gien. Có phải có thể nói, trong mắt người Mỹ, người Trung Quốc không bằng người Nhật Bản phải không?
Hai mặt tiêu chuẩn luôn luôn là sách lược của nước Mĩ quen dùng, chỉ tiếc là, rất nhiều người trong nước làm như không thấy mà thôi.
– Đi xa đề tài rồi, chúng ta đang thảo luận chính là đầu tư của Bộ Nông nghiệp, không phải vấn đề kỹ thuật biến đổi gien, lại càng không phải là việc Tập đoàn Lương thực Trung Quốc (COFCO) nhập khẩu cây trồng biến đổi gien!
Cổ Hướng Quốc rất không kiên nhẫn phất phất tay,
– Trở lại chính đề nào, đừng lạc đề.
Hạ Tưởng trong lòng hừ lạnh, cố ý trộm đổi khái niệm, đối với nguy hại lại làm như không thấy, còn nói với vẻ mặt quan đường hoàng, thủ đoạn quan liêu của Cổ Hướng Quốc thật sự là dày công tôi luyện!
Hạ Tưởng cũng không khách khí nói:
– Nhập khẩu lương thực biến đổi gien sẽ nguy hại đến cả một thế hệ, gieo trồng cây trồng biến đổi gien thì sẽ nguy hại đến con cháu đời sau! Thị trưởng Cổ, cái gọi là nông nghiệp mới của Bộ Nông nghiệp, với trí tuệ của ngài không thể không nhìn ra đó chính là mở rộng biến đổi gien?
– Biến đổi gien thì làm sao nào? Không cần vừa nghe biến đổi gien thì là mãnh thú và nước lũ! Biến đổi gien rốt cuộc có nguy hại hay không, nhà khoa học vẫn chưa có kết luận, quốc gia cũng không có mệnh lệnh cấm đoán rõ ràng, anh thì hiểu được những cái gì?
Đồ Quân rất là không khách khí mà hướng Hạ Tưởng phản bác một hồi, giọng điệu rất mãnh liệt, thái độ cứng rắn, chẳng những khiến Trương Anh Tịch giật mình không ít, cũng khiến Ngả Thành Văn sững sờ tại chỗ.
Dù là Cổ Hướng Quốc cũng không tiện lấy giọng điệu răn dạy để trách cứ Hạ Tưởng, huống chi là Đồ Quân còn xếp sau Hạ Tưởng một bậc! Không phải Đồ Quân say sẩm chóng mặt, mà là bà ta quá kích động, nên thất thố.
Nhưng là một cán bộ cấp Phó giám đốc sở nhiều năm lăn lộn trong quan trường, sao lại đi phạm phải sai lầm thấp hèn này? Rất rõ ràng, Đồ Quân chính là muốn ở trước mặt mọi người đả kích uy danh của Hạ Tưởng.
Ngay cả Cổ Hướng Quốc cũng là vẻ mặt ngạc nhiên, bất mãn mà trừng mắt liếc nhìn Đồ Quân một cái.
Hạ Tưởng vừa không kinh ngạc, lại không tức giận, mà là ‘bộp’ một tiếng đem tài liệu ném xuống:
– Phó thị trưởng Đồ, nếu cả nhà cô đều ăn lương thực biến đổi gien, tôi sẽ ủng hộ Bộ Nông nghiệp ở thành phố Lang mở rộng cây trồng biến đổi gien.
Đồ Quân giận dữ:
– Dựa vào cái gì bảo cả nhà tôi ăn đồ biến đổi gien? Anh có bệnh hả anh?
Hạ Tưởng đối chọi gay gắt:
– Dựa vào cái gì người Mỹ không ăn cây trồng biến đổi gien, lại muốn đến Trung Quốc gieo trồng? Vì một chút lợi ích cực nhỏ thì đi hại nước hại dân, mà nối giáo cho giặc, ngay tại thành phố Lang mở rộng cây trồng biến đổi gien đến bản thân cũng không dám ăn, con mẹ nó rốt cuộc ai mới có bệnh đây?
Hạ Tưởng lần đầu tiên trước mặt mọi người mắng lời tục tĩu, lại một chút cũng không hối hận, ngược lại cảm thấy vô cùng hả giận.
Đồ Quân bỗng chốc bị Hạ Tưởng làm cho nghẹn, đến mức mặt đỏ bừng, há miệng hồi lâu, nói không nên lời, cuối cùng đứng bật dậy:
– Hạ Tưởng, anh không yên với tôi đâu!
Hạ Tưởng trải qua vô số đối thủ, sao có thể sợ Đồ Quân? Ha hả cười:
– Tôi không yên với nhiều người lắm rồi, bây giờ tôi vẫn sống tốt đấy thôi. Phó thị trưởng Đồ, trước khi đưa ra quyết định, cho dù không phải thật sự vì lợi ích của nhân dân, cũng phải tự đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ cho mình. Nếu như có một ngày cô bỗng nhiên phát hiện trên bàn cơm của mình tất cả đều là thực phẩm biến đổi gien nguy hại đến tính mạng của cô, cô không ăn thì đói chết, ăn thì lại độc chết, thì đến lúc đó cô có hối hận về quyết định của ngày hôm nay cũng đã muộn rồi.
Cổ Hướng Quốc biết Đồ Quân nói không lại Hạ Tưởng, liền nói với Đồ Quân:
– Đồng chí Đồ Quân, ngồi xuống nói chuyện. Có tranh luận cũng rất bình thường, không nên nóng giận.
Lại hướng Hạ Tưởng bất mãn nói:
– Đồng chí Hạ Tưởng không nên nói chuyện giật gân gây hoang mang, mới nghe tiếng gió đã bảo là mưa (không có chủ kiến, bảo sao hay vậy), kỹ thuật biến đổi gien có tốt có xấu, không thể phủ định toàn bộ. Còn khi thảo luận vấn đề, tốt nhất không nên nói lời thô tục.
Lời thô tục vừa rồi của Hạ Tưởng là giọng điệu cố ý nhấn mạnh, chính là để đè đầu Đồ Quân, Cổ Hướng Quốc thực hiện đánh mỗi bên 50 hèo, coi như ở mặt ngoài duy trì công chính, hắn liền nói lời xin lỗi những lời thô tục vừa rồi, mới nói:
– Tôi cũng không phải phản đối kỹ thuật biến đổi gien, mà là phản đối nguồn lương thực chính biến đổi gien!
Lời này vừa nói ra, lời nói làm kinh ngạc bốn phía cử tọa!
Đều cho rằng Hạ Tưởng là toàn bộ phủ định kỹ thuật biến đổi gien, không ngờ lại tung ra một luận đề lương thực chính biến đổi gien, chẳng những Ngả Thành Văn vẻ mặt khó hiểu, đến Trương Anh Tịch cũng là vẻ mặt mờ mịt, hiển nhiên, ông ta cũng là lần đầu tiên nghe nói.
– Kỹ thuật biến đổi gien có một mặt tốt, như là cây ngô biến đổi gien có thể đề cao sản lượng trên diện rộng, và giảm bớt sâu bệnh, đương nhiên, với điều kiện tiên quyết là gieo trồng cây ngô đều dùng để chế biến nhiên liệu cồn mà không dùng để ăn. Còn có sợi bông biến đổi gien cũng là cải tiến có ích, ở thời kì sâu đục quả bông tàn sát bừa bãi nhất, đem sâu nhúng vào trong thuốc trừ sâu cũng không chết vì độc, cuối cùng chỉ có thể bị nông dược dìm chết. Nhưng sau khi biến đổi gien, sâu bệnh giảm bớt trên diện rộng, sản lượng bông cũng nâng cao rất nhiều, còn mang đến cho nông dân không ít lợi ích thực tế. Sợi bông không ăn được, hơn nữa hiện tại không còn ăn dầu hạt bông, tổng thể mà nói, kỹ thuật biến đổi gien vận dụng trên cây bông, là lợi nhiều hơn hại.
Theo sau, Hạ Tưởng vừa chuyển đề tài, tung ra một sự thật vô cùng nghiêm trọng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |