Quan Trường - Quyển 8

Phần 9

Hoá ra là có mai phục, quả nhiên không phải chỉ một mình Mai Thái Bình, Hạ Tưởng bật cười khánh khách. Hắn cũng lười mở miệng để hỏi còn ai đến, bỗng nhiên lại cảm thấy cần câu nằng nặng, lại một con cá mắc câu.

Mai Thái Bình rất là ảo não:

– Sao lại thế? Vận may hôm nay của cậu quá tốt, cá đều chủ động chạy vào trong tay cậu…

Hạ Tưởng cười trừ, may mắn câu được cá thì có là gì, mấu chốt là tới địa phương nào nhậm chức có được vận may tốt mới hữu ích. Đang lúc suy nghĩ, bỗng nhiên nghe được một hồi tiếng động cơ xe vang dội, ngẩng đầu lên nhìn, một chiếc ô tô thận trọng mà đậu bên xe của hắn.

Người đến rồi, là ai đây…

Mai Thái Bình đứng dậy chào đón, Hạ Tưởng cũng theo sau đứng lên. Người được đích thân Mai Thái Bình nghênh đón, khẳng định lai lịch không nhỏ.

Xe mang biển số thủ đô, còn chưa đi đến trước, cửa xe mở ra, từ bên trong chạy ra một đứa bé miệng lô bô, cô bé mặc váy đỏ màu hồng, nhảy chân sáo mà tới trước mặt Hạ Tưởng, bỗng chốc bổ nhào vào lòng Hạ Tưởng:

– Ba, con nhớ ba quá trời.

Hóa ra là Mai Đình.

Hạ Tưởng còn tưởng rằng là nhân vật nào kinh động để Mai Thái Bình tự mình nghênh đón, lại hóa ra là Mai Đình. Nếu Mai Đình xuất hiện, không cần phải nói, trong xe còn có Mai Hiểu Lâm.

Mai Hiểu Lâm mặc một chiếc váy xanh dương… cô thích nhất là màu xanh dương, còn Lam Miệt thích màu xanh da trời, hai người đều yêu tha thiết màu xanh, tính tình lại khác xa nhau… cô vẫn là tóc ngắn như cũ, so với trước kia, không mập không gầy, khuôn mặt không hao gầy cũng không đẫy đà, trong lúc ngẩn ngơ, dường như thời gian lưu chuyển, Hạ Tưởng bỗng nhớ tới khoảng thời gian năm đó hắn và Mai Hiểu Lâm cùng nhau công tác, dường như thời gian giống như chưa từng trôi qua, Mai Hiểu Lâm vẫn là Mai Hiểu Lâm năm đó, không đến không đi, vẫn đứng tại chỗ như cũ.

Chỉ có điều hắn cũng biết, thời gian qua đi không thể trở lại, giữa hắn và Mai Hiểu Lâm, bởi vì nguyên nhân có một sinh mệnh mới, thế nào cũng không thể quay về lại như xưa.

Hạ Tưởng cũng thật không ngờ chính là Mai Hiểu Lâm đến, hắn mỉm cười:

– Hoan nghênh trưởng phòng Mai đến thành phố Yến thị sát công tác, dưới lãnh đạo của Trưởng ban Mai, các ao cá lớn ở thành phố Yến có trạng thái phát triển rất tốt, triển vọng rộng lớn, rất nhiều cá đều trồi lên mặt nước, tỏ vẻ cảm tạ đối với công tác của Trưởng ban Mai…

“Xì” một tiếng, Mai Hiểu Lâm bị Hạ Tưởng chọc cười:

– Anh cũng là quan phụ mẫu một phương, nhân vật số một Quận ủy, vẫn còn ăn nói lung tung.

Mai Thái Bình đối với sự tương tác giữa Hạ Tưởng và Mai Hiểu Lâm cảm thấy vui mừng, ha hả cười:

– Đừng đứng nói chuyện, đi, tiếp tục câu cá.

Cũng không biết Mai Thái Bình vì sao cứ muốn an bài một cuộc gặp mặt câu cá, Hạ Tưởng cười thầm, cũng không hỏi nhiều, hắn bồng Mai Đình, cùng Mai Thái Bình, Mai Hiểu Lâm quay lại bờ ao cá, sau khi ngồi xuống, Hạ Tưởng không câu cá nữa, mà là ôm lấy Mai Đình.

Mai Hiểu Lâm lần này đến đây, khẳng định có sự tình, hắn liền đợi Mai Hiểu Lâm mở miệng.

Quả nhiên, Mai Hiểu Lâm liếc mắt nhìn Mai Thái Bình một cái, thấy Mai Thái Bình hết sức chú tâm câu cá, một bộ dáng tự đắc vui thú, liền biết nhiệm vụ ông ta đến đây là hết, chuyện của cô cũng chỉ có thể do cô mở miệng mà thôi, liền chần chừ một lát, vẫn là đánh bạo nói:

– Hạ Tưởng, em phải cùng Bí thư Trịnh đến tỉnh Tương Giang rồi…

– Hử?

Hạ Tưởng hơi kinh ngạc, trong trí nhớ, Trịnh Thịnh đời sau phải tới tháng 9 sang năm mới đến tỉnh Tương Giang nhậm chức, xem ra thời gian và không gian có lệch lạc, Trịnh Thịnh phải nhậm chức sớm hơn.

Trịnh Thịnh ở Trung ương Đoàn cũng đã 10 năm, có thể nói cơ sở vững chắc, kinh nghiệm lý lịch dày dặn, đi tới tỉnh Tương Giang cũng không xem là đột ngột. Có lẽ có liên quan đến việc thế lực bốn đại gia tộc tiến thêm một bước lớn mạnh, hệ thống đoàn cũng đã gia tăng bố cục.

Mai Hiểu Lâm thành công giành được sự tín nhiệm của Trịnh Thịnh, theo ông ta tới Tương Giang, cũng là bước ra một bước đáng mừng, Hạ Tưởng sau khi hết kinh ngạc, liền cười tỏ vẻ chúc mừng.

– Bí thư Trịnh hẳn là Phó bí thư, Chủ tịch tỉnh, nếu cô qua đó, sẽ tiến vào văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh?

Số năm Mai Hiểu Lâm đảm nhiệm Cục trưởng không ít, kinh nghiệm lý lịch cũng đủ rồi, trên thực tế lý lịch kinh nghiệm của cô còn dày dạn hơn so với hắn, hiện tại thăng Phó giám đốc sở, cũng đến lúc rồi.

– Anh đoán chuẩn lắm.

Mai Hiểu Lâm vui vẻ mà mỉm cười, cô hiện tại so với trước kia vui vẻ hơn nhiều, bởi vì có được mục tiêu cuộc sống, một là nuôi Mai Đình cho tốt, hai là được làm chức quan tốt, làm quan lớn, cho nên cũng có tinh thần vươn lên…

– Nếu không có gì thay đổi, sẽ là Phó chủ nhiệm văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh, rốt cục xem như rảo bước tiến lên Phó giám đốc sở, ngang hàng với anh.

Mai Hiểu Lâm lớn hơn Hạ Tưởng hai tuổi, nếu không phải bởi vì sinh Mai Đình làm chậm trễ con đường làm quan, hiện tại đã sớm là Phó thị trưởng thành phố trực thuộc tỉnh, nếu thuận lợi, có khả năng sẽ là Phó bí thư Thành ủy, hẳn là sớm hơn Hạ Tưởng một bước rảo bước tiến lên Phó giám đốc sở.

– Còn có một việc, muốn cùng anh thương lượng một chút.

Mai Hiểu Lâm bỗng nhiên khẩn trương hẳn, hai tay bắt chéo với nhau, theo bản năng nhìn Mai Thái Bình.

Mai Thái Bình lại làm bộ không phát hiện, hai mắt chăm chú nhìn mặt nước, một bộ dạng vô cùng chuyên tâm.

Mai Hiểu Lâm cắn cắn môi, rốt cục lấy hết can đảm:

– Em hướng Bí thư Trịnh đề cử anh, Bí thư Trịnh đối với anh cảm thấy rất hứng thú, nhờ em nói với anh, nếu anh đồng ý tới tỉnh Tương Giang, ông ta sẽ phụ trách an bài vị trí Phó thị trưởng ủy viên thường vụ thành phố Tương cho anh.

Thành phố Tương thuộc tỉnh Tương Giang, không phải thành phố cấp phó tỉnh, Phó thị trưởng cũng là Phó giám đốc sở, treo mác ủy viên thường vụ, cũng coi như miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng tỉnh Tương Giang quá xa xôi, cách xa trung tâm chính trị thủ đô, đều không phải là mong muốn của Hạ Tưởng.

Hạ Tưởng hy vọng hoặc là hắn nhận định bước tiếp theo sẽ được sắp xếp đến các bộ và uỷ ban trung ương thủ đô nghiêm túc rèn luyện hai năm, bởi vì hiện tại vòng kinh tế thủ đô lớn đang lên chương trình, có cơ hội lớn không thể bỏ qua. Hơn nữa ở thủ đô có Dịch Hướng Sư, có Trần Phong, cái gọi là trong triều có người quen thì tiện làm quan, cũng tiện để trợ giúp cho nhau.

Đương nhiên hắn không phải người bảo thủ, đều không phải là cho rằng ngoại trừ tỉnh Yến và thủ đô, sẽ không thể làm quan nơi đất khách. Sớm muộn gì hắn cũng sẽ ra khỏi phạm vi trong tỉnh Yến và thủ đô, đi tới phương xa, nhưng chắc chắn không phải là bây giờ.

Mai Hiểu Lâm hướng Trịnh Thịnh đề cử hắn, có lẽ cũng có tư lợi ở bên trong, trong lòng Hạ Tưởng hiểu rõ. Cùng làm quan chung một chỗ, khó tránh khỏi sẽ thường xuyên ở cùng nhau, lại đều là chỗ thân tín của Trịnh Thịnh, càng không thể thiếu tiếp xúc cá nhân… Tâm tư của Mai Hiểu Lâm Hạ Tưởng tự không cần đoán, hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là thái độ của Trịnh Thịnh.

Mai Hiểu Lâm hướng Trịnh Thịnh đề cử hắn, Trịnh Thịnh lập tức đáp ứng cũng khá sảng khoái, hơn nữa còn để trống chỗ Phó thị trưởng ủy viên thường vụ. Tuy rằng nói là cùng cấp Phó giám đốc sở, một là khu trực thuộc của thành phố cấp phó tỉnh, một là Phó thị trưởng ủy viên thường vụ của thành phố trực thuộc tỉnh bình thường, hai vị trí cấp bậc không khác biệt gì mấy, nhưng một là thật sự chức vị chính, một là thật sự chức vị phó, người làm quan đều nguyện ý đảm nhiệm nhân vật số một, không muốn làm nhân vật số hai hoặc là trợ thủ.

Tuy nhiên thái độ Trịnh Thịnh cũng pha chút ý vị sâu xa, bởi vì ông ta có thể biết được mình, hiển nhiên cũng đã âm thầm quan sát qua những gì mình đã làm. Hơn nữa Mai Hiểu Lâm vừa thúc tiến, ông ta liền vui vẻ đáp ứng, còn tung ra cành ô-liu, biểu lộ hệ thống đoàn cũng có ý tiếp nhận mình.

Vấn đề là, hắn và hệ thống đoàn vẫn chưa có tiếp xúc gì, khiến cho hắn cảm thấy tò mò, cũng không biết thái độ Trịnh Thịnh là đại biểu cho chính ông ta, hay là người sau lưng ông ta.

Trịnh Thịnh đưa cho chức vụ cũng biểu lộ một điểm, là tính thăm dò, vừa có thành ý, cũng không phải toàn bộ thành ý. Nếu là toàn bộ thành ý, ít nhất cũng phải tung ra một vị trí Phó thị trưởng thường trực. Nếu là ứng phó, chỉ cần đưa ra một Phó thị trưởng bình thường là được. Nhưng lại đưa ra Phó thị trưởng ủy viên thường vụ, chính là sách lược có tiến có lùi.

Vừa có thành ý nhất định, vừa muốn dò xét phản ứng của mình, có chút thú vị. Có tiến có lùi, tiến, có thể lên đến Phó thị trưởng thường trực, rồi đến Thị trưởng. Lui, sau một nhiệm kỳ có thể để đó không dùng.

Có lẽ từ góc độ của Mai Hiểu Lâm suy xét, cô nguyện ý để hắn cùng cô tới tỉnh Tương Giang. Hạ Tưởng không phải là ngại tỉnh Tương Giang quá xa, mà là cảm thấy đột nhiên đứng nghiêng về phe hệ thống đoàn, có chút trở tay không kịp, hắn cũng tạm thời không có ý tưởng dựa dẫm vào hệ thống đoàn.

Bởi vì tiếp nhận lời mời của Trịnh Thịnh, thì tương đương với việc đứng vào đội ngũ… Hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt nhất để đứng vào hàng ngũ.

Thấy Mai Hiểu Lâm vẻ mặt khẩn trương chờ hắn trả lời, Hạ Tưởng liền oán giận mà liếc mắt nhìn Mai Thái Bình một cái. Với trí tuệ chính trị của Mai Thái Bình, hẳn là ông ta đoán được lập trường của mình, nhưng ông cố ý không nói cho Mai Hiểu Lâm biết, còn khiến Mai Hiểu Lâm đặc biệt từ thủ đô tới đây để thuyết phục mình, cũng là có ý cố ý trêu ghẹo.

Mai Thái Bình vẫn là giả bộ chuyên tâm câu cá, thái độ rất tập trung, dường như đang câu không phải là cá, mà là người. Quả thật là đang câu người, nói không chừng ở trong lòng ông ta, mình chính là một cá lớn, ông ta là bàn tay ở phía sau cán câu, mà Mai Hiểu Lâm và Mai Đình, chính là mồi câu.

Tuy nhiên Hạ Tưởng là một con cá lớn thông minh, hắn sẽ không dễ dàng mắc câu.

Hạ Tưởng cố ý lấy giọng điệu thoải mái nói:

– Tôi là người phương bắc, mắt thấy là mùa đông, chỉ sợ không thích ứng được mùa đông ẩm ướt và rét lạnh ở phía nam, đợi sang năm xuân về hoa nở sẽ tính tiếp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/11/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 4
Phần 9 Đầu bóng lưỡng cho chúng tôi biết kế hoạch là đi theo tuyến đường du lịch, từ Trường Sa tới trước Sơn hải quan, sau đó đổi xe đến Đôn hóa, toàn bộ hành trình đi bằng xe lửa, toàn bộ chuyến đi mất thời gian hai ngày, trải qua gần 3000 km. Đoạn thời gian này, chúng tôi không được làm gì, chỉ có thể dùng điện thoại di động và tạp chí giết thời gian. Tôi đem chi phiếu của khối mắt cá cho Bàn Tử, hắn nhìn tôi rất vui vẻ. Thấy hắn tâm tình thoải mái, tôi liền vụng trộm hỏi, vì sao lại muốn đi chuyến này? Bàn Tử nói với tôi, chuyến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 3
Phần 9 Sau khi rời quân ngũ, tôi thường xuyên gặp ác mộng, nếu không cũng mất ngủ cả đêm. Từ ngày buôn bán đồ cổ ở Bắc Kinh, tập trung tinh thần vào đó, nên mới dần thấy nhẹ nhõm hơn, hễ đặt mình xuống là ngủ ngay, ngủ chưa đẫy giấc thì dù sấm nổ bên tai cũng không nhúc nhích. Chẳng biết tôi đã ngủ như thế bao lâu, bỗng có người khẽ lay tôi tỉnh lại. Tuy mệt rã rời nhưng tôi vẫn thấy có chút thấp thỏm bất an, bị đẩy một cái, liền tỉnh lại ngay. Lúc này tầng mây dày nặng đã dịch chuyển, ánh trăng lạnh đang tràn xuống đây. Người vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Lục Thiếu Du – Quyển 5
Phần 9 Lục Thiếu Du nhanh chóng rời khỏi Vũ linh ảo cảnh rồi lập tức cưỡi lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư về đình viện của mình. Một cỗ khí tức mạnh mẽ bắt đầu xuất hiện trên núi. Theo sự xuất hiện của cổ khí tức này một đạo hoàng quang từ trong đại viện bắn ra phía ngoài hóa thành một thân ảnh cao lớn, đó chính là Tiểu Long. Dưới sự bao bọc của quang mang thân thể Tiểu Long trong nháy mắt nhanh chóng to lên, một cỗ khí tức mạnh mẽ khuếch tán. Thân thể và khí tức của Tiểu Long nhanh chóng tăng vọt đồng thời còn không ngừng tăng lên. Hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng