Quan Trường - Quyển 9

Phần 129

– Căn cứ vào tình huống mà Ủy ban Kỷ luật nắm giữ cho thấy, đồng chí Đổng Hiểu Minh không có hành vi tham ô nhận hối lộ. Tuy nhiên Thị trưởng Hạ có chỉ thị tinh thần, Ủy ban Kỷ luật sẽ tham gia điều tra một chút, thị phi đúng sai, cuối cùng có một lời giải thích mới tốt.

Bì Bất Hưu qua loa mà đáp lại một câu, nói thì hướng Hạ Tưởng nói, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Trần Khiết Văn, dụng ý rất rõ ràng, một Thị trưởng như anh, chưa can thiệp được đến việc phá án của Ủy ban Kỷ luật.

– Được, tôi tin tưởng vào sự công chính của Ủy ban Kỷ luật.

Hạ Tưởng đứng dậy, hướng Trần Khiết Văn khẽ gật đầu,

– Cũng tin tưởng cái nhìn đại cục của Thành ủy, tuy nhiên có một điều tôi cũng muốn nhắc nhở các đồng chí một câu, thành phố Thiên Trạch cách Bắc Kinh rất gần, gió thổi cỏ lay đều có thể kinh động đến cấp cao ở Bắc Kinh, hơn nữa Đổng Hiểu Minh đụng phải xe ai, các vị không ai có thể đoán được là một nhân vật trọng yếu cỡ nào đâu.

Nói xong, Hạ Tưởng cũng không chờ Trần Khiết Văn lên tiếng, đẩy cửa đi ra ngoài, để lại mấy vị lãnh đạo quan trọng của Thành ủy Thiên Trạch ngơ ngác nhìn nhau, ngồi nghệt tại chỗ.

Trần Thiên Vũ và Ngô Minh Nghị sóng vai đi ra khỏi văn phòng bí thư, Ngô Minh Nghị do dự một chút, đưa ra lời mời với Trần Thiên Vũ:

– Thiên Vũ, đến văn phòng tôi trò chuyện nhé?

Trần Thiên Vũ không phản đối, đi theo Ngô Minh Nghị đi vào phòng làm việc, Ngô Minh Nghị rất khách khí mà tự mình rót một ly nước đưa cho Trần Thiên Vũ.

– Thiên Vũ, anh và Thị trưởng Hạ quan hệ chặt chẽ, nên hết lòng mà khuyên nhủ anh ta.

Ngô Minh Nghị tự biết không đủ can đảm nói chuyện ở trước mặt Hạ Tưởng, thứ nhất gã là người nhà họ Ngô không giả, nhưng cách trung tâm còn rất xa, thứ hai là gã có thể nhìn ra tính cách ghét kẻ ác như kẻ thù của Hạ Tưởng, hơn nữa đối với hành vi tham ô hủ bại không thể dễ dàng tha thứ, gã không dám hướng Hạ Tưởng mở miệng,

– Mối quan hệ giữa các cá nhân ở thành phố Thiên Trạch vô cùng phức tạp, là một mạng lưới, chém không đứt, cuối cùng ngược lại sẽ mua dây buộc mình. Thị trưởng Hạ không cần phải làm ra thành tựu gì ở thành phố Thiên Trạch, chỉ cần yên ổn mà lên làm một lần Thị trưởng, trau dồi lý lịch kinh nghiệm, hoàn toàn có thể làm nhân vật đứng đầu một địa phương giàu có, không cần phải quá hao tâm tổn trí, thậm chí còn có thể hao tâm tổn trí mà không thu được kết quả tốt…

Ngô Minh Nghị là xuất phát từ ý tốt, gã rất muốn quan hệ tốt với Thị trưởng Hạ, không chỉ bởi vì Thị trưởng Hạ là nhân vật số hai của thành phố Thiên Trạch, càng bởi vì hắn là cán bộ cấp giám đốc sở đang được bồi dưỡng trọng điểm của nhà họ Ngô trong giai đoạn hiện tại, về sau chắc chắn là thành viên nòng cốt của nhà họ Ngô. Nhưng Thị trưởng Hạ dường như không quá thân thiện đối với gã, hiện tại bởi vì sự kiện Đổng Hiểu Minh, nói không chừng còn có thể có thành kiến đối với gã.

Trần Thiên Vũ vẻ mặt ngượng nghịu:

– Tính tình của Thị trưởng Hạ rất nguyên tắc, ở quận Hạ Mã, từng thề sống chết bảo vệ sông Hạ Mã, vì lợi ích dân chúng, không tiếc lao mình nhảy vào trong cơn hồng thủy, nhưng lúc trừng trị tham quan, lại không chút nào nương tay. Ở thành phố Lang, thế lực Nga Ni Trần ngập trời, hai đạo trắng đen thông đồng ăn chia, cuối cùng cũng bị phá huỷ, chính là bởi vì Nga Ni Trần làm tổn hại đến lợi ích của dân chúng. Bí thư Ngô, về công về tư tôi đều không khuyên nổi Thị trưởng Hạ, ngài đừng làm khó dễ tôi.

– Ôi…

Ngô Minh Nghị thở dài một tiếng,

– Thành phố Thiên Trạch không thể so với thành phố Lang, thế cục thành phố Lang ở mặt ngoài phức tạp, nhưng ở trong sự cực kỳ phức tạp lại có một đường dây, tìm đúng rồi, là có thể giải quyết tốt. Thành phố Thiên Trạch lại chính là một chuỗi rối loạn, Thị trưởng Hạ có là một chiếc đao sắc, cũng chưa chắc đã cắt đứt được. Vấn đề của thành phố Thiên Trạch, tồn tại đã lâu, không dễ giải quyết. Hắn còn trẻ, không đáng bởi vì hành động theo cảm tính mà tự gây phiền toái cho chính mình…

Ngay lúc Ngô Minh Nghị và Trần Thiên Vũ đang trao đổi, Bì Bất Hưu cũng cùng thảo luận đối sách với Trần Khiết Văn.

– Bí thư Trần, sự tình biệt thự Tây Đinh, không thể tránh nổi việc điều tra, nếu Thị trưởng Hạ muốn liều lĩnh truy xét, sự tình sẽ không dễ xử lý.

Trần Khiết Văn vẻ mặt ưu tư:

– Thị trưởng Hạ cũng thật là, sao lại muốn gây khó dễ cho Đổng Hiểu Minh? Đổng Hiểu Minh lại chưa hề đắc tội hắn, chẳng lẽ chính là bởi vì Đổng Hiểu Minh không hướng hắn báo cáo công tác?

Suy nghĩ trong chốc lát, còn nói,

– Vậy thì, bảo người chuyển lời đến Đổng Hiểu Minh, sắp tới cần phải hiền lành, đừng có gây rối, chọn một ngôi biệt thự lớn nhất, dọn dẹp lại, chuẩn bị cấp cho Thị trưởng Hạ.

– Nếu Thị trưởng Hạ không muốn, còn muốn truy cứu đến cùng thì sao?

Bì Bất Hưu hiểu rõ trên người Đổng Hiểu Minh có chuyện gì.

– Đương nhiên, Ủy ban Kỷ luật mà không phối hợp công tác, Cục công an thành phố cũng theo sát chỉ thị của Thành ủy, hắn muốn điều tra Đổng Hiểu Minh cũng không có chỗ xuống tay.

– Thành phố Thiên Trạch là một vũng nước lặng, gây sức ép không khơi dậy nổi sóng gió gì, Thị trưởng Hạ muốn làm quan mới nhận chức nhóm ba đống lửa, nếu muốn đốt Đổng Hiểu Minh, thì đốt nhầm chỗ rồi. Nếu hắn khư khư cố chấp, cứ để hắn gặp phải trắc trở là được. Người trẻ tuổi, không đụng bức tường gian nan thì không quay đầu lại.

Sự tình Đổng Hiểu Minh chỉ gây tranh cãi bên trong Thành ủy, cũng không truyền ra bên ngoài, nhưng sau đó bên ngoài cũng đã xảy ra một việc lớn.

Công trình nhà ở cho người thu nhập thấp đình công.

Sau khi Trương Vưu ứng đủ ba mươi phần trăm, thì chính thức tiến vào sân bãi, chuẩn bị khởi công. Thành phố Thiên Trạch mùa đông đến sớm, tiến vào tháng 11, bất cứ lúc nào có gió thu sẽ đóng băng, trước tiên đào nền, san bằng sân bãi, sau đó trước khi đóng băng, còn có thể làm một vài công tác phụ trợ.

Ai ngờ vừa mới nhập cuộc không lâu, Trương Vưu liền gặp ngay vấn đề khó khăn nhất từ trước tới nay trong việc kinh doanh, tuyển không đủ công nhân, mua không được vật liệu xây dựng, thuê không đủ thiết bị, những cái trên còn không tính, lại còn bị cục Điện lực cắt điện, bị cục Vệ sinh phạt tiền, bị bộ phận giám sát chất lượng bóp cổ, vân vân… không thể tưởng tượng nổi khó khăn và tấn công lại dồn dập kéo đến, khiến gã khóc không ra nước mắt.

Trương Vưu vốn không định tìm Thị trưởng Hạ, một chút việc nhỏ cũng không xử lý được, phải khiến Thị trưởng ra mặt, có vẻ như gã rất bất lực. Nhưng mắt thấy thời tiết có vẻ âm u, dự báo thời tiết nói là nhiệt độ sẽ giảm trên diện rộng, nếu nhiệt độ giảm thì không có cách nào đào nền, mặc dù nói ảnh hưởng không lớn tới việc thi công sang xuân, nhưng ý nghĩa tượng trưng vô cùng to lớn, tương đương với trận chiến của gã mở màn bất lợi, sang xuân sẽ phải sắp xếp lại sân bãi từ đầu, phải hoãn lại một thời gian khá lâu.

Trương Vưu lo lắng đến độ giống như con kiến trên chảo lửa, lúc đang mặt co mày cáu ở công trường, lại có nhân viên Cục giám sát chất lượng tìm tới cửa, bắt bẻ, nói là an toàn không hợp quy cách, dây điện lộ ra bên ngoài, vị trí ống nước không đúng, vân vân. Trước kia bọn họ thật sự khách khí đối với Trương Vưu, Trương Vưu cũng không cho bọn họ ăn gì, hiện tại cũng thay đổi vẻ mặt, mũi nghếch lên trời, khí thế mười phần, đến kêu đi hét, Trương Vưu liền không thể nhịn được nữa mà bạo phát:

– Dây điện không phù hợp quy cách? Ngay cả điện còn chẳng có. Vị trí ống nước không đúng? Ngay cả nước còn chẳng có, mấy người là cố ý không có việc gì mà sinh sự.

Dẫn đầu chính là một Trưởng phòng, tên là Thiên Văn, tên rất nho nhã, người lại dáng vẻ thô tục, vẻ mặt bỉ ổi không nói, trên mặt còn có cả một nốt ruồi, trên nốt ruồi có ba sợi lông, vẻ mặt đáng khinh mà cười:

– Tổng giám đốc Trương, tôi nói anh không hợp quy cách, anh đủ tư cách cũng là không hợp quy cách. Tôi nói anh đủ tư cách, anh có giật điện làm chết người cũng đủ tư cách. Tốt và xấu, đều ở ngoài miệng của tôi, anh không phục? Không phục thì đi tìm hậu trường Thị trưởng của anh đi? Hừ, đừng tưởng có Thị trưởng dựa dẫm là cây đại thụ lớn mà hóng gió, nói cho anh biết, thành phố Thiên Trạch do bí thư định đoạt, Thị trưởng nói gì cũng không tính. Tôi nói anh cũng đừng trách anh em không nể mặt anh, trước kia chúng ta là có giao tình, nhưng hiện tại tình thế đã khác, có người muốn trấn chỉnh anh, cấp trên lên tiếng, tôi phải nghe lời có phải hay không? Đừng oán trách ai cả, mà oán chính mình đứng sai hàng ngũ.

– Thị trưởng nói cũng không tính?

Một giọng nói đột ngột vang lên ở phía sau, Thiên Văn nhìn lại, là một người ra dáng cán bộ tuổi còn trẻ đứng ở phía sau, chắp tay sau lưng, sắc mặt không tốt.

– Anh tên là gì?

– Trưởng phòng Thiên Văn Thiên.

Trương Vưu vội vàng không ngừng giới thiệu tên tuổi của Thiên Văn, trong lòng vui vẻ.

Thiên Văn thấy người mới tới vẻ mặt trấn tĩnh, rất có khí thế, đầu tiên là khẽ kinh hãi, lại nghĩ tới gã có người dựa dẫm, không sợ bất kỳ ai ở thành phố Thiên Trạch, liền lại thẳng thắn đứng thẳng lưng:

– Thế nào, không phục hả? Lời nói vừa rồi chính là tôi nói, tôi chịu trách nhiệm. Cục Điện lực, Cục Thủy lực cắt điện cắt nước, có bản lĩnh đi giải quyết đã rồi nói sau.

Vừa dứt lời, chợt nghe thấy có người ở xa xa hô lớn:

– Có điện, có nước rồi.

Thiên Văn biến sắc, còn định nói cái gì, chợt nghe đến bên ngoài truyền đến tiếng nổ ù ù, chỉ thấy các loại thiết bị hạng nặng xếp thành một hàng dài, chậm rãi mà tiến vào sân. Ở sau các thiết bị hạng nặng, là một chiếc xe tải hạng nặng vận chuyển các loại vật liệu xây dựng, khí thế to lớn, cảnh tượng kinh người, thổi quét bụi đất tung đầy trời, dường như có uy phong che trời phủ đất.

Thiên Văn sợ ngây người, làm sao có thể? Chẳng phải nói mọi hướng liên hiệp hành động, phải phá hoại Trương Vưu, khiến gã là người đầu tiên tổn hại ích lợi mọi mặt. Không thể, cho dù là có người ra mặt giải quyết các phòng ban chính phủ, các thương nhân cho thuê thiết bị, bán vật liệu xây dựng, chính phủ lại không có biện pháp cưỡng chế nào ép buộc bọn họ phải bán cho Trương Vưu… Rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì?

Trương Vưu mừng rỡ, xúc động không biết nói cái gì cho phải:

– Thư ký Từ, rất cảm tạ, rất cảm tạ …

Thư ký Từ? Thiên Văn hồi tỉnh, Từ Tử Kỳ, thư ký của nhân vật thứ hai thành phố Thiên Trạch? Gã há miệng thở dốc, còn chưa kịp nói gì thêm, Từ Tử Kỳ đã lạnh lùng mà nói một câu:

– Vừa rồi anh cố ý gây khó dễ nhà đầu tư khai thác phát triển, cản trở việc khởi công bình thường của công trình nhà ở cho người thu nhập thấp, đã được đài truyền hình ghi nhận lại, bản tin buổi tối sẽ đưa tin. Trưởng phòng Thiên, buổi tối nhớ thưởng thức cho kỹ nhé.

Ngọn lửa đầu tiên của vị quan mới nhậm chức Thị trưởng Hạ, chính thức nhen nhóm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Phần 60 Gương mặt Hoàng đế thoáng rung động, trầm ngâm một hồi lâu rồi hỏi: Lâm Tam, ngươi hẳn đã nghe ý kiến không nên vọng động của Thành Vương huynh. Việc này liên quan đến vận mệnh của Đại Hoa ta, tuyệt đối không thể xem nhẹ. Đang lúc ngoài biên ải nguy nan, nếu phải chia quân đi bảo vệ Cao Lệ, chẳng phải là đặt Đại Hoa ta vào tình thế nguy hiểm hay sao? Ngươi thấy thế nào? Mọi người sớm đã nghe tiếng Lâm Tam có kiến thức uyên thâm. Mắt thấy hắn cùng với Thành Vương có quan điểm trái ngược nhau, lập tức quần thần đều cao hứng, muốn đợi nghe...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Vĩnh Hằng – Quyển 6
0 Hồn tháp các ngươi cho ta lấy được từ chỗ nào? Bạch Tiểu Thuần không nói nhảm, ánh mắt như tia chớp nhìn chằm chằm vào hai người, hắn hỏi thẳng. Thậm chí phòng bị hai người nói dối, Thông Thiên pháp nhãn trên mi tâm Bạch Tiểu Thuần xuất hiện cái khe cảm nhận biến hóa trên người hai hồn tu, chỉ cần hơi dao động một chút hắn cũng biết rõ ràng. Thân thể hai hồn tu run lên, cảm nhận được uy áp cường đại nên bọn họ hít thở dồn dập, không dám giấu diếm lời nào, hai người một năm một mười nói rõ những tin tức mà mình biết. Tháp này...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Quan Trường – Quyển 18
Phần 99 Thi Khải Thuận lúc này mới hiểu dụng ý của Hạ Tưởng. Hóa ra là dùng anh ta làm con tin để buộc Ngô Công Tử tuân theo sự chi phối và điều khiển. Anh ta định đứng lên phản bác vài câu. Hứa Quán Hoa đưa tay kéo anh ta lại: Tư lệnh Thi, đừng vội. Bí thư Hạ cũng là có ý tốt. Kiên nhẫn một chút, nóng vội không giải quyết được gì. Hơn nữa, ở chốn Bắc Kinh này cần phải thấp giọng một chút, nếu không sự tình đã có thể báo thẳng lên trung ương và quân ủy. Thi Khải Thuận hối hận cuống cả lên. Đã lên thuyền giặc rồi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng