– Bí thư Trần?
Trong ấn tượng của mình, Bí thư Trần đối với ông ta luôn vui vẻ hòa nhã, buổi nói chuyện hôm nay, ông ta cũng rất chú ý cẩn thận nên không hiểu thái độ đó của Bí thư Trần là vì sao?
Hiện tại Trần Khiết Văn chỉ muốn tống cổ Đổng Hiểu Minh ra khỏi phòng của mình, bởi vì bên ngoài đang lộn xộn như vậy để cho người khác nhìn thấy Đổng Hiểu Minh ở trong phòng của mình thì thật xấu hổ, cô hiểu rõ sự nghiệp chính trị của Đổng Hiểu Minh đã kết thúc, bị đi tù là còn nhẹ, hiện tại cần phân rõ giới hạn với ông ta, không muốn ông ta ở lại văn phòng thêm một giây phút nào nữa nên không giải thích gì thêm, trực tiếp vung tay xoay người giả bộ gọi điện thoại.
Đổng Hiểu Minh buồn rầu rời khỏi phòng Bí thư Trần, vừa mới xuống lầu đã nghe được tiếng ồn ào, chú ý lắng nghe khiến Đổng Hiểu Minh giật mình, khi nghe thấy tiếng của Tiểu Thanh, lại còn có Tiểu Hồng, Tiểu Lệ, trời, còn có cả Tiểu Đóa, Tiểu Nga, ông thấy choáng váng suýt chút nữa đã ngất xỉu tại chỗ, 9 cô nhân tình làm sao lại đều đến Thành ủy thế này?
Lại nghe tiếng khóc của 9 cô, chỉ cần nghe hai câu ông đã hiểu là đang xảy ra chuyện gì, không còn đứng vững được ông ngồi bệt xuống đất, thế là xong rồi, lần này coi như hết, tiếng xấu lan xa.
Sau đó chợt như nhớ ra, Đồng Hiểu Minh liền nghĩ ngay tới Lưu Nhất Cửu, ông tức giận đến sôi máu, Lưu Nhất Cửu, bố đối xử tốt với mày, với đại gia đình mày, con mẹ nó, còn dám hãm hại bố, bố sẽ không tha.
Dĩ nhiên Đổng Hiểu Minh biết mình không có cơ hội trừng trị Lưu Nhất Cửu, một cơ hội nhỏ cũng không thể có được.
Người trên kẻ dưới ở Thành ủy Thiên Trạch đều khiếp sợ. Bí thư Thành ủy Trần Khiết Văn đã vô cùng tức giận, ra chỉ thị nghiêm túc xử lý không được nương nhẹ. Thị trưởng Hạ cũng rất tức giận, lập tức chấm dứt chuyến công tác để trở về Thành ủy, cũng phê chỉ thị nghiêm túc kỷ luật Đảng, nghiêm trị không tha.
Đổng Hiểu Minh không trở về Cục Đất đai nữa, đã bị nhân viên Ủy ban Kỷ luật dẫn giải đi luôn.
Vào buổi tối thông tin 9 người đẹp đại náo thành ủy bắt đầu lan truyền với tốc độ chóng mặt trên internet, chỉ trong một đêm đã truyền khắp đại Giang Nam Bắc. Có người nhiều chuyện bắt đầu bới móc chuyện của Đổng Hiểu Minh, nào là Đổng Hiểu Minh toàn dùng rượu ngoại, quen với các em sinh viên xinh đẹp, miêu tả sinh động như thật rằng, hàng năm ở khách sạn sang nhất thành phố Thiên Trạch bao 18 nữ sinh viên xinh đẹp nhân danh 18 cây hải đường, chính vì thế khi nói đến Cục trưởng Đổng người ta liên tưởng đến 18 cây hải đường.
Thậm chí đến vài năm sau, chuyện của Cục trưởng Đổng vẫn còn được bàn tán rất say sưa, bởi vì có một lần trong nước đề cập đến chuyện tham quan bao tình nhân, Cục trưởng Đổng là một cái tên được người ta nhắc đến, trên danh sách tổng cộng có 9 quán quân đoạt huy chương thì Đổng Hiểu Minh được xếp thứ hai. Dù sao so với chỉ số số lượng và chất lượng của các tham quan khác, việc khiến người ta tán thưởng Đổng Hiểu Minh là bao 18 sinh viên xinh đẹp, gã chú trọng chất lượng hơn là số lượng.
Danh tiếng của Đổng Hiểu Minh bị 9 cô nhân tình làm cho mất hết, sau khi bị cách chức, Bì Bất Hưu và Trần Khiết Văn còn bí mật dồn Đổng Hiểu Minh vào bước đường cùng, không cho ông ta cơ hội bước tiếp. Vì thế Ủy ban Kỷ luật làm việc hết mình đề làm sáng tỏ các vụ tham ô nhận hối lộ của Đổng Hiểu Minh, cũng nhận lỗi trước Thị trưởng Hạ vì sự sơ suất của mình nên chỉ trong vài ngày ngắn ngủi dựng lên được kết quả về tội danh tham ô của Đổng Hiểu Minh, số tiền tham ô công quỹ lên tới mấy chục triệu, hàng năm bao 18 nữ sinh viên, phí bao gái hơn 5 triệu, tất cả khiến cho Đổng Hiểu Minh chỉ có con đường chết.
Chính trị là như vậy, có khi rất êm dịu nhưng có lúc lại tàn khốc vô tình, chỉ cần chạm đến lợi ích của nhiều người, hơn nữa anh lại mang lại cho người ta nhiều tai họa, mà chính bản thân anh không trong sạch gì thì coi như mọi việc chấm hết, không có chốn dung thân cho anh.
Hạ Tưởng không nghĩ đến việc Trần Khiết Văn và Bì Bất Hưu nhân cơ hội này mà mượn gió bẻ măng, cũng là bất đắc dĩ. Nhưng nói đi nói lại cũng là lỗi của Đổng Hiểu Minh, tội lỗi chồng chất như vậy làm sao thoát được, Hạ Tưởng cũng không đếm xỉa đến, tỏ thái độ không liên quan – vốn dĩ Đổng Hiểu Minh và Hạ Tưởng không có liên quan, Lưu Nhất Cửu đứng sau chuyện này cũng không phải do Hạ Tưởng sai khiến.
Gần đây Bành Vân Phong có rất nhiều tiến bộ, có mấy việc làm rất tốt. Điều làm cho Thị trưởng Hạ hài lòng chính là Lưu Nhất Cửu, người này vừa có thể dùng quái chiêu ngoài tầm với, lại có năng lực hoàn thành chính sự, là nhân tài có thể trọng dụng.
Thân là bề trên, bên cạnh vừa cần một người thư ký hơi chút cứng nhắc như Từ Tử Kỳ, cũng cần một người suy xét chu toàn, làm việc chu đáo và có thể nắm bắt nhanh ý của lãnh đạo như Bành Vân Phong, càng cần một người nhìn có vẻ hoang đường nhưng lại có rất nhiều sáng kiến như Lưu Nhất Cửu.
…
Việc Đổng Hiểu Minh khắc phục giải quyết hậu quả như thế nào Hạ Tưởng cũng không quan tâm, ông ta chỉ có con đường chết. Nhưng ở nội bộ Thành ủy đang lan truyền một tin đồn, nói là Đổng Hiểu Minh là người tiên phong của Bí thư Trần – lần trước cùng Thị trưởng Hạ có xung đột, kết quả Thị trưởng Hạ giận dữ nên lật xe của Đồng Hiểu Minh – chứng minh một vấn đề, Thị trưởng Hạ cho rằng bí thư Trần cầm đầu mạng lưới quan hệ tầng tầng lớp lớp vây quanh thành phố Thiên Trạch, nên lợi dụng sự kiện Đồng Hiểu Minh, mở ra một con đường máu.
Tiếc thay cho Cục trưởng Đổng, lại phải làm bia đỡ đạn. Tuy nhiên cũng đáng, một người có lối sống buông tha, bao hẳn 18 nữ sinh viên thì có đáng là một quan chức không.
Sự kiện của Đổng Hiểu Minh làm chấn động đến Tỉnh ủy, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Lý Ngôn Hoằng đưa ra chỉ thị, yêu cầu nghiêm túc xét xử vấn đề Đổng Hiểu Minh và kịp thời thông báo tiến độ vụ án đến Ủy ban Kỷ luật tỉnh.
Hạ Tưởng cũng không để ý nhiều đến vận mệnh của Đổng Hiểu Minh, mục đích giết gà dọa khỉ hắn đã đạt được rồi, tin chắc rằng sau nay có ai dám cản trở việc thực hiện chính sách mới cũng phải đắn đo suy nghĩ nhiều. Tuy nhiên vụ án của Đổng Hiểu Minh chỉ liên quan đến Đổng Hiểu Minh mà thôi, tất cả những lãnh đạo thành ủy có liên quan cũng không bị ảnh hưởng gì, thậm chí biệt thự Tây Đinh cũng không có trong hồ sơ vụ án. Chính trị là chính trị, chỉ công khai một phần nhỏ, phần được giữ bí mật mới khiến người ta phát hoảng.
Nội tình bên trong vĩnh viễn không được công khai, bởi sẽ đem lại điều bất ổn, Hạ Tưởng tuy có tiếc nuối nhưng cũng phải chấp nhận sự thật này. Đổng Hiểu Minh liên lụy đến hầu như toàn bộ lãnh đạo thành ủy Thiên Trạch, vậy có thể nào vạch trần được không? Tỉnh ủy có biết cũng sẽ áp chế.
Hạ Tưởng chỉ quan tâm đến việc thay thế chức vụ Cục trưởng cục giám sát có thuận lợi hay không. Ý tưởng của Bành Vân Phong hắn cũng biết sơ qua, đang âm thầm hành động.
Hết giờ làm, Hạ Tưởng gọi điện cho Tiêu Ngũ, bảo anh ta tiếp tục ở lại thành phố Thiên Trạch khảo sát thị trường. Tiêu Ngũ là chủ tịch bất động sản Giang Sơn, lại ở bên cạnh làm vệ sỹ cho hắn, cũng là không thích hợp cho lắm, hắn khuyên Tiêu Ngũ không được, nên quyết định để Tiêu Ngũ ở lại thành phố Thiên Trạch với thân phận là nhà đầu tư để khảo sát thị trường, tìm kiếm dự án thích hợp.
Bất động sản Giang Sơn dựa trên việc khai thác, phát triển bất động sản là chính, thị trường bất động sản ở thành phố Thiên Trạch cũng đáng chú ý nhưng cũng rất khó khăn, hơn nữa kinh tế thủ đô lại đang phát triển, thành phố Thiên Trạch cũng chuẩn bị khởi công một tòa Kinh Bắc Tân Thành. Nhưng không giống thành phố Lang, khoảng cách giữa thành phố Lang và thủ đô rất gần, có thể bảo đảm triển vọng lợi nhuận của dự án, nhưng thành phố Thiên Trạch cách thủ đô những 150km, khẩu hiệu Kinh Bắc Tân Thành được kêu gọi khá vang nhưng cũng chỉ có ít nhà đầu tư chân chính hưởng ứng.
Hạ Tưởng không cùng ăn tối với Tiêu Ngũ, hắn phải đến chỗ Vệ Tân.
Vệ Tân thuê một chỗ ở khá yên tĩnh, một ngôi nhà có hai phòng, được bố trí khá ấm áp. Hạ Tưởng đi đến nửa đường mới chú ý không biết từ khi nào ngoài trời đang có rất nhiều tuyết đang rơi, mùa đông ở thành phố Thiên Trạch nhiệt độ thấp nhất là – 30 độ, mà bình thường thành phố Yến không vượt quá – 10 độ, rốt cuộc phía bắc thủ đô xem như là lạnh nhất.
Không bao lâu sau đã tới nhà Vệ Tân, tuyết đã phủ một lớp mỏng. Hạ Tưởng vừa vào đến cửa Vệ Tân vội không ngừng phủi tuyết trên người hắn, còn xoa nóng hai bàn tay, làm ấm tai Hạ Tưởng, hắn mỉm cười nói:
– Không đến mức lạnh thế đâu? Lúc nào cũng xem anh như là trẻ con.
– Đàn ông có đôi khi giống trẻ con, ít tuổi hay nhiều tuổi cũng không biết chú ý chăm sóc bản thân mình.
Vừa nói cô vừa đưa cho Hạ Tưởng một cốc nước nóng:
– Uống đi anh, nước đang nóng đấy.
Sự quan tâm của Vệ Tân như một ly rượu nồng khiến người ta mê muội trong đó, hưởng thụ sự ấm áp của tình yêu mà không thể thoát ra. Hạ Tưởng giơ tay ôm Vệ Tân vào lòng nói:
– Anh hối hận vì trước kia không cưới em làm vợ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |