Quan Trường - Quyển 9

Phần 162

Đoàn đại biểu đề cử Dương Kiếm là Thị trưởng chính là đoàn đại biểu huyện Bào Mã.

Bí thư huyện ủy Bào Mã tên Biện Hữu Thủy, cái tên rất nữ tính. Trên thực tế là một ông già thô kệch cao to. Chủ tịch huyện Trương Hòa Hưng, tên như người vậy, bộ dạng cưới giống như hòa khí sinh tài. Đáng tiếc ông ta là làm quan chứ không phải là thương nhân. Do đó, ông ta luôn mang nụ cười ngoài cười nhưng trong không cười trên mặt, trở thành biệt danh là nụ cười nham hiểm.

Sau khi Dương Kiếm tức giận lao ra phòng họp bị một cơn gió lạnh bên ngoài thổi vào khiến cho tỉnh ra rất nhiều. Khi đứng ở trong sân hút thuốc suy nghĩ thì gặp ngay Bành Vân Phong. Bành Vân Phong tự nhiên biết chuyện gì xảy ra, đi lên phía trước châm thuốc cho Dương Kiếm. Anh ta thân là Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân, mối quan hệ giữa anh ta với Dương Kiếm cũng không tồi.

Nói xong mấy câu, Dương Kiếm liền bắt đầu mắng:

– Chẳng ra cá thá gì cả. Dám ức hiếp tôi thế sao. Tôi nhất định sẽ trả lại, để bọn họ phải tu dưỡng vào. Đừng có tưởng suốt ngày bắt nạt được người khác không làm chuyện chính. Tôi ngốc thế sao? Tự mình dựng bia cho người khác bắn sao?

Trong cơn tức giận, Dương Kiếm thiếu chút nữa là nói ra tên. Không nhịn được nhưng anh ta vẫn phải nuốt vào trong. Dù sao thì ở trước mặt Bành Vân Phong cũng cần giữ gìn hình tượng cấp trên.

Bành Vân Phong liền trấn an Dương Kiếm vài câu, đương nhiên cũng là nói qua qua thôi. Nói một cách rất mượt mà và cũng rất chú ý. Cấp dưới an ủi cấp trên nói thẳng quá thì sẽ dễ khiến cho cấp trên hiểu nhầm là bạn có thái độ mình đang ở trên cao nhìn xuống. Nói quá nhiều thì càng khiến cấp trên hoài nghi rằng bạn đang có tâm trạng vui sướng khi người khác gặp nạn. Vì thế nên cần phải nắm được chừng mực

Cũng may Bành Vân Phong nói cũng coi như khéo léo, cũng nói đến tâm trạng của Dương Kiếm. Dương Kiếm nghe xong vô cùng thoải mái, trong lòng đã nghĩ, chả trách Thị trưởng Hạ trọng dụng Bành Vân Phong. Anh ta đúng thật là một nhân vật khéo léo.

Thời gian nói chuyện, không ngờ tuyết rơi. Dương Kiếm liền cảm thán nói:

– Năm nay tuyết thật nhiều, chuyện cũng nhiều…

– Vâng, chuyện này nối tiếp chuyện khác. Khiến người ta đến hoa mắt chóng mặt. Tuy nhiên cũng là chuyện tốt. Tuyết rơi đúng năm được mùa, chuyện nhiều, giải quyết được một chuyện thì bớt phiền toái đi được một chuyện. Không phải là không có phiền toái, mà là phiền toái vẫn chưa nổi lên.

Bành Vân Phong vẻ mặt nặng nề. Sắc mặt như bầu trời u tối vậy.

– Nói đi lại nói lại. Thị trưởng Dương, hai hội (hội đồng nhân dân và mặt trận tổ quốc) của năm nay có động tĩnh lớn hơn nhiều so với năm ngoái. Chính là công tác quét sạch lưu manh cũng phiền toái hơn trước rất nhiều. Đến nay vẫn chưa làm xong. Nghe nói hôm nay còn có một xe nữa? Điền Tinh Vận đích thân đến phụ trách công việc này. Có thể thấy Cục công an thành phố cũng là rất coi trọng, chỉ sợ xảy ra sai sót. Nói ra cũng buồn cười, thành ủy sợ lưu manh,Tỉnh ủy sợ đại biểu, đại biểu mà gây rối một cái thì Tỉnh ủy nhất định sẽ đau đầu…

Mãi cho đến khi bóng dáng Bành Vân Phong biến mất trong những bông tuyết rơi xuống càng ngày càng nhiều kia thì điếu thuốc của Dương Kiếm cháy đến đầu mẩu thuốc, bỏng tay rồi anh ta mới bừng tỉnh. Bành Vân Phong là một nhân tài. Ngày xưa sao lại không phát hiện ra anh ta là người nhanh nhẹn linh hoạt, biết làm việc như thế chứ? Dương Kiếm vứt mẩu thuốc lá đi nhanh chóng gọi điện thoại cho Tỉnh ủy.

Nói chuyện điện thoại xong, anh ta đè nén sự tức giận trong lòng. Sau đó chạy đến đoàn đại biểu huyện Bào Mã, đi cùng với anh ta còn có Phó thị trưởng Lý Hiểu Mẫn.

Lý Hiểu Mẫn coi như là Phó thị trưởng ủng hộ Hạ Tưởng nhất bên trong bộ máy chính phủ. Nhưng anh ta không phải là ủy viên. Nói một cách tương đối là quyền phát ngôn ít hơn rất nhiều. Mối quan hệ giữa anh ta với Dương Kiếm cũng bình thường. Nhưng đột nhiên lại đưa ra việc đề cử Dương Kiếm làm thị trưởng thành phố, một sự lựa chọn sai lầm. Không nghĩ cũng biết Dương Kiếm là bị người hãm hại. Xuất phát từ suy nghĩ cùng chung mối thù thì liền cảm thấy trong thời điểm mấu chốt tất yếu phải ra sức ủng hộ Dương Kiếm. Thế nên liền cùng Dương Kiếm đến đoàn đại biểu của huyện Bào Mã.

Nói ra vẫn còn có một chuyện cũ. Lý Hiểu Mẫn có mâu thuẫn với bộ máy đảng bộ của huyện Bào Mã. Bởi vì Lý Hiểu Mẫn chính là được thăng chức lên chức Phó thị trưởng thành phố Thiên Trạch từ chức Bí thư huyện ủy huyện Bào Mã. Theo lý mà nói, anh ta đảm nhiệm chức Phó thị trưởng, là người kế nhiệm thì phải nỗ lực cố gắng có mối quan hệ tốt với anh ta. Như thế cũng dễ phối hợp với nhau. Không ngờ được Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng đều không để ý đến anh ta. Bởi vì bọn họ tất cả đều là người của Trần Khiết Văn. Có Bí thư Thành ủy làm chỗ dựa vững chắc thì ai còn muốn biết một người Phó thị trưởng mà còn chẳng phải là ủy viên thường vụ như anh ta đây?

Chỉ là không quan tâm đến anh ta thì thôi. Đằng này ngay cả toàn bộ đội ngũ được đề bạt ở huyện Bào Mã trước đây, không đến một năm, người thì lui về người thì thay đổi công tác. Ngay cả em họ anh ta vốn là đảm nhiệm chức Phó cục trưởng cục Công thương ở huyện cũng bị Biện Hữu Thủy thấy chướng mắt cho đưa đến Mặt trận Tổ quốc rồi. Điều này khiến anh ta tức sôi máu. Muốn dùng quyền lực trong tay để giữ lại cái cổ huyện Bào Mã nhưng lại không giữ được. Không những việc Bí thư Trần ủng hộ Biện Hữu Thủy mà người nhậm chức Thị trưởng Mao cũng ủng hộ Trương Hòa Hưng. Anh ta căn bản không có quyền lên tiếng.

Hôm nay vừa lúc có cơ hội, Lý Hiểu Mẫn liền công tư trọn vẹn đôi đường, cùng với Dương Kiếm mở ra cửa phòng của đoàn đại biểu huyện Bào Mã.

Đoàn đại biểu Hội đồng nhân dân huyện Bào Mã do Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng dẫn đoàn đang ngồi thảo luận báo cáo công tác chính phủ. Dương Kiếm và Lý Hiểu Mẫn vừa vào cửa, mọi người trước hết đều là nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh, sau đó ai nấy đều nhìn Biện Hữu Thủy.

Biện Hữu Thủy động tác chậm chạp đứng dậy. Sau đó Trương Hòa Hưng mới đứng lên. Tiếp sau đó những đại biểu khác trong đoàn cũng đứng lên. Không khí mới náo nhiệt hơn một chút. Nhưng tình huống vẫn có chút gì đó khó xử. Bởi vì Dương Kiếm vẻ mặt xanh mét, không nói năng gì, cũng không chủ động đưa tay ra bắt tay Biện Hữu Thủy.

Lãnh đạo cấp trên không chủ động đưa tay ra bắt tay, cấp dưới sẽ không có thể chủ đông được, càng không thể ngồi xuống. Biện Hữu Thủy khá là béo, khuôn mặt tròn, cái trán rộng, nhếch miệng ra nói liền có cảm giác biểu hiện toàn bộ khuôn mặt rất sinh động:

– Hoan nghênh Phó thị trưởng Dương đến thị sát công tác.

Dương Kiếm vẫn là thái độ cứng nhắc:

– Tôi đến là chịu sự giám sát của đại biểu Hội đồng nhân dân, đồng thời cũng tuyên bố với các đồng chí một chút. Năng lực cá nhân tôi không đủ, kinh nghiệm có hạn, không phù hợp với yêu cầu đề cử cho việc lựa chọn Thị trưởng. Xin mọi người hủy việc đề cử này, đừng để tôi phải nằm trên đống lửa.

Nói một cách thực sự trực tiếp. Đặc biệt là câu cuối cùng đã nói trúng vấn đề.

Đoàn đại biểu ngơ ngác nhìn nhau, không nói lời nào. Có người cúi đầu, có người nhìn về Biện Hữu Thủy và Trương Hòa Hưng.

– Phó thị trưởng Dương năng lực rõ như ban ngày. Đoàn đại biểu chúng tôi nhất trí cho rằng, Phó thị trưởng Dương nếu đảm nhiệm Thị trưởng nhất định có thể dẫn dắt toàn bộ nhân dân thành phố đi đến thắng lợi.

Biện Hữu Thủy cười càng cứng nhắc. Nhưng vẫn cố gắng duy trì nụ cười trên môi vừa nói vừa ra hiệu bằng mắt.

Trong đoàn đại biểu có một người lập tức nói tiếp một câu:

– Đúng, đúng. Bí thư Biện nói rất đúng. Việc kiến nghị lâm thời đề cử đồng chí Dương Kiếm làm Thị trưởng là do tôi khởi xướng.

Dương Kiếm và Lý Hiểu Mẫn đồng thời quay về phía người nói câu nói đó. Ông ta chừng hơn bốn mươi tuổi. Dáng không cao, mắt rất nhỏ. Khi nói thì mắt không ngừng nheo. Dáng vẻ hơi buồn cười.

Biện Hữu Thủy liền giới thiệu nói:

– Phạm Minh Vĩ, Bí thư Đảng ủy xã Lan Thiên huyện Bào Mã.

Phạm Minh Vĩ không chần chừ bước ra làm vật hy sinh. Lẽ nào Biện Hữu Thủy đã đồng ý với anh ta điều gì? Dương Kiếm thờ ơ nhìn Phạm Minh Vĩ một cái, trong lòng nghĩ Biện Hữu Thủy cũng được mà Phạm Minh Vĩ cũng được, đều chẳng phải là những nhân vật mới trên lĩnh vực chính trị, chắc chắn cũng biết hậu quả của việc kiến nghị lâm thời sẽ rất nghiêm trọng. Nhưng vẫn tỏ ra một thái độ dám làm dám chịu như vậy thì người giật dây phía sau chắc cũng bỏ ra công sức không nhỏ.

Xã Lan Thiên, huyện Bào Mã? Anh ta chợt nhớ ra, công ty cổ phần phát điện xây dựng ở xã Lan Thiên là một đám lừa ngu xuẩn. Thị trưởng Hạ đem đến bao nhiêu lợi ích cho huyện Bào Mã, đầu tư hai trăm triệu vào huyện Bào Mã. Huyện Bào Mã không mang ơn lại còn cố ý bôi nhọ thể diện của Thị trưởng Hạ. Họ đều không phải là những người chưa hoàn toàn thành thục trên lĩnh vực chính trị, cái chính là những khách đầu cơ chính trị tự cho mình là thông minh.

Dương Kiếm cảm giác được Lý Hiểu Mẫn muốn nói điều gì đó liền nhường một bước. Lý Hiểu Mẫn hiểu ý. Anh ta đã sớm nén chặt cơn giận bên trong. Bây giờ tìm được cơ hội giải phóng liền nhanh chóng phát ra.

– Các đồng chí, các đồng chí đều là Đảng viên lão thành cả. Có biết cái gì gọi là tính kỷ luật của tổ chức hay không? Hội nghị Hội đồng nhân dân năm nay không phải là thay nhiệm kỳ, các anh đề xuất đưa ra kiến nghị lâm thời một cách bừa bãi chỉ đem đến rắc rối cho lãnh đạo Thành ủy mà thôi. Đó là một sự không tôn trọng đối với chương trình đã định của đại hội. Tôi hy vọng rằng các đồng chí hãy nhìn từ đại cục, rút lại đề nghị đó, đừng làm những việc không đâu nữa.

Phạm Minh Vĩ đỏ mặt nhưng vẫn thêm vào một câu:

– Đại biểu nhân dân có quyền tuyển cử và quyền giám sát do quần chúng nhân dân giao phó hơn nữa sự kiến nghị lâm thời này của chúng tôi hoàn toàn hợp lý hợp pháp, phù hợp với luật bầu cử và trình tự tổ chức.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 17
0 Hàn Lập vừa thấy cánh cửa này thì thần sắc vừa động nhưng không chút do dự thân hình vừa động hoá thành một đoàn hư ảnh mơ hồ rồi biến mất tại chỗ không thấy. Ngay sau đó, ngay trước quang môn có thanh ảnh chợt lóe lên rồi Hàn Lập đã tiến nhập vào trong đó mà con cự viên khôi lỗi kia thân hình cũng nhoáng lên một cái rồi cũng theo sát đi vào. Cơ hồ ngay lúc khôi lỗi biến mất bên trong quang môn thì hắc lam sắc quang cầu đang lơ lửng tại chỗ trong hư không chợt phát ra một tiếng kêu vù vù rồi mặt ngoài có quang mang...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lục Thiếu Du – Quyển 7
0 Từ đây tới Thiên Nhất môn dù ra sức thúc ngựa cũng phải mất bốn ngày, đến lúc đó ta sẽ tự mình đi một chuyến. Trịnh trưởng lão, tình huống trong sơn mạch Vụ Đô hiện tại như thế nào? Lục Thiếu Du hỏi. Chưởng môn, hôm qua thuộc hạ từ đó trở về, hiện tại trên cơ bản không còn có ai dám nháo sự. Thế nhưng ở đó đã có không ít dong binh tụ tập, nhân số chừng năm sáu ngàn người. Trịnh Anh nói. Chuyện này không có cách nào khác. Thông báo cho những trưởng lão khác, nếu như có người từ bên trong sơn mạch Vụ Đô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Ma Vương – Quyển 3
0: Phá Thành Lạn Binh... Một chiếc xe ngựa không quá hoa mỹ lướt qua cửa thành đổ nát thủng lỗ chỗ, trên đường người qua lại thưa thớt, thỉnh thoảng có thể chứng kiến được một vài ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng, đây chính là một loại kháng nghị không nói thành lời với cuộc sống bi thảm hiện tại. Không ngoài sở liệu của Hàn Thạc, Bố Lôi Đặc Nhĩ thành rất bẩn thỉu, so với cảnh tượng chứng kiến trên đường đi cũng chỉ khá hơn một chút. Mấy tên binh lính uể oải hờ hững nhìn cỗ xe ngựa lăn bánh vào thành mà không cần hỏi lai lịch hay tiền thuế nhập thành...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng