– Tôi phát hiện tuy rằng tôi quen biết với cậu rất lâu, nhưng vẫn chưa bao giớ thấu hiểu được cậu. Có người nói, cậu không bao giờ dứt khoát mà đồng ý vào hàng, tôi vẫn không tin, không ngờ đúng là như vậy. Đừng nói, suy nghĩ của cậu rất độc đáo và mới mẻ, có chỗ có thể học hỏi… chàng thanh niên, tôi bị cậu thuyết phục rồi.
Lão Cổ vỗ vỗ vai Hạ Tưởng, cười ha ha nói:
– Tôi cũng không muốn doạ cậu, chẳng qua muốn kiểm tra lại tính nhẫn nại của cậu một chút, nếu như cậu đã quên tất cả chuyện trước kia, thì con người cậu chẳng đáng để tin cậy, người như thế không thể trọng dụng. Tốt lắm. Quả không làm tôi thất vọng.
Hạ Tưởng đổ mồ hôi, lão Cổ vốn rất thân thiết với hắn, vậy mà còn muốn kiểm tra lại hắn. Nói thật, vừa rồi trong lòng cũng có chút lo lắng. có đôi khi người trong quan trường, vấn đề nguyên tắc cần phải nói, thỏa hiệp cũng phải nói, cứ như một loài cô trùng chỉ có thể duỗi chứ không thể cong, có thể vừa duỗi vừa cong thì mới là rồng.
Thông qua cửa ải lão Cổ, tương đương với việc đã thông qua một số những nhân vật đứng phía sau, Hạ Tưởng như đã gỡ bỏ bớt một khối đá lớn trong lòng. Đương nhiên điều Hạ Tưởng không biết đến chính là, quan niệm chính trị chưa đủ chin chắn của hắn, sau khi được các cán bộ cấp cao của trung ương tiếp nhận, sẽ sản sinh ra ảnh hưởng như thế nào đến tình hình chính trị trong nước, cũng khiến cho con đường chính trị sau này của hắn có thêm vô số cửa ải và gập ghềnh.
Ở lại nhà của lão Cổ đến tận lúc trời tối, ăn xong cơm chiều, Hạ Tưởng tiếp tục cuộc trò chuyện với lão Cổ, nói về hành động quan trọng của bước tiếp theo mà hắn đang chuẩn bị ở thành phố Lang.
Cho tới nay, Hạ Tưởng ở thành phố Yến cũng tốt, thành phố Lang cũng tốt, những gì đã làm đều là trước châm lửa, cuối cùng đến khi không thể dập tắt lửa, thì mới đi tìm sự trợ giúp từ trên dưới. Lần này thì hoàn toàn ngược lại, trước khi lửa ở thành phố Lang vẫn chưa nổi lên, hắn trước tiên đến hỏi ý kiến của lão Cổ, bày tỏ ý muốn nhờ sự giúp đỡ của lão Cổ, hiển nhiên, bước đi lần này của hắn vô cùng cẩn trọng.
Lão Cổ đối với chuyện Hạ Tưởng trước khi ra tay, đến gặp ông hỏi ý kiến, cảm thấy vô cùng cao hứng, cũng đã bàn luận với Hạ Tưởng rất nhiều, đương nhiên, quan trọng là ông ta ủng hộ Hạ Tưởng, gạt bỏ tất cả các chướng ngại vật đang cản trở trên đường kia, chỉ cần mọi chuyện vượt qua phạm vi của thành phố Lang, truyền đến Bắc Kinh, ông ta sẽ âm thầm ra mặt chu toàn.
Lão Cổ xuất thân từ quân nhân, phong cách quân nhân chính là nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán, quyết không nương tay với kẻ thù. Để bước đi đến đoạn đường ngày hôm nay, tin chắc cũng phải dẹp bỏ biết bao đối thủ.
Được chính miệng lão Cổ đồng ý, Hạ Tưởng cũng là cảm thấy vui mừng
Buổi tối vào khoảng tám giờ, Cổ Ngọc đến. Cổ Ngọc nghe nói chiều Hạ Tưởng tới Bắc Kinh, liền vội vàng lái xe từ thành phố Yến đến đây. Vừa thấy Hạ Tưởng, cô vui mừng cứ như trẻ con, không thèm để ý lão Cổ ở đây, cứ quấn lấy Hạ Tưởng không buông, bắt Hạ Tưởng giảng giải về việc triển khai dự án du lịch nông nghiệp ở thành phố Lang.
Sau lần trước chính mắt nhìn thấy hình thức du lịch nông thôn ở thành phố Lang, Cổ Ngọc cứ nhớ mãi hình ảnh những cánh đồng xanh mượt, vẫn luôn ôm giấc mộng bên trong vành đai xanh kiến tạo một tòa biệt thự của thế giới thần tiên, và điều quan trọng là được ở cạnh Hạ Tưởng.
Cổ Ngọc hoàn toàn không có đạo ý tưởng của Liên Nhược Hạm, cô cũng là tự nhiên nghĩ tới một cảnh tượng tươi đẹp như thế. Và điểm khác biệt với ý tưởng của Liên Nhược Hạm chính là căn biệt thự trong giấc mơ của cô được làm bằng gỗ, chứ không phải căn biệt thự 3 tầng mà Liên Nhược Hạm từng mô tả.
Lão Cổ làm như không thấy cảnh thân thiết của Cổ Ngọc và Hạ Tưởng, lấy cớ có việc bỏ đi ra ngoài. Hạ Tưởng liền cùng Cổ Ngọc tản bộ trong sân vườn, sau đó lại đi ra bên ngoài, dạo quanh khắp khu vườn lớn của quân khu.
Tối mùa hè gió lạnh, thoải mái mà hợp lòng người, Cổ Ngọc ở bên cạnh, xinh đẹp động lòng người, Hạ Tưởng khó mà thả lỏng được tâm tình, tâm tình hoàn toàn trong sáng. Ngày tốt cảnh đẹp hiếm có, có thể có được thời điểm vui vẻ, nhất định phải nắm chặt hạnh phúc trước mắt.
Bởi vì, khoảng thời gian vui vẻ thường trôi qua rất nhanh.
Quả nhiên, khi Cổ Ngọc đang khe khẽ bày tỏ cùng hắn không biết bao nhiêu tâm sự, tiếng chuông điện thoại bất ngờ vang lên. Vốn không định nghe, nhưng không nghe không được, tuy rằng hắn hiện giờ đang trong kỳ nghỉ phép, nhưng đó chẳng qua là vở tuồng mà thôi.
Là Lý Tài Nguyên gọi điện thoại tới.
Lý Tài Nguyên cũng biết Hạ Tưởng có lẽ đang ở trạng thái không nên làm phiền, nên rất biết điều chỉ nói một câu :
– Lãnh đạo, Thị trưởng Cổ đã khởi hành tới Bắc Kinh.
Cổ Hướng Quốc cũng đến đây? Đến càng hay.
Hạ Tưởng cũng sớm dự đoán được chuyện Cổ Hướng Quốc sẽ lập tức hành động ngay sau khi hay tin, chỉ có điều không nghĩ tới động tác của y lại nhanh như vậy, điều này cũng chứng minh rằng, những gì hắn thả ra đã giẫm lên cái đuôi của Cổ Hướng Quốc, Cổ Hướng Quốc không kìm nổi tức giận vội vã chạy đến đây ngay.
Thế cục thành phố Lang quả nhiên hiểm trở, và điểm khác biệt với quận Hạ Mã và thành phố Yến chính là, hai địa phương trước kia, có thể trước châm lửa sau phóng hoả, nhưng ở thành phố Lang thì hoàn toàn không được, cần phải nhận được cái gật đầu bên trên mới được, nếu không, nguy cơ bị ăn đòn là rất lớn, bị thương chỉ là chuyện nhỏ, nói không chừng còn tổn hại đến cả xương cốt,
Hạ Tưởng suy ngẫm, liền gọi hai cuộc điện thoại, một là gọi cho Lịch Phi, còn một cuộc khác là gọi cho Trương Anh Tịch.
Đúng vậy, lần này ra tay, Hạ Tưởng thuyết phục Trương Anh Tịch làm người ủng hộ đắc lực của hắn ở Thành ủy. Trương Anh Tịch mặt ngoài bình tĩnh, trên thực tế cũng là ganh ghét cái ác, biết được Hạ Tưởng có ý luôn tra rõ án oan của Lãnh Chất Phương để lại, cho nên đã đứng về phe ủng hộ Hạ Tưởng.
Thế cục thành phố Lang vẫn còn trong tầm kiểm soát, cũng không biết ban đêm ở Bắc Kinh sẽ thế nào, bởi vì Cổ Hướng Quốc đã đến, biến cố cũng theo đó tăng lên?
Buổi tối, Hạ Tưởng ở lại nhà của lão Cổ. Nhà cửa rất lớn, phòng rất nhiều, hắn và phòng Cổ Ngọc cách xa chục mét. Khuya khoắt, Cổ Ngọc rón ra rón rén bước đến mò lên giường của hắn, khiến hắn sợ mất hồn, đang muốn nói với Cổ Ngọc đừng để lão Cổ phát hiện mà lớn chuyện, lời vẫn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, đã bị đôi môi của Cổ Ngọc khóa chặt
Phòng Hạ Tưởng chỉ cách phòng lão Cổ một căn phòng, dù là một tiếng động nhỏ cũng dễ dàng bị lão Cổ phát hiện ra, hai người nhẹ nhàng mà thoát y, cố gắng không để phát ra bất cứ âm thanh nào, nhưng tình cảm mãnh liệt, vẫn là khó tránh khỏi chút thanh âm nhỏ truyền ra, Hạ Tưởng lại có chút kích thích và kích động. Đàn ông vốn có bản tính thích mạo hiểm, hơn nữa không ai không thích sự lôi cuốn của trò vụng trộm
Lúc này trăng sáng, xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, Cổ Ngọc toàn thân trần trụi, từng chi tiết nhỏ, dưới ánh trăng mờ ảo, đẹp tuyệt trần, giống như nàng tiên được khắc trên cẩm thạch. Cái gọi là ngắm nhìn tứ đại cảnh giới của mỹ nhân, thứ nhất là ngắm mỹ nhân sau khi tắm, thứ hai là ngắm mỹ nhân dưới ánh đèn, ba là ngắm mỹ nhân dưới hoa, thứ tư là ngắm mỹ nhân dưới ánh trăng, Cổ Ngọc hiển nhiên là vừa mới tắm xong, tóc chưa khô, vẫn còn nhỏ giọt. Trong phòng tuy rằng không có đèn, nhưng những ánh đèn bên ngoài hắc qua khe cửa. lại có những bóng hoa dập dờn, ánh trăng mờ ào, Cổ Ngọc lại đứng ngay trước, cả người gần như được bao phủ trong một vần sáng, khiến hồn bay phách lạc, không có lời nào để hình dung.
Đêm đầu tiên của Hạ Tưởng và Cổ Ngọc, bối rối mà hoang đường, khoái cảm có thừa, mỹ cảm không đủ. Nhưng tối nay hoàn toàn không giống, cảm giác thăng hoa có thừa, lại được kích thích và mê hoặc quyến rũ của kiểu yêu đương vụng trộm, còn nữa còn có dáng người hoàn mỹ của Cổ Ngọc, Hạ Tưởng, lần đầu tiên chìm đắm trong hương thơm bên trong Cổ Ngọc.
Ban đêm, ngoài cửa sổ bóng cây lay động, trong phòng, hoa mai di động. Tất cả không phải là cá lượn rồng bay, nhưng có điều tuyệt diệu từ 12 vì tinh tú cùng ánh trăng mờ ảo…
Trời còn chưa sáng, Cổ Ngọc lặng lẽ rời đi, tựa như mộng xuân không dầu vết. May mà Cổ Ngọc rời đi sớm, trời vừa sáng, lão Cổ đã gõ cửa bước vào, nói ông ta có việc phải ra ngoài, bảo Hạ Tưởng cứ tự nhiên.
Hạ Tưởng nhìn căn phòng bừa bộn đến không ngờ, nhưng vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, không lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng ánh mắt lão Cổ dường như dừng ở trên giường nhiều hơn, hơn nữa cái mũi cứ nhấp nháy vài lần, có vẻ phát hiện ra điều gì, rồi lắc lắc đầu, xoay người bước ra, để lại cho Hạ Tưởng nhiều điều phải suy nghĩ.
Hạ Tưởng vô cùng xấu hổ
Buổi sáng, Hạ Tưởng ở Bắc Kinh gặp Dịch Hướng Sư, buổi chiều, lại gặp Ngô Tài Giang vừa lúc đến Bắc Kinh làm báo cáo công tác.
Đã lâu không gặp mặt Ngô Tài Giang, điều khiến cho Hạ Tưởng cảm thấy vui mừng chính là, mối quan hệ giữa hắn và Ngô Tài Giang tuy rằng thân thiết hơn với Mai Thái Bình, nhưng lần gặp mặt này khiến hắn cảm nhận được một vấn đề vô cùng thú vị, chính là mối quan hệ giữa người với người, nếu thường xuyên gặp gỡ, cũng chưa chắc thân thiết đến mức thổ lộ tất cả tâm tình. Nhưng đối với một số người, bạn có lẽ cũng không nhớ nỗi ông ta, có điều khi vừa thấy mặt, đã có vẻ rất thân thiết.
Ngô Tài Giang chính là có cảm giác đó
Giữa Hạ Tưởng và Ngô Tài Giang vừa trông thấy nhau mà tỏ ra thân thiết như anh em một nhà, hi hi ha ha cười đùa một hồi, liền nói đến chính đề
Ngô Tài Giang đảm nhiệm Chủ tịch tỉnh của tỉnh Ninh, vẫn thân thiết với Mã Vạn Chính như xưa, mối quan hệ giữa hai người rất hiếm khi thấy xảy ra mâu thuẫn gì. Đương nhiên trên quan điểm chính trị niệm cũng có chỗ bất đồng, có điều hai người họ đều dễ thông cảm và bỏ qua cho nhau, nên mối bất hoà cũng nhanh chóng được giải quyết.
Theo lời của Ngô Tài Giang, có khả năng sau khi ông ta hết nhiệm kỳ, sẽ được bổ nhiệm chức Chủ tịch tỉnh của một tỉnh lớn nào đó, mới có khả năng lên làm Bí thư Tỉnh ủy. Tuy rằng ông ta không có nói rõ, Hạ Tưởng cũng hiểu ẩn ý ở bên trong, cẩn thận suy nghĩ, trong lòng không khỏi lo lắng, chẳng lẽ nói trong vòng năm ba năm, Ngô Tài Dương có hi vọng trở thành một trong những lãnh đạo cấp cao?
Đang lúc đoán già đoán non, Ngô Tài Giang lại nói một câu, khiến cho Hạ Tưởng áy náy kinh hãi
– Họ Phó và họ Mai, sắp tới sẽ điều chỉnh thay mới lại một loạt cán bộ các tỉnh, đã giữ được không ít những vị trí béo bở, nhất là họ Phó, thực lực tăng cao, đã vượt qua cả họ Khâu, xếp vào hàng thứ 3
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |