Hai tờ báo lớn này lần lượt là thuộc Đoàn hệ và hệ Bình dân nắm giữ.
Truyền thông Trung ương đưa tin liền lập tức chỉ ra được hướng gió, ý nghĩa rằng trong chính trị thì những việc này được người lãnh đạo quốc gia nào đó cho phép. Hai ngày sau, giới truyền thông tỉnh Yến phản ứng chậm mới bắt đầu đưa tin về các thành tựu của đợt truy quét tội phạm ở thành phố Lang, chứng tỏ rằng hành động truy quét tội phạm thành phố Lang đã đạt được sự tán thành của tầng lớp cấp trên
Càng nhiều thanh âm hoan nghênh đến từ dân gian, tất cả người dân thành phố đều vỗ tay tỏ ý vui mừng. Tuy rằng thành phố Lang xét cả về quy mô và kinh tế thì còn cách rất xa so với thành phố Yến, nhưng trong phương diện giải trí thì nổi danh nagng với thành phố Yến, được xưng là hai thành phố tắm hơi lớn nhất tỉnh Yến. Nhưng các trung tâm tắm hơi của thành phố Yến tuy rằng nhiều hơn, cũng có những điều này điều nọ, nhưng không có tình trạng một nhà độc diễn như Nga Ni Trần, hơn nữa là thành phố của tỉnh nên tất cả các hành động đều nằm trong phạm vi hợp lý.
Khác xa so với thành phố Lang, ngành giải trí vừa vàng lại vừa đen, không ra tay độc ác thì không sửa trị được.
Trải qua đợt truy quét lần này thì có người bắt mạch rằng ngành giải trí thành phố Lang bị đả kích quá lớn, xuống tay đủ độc, không có ba năm thời gian thì tuyệt đối không thể khôi phục được nguyên trạng.
Ba năm… Nga Ni Trần không có khoảng thời gian dài đến ba năm.
Trong đại hội tổng kết đợt truy quét tội phạm, Lộ Hồng Chiêm chủ trì hội nghị, lên tiếng tổng kết quá trình thực hiện, đối với các thành quả đạt được cảm thấy rất vừa lòng, một lần nữa Cục Công an thành phố tuyên bố sẽ đưa ra câu trả lời vừa lòng cho nhân dân toàn thành phố.
Bí thư Thành ủy Ngả Thành Văn, Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng tham dự hội nghị cũng đồng thời có bài phát biểu trọng yếu của mình.
Ngả Thành Văn đánh giá cao các hoạt động lần này, cho rằng đây là một hành động trọng đại và hiệu quả, rất thành công, là đợt truy quét tội phạm đạt được hiệu quả rõ ràng nhất trong mấy năm qua của thành phố Lang.
Tiếp sau đó, Hạ Tưởng lên tiếng, đối với các hành động lần này hắn đánh giá rất cao, khen ngợi đội ngũ tập thể công an cảnh sát thành phố Lang.
Ý vị sâu xa chính là Cổ Hướng Quốc không tham dự hội nghị, nghe đồn rằng y mượn cớ ốm không đến. Cũng có người nói, Thị trưởng cơm khô gần đây ăn quá nhiều cơm khô nên nóng trong người, răng sưng không thể nói chuyện, một khi nói chuyện thì ho hen. Tóm lại, từ đầu đường đến cuối ngõ rất nhiều câu chuyện ly kỳ được tung ra, thật hay giả thì không người nào để ý, chủ yếu là người ta dành để đàm tiếu.
Theo sau các hành động thanh tra toàn diện các chỗ ăn chơi của thành phố Lang được xác định, thì thành phố Lang lưu truyền một câu rằng cuối cùng đã đi đến hồi kết, điều này khiến cho Ngả Thành Văn giống như trời nắng được ăn dưa hấu lạnh, thoải mái tới mức tóc gáy dựng lên.
Câu nói “ban ngày là Ngả Thành Văn, buổi tối là Nga Ni Trần” rốt cuộc đã trở thành lịch sử.
…
Hành động truy quét tội phạm chấm dứt, Cục Công an thành phố liền khẩn trương thẩm tra xử lý Trần Đại Đầu. Chẳng những Trần Đại Đầu bị phạm tội xúi giục mà y còn cung khai nhiều lần lợi dụng các thủ đoạn phi pháp để đảo loạn các trật tự bình thường của thị trường. Trên cơ bản mà nói, các tội trong hồ sơ vụ án được truy ra thì ít nhất y cũng bị phán ngồi tù từ mười năm đổ lên.
Đứng ở văn phòng trên tầng 18 nhìn xem toàn cảnh thành phố Lang, cả thành phố vẫn phồn vinh như cũ, tốc độ biến chuyển vẫn bay nhanh thần tốc theo từng ngày, nhưng trong lòng Nga Ni Trần lại cảm thấy y đã bị thành phố Lang từ bỏ, cảm giác tất cả mọi thứ đã được y nắm trong tay thì bây giờ rời đi rất xa, thay vào đó là sự bi ai và bất đắc dĩ rất sâu đậm.
Đúng là không thể ngăn cản được nước lũ chính trị cuồn cuộn chảy. Mấu chốt chính là khi Hạ Tưởng thi triển một loạt các thủ đoạn chính trị thì Cổ Hướng Quốc lại không có bất cứ một hành động nào.
Nga Ni Trần nhìn thoáng qua Cổ Hướng Quốc đang ngồi trên ghế sô pha và đang không nói được lời nào thì trong lòng y rất tức giận, cũng có sự tiếc hận. Một Thị trưởng Cổ hăng hái, tầm cỡ đến mức nào, luôn bày mưu tính kế, ở thành phố Lang muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, hiện tại lại trở thành trò cười trong miệng của người dân thành phố, trở thành Thị trưởng “cơm khô”. Chẳng lẽ y đã nhìn lầm Cổ Hướng Quốc, hay Cổ Hướng Quốc còn có những mưu tính khác.
Với thực lực của Cổ Hướng Quốc thì không thể không có chút sức phản kháng nào.
Cổ Hướng Quốc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Nga Ni Trần một cái, biết Nga Ni Trần đối với y có nhiều hoài nghi và bất mãn nên y liền đứng dậy, châm lấy một điếu thuốc, rít sâu một hơi rồi nói:
– Lão Trần, thủ đoạn của Hạ Tưởng cũng đã dùng hết, cũng đã đến lúc chúng ta nên trả đòn.
Nga Ni Trần nheo mắt:
– Thị trưởng Cổ còn có chiêu sau?
Cổ Hướng Quốc cười ha hả mà nói:
– Thật buồn cười, anh nghĩ rằng tôi và anh, cả hai ta sẽ bị Hạ Tưởng đánh bại sao? Đây là tôi tránh đi cạnh sắc của hắn, chờ các chiêu của hắn sử dụng cho hết đã.
– Thật vậy không?
Nga Ni Trần lập tức mừng rỡ.
Nửa tháng nay thì mỗi ngày Nga Ni Trần đều mất ăn mất ngủ, cay đắng không nói nổi, tóc chẳng những không mọc ra được mà trong 15 ngày này toàn bộ đã chuyển sang thành màu trắng.
Cứ mỗi đêm tóc bạc lại được sinh ra, đến hiện nay thì đầu tóc y đã trở nên trắng xóa. Nga Ni Trần vẫn từng tự hào rằng ở tuổi mình mà mái tóc vẫn toàn đen, vậy mà bây giờ cái đầu lại hoa râm như ông lão 80 tuổi, tất cả những điều này đều do Hạ Tưởng ban tặng.
Y không thể nào không căm hận Hạ Tưởng đến thấu xương.
Căn cơ của y tại thành phố Lang lung lay sắp đổ, sản nghiệp y ở Bắc Kinh đang bấp bênh, mắt thấy đế quốc tài sản to lớn mà y vất vả hơn nửa đời người xây dựng đang từng bước sụp đổ, dù kiên cường đến mấy thì rốt cuộc y cũng cảm giác được tâm lực của mình đã lao lực quá độ, gần như không thể chống đỡ được nữa.
Cho nên khi nghe được Cổ Hướng Quốc còn có các chuẩn bị đằng sau thì y gần như mừng rỡ đến phát điên lên.
Cổ Hướng Quốc với vẻ mặt trấn tĩnh nói:
– Cũng không cần phải cao hứng quá sớm. Kế hoạch của tôi không nhất định có thể thành công, cho dù có thành công thì cũng chỉ là biện pháp lấy lùi làm tiến, đối với Hạ Tưởng thì không tạo ra được cái gì mang tính thương tổn, đối với anh thì lại càng không có chút xíu trợ lực nào.
Lập tức vẻ mặt Nga Ni Trần xám trắng:
– Sao lại như vậy?
Y tự thì thào nói:
– Chẳng lẽ thật sự tôi phải đi lên Bắc Kinh cầu cứu Thủ trưởng?
– Không phải là tôi nghe nói anh có biện pháp rất tốt để đối phó với Hạ Tưởng rồi sao?
– Cũng muốn tốt lắm nhưng còn chưa hạ được quyết tâm…
Ánh mắt của Nga Ni Trần dừng lại bức ảnh chụp hai cô con gái ở trên bàn, thần sắc phức tạp.
Cổ Hướng Quốc đoán được tâm tư của Nga Ni Trần:
– Nếu anh định đưa Hoa Nhài Vàng, Bạc cho Hạ Tưởng hưởng dụng thì không bằng đưa lên Bắc Kinh. Nghe nói đứa con của Thủ trưởng đối với Hoa Nhài Vàng thì cảm thấy rất hứng thú. Tôi còn nghe nói có một vị Thái tử Đảng đối với Hoa Nhài Bạc cũng có ý. Lão Trần, hai cô con gái đổi lấy hai nhân vật rất quan trọng ủng hộ, chỉ cần bọn họ mở miệng thì Hạ Tưởng kể cả muốn thu tay về cũng không thể được. Hơn nữa, nếu hai cô con gái của anh được sủng ái thì việc Hạ Tưởng bị hai nhân vật lớn ra tay sửa trị cũng không phải là không có khả năng. Mà bọn họ đã ra tay thì bất kể là ai cũng không bảo vệ được Hạ Tưởng.
Vẻ mặt Nga Ni Trần đỏ bừng, tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng trong tâm trạng rối rắm của y lúc này thì thật sự y muốn sử dụng hai cô con gái ra mặt để níu kéo Hạ Tưởng xuống nước. Y tin tưởng với sự hấp dẫn của hai cô con gái mình, chỉ cần thật tâm câu dẫn Hạ Tưởng thì tuyệt đối Hạ Tưởng không chống chọi được.
Tuy rằng không muốn đưa hai cô con gái để làm tiện nghi cho Hạ Tưởng, nhưng y lại không chịu nổi Hạ Tưởng được nữa, nếu tiếp tục bị đả kích như thế này thì y sẽ bị tổn thất rất lớn. Đợt truy quét tội phạm lần này chẳng những làm dao động căn cơ kinh tế của y tại thành phố Lang mà rất nhiều thủ hạ dưới tay của y cũng đã bị giải tán. Lại thêm sản nghiệp ở Bắc Kinh cũng rất bấp bênh, nếu tiếp tục như thế này thì khó thoát được khả năng vận mệnh bị thâu tóm, bị thu mua lại hoặc giải tán. Nếu các cơ sở kinh tế hoàn toàn bị phá hủy như vậy thì xem như y mất đi gốc rễ của cuộc sống, làm sao lúc đó có thể bảo vệ được hai cô con gái xinh tươi như hoa, như ngọc không bị hủy hoại chứ?
So sánh với rất nhiều người đàn ông dơ bẩn và không sạch sẽ khác, nếu có thể lựa chọn thì y sẽ tình nguyện để Hạ Tưởng đạt được. Để Hạ Tưởng đạt được thì ít nhất sự sạch sẽ của Hạ Tưởng so với bọn họ còn có sự đảm đương, so với bọn họ thì còn có sự tha thứ, so với bọn họ thì càng có thể sau này vẫn đối xử tử tế với Hoa Nhài Vàng, Hoa Nhài Bạc.
Đề nghị của Cổ Hướng Quốc khiến tâm tư của Nga Ni Trần lay động, y nói:
– Nếu có thể cưới hai đứa nó thì…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 17/11/2017 22:36 (GMT+7) |