Quan Trường - Quyển 9

Phần 63

Trên thực tế theo Ngả Thành Văn nhận định, Hạ Tưởng lên chức lại một bước đi từ Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, xem như có được gặt hái lớn, cho dù cuối cùng không lật đổ được Cổ Hướng Quốc thì cũng coi là một thành công không nhỏ. Bởi nếu không ép Cổ Hướng Quốc đến bước đường cùng, với lý lịch kinh nghiệm của Hạ Tưởng cũng chưa đủ để đảm nhiệm chức Thị trưởng thành phố.

Bởi vậy, y thậm chí còn suy đoán, cái mà Hạ Tưởng cần có lẽ không phải là đưa Cổ Hướng Quốc ra công lý, mà là lợi dụng cơ hội nắm được thóp của Cổ Hướng Quốc thương lượng, mượn cơ hội thăng quan, nếu không, Hạ Tưởng mới đảm nhiệm chức Phó thị trưởng thường trực thành phố Lang được một năm đã thuận lợi lên chức, trở thành Thị trưởng trẻ nhất của Tỉnh Yến, tốc độ thăng tiến nhanh như vậy khiến cho người ta phải kinh ngạc.

Cho dù có cộng thêm thời gian hắn làm Chủ tịch quận và Bí thư Quận ủy ở quận Hạ Mã thì cũng chỉ hơn hai năm, trong thời gian hơn hai năm đã thăng chức từ Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, tốc độ thật giống như hỏa tiễn.

Mặc dù thành phố Thiên Trạch dường như là nơi không thể làm nên chiến tích, nhưng Hạ Tưởng còn rất trẻ, cho dù phải lao vào làm việc vất vả liền ba, năm năm, lập được một chút thành tích, bước tiếp theo sẽ là cấp Phó chủ tịch tỉnh rồi. Tính ra ba năm sau, cho dù là năm năm sau Hạ Tưởng cũng chưa quá 35 tuổi, 35 tuổi đã làm cán bộ cấp Phó chủ tịch tỉnh…Ngả Thành Văn hít một hơi, lại nghĩ tới mạng lưới quan hệ phía sau Hạ Tưởng, trong cuộc đối chọi với Cổ Hướng Quốc hắn luôn chiếm được thế thượng phong, với chỗ dựa vững chắc như của Cổ Hướng Quốc, cuối cùng cũng chỉ có thể đẩy Hạ Tưởng đi chứ không phải là làm gì được hắn. Hạ Tưởng mà lại không có đường thăng tiến? Chuyện đùa.

Bởi vậy đối với việc Hạ Tưởng rời khỏi thành phố Lang đến thành phố Thiên Trạch nhậm chức, Ngả Thành Văn luôn giữ thái độ lạc quan, mặc dù có chút tiếc nuối trước việc Cổ Hướng Quốc thoát nạn trong phút chót, nhưng cũng thấy vui thay Hạ Tưởng thuận lợi bước tới một chân trời càng rộng mở hơn. Y tự nhận quan hệ của mình và Hạ Tưởng cũng khá tốt, sau này Hạ Tưởng tiền đồ sáng lạn, đảm nhiệm các cương vị ngày càng quan trọng, y cũng vui mừng.

Chính vì giữ thái độ này, Ngả Thành Văn trong hơn hai mươi ngày cuối Hạ Tưởng ở thành phố Lang, ngày ngày làm việc tới đêm khuya, giải quyết các công việc trong tay gọn dàng ngăn nắp, không có một chút qua loa hay đối phó nào cũng khiến y hết sức kính phục con người của Hạ Tưởng. Nhưng cũng chính vì vậy, điều khiến y không thể ngờ tới là, chính trong giờ phút Hạ Tưởng sắp rời khỏi thành phố Lang, cách thành công chỉ còn một bước, Cổ Hướng Quốc đột nhiên bị bắt.

Hơn nữa, thái độ ngang ngược của hai người ban nãy hoàn toàn không phải người của Ủy ban Kỷ luật tỉnh. Phong cách làm việc của người từ Ủy ban Kỷ luật tỉnh luôn luôn có tình có lý, sẽ không tùy tiện lại càng không cứng rắn như vậy, chẳng lẽ hai người vừa rồi là người của Viện kiểm sát?

Thân là Bí thư Thành ủy một chút sự tình cũng không biết, Thị trưởng bị bắt ngay trước mắt mình, nên trong lòng Ngả Thành Văn cũng cảm thấy hoảng sợ. Y biết, độ phức tạp trong cuộc đấu chính trị lần này vượt qua sự tưởng tượng của y.

Không biết thì không biết, cũng tốt cho việc tránh xa rắc rối, giữ được sự yên bình.

Sau khi Cổ Hướng Quốc bị áp giải lên xe, các Ủy viên thường vụ Thành ủy có mặt đều sửng sốt một lúc mới phản ứng lại, theo sau là những tiếng “xì xào” lan khắp hội trường…Mọi người đều là các nhân vật từng trải trên quan trường, từng thấy Ủy ban Kỷ luật bắt người ngay trong hội trường, từng thấy Ủy ban Kỷ luật tuyên bố bắt giam cán bộ cấp cao tại chỗ, nhưng chưa từng thấy Thị trưởng đương nhiệm của một thành phố bị áp giải trực tiếp lên xe như một tên tội phạm.

Nhìn kỹ lại, trời đất, Cổ Hướng Quốc bị áp giải trực tiếp lên xe chở tù.

Tương đương với việc Thị trưởng đương nhiệm đã vô cùng hiếm gặp một bước đến đúng chỗ, không trải qua các điều tra của Ủy ban Kỷ luật tỉnh, không trải qua các qui tắc bắt giam thông thường, mà là trực tiếp bước vào qui trình tư pháp. Chốn quan trường trong nước, không thể nói là chưa từng có nhưng cũng chưa từng nghe qua.

Theo sau, từ trên xe bước xuống một người, có người nhận ra ông ta, chính là Phó cục trưởng Cục chống tham nhũng tỉnh – Phó Hiểu Văn.

Phó Hiểu Văn tuyên bố trước mọi người có mặt tại Thành ủy thành phố Lang, được sự phê chuẩn của Viện kiểm soát tối cao, Cục chống tham nhũng của Viện kiểm soát nhân dân tỉnh Yến đã thi hành biện pháp cưỡng chế đối với tội phạm tình nghi Cổ Hướng Quốc, thành lập án điều tra và bắt tạm giam Cổ Hướng Quốc.

Trên chốn quan trường trong nước, Cổ Hướng Quốc là cán bộ Đảng chính trị đầu tiên bị bắt tạm giam trực tiếp với thân phận là Thị trưởng đương chức, nhất định sẽ để lại dấu ấn sâu sắc trên lịch sử quan trường.

Phó Hiểu Văn làm việc nhanh gọn quyết đoán, sau khi thông báo xong liền bắt tay với Ngả Thành Văn, các ủy viên khác ông ta đều không thèm để ý. Lại cố ý bắt tay với Hạ Tưởng, còn nói nhỏ gì đó với hắn, sau đó Phó Hiểu Văn dẫn theo mấy người lên tầng trên, trực tiếp mở cửa văn phòng của Cổ Hướng Quốc, bắt đầu tra khám.

Mặt khác có người xông thẳng vào nhà Cổ Hướng Quốc tiến hành niêm phong.

Người của Cục chống tham nhũng làm việc hiệu quả rất cao, trong vòng nửa tiếng đồng hồ đã thu được kết quả. Chỉ riêng số tiền mặt lục soát được từ nhà và văn phòng của Cổ Hướng Quốc đã gần 15 triệu tệ, trong đó tiền mặt cất giữ trong văn phòng là khoảng 200 nghìn tệ. Bước đầu nhận định, số tiền này là tiền tham ô mà Cổ Hướng Quốc mới thu về chưa kịp xử lý chuyển đổi.

Ngoài số lượng lớn tiền mặt, từ nhà và văn phòng của Cổ Hướng Quốc còn lục soát ra được gần trăm bức tranh chữ quý giá, hơn 10 đồng hồ Rolex, cùng một lượng lớn ảnh chụp xuất ngoại của Cổ Hướng Quốc với nhiều người phụ nữ khác, trong đó bao gồm một số nữ nhân viên công vụ mà phần lớn là các nữ viên đại học mới được điều đến Ủy ban nhân dân Thành ủy thành phố Lang.

Xe của Cục chống tham nhũng cuốn bụi mà đi, vừa rồi vẻ mặt Cổ Hướng Quốc còn đắc ý, giờ bị nhốt trong xe tù không ai nhìn thấy được biểu hiện của y, cũng không thể biết hắn đang đau khổ thế nào. Từ sung sướng mãn nguyện đến trở thành tù nhân, sự việc xảy ra ngắn ngủi chỉ trong vài phút, đổi là người khác cũng không thể chấp nhận sự thay đổi lớn đến như vậy.

Tốc độ xe của Cục chống tham nhũng rất nhanh, trong nháy mắt đã mất hút khỏi tầm mắt, dường như đang tuyên bố với mọi người, mọi thứ của thành phố Lang vẫn nằm trong lòng bàn tay của Tỉnh ủy.

Không ít người ngầm cảm thấy kinh hãi, cũng có người mồ hôi ướt đầm, thậm chí còn có kẻ 2 chân run rẩy, bởi vì thời gian trước qua lại quá thân mật với Cổ Hướng Quốc mà hối hận không kịp. Cơn gió chính trị chuyển hướng thật quá nhanh, là gió đông nam tây bắc hay là gió xoáy đều thổi đến nỗi khiến cho người ta đau đầu chóng mặt, không tìm được lập trường.

Nên theo ai mới bảo đảm chỗ đứng của mình vững chắc đây, không ít kẻ đều đang băn khoăn.

Tuy nhiên, thái độ của mọi người khi nhìn sang Hạ Tưởng là sự kính phục không nói nên lời, rõ ràng Hạ Tưởng bị người ta đá ra, trong cuộc giao chiến với Cổ Hướng Quốc tương đương với việc thất bại, không ngờ đúng lúc Hạ Tưởng sắp lên đường, một bước nữa là thành công, thì lại trực tiếp “tiễn” Cổ Hướng Quốc vào Viện kiểm soát. Mưu kế này, mánh khóe này khiến cho mọi người khâm phục sát đất.

Rõ ràng vừa mới bắt tay cáo biệt Hạ Tưởng, cũng không biết là ai khởi đầu, mọi người đều lần lượt bắt tay với hắn lần nữa, ngay cả Ngả Thành Văn cũng bị đẩy ra một phía, không chen được lên trên. Loạn rồi, loạn hết rồi, không còn qui tắc gì hết, cả hội trường đều trở nên rối loạn.

Hạ Tưởng vẫn giống như lúc trước, không có chút đắc ý hay hưng phấn gì, lần lượt bắt tay cáo biệt mọi người. Người khác có lẽ không biết rõ sau lưng diễn ra chuyện gì, nhưng hắn thì biết, Cổ Hướng Quốc không trải qua một trình tự bắt giữ nào mà trực tiếp bị bắt tạm giam hình sự. Bề ngoài có vẻ là hợp lẽ, thực chất sau lưng đã có không ít tính toán bí mật kinh thiên động địa.

Trong hơn hai mươi ngày cuối ở thành phố Lang, Hạ Tưởng một mặt bàn giao hết công việc trong tay, mặt khác tiến hành phân tích những chứng cứ mà Thụy Cái giao cho hắn, rồi lần lượt đối chiếu chứng cứ trong tay hắn và chứng cứ của Thụy Cái, sau cùng sắp xếp, chỉnh lý ra các phần liên quan phân làm hai bản, một bản giao cho Lý Ngôn Hoằng, một bản giao cho lão Cổ.

Giao cho Lý Ngôn Hoằng là để gia tăng sức nặng cho anh ta. Giao cho lão Cổ là để lão Cổ ra mặt, giao nộp cho Ủy ban kỷ luật Trung ương.

Không phải là chỗ dựa của Cổ Hướng Quốc rất lớn sao? Tốt thôi, chỗ dựa có mạnh nữa cũng phải giữ gìn sự công bằng của pháp luật, cũng phải có một mặt chính nghĩa, cũng cần phải đối diện với tội danh tày trời của Cổ Hướng Quốc.

Chứng cứ của Thụy Cái dẫn tới việc bắt giữ Cổ Hướng Quốc, đã rung lên hồi chuông báo tử.

Quá trình cụ thể Hạ Tưởng cũng chỉ nghe qua lời lão Cổ tường thuật lại. Theo lão Cổ nói, ông ta trực tiếp gửi tài liệu tới tay Thủ tướng, sau khi Thủ tướng xem xong vô cùng tức giận, đập bàn, sau đó đưa ra chỉ thị quan trọng chuyển xuống cho Ủy ban Kỷ luật Trung ương.

Ủy ban Kỷ luật Trung ương lập tức hành động, chuẩn bị tiếp nhận vụ án thì bị cấp trên ép xuống, không tiến hành bước điều tra tiếp theo. Ngay cả chỉ thị của Thủ tướng cũng không có tác dụng, lão Cổ còn chưa kịp tức giận, ông cụ Ngô đã phát hỏa rồi.

Cơn giận của ông cụ Ngô không phải do Hạ Tưởng châm ngòi, mà là do Liên Nhược Hạm vô tình gây nên.

Việc Hạ Tưởng ở thành phố Lang giao tranh với Cổ Hướng Quốc, ông cụ Ngô cũng biết chút ít nhưng không quan tâm nhiều. Theo ông nghĩ, đối thủ chính trị ở đâu cũng có, chẳng có gì lạ, nếu bản thân Hạ Tưởng không cứng rắn, thì cũng không có tiền đồ gì.

Điều khiến ông không thể ngờ tới là, cuộc đấu giữa Hạ Tưởng và Cổ Hướng Quốc, bởi chỗ dựa của Cổ Hướng Quốc quá lớn kinh động cấp trên, hơn nữa tầng trên đã có lời, khiến cho ông vốn là một người an phận thủ thường cũng không thể đứng yên.

Chủ yếu cũng là do không biết từ đâu ông cụ có được một bản chứng cớ của Cổ Hướng Quốc mà Hạ Tưởng thu thập, sau khi xem xong mặt mày biến sắc:

– Y là cái thứ gì, cũng xứng đáng làm đối thủ của Hạ Tưởng? Y không đổ, thì Hạ Tưởng sau này làm sao có thể giữ được niềm tin? Không thể vì một tên Cổ Hướng Quốc mà hủy đi niềm tin của Hạ Tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Phần 60 Gương mặt Hoàng đế thoáng rung động, trầm ngâm một hồi lâu rồi hỏi: Lâm Tam, ngươi hẳn đã nghe ý kiến không nên vọng động của Thành Vương huynh. Việc này liên quan đến vận mệnh của Đại Hoa ta, tuyệt đối không thể xem nhẹ. Đang lúc ngoài biên ải nguy nan, nếu phải chia quân đi bảo vệ Cao Lệ, chẳng phải là đặt Đại Hoa ta vào tình thế nguy hiểm hay sao? Ngươi thấy thế nào? Mọi người sớm đã nghe tiếng Lâm Tam có kiến thức uyên thâm. Mắt thấy hắn cùng với Thành Vương có quan điểm trái ngược nhau, lập tức quần thần đều cao hứng, muốn đợi nghe...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Phần 63 Lâm tướng quân, Lâm tướng quân... Mấy ngàn con khoái mã phóng nhanh lại, ra khỏi phía tây thành Tế Ninh, hướng thẳng tới chỗ Lâm Vãn Vinh lưu lại lúc trước. Vọt lên trên cùng là đám người Cao Tù, Hồ Bất Quy. Đại quân tiến vào thành, mọi người đều tưởng rằng chiến sự đã kết thúc, ai ngờ rằng sau lưng đột phiên bắn pháo, chơi lén Lâm tướng quân. Thấy thân ảnh Lâm tướng quân biến mất trong khói súng trùng trùng, bọn Cao Tù và Hồ Bất Quy hai mắt đỏ rực, thúc ngựa lao tới như phát điên. Sau khi pháo bắn, trong cát bụi khắp nơi sặc mùi khói súng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Dương Thần – Quyển 14
Phần 63 Dương Thần đưa chuỗi tràng hạt cho Lam Lam, ôn thanh cười nói: Lam Lam, đây là ông nội nói tặng cho con, ông nội cùng một người bạn tốt đi chơi, đến một chỗ rất xa, có thể rất lâu nữa mới quay lại. Nhưng bé mập con yên tâm, có cha ở đây, đảm bảo con mỗi ngày đều ăn ngon chơi vui, hơn nữa ai cũng không thể khi dễ khuê nữ bảo bối của cha. Lam Lam cũng rất thông minh, đại khái đã nghe hiểu ý tứ những lời này, tội nghiệp nhìn Lâm Nhược Khê, lại nhìn Dương Thần, nhẹ nhàng hỏi: Nhưng mà cha, mẹ kia cũng không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng