Quan Trường - Quyển 9

Phần 69

Người phụ nữ từ khi lên tầng luôn im lặng cuối cùng cũng lên tiếng:

– Lão Dư, đừng kích động.

Sau đó ánh mắt bà ta dừng lại trên Hạ Tưởng, cẩn trọng quan sát hắn, ánh mắt nghi vấn thêm coi thường:

– Cậu chính là Hạ Tưởng?

Hạ Tưởng cũng mơ hồ đoán được bà ta là ai, khẽ gật đầu, không nói tiếng nào.

– Tôi là Trần Khiết Văn.

Người phụ nữ thản nhiên nói một câu, dường như tưởng rằng thân phận của bà ta sẽ gây kinh ngạc cho Hạ Tưởng.

Mặc dù đã dự tính trước, cũng đoán ra được người phụ nữ trước mặt chính là Bí thư Thành uỷ Thành phố Thiên Trạch Trần Khiết Văn – người sắp làm việc cùng hắn, nhưng nghe chính miệng bà ta nói ra, Hạ Tưởng vẫn có chút kinh ngạc. Thật không thể ngờ lại gặp mặt nhân vật số một của Thành uỷ Thành phố Thiên Trạch trong tình cảnh này, hơn nữa rõ ràng, không những bà ta hiểu lầm hắn, mà còn không có chút thiện cảm gì với hắn cả.

Cho dù hắn là Thị trưởng thì cũng không muốn bất hoà với nhân vật số một này. Đương nhiên, giữa Thị trưởng và Bí thư có sự xung đột về cách thức nắm quyền là điều khó tránh khỏi, nhưng khoảng cách tuổi tác lớn hơn một thế hệ, lại là nữ Bí thư Thành uỷ, hơn nữa xem ra còn hiểu lầm hắn có quan hệ nam nữ với Hoa Nhài Vàng, Bạc, thậm chí với cả Phó Tiên Tiên, sau này làm sao có thể hợp tác triển khai công việc?

Tuy nhiên Hạ Tưởng không những không tỏ ra thái độ gì đặc biệt lại không cố gắng giải thích hiểu lầm, giọng nói cũng thiếu sự tôn trọng nên có, hắn chỉ khẽ gật đầu:

– Bí thư Trần, hân hạnh.

– Thật sự hân hạnh.

Trần Khiết Văn ra hiệu bằng ánh mắt, lão già được bà ta gọi là Lão Dư tức giận liếc Phó Tiên Tiên, sau đó lùi về sau, bà ta mới nói tiếp với giọng kiêu ngạo:

– Trước kia cũng nghe người ta nói Thị trưởng Hạ tuổi trẻ tài cao, trăm nghe không bằng một thấy, thật là một thanh niên có tình có nghiã.

Bốn chữ “có tình có nghĩa” được nhấn mạnh, rõ ràng là ám chỉ quan hệ mờ ám giữa Hạ Tưởng và Hoa Nhài Vàng, Bạc.

Hạ Tưởng không nói gì, Phó Tiên Tiên lại mở miệng trước:

– Bà định nói Hạ Tưởng thương hoa tiếc ngọc thì cứ nói, đừng có ném đá giấu tay. Hạ Tưởng tuổi trẻ lại có tài, con người lại tốt, được phụ nữ thích là chuyện rất bình thường, con trai bà thì không được rồi, vừa nhìn đã thấy là tên lưu manh, ai mà thích y thì đúng là không có mắt nhìn.

Trần Khiết Văn tự cho rằng bản thân rất biết kiềm chế, bởi vậy từ khi lên đây vẫn luôn kiên nhẫn ngầm chịu đựng, nhưng vẫn không thể chịu đựng được lời châm biếm điêu ngoa của Phó Tiên Tiên, mặt cuối cùng đã biến sắc:

– Thật không có giáo dục.

– Còn có mặt mũi nói tôi không có giáo dục, Quốc Hoa Thuỵ bắt cóc chị em người ta, muốn cưỡng dâm, đúng là loại súc sinh có người sinh mà không có người dạy dỗ.

Phó Tiên Tiên hôm nay đúng thật đã ăn phải thuốc súng, vừa mở miệng đã như pháo liên thanh, không phải khiến người ta mắc nghẹn, mà là trực tiếp tát thẳng vào mặt người ta.

Trần Khiết Văn cũng không chịu nổi:

– Câm miệng, cô là con cái nhà ai, miệng lưỡi thô tục, một chút tố chất cũng không có, còn nói năng bậy bạ, tôi xé miệng cô bây giờ.

Hạ Tưởng liền cười lạnh một tiếng:

– Thật xin lỗi, Bí thư Trần, bà vẫn chưa có tư cách xé miệng cô ấy.

Trần Khiết Văn vốn định mượn danh Bí thư đè đầu Hạ Tưởng, thật không ngờ Hạ Tưởng không những không nể mặt bà ta, mà còn đáp lại một cách mỉa mai, bà ta liền tức giận nói:

– Cô ta mà là tiểu thư khuê các? Nhìn bộ dạng điêu ngoa, có xuất thân danh giá gì mới là lạ.

Phó Tiên Tiên còn chưa phục, mở miệng định phản bác, đột nhiên từ dưới nhà vọng lên những âm thanh huyên náo.

– Đừng cho chúng chạy thoát.

– Vây chúng lại.

– Mẹ nó, đứa nào muốn chết dám đến quấy rối địa bàn của Hoa Thuỵ, không phế nó đi, để nó tưởng Hoa Thuỵ là đứa bất tài.

Trần Khiết Văn thấy cứu binh đã đến, mặt trở nên nhẹ nhõm hẳn:

– Thị trưởng Hạ, sự việc hôm nay, phải giải quyết thế nào, mọi người phải cùng ngồi xuống bàn bạn, mời xuống nhà, chúng ta cùng tính toán.

Mới gặp, Hạ Tưởng đã có ấn tượng ban đầu về Trần Khiết Văn – lạnh lùng, lý trí và có mưu mô, bình thường thích nắm quyền chủ động, thích lùi một bước để tiến hai bước, từ lúc lên lầu bà ta không nói câu nào, bây giờ vừa mở miệng đã có ý kiến, hơn nữa từ việc bà ta khiến cho chồng mình ngoan ngoãn nghe lời có thể thấy được, Trần Khiết Văn người phụ nữ này, là một nhân vật lợi hại.

Nếu như hắn đoán không sai, tình hình quyền lực ở Thành phố Thiên Trạch là cục diện thống trị của gia đình bà ta.

Họ xuống nhà, dưới tầng đã tụ tập đủ người, Dương Uy và Tiêu Ngũ bảo vệ Hoa Nhài Vàng, Bạc đứng ở một góc phòng khách, mười mấy người do một kẻ rất kiểu cách cầm đầu đứng đầy cả phòng, và còn chặn kín cửa chính.

Kẻ cầm đầu khoảng 40 tuổi, hơi mập, nhưng thân hình cũng không đến nỗi nào, tất nhiên cũng được chăm sóc rất tốt, căn cứ vào tấm lưng hơi còng, bước chân khá nhanh có thể kết luận, ông ta lớn nhỏ gì cũng là lãnh đạo, nhưng không phải lãnh đạo chủ chốt, hai dáng vẻ nhún nhường và tác oai tác quái kết hợp rất rõ trong người ông ta, điều đó đã chứng minh ông ta chính là một Thư ký.

Hơn nữa còn là Thư ký bên cạnh lãnh đạo cấp cao.

Trần Khiết Văn khẽ gật đầu với ông ta:

– Thư ký Trương đã đến rồi.

Lại thấy trong phòng có rất nhiều người, nhíu mày nói:

– Bày trận địa gì ở đây, lui hết đi, lui hết đi, Thị trưởng Hạ không bị các người dọa được đâu.

Thư ký Trương rất biết nghe lời Trần Khiết Văn, lập tức vẫy tay cho người lui xuống.

Phó Tiên Tiên chạy đến bên Hoa Nhài Vàng, Bạc, nắm lấy tay họ, nhẹ nhàng an ủi các cô. Hạ Tưởng lại ngang nhiên ngồi trên sô-fa, Dương Uy và Tiêu Ngũ một trái một phải đứng phía sau hắn.

Trần Khiết Văn thấy không những Hạ Tưởng không chút sợ hãi, mà đến cả người của hắn trong tình cảnh bị bao vây bởi mười mấy người cũng không hề có ý định lùi bước, trong lòng hiểu rõ, sự việc hôm nay thật không dễ giải quyết.

Tuy nhiên Trần Khiết Văn không nhận thấy Quốc Hoa Thụy đã làm sai điều gì, Hoa Nhài Vàng, Bạc là con gái của Nga Ni Trần, Nga Ni Trần bây giờ đã đến bước đường cùng, con gái của ông ta cũng chính là đồ chơi trong tay của những kẻ có quyền có thế, người đến trước được trước, huống hồ Quốc Hoa Thụy là ai? Với thân phận của y mà thích Hoa Nhài Vàng, Bạc, chính là cái phúc của hai chị em họ.

Mà Nga Ni Trần rõ ràng là bại dưới tay Hạ Tưởng, Hạ Tưởng tại sao lại vì con gái của ông ta ra mặt? Nghĩ không hiểu, nếu Hạ Tưởng có quan hệ mờ ám với Hoa Nhài Vàng, Bạc từ trước, thì cũng sẽ không quyết tâm tiêu diệt Nga Ni Trần.

Trần Khiết Văn cảm thấy rất khó giải thích.

Nhưng ngoài sự khó hiểu, sự phẫn nộ của bà ta còn lớn hơn. Bà ta vốn dĩ đã bất mãn với quyết định đột ngột cho Hạ Tưởng đảm nhiệm chức Thị trưởng của Tỉnh ủy, khéo léo đề đạt ý kiến phản đối lên trên, lý do chính là Hạ Tưởng còn quá trẻ, làm việc với hắn như vậy không thích hợp lắm. Tỉnh ủy không để ý đến sự phản đối của bà ta, thậm chí đến một lời giải thích cũng không có, khiến bà ta cảm thấy như đang bị phớt lờ. Quan hệ của bà ta với Tỉnh ủy vốn cũng khá tốt, nhưng nghe nói quan hệ giữa Hạ Tưởng và họ còn tốt hơn làm cho bà ta trong lòng cảm thấy không thoải mái, lo lắng sau khi Hạ Tưởng đến Thành phố Thiên Trạch sẽ làm lung lay uy quyền nói một là một của bà ta ở nơi đây.

Lý lịch của Hạ Tưởng bà ta cũng đã nghiên cứu qua, đến đâu cũng gây chuyện phiền phức, khiến bà ta rất đau đầu, vô cùng không hoan nghênh Hạ Tưởng. Nhưng Tỉnh ủy đã ra quyết định, chỉ có thể phục tùng mà thôi.

Vẫn chưa nghĩ ra cách điều chỉnh sách lược, không để Hạ Tưởng đến Thành phố Thiên Trạch gây chuyện rắc rối, không ngờ hôm nay lại gặp mặt Hạ Tưởng tại đây, hơn nữa còn xảy ra xung đột mâu thuẫn kịch liệt, khiến bà ta không kịp phòng bị.

Không cần biết quan hệ giữa Hạ Tưởng và Hoa Nhài Vàng, Bạc thế nào, Trần Khiết Văn do ấn tượng về Hạ Tưởng vốn không tốt, hôm nay gặp mặt lại càng gia tăng ác cảm. Ban đầu bà ta chỉ nghĩ Hạ Tưởng chỉ là một kẻ ưa sinh sự thích chơi trội mà thôi, bây giờ xem ra, hắn còn rất háo sắc, thích trêu hoa ghẹo nguyệt.

Người như vậy, làm sao có thể lên chức nhanh chóng như thế? Thị trưởng 30 tuổi, trời ạ, chỉ lớn hơn con trai bà ta vài tuổi, sao mà đã bước vào bộ máy triển khai công tác rồi?

Là phụ nữ, tuy đã có tuổi, nhưng Trần Khiết Văn vẫn rất ghét đàn ông tính tình phong lưu, đương nhiên, với tâm lý bao che, bà ta không xếp Quốc Hoa Thụy vào loại đàn ông này, bởi Quốc Hoa Thụy vẫn chưa kết hôn. Còn Hạ Tưởng đã kết hôn rồi, bởi vậy bà ta nắm lấy lý do này, trong lòng nhận định Hạ Tưởng có rất nhiều tật xấu, kẻ thích sinh sự, gây chuyện rắc rối, thích chơi trội, còn đùa giỡn với phụ nữ.

Nhiều nhược điểm như vậy tập trung vào một người, Hạ Tưởng đến Thành phố Thiên Trạch, nhất định sẽ làm cho cả thành phố rối ren hỗn loạn.

Trần Khiết Văn không muốn nghĩ, càng nghĩ càng tức giận, bà ta ngồi đối diện Hạ Tưởng, châm chước mở lời:

– Thị trưởng Hạ, sự việc hôm nay, anh nói nên giải quyết thế nào?

Hạ Tưởng nhìn dáng ngồi ngay ngắn đoan trang của Trần Khiết Văn, khí thế đầy vẻ xúc phạm, lại càng chắc chắn với phán đoán của mình, Bí thư Trần là một nhân vật độc đoán chuyên quyền, phụ nữ nếu thích nắm quyền, thì còn đáng sợ hơn cả đàn ông.

– Quốc Hoa Thụy phải chịu nhận lỗi trước Trần Mạt Trần Lỵ, bồi thường tổn thất tinh thần 100 ngàn tệ, và phải hứa sẽ không bao giờ quấy rầy họ nữa.

Điều kiện Hạ Tưởng đưa ra không quá khó khăn, hắn đã nể mặt Trần Khiết Văn, dù sao sau này còn phải hợp tác, đổi là người khác, cho dù y là con trai của Ủy viên Bộ Chính trị, thì cũng phải trả một cái giá đắt.

Nhưng điều kiện của Hạ Tưởng trong tai của Trần Khiết Văn, lại thành một lời khiêu khích trắng trợn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/11/2017 22:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 13
Phần 69 Ngại quá, ta không nghĩ tới một thành thực lực của ta ngươi cũng không tiếp được. Đem ngọc giản giao cho ta, ngươi không phải là đối thủ của ta. Nghe tiếng kêu thảm thiết của người thanh niên đánh lén kia, thanh niên áo xám lúc này trên mặt hiện lên vẻ mặt xấu hổ. Ta đầu hàng, ta đầu hàng. Giấc mộng của Vũ Tướng cửu trọng này nhanh chóng tan vỡ, nhanh chóng móc ra ngọc giản của mình. Phanh Phanh... Thanh âm bạo liệt cả không gian phía trên quảng trường hội tụ, xen lẫn không ít thanh âm đầu hàng. Lúc này cũng có không ít tiếng kêu rên, không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 8
Phần 69 Hàn Lập nhìn hắc sắc cự phong ngoắc một cái. Tiểu sơn sau khi quang mang lóe lên thì thu nhỏ lại, to chừng vài tấc hóa thành một đạo hắc quang bay vụt vào trong tay áo Hàn Lập. Huyết sắc quang tráo cũng khôi phục nguyên hình, xem ra cái tráo này thật đúng là cứng cỏi vô cùng. Hàn Lập xoay người lại, vươn một ngón tay, ‘Phốc’ một viên lam sắc hỏa cầu to cỡ hạt đào hiện lên trên đầu ngón tay. “Đi” Hàn Lập miệng nhẹ hô, hỏa cầu nhẹ nhàng bắn ra, bay thẳng đến cái vách tráo hướng xa xa. ‘Bịch’ một tiếng động nhỏ vang lên, lam diễm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lăng Tiếu – Quyển 19
Phần 69 Trong nội tâm nàng không muốn đắc tội Huyền Vũ Tông, nhưng nàng lại không muốn khiến nam nhân của mình phải khó xử. Mộng Kỳ ngươi không cần khó xử, hắn đả thương huynh đệ ta, huynh đệ ta hiệu triệu con dân của nó đến trả thù cũng là chuyện hợp tình lý, đương nhiên... Nếu như ngày sau Huyền Vũ Tông bọn hắn dám làm khó dễ Liên Hoa Giáo các ngươi, ta tất nhiên sẽ suất lĩnh Thú Tộc đại quân diệt Huyền Vũ Tông bọn hắn, ta cũng không tin chỉ một tông môn liền có thể ngăn cản trăm vạn thánh thú, huống chi... Ta còn là người của Thiên Long...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng