Thanh Phương bắt đầu trở thành thư ký riêng của ông Dương, vị giám đốc mới của công ty. Trong tháng đầu tiên làm việc dưới quyền của vị giám đốc mới, Thanh Phương hết sức vất vả, suốt cả ngày cứ xoay như chong chóng với cả núi giấy tờ công việc ùn lên. Ông giám đốc mới trông thì có vẻ sáng sủa trí thức, nhưng Thanh Phương thấy ông ta không được nhạy bén lắm với công việc, và rõ ràng là thua xa ông Hưng về khả năng quản lý điều hành công việc.
Ông giám đốc mới này thì có vẻ nghiêm túc, không ăn chơi như ông Hưng, từ ngày về làm giám đốc đến giờ Thanh Phương chưa từng thấy ông ta đi nhậu nhẹt, hát hò gì cả, nhưng vốn đã tiếp xúc với đàn ông nhiều, nên chỉ tiếp xúc là Thanh Phương đã cảm nhận được ngay ông Dương là người như thế nào. Mặc dù lúc nào cũng tỏ ra đạo mạo, nhất là ở những chỗ đông người, nhưng những lúc chỉ có một mình cô với ông ta thì ông Dương thường giả vờ vô tình để đụng chạm vào người cô, và nhiều lần ông ta không dấu nổi ánh mắt thèm thuồng nhìn vào cơ thể cô như muốn lột truồng cô ra vậy.
Không chỉ với cô mà có lần Thanh Phương còn tình cờ bắt gặp ông Dương đang có cử chỉ không được đứng đắn lắm với cô văn thư đánh máy đang ngồi một mình trong phòng, thấy cô vào phòng ông Dương mới giật mình bỏ tay đang sờ ở mông cô gái nọ ra. Nghe mọi người ở công ty chuyện trò, Thanh Phương mới biết là ông Dương có một bà vợ rất ghê gớm mà ông này sợ một phép. Thấy mọi người bảo là ông Dương vốn rất nghèo, nhờ lấy được cô vợ nhà giàu mà mới ngẩng mặt lên được.
Thanh Phương biết là vẻ đẹp hấp dẫn của cô đã đánh thức cơn thèm khát dâm dục của ông Dương dậy nhưng có lẽ vẻ bề ngoài đoan trang của cô khiến cho ông ta ngại không dám quá sỗ sàng đối với cô. Thanh Phương nghĩ, giá mà ông ta biết được những gì cô đã trải qua với ông giám đốc cũ thì chắc ông ta đã nhảy xổ vào cô ngay trong lần đầu tiên cô vào phòng ông ta rồi. Ông Hưng quan hệ tình cảm với Thanh Phương trong thời gian không lâu lắm, ông ấy lại cực kỳ khéo léo trong chuyện dấu diếm nên không những chồng Thanh Phương không hay biết gì mà cả những người trong công ty dù có nghi ngờ này nọ nhưng cũng chẳng có bằng chứng gì cả. Vì vậy mà ông Dương cũng nghĩ Thanh Phương là một người phụ nữ đứng đắn mẫu mực.
Thanh Phương cũng biết ở công ty mọi người đa số đều không ưa cô, và họ vẫn hay xì xào nói này nói nọ sau lưng cô về mối quan hệ của cô với ông Hưng. Thực ra Thanh Phương cũng chẳng phải là người xấu, và cô cũng chẳng làm hại ai, tuy nhiên mọi người trong công ty ghen tỵ vì cô được giám đốc ưu ái, mới vào công tác mà đã ở vị trí trên họ, thói đời là thế mà. Kể từ khi chia tay với ông Hưng, Thanh Phương mới có nhiều thời gian để bình tâm suy nghĩ về mọi chuyện và cũng để tự vấn lưng tâm của mình. Cô thấy hối hận về những gì cô đã làm trong thời gian qua và cô tự hứa với lòng mình rằng sẽ không để xẩy ra những chuyện như vậy nữa. Vì vậy mà khi thấy ông Dương mặc dù thèm muốn mình nhưng không làm gì quá đáng, Thanh Phương cũng thấy mừng và cô cố né tránh những lúc phải ở một mình với ông giám đốc mới này.
Công việc và cuộc sống của Thanh Phương cứ thế trôi đi, chẳng mấy chốc mà ông Dương đã ở vị trí giám đốc của công ty được gần nửa năm. Đã nhiều lần ông ta tán tỉnh Thanh Phương nhưng cô đều tìm được cách lảng tránh một cách khôn khéo, kể cả những lần cô phải đi công tác riêng với ông ta. Ông Dương tưởng Thanh Phương là một người vợ đức hạnh nên ông ta cũng có vẻ dè dặt, hơn nữa ông này cũng thuộc dạng nhát gan và rất sợ bà vợ của mình, có lần ông ta đánh bạo ôm choàng lấy Thanh Phương ở trong phòng khách sạn, nhưng Thanh Phương đẩy ông ta ra là ông ấy buông cô ra ngay và nói xin lỗi cô. Thanh Phương nhiều lúc cũng thấy ông Dương tồi tội vì cô biết ông ta không hạnh phúc trong cuộc sống gia đình với người vợ luôn luôn áp chế ông ta trong mọi chuyện. Bà vợ của ông Dương thì Thanh Phương cũng đã được biết mặt vì nhiều lần bà ta đã đến công ty. Đó là một người phụ nữ đã luống tuổi, hình như hơn ông Dương một hay hai tuổi gì đó, có vẻ mặt khó đăm đăm. Nhìn bà ta Thanh Phương mới thấy thông cảm tại sao ông Dương cứ nhìn thấy những người phụ nữ trẻ đẹp như cô là mắt ông ta sáng lên thèm thuồng.
Dạo này công ty của Thanh Phương đang tuyển thêm nhân viên mới. Vừa mới đăng báo một cái là hồ sơ xin việc đã đến ầm ầm. Vì đây không phải là công việc do cô phụ trách nên Thanh Phương cũng không quan tâm lắm. Cho đến một hôm đến công ty, Thanh Phương thấy trước cửa phòng ông Dương là một dàn mấy cô gái trẻ đang ngồi chờ đợi đến lượt được phỏng vấn. Hỏi ra mới biết đấy là mấy cô sinh viên mới tốt nghiệp ra trường của các trường Đại học Ngoại ngữ, Ngoại thương,… Nhìn cô nào cũng cao ráo trẻ trung, trang điểm xinh đẹp. Tự nhiên Thanh Phương thấy lo lo một điều gì đó. Cô đi sang phòng tổ chức hỏi thì mới được biết đó là ông Dương đang trực tiếp phỏng vấn để tuyển trợ lý cho mình.
Thanh Phương đi về phòng mình ngồi đánh mấy tờ hợp đồng mà đầu óc cô không sao tập trung được vào công việc. Cô thầm nghĩ, chắc là ông Dương thấy tán tỉnh cô mãi không được nên chán và định thay cô bằng một cô thư ký khác trẻ trung xinh đẹp hơn, và đặc biệt là dễ dãi hơn. Mà cái tụi con gái trẻ trung đang bằng mọi giá có được một việc làm kia thì điều gì mà tụi nó không dám làm, Thanh Phương thầm nhủ, thế này thì gay rồi đây, cô mà bị mất vị trí thư ký này thì không biết làm việc gì khác cả. Trong công ty thì các vị trí ở các phòng ban đều có người làm rõ ràng cả rồi, còn bây giờ mà bảo Thanh Phương phải làm công việc của một cô nhân viên thông thường thì chắc là cô không thể chịu nổi. Ngồi ngẫm nghĩ mãi mà Thanh Phương không biết phải làm thế nào….
Mấy ngày hôm sau, Thanh Phương để ý thái độ của ông Dương vẫn bình thường như mọi ngày và thậm chí còn có vẻ hơi vui vui. Chuyện tuyển dụng nhân viên mới thì cô biết phải sang tuần sau mới bắt đầu tiến hành. Thanh Phương thấy khó xử quá và cô biết là từ giờ đến đó cô phi có một cách nào đó để xoay chuyển tình hình. Tình cờ thứ Năm tuần đó, ông Dương bo cô đi công tác cùng ông ấy ở Hải Phòng, nghỉ lại dưới đó một đêm, đến hôm sau xong việc mới về. Tối hôm thứ Năm ở dưới Hải Phòng ăn với bên đối tác dưới đó xong, mấy người bên đối tác rủ ông Dương và Thanh Phương đi hát karaoke đến tận khuya mới về …. Khi về khách sạn, lên đến phòng, Thanh Phương đã định nếu ông Dương giở trò tán tỉnh như mọi khi thì cô sẽ …
Nhưng trái với suy nghĩ của Thanh Phương, khi đến cửa phòng của mình, ông Dương quay ra chúc Thanh Phương ngủ ngon rồi mở cửa đi vào phòng của ông ta luôn. Thanh Phương đã suy nghĩ mấy ngày hôm nay rồi, đằng nào thì cô cũng đâu còn nguyên vẹn với chồng, thôi thì ráng chịu đựng thêm một chút nữa vậy, có mất gì đâu.Với lại cô cũng thấy thương thương ông Dương lúc nào cũng khổ sở thèm khát cô, bà vợ thì như bà chằn. Thanh Phương đã quyết định là sẽ cho ông Dương cái mà ông ấy muốn … Nhưng mà bây giờ sao ông ấy lại dửng Dương với cô như vậy nhỉ, chắc là thấy cô đứng đắn quá nên ông ấy đã hết hy vọng chăng, hoặc là ông ấy đã chấm được một cô sinh viên trẻ trung xinh đẹp sẽ thay Thanh Phương làm thư ký nên bây giờ mới thôi không tán tỉnh cô nữa. Về phòng Thanh Phương ngồi ngẫm nghĩ, lòng cô rối như tơ vò không biết phi làm sao đây, rồi Thanh Phương tặc lưỡi quyết định, thôi thì đằng nào cũng thế. Thanh Phương đứng dậy vào phòng tắm rửa sạch sẽ, xức chút nước hoa, chải chuốt kỹ lưỡng rồi mặc bộ váy ngủ ở nhà màu trắng ngà. Xong xuôi rồi cô mới nhấc điện thoại gọi sang phòng ông Dương, sau mấy hồi chuông, ở đầu dây bên kia là giọng của ông Dương:
– Alô … ai đấy?
Thanh Phương ngập ngừng một lát rồi nhỏ nhẹ nói:
– Dạ … em ạ …. anh ngủ chưa?
– Chưa … anh vừa mới tắm xong … cũng đang định chuẩn bị đi ngủ
– Dạ … anh … anh có mỏi lưng không … em xin phép sang đấm lưng cho anh một lát nhé.
Thanh Phương cố làm giọng cười đùa vẻ tự nhiên. Nghe thấy cô nói vậy, ở đầu dây bên kia ông Dương hơi sững lại một chút trước khi nói với giọng khe khẽ nhanh nhanh vẻ hồi hộp:
– Ừ … em sang đi … thế thì còn gì bằng.
Dạ một tiếng nhẹ nhàng vẻ ngoan ngoãn, Thanh Phương đứng dậy nhìn lại mình một lần nữa trong gương, rồi tặc lưỡi, thôi đành vậy, đành lại phải có lỗi với người chồng yêu dấu của cô vậy. Thanh Phương đi sang phòng của ông Dương, cô vừa khẽ gõ cửa thì ông Dương trong bộ pijama đã mở cửa ra cho cô như đã đứng đợi sẵn ở đó vậy. Ông ta nhìn cô có vẻ ngỡ ngàng và chìa tay rất lịch sự mời cô vào. Thanh Phương cố làm ra vẻ vui tươi tự nhiên bước vào phòng ông Dương. Buông người ngồi một cách thoi mái xuống giường, cô liến thoắng nói đủ thứ chuyện với ông Dương trong khi ông này vẫn như chưa hết vẻ ngạc nhiên đứng giữa phòng nhìn cô. Rồi Thanh Phương vỗ vỗ tay xuống đệm nói:
– Nào … xếp nằm xuống đây, em đấm lưng cho xếp một lát cho đỡ mỏi nào.
Ông Dương ngả người nằm sấp xuống giường. Rất tự nhiên Thanh Phương xin phép ông Dương rồi tắt bớt đèn phòng đi, chỉ để lại chiếc đèn ngủ, cô giải thích rằng như thế đỡ chói mắt và thần kinh sẽ dịu hơn. Cô cũng bảo ông Dương cởi hẳn áo ra cho cô dễ xoa bóp … Thanh Phương bắt đầu nhẹ nhàng mơn trớn cái lưng trần mập mạp của ông Dương, vừa tiếp tục trò chuyện với ông ta đủ thứ chuyện linh tinh. Thanh Phương thỉnh thoảng cũng hay đấm bóp cho chồng nên cô làm việc này khá khéo léo, khiến ông Dương sướng lắm. Trong căn phòng vắng vẻ của khách sạn chỉ có hai người ở trên giường trong ánh sáng mờ ảo, lại ở tư thế cực kỳ gần gũi được người đẹp đụng chạm, xoa bóp mơn trớn, giọng nói nhẹ nhàng gợi cảm, những sợi tóc mềm mại xoã xuống lưng của ông Dương, mùi nước hoa thơm dịu cùng mùi da thịt đàn bà phảng phất như thế này, Thanh Phương nghĩ hoạ ông Dương có là thánh mới không cảm thấy bị kích thích. Không chỉ đấm bóp ở lưng, Thanh Phương còn nắn bóp cả tay và chân cho ông Dương nữa. Ở vị trí ông Dương nằm sấp, hai chân hi dạng ra, lúc xoa bóp đùi cho ông Dương, thỉnh thoảng Thanh Phương làm ra vẻ vô tình chạm vào phần dưới háng của ông ta, mà dưới làn vải mỏng Thanh Phương biết rõ chỗ cô chạm vào là phần bìu của ông Dương. Thanh Phương cứ tiếp tục vừa làm những chuyện tưởng như vô ý đó vừa thản nhiên cười nói gi vờ như không hề hay biết gì làm cho ông Dương thích quá cứ đờ người ra. Được một lát, Thanh Phương mỉm cười nói:
– Nào … xếp lật người lên cho em đấm bóp phần đằng trước nào.
Ông Dương có vẻ lúng túng như không muốn lật ngửa ra. Thanh Phương liền vừa cười vừa cố vần ông Dương ngửa ra khiến ông này rút cục cũng bị lật ngửa ra. Vừa nằm ngửa ra một cái là cái Dương vật của ông ta nãy giờ vẫn bị nén chặt xuống giường nảy tưng lên, chống hẳn quần của ông Dương lên sừng sững. Ông Dương lúng túng nhìn xuống nói với vẻ chống chế:
– Anh … anh … không hiểu sao … lại như vậy.
Thanh Phương bật cười, cô với tay tắt nốt chiếc đèn ngủ, rồi cô kéo tụt chiếc quần ngủ của ông Dương xuống. Bên dưới quần ngủ, ông Dương không hề mặc gì thêm, trong ánh sáng mờ mờ hắt từ ngoài cửa sổ vào, Thanh Phương thấy cái dương vật của ông Dương bật tưng ra, đu đưa mấy cái rồi mới dừng lại chĩa thẳng ngược lên, cái đầu dương vật của ông ta bóng như ướt nhẫy nước vậy. Thanh Phương nghịch ngợm tóm lấy Dương vật của ông Dương, cô cảm nhận được sự thèm khát nóng hổi trong tay cô, cô nói với giọng cợt nhả:
– Nào xếp … bây giờ thì xếp muốn làm gì em nào.
Vẻ như quá bất ngờ trước diễn biến này và sự bạo dạn đến không ngờ được của Thanh Phương, ông Dương không thốt nên lời mà chỉ ấp úng mấy câu anh anh. Thanh Phương tủm tỉm cười kéo chiếc váy ngủ qua đầu để cởi ra rồi ném sang bên ghế ngồi cạnh giường, cô ngửa cổ hất mái tóc dài ra sau lưng, ngực ưỡn ra như để khoe hết sự đầy đặn của cơ thể vậy, rồi vừa nhìn đăm đăm ông Dương với ánh mắt lẳng lơ, cô vừa từ từ ngả người nằm xuống giường cạnh ông Dương, miệng nói khẽ khẽ:
– Thế nào xếp … em cứ tưởng xếp muốn làm gì em cơ mà.
Ông Dương như bừng tỉnh sau cơn ngỡ ngàng, ông ta chồm lên vòng sang nằm đè lên Thanh Phương, ôm chầm lấy cô và hôn lấy hôn để lên mặt Thanh Phương, một tay ông ta thò xuống nắm lấy Dương vật của mình để dí vào háng của Thanh Phương. Thanh Phương mỉm cười để nguyên cho ông Dương thoải mái hôn lên mặt, lên má, lên cổ mình, miệng cười khúc khích gi vờ nói:
– Ơ … kìa … xếp định làm gì em thế này.
Nói thì nói vậy nhưng Thanh Phương vẫn tủm tỉm cười dạng rộng hai chân ra để ông Dương thuận tiện làm cái điều ông ấy muốn. Không nói không rằng, ông Dương vừa hôn túi bụi Thanh Phương vừa bắt đầu ấn Dương vật của mình vào sau khi đã dí được vào đúng chính giữa hai môi âm đạo của Thanh Phương. Thanh Phương hôn lại ông Dương và nút mạnh miệng khi ông Dương hôn vào môi cô, bụng cô hơi ưỡn lên đón nhận cái Dương vật của ông Dương thèm thuồng từ từ chui vào trong người cô. Cho đến khi Dương vật vào ngập lút và ông Dương bắt đầu thì thụt Dương vật vào ra, Thanh Phương mới bứt môi ra khỏi nụ hôn của ông Dương và tủm tỉm cười hỏi khẽ:
– Thế nào, xếp đang làm cái việc gì mà lạ thế, không sợ bà chị ở nhà sao?
Ông Dương đáp với giọng khàn khàn trong hơi thở trong khi vẫn đều đặn nhịp như giã chầy:
– Ôi … Phương … anh thích quá … cám ơn em …. thế mà anh cứ tưởng Phương …
Phương bật cười thành tiếng, đập khẽ vào vai ông xếp của cô nói:
– Tưởng … tưởng cái gì … bây giờ thì xếp đã thoả lòng rồi … xếp và em coi như hiểu nhau rồi nhé.
Ông Dương thở phì phò say sưa dập. Ông ta dập vội vã như cho đã cơn thèm đã phải nhịn lâu nay. Chiếc giường bắt đầu rung lên cọt kẹt đều đều theo nhịp của ông Dương tạo ra. Ông Dương dập xuống mạnh quá khiến Thanh Phương bật ra tiếng hự hự liên tục theo nhịp chi của ông Dương. Ông Dương chơi ngày một nhanh hơn, ông ta bắt đầu thở phì phò và lưng bắt đầu ướt mồ hôi. Thanh Phương thầm nghĩ, cái ông này kém thật, Dương vật thì dù chưa nhìn kỹ nhưng cảm giác ở phía dưới mách bảo Thanh Phương là nó khá to, dập thì cũng mạnh ra phết, nhưng mà mới được một lát thế này mà trông ông Dương đã có vẻ căng thẳng như sắp xuất đến nơi rồi. Thanh Phương âu yếm đặt tay lên cái lưng trần ướt mồ hôi của ông Dương nói thủ thỉ với giọng âu yếm:
– Hự … thế nào … hự … xếp không định … hự … tuyển thư ký mới … hự … thay thế em … hự … đấy chứ … hự.
Ông Dương mắt nhắm nghiền vì sướng, mải mê dập tới tấp, miệng lắp bắp:
– Ồ … không … không … Phương tuyệt vời như thế này thì anh tuyển thư ký khác làm gì nữa … ối.
Nói đến đây, chợt ông Dương căng cứng cả người, cùng với tiếng ối hốt hong, ông ta xuất vọt toé ra. Thanh Phương quắp chặt hai chân phía sau đùi của ông Dương như sợ ông ta thoát ra mất, cô cười thích thú nhìn ông Dương đầu gật gật khẽ như khuyến khích ông ta cứ việc xuất thoải mái vào trong cô, không phải lo ngại gì cả. Thanh Phương thấy cái thứ chất lỏng âm ấm đó cứ phọt ra liên tiếp theo nhịp giật khẽ của cái Dương vật to bự của ông Dương đang nằm sâu trong âm đạo cô… Đợi cho đến khi Dương vật ông Dương ngừng lại hẳn cô mới buông tha cho ông Dương, miệng cười nói trêu ông ta:
– Em cứ tưởng là thư ký chỉ có nhiệm vụ nhận các công việc do xếp giao thôi chứ, không ngờ bây giờ lại phải nhận thêm của xếp những thứ kỳ lạ như thế này nữa … thôi xếp giao hết cho em rồi thì bây giờ thả em ra đi chứ.
Ông Dương cũng cười ha hả vẻ thích thú nằm ngả sang một bên giường. Ông ta bẹo yêu vào má của Thanh Phương nói:
– Anh thật bất ngờ đấy … biết cô thư ký của anh tuyệt vời như thế này thì anh đã sớm “giao” cho em cái “đấy” của anh rồi … không ngờ cô thư ký xinh đẹp của anh lại tuyệt vời đến như vậy … không biết anh đang tỉnh hay đang mơ đây.
Hàng rào đạo đức giữa Thanh Phương và ông Dương đã được xoá bỏ, Thanh Phương không cần phải giữ vẻ đạo đức đoan trang nữa, còn ông Dương thì cũng thả sức để bản năng dâm dục trong người trỗi dậy. Họ chẳng cần phải giữ ý với nhau nữa, hai cơ thể trần truồng quấn quít lấy nhau trên giường, rúc rích cười đùa nghịch ngợm cơ thể của nhau. Đã bao lâu nay thường ông Dương chỉ làm tình được một lần là hết hơi sức, nhưng tối nay bên cạnh cô thư ký xinh đẹp trần truồng nõn nà, ông Dương làm sao mà kìm lòng lại được. Thanh Phương chỉ cho ông giám đốc của mình nghỉ ngơi một lát rồi cô bắt đầu táo tợn nghịch ngợm ông ta đủ trò. Chỉ riêng việc được ôm ấp một cơ thể đàn bà mềm mại nẩy nở như của Thanh Phương với làn da thịt mịn màng như nhung cũng đủ làm cho ông Dương thấy hưng phấn lắm rồi, lại thêm việc được Thanh Phương mơn trớn nữa thì có mệt mấy thì mệt, sức lực đàn ông trong người ông Dương cũng phi thức dậy và Dương vật của ông ta bắt đầu đứng thẳng dậy một cách hiên ngang … Lần này thì ông Dương không cần phải chủ động nữa mà chính Thanh Phương chủ động ngồi dậy cưỡi lên người ông ta, cô lựa tư thế ngồi lên đúng cái Dương vật cứng đơ trơn nhẫy của ông Dương chĩa ngược lên, khiến nó đâm thọt vào người cô, rồi cô lấy đó làm điểm tựa để nhún lên nhún xuống như phi ngựa. Vừa nhìn ông Dương vẻ dâm đãng, Thanh Phương vừa nhịp nhàng dùng âm đạo của mình vuốt lên vuốt xuống suốt chiều dài cái Dương vật của ông Dương khiến cái Dương vật căng cứng này của ông ta liên tục thụt ra thụt vào tạo ra những tiếng động ướt át nhục dục … Lần này thì có khá hơn nhưng ông Dương cũng không chống cự lại được lâu … ông ta rên lên một tiếng sung sướng rồi xuất vọt ra, tia tinh dịch của ông ta vọt ngược lên sâu trong âm đạo của Thanh Phương khiến cô sướng rợn cả người, âm đạo của cô co bóp như muốn hút ra bằng hết tinh dịch từ trong người của ông Dương vậy … Thanh Phương làm ông Dương sướng quá nên ông ta xuất ra ào ào đến bằng kiệt hết mới thôi. Xong lần xuất tinh đó, ông Dương như kiệt sức hoàn toàn, nằm liệt trên giường.
Thế là từ đó Thanh Phương bắt đầu chịu để cho ông Dương làm tình với mình. Tuy nhiên cũng không thường xuyên lắm, phần vì ông Dương không được khoẻ dữ dội như ông Hưng, phần vì bà vợ quái ác của ông Dương vẫn bắt ông này thực hiện nghĩa vụ làm chồng một cách đều đặn khiến ông ta dù rất thèm nhưng không dám gần gũi Thanh Phương nhiều quá vì sợ bà vợ của ông nghi ngờ khi thấy ông uể oải chuyện đó với bà ta. Khổ thân ông Dương phải ăn đủ các thứ bổ dưỡng, uống đủ các loại rượu bổ để có sức làm tình với cả hai người đàn bà, với vợ thì là vì nghĩa vụ, còn với Thanh Phương thì là sự đam mê nhục dục thèm khát của ông đối với cơ thể trẻ trung căng tràn sức sống của cô.
Không được làm tình với cô, Thanh Phương thấy ông Dương có vẻ tiếc rẻ lắm cứ như là sợ phí của giời vậy, chắc ông này đang ước ao giá mà không phải phục vụ bà vợ yêu quái của mình để có thể dành hoàn toàn sức lực của mình cho cô. Ông Dương hết sức cẩn thận trong chuyện quan hệ với Thanh Phương. Ông ta thường không dám cùng Thanh Phương đến nhà nghỉ, khách sạn để thuê phòng vì sợ bà vợ hay ghen của mình cho người theo dõi. Thường thì chỉ những lần đi công tác xa cùng với nhau là họ mới yên tâm thoải mái để gần gũi nhau, còn những khi ở Hà nội thì họ tranh thủ làm tại phòng làm việc của ông Dương tại công ty trong giờ buổi trưa, hoặc là ở lại sau giờ làm việc buổi chiều. Tuy nhiên, cách mà ông Dương hay làm nhất là giả vờ phi đi làm việc ngày thứ Bẩy tại công ty để thoải mái cùng Thanh Phương hú hí trong phòng làm việc của ông ta. Tuy là phòng làm việc nhưng phòng ông Dương có riêng hẳn một khu vệ sinh rất xịn với đầy đủ cả vòi tắm hoa sen. Tuy không có giường, nhưng phòng làm việc của ông Dương có cái ghế sofa to đùng, thoải mái cho hai người lăn lộn, rồi cái bàn làm việc to như cái giường của ông Dương cũng là chỗ có thể sử dụng được vào mục đích đó cho hai người, mà thậm chí cả sàn nhà giải thơm sạch sẽ cũng là nơi thuận tiện cho hai người. Để cho giống y như thật, những lần đi làm thứ Bẩy như vậy, ông Dương đều bắt một bộ phận nào đó trong công ty cũng phải đi làm theo, như thế thì bà vợ của ông có nẩy ra ý định kiểm tra cũng khỏi nghi ngờ. Mọi việc cứ trôi đi như vậy một cách êm đẹp. Cả Thanh Phương và ông Dương đều tin chắc là không ai hay biết gì về chuyện bí mật giữa hai người.
Hôm nay là thứ Bẩy, từ chiều hôm qua ông Dương đã nháy mắt và thì thầm với hẹn là sáng hôm nay đến công ty với ông để “ấy”. Cũng như mọi khi, Thanh Phương đến thật sớm trước tất cả mọi người, cô gửi xe ở một hiệu sách gần đó rồi đi bộ đến công ty và mở khoá vào trong công ty và vào phòng ông Dương bằng chìa khoá riêng của mình, sau đó đóng kín cửa lại để mọi người đến sau không biết là có cô ở bên trong còn đến trưa khi ra về thì ông Dương cũng sẽ cùng những người ông bắt đến làm về trước cho Thanh Phương về sau, thế là đảm bảo chắc chắn là không ai biết ông “vui vẻ” với Thanh Phương ở trong phòng của ông ta cả. Thanh Phương vừa vào phòng của ông Dương được một lát thì qua cửa sổ nhìn xuống phố của phòng, cô thấy mấy người ở phòng hành chính cũng lục tục đến, những người này sẽ làm việc ở tầng 1, còn phòng của ông Dương thì ở tầng 2 nên đảm bo sẽ chẳng có ai mò lên đây nếu ông Dương không gọi lên. Thanh Phương đang tắm thì cô nghe thấy tiếng lạch cạch mở khoá cửa phòng của ông Dương. Vừa vào phòng là ông ta khoá ngay cửa lại, ông vứt chiếc cặp da dầy cộm tài liệu lên chiếc ghế sofa, rồi bắt đầu cởi ngay áo s mi ra, miệng nói:
– Phương … em đang tắm đấy à … chờ anh tắm cùng với.
Thanh Phương cười khúc khích:
– Ừ … em đang tắm … anh nhanh lên .. vào đây với em, em tắm cho nào.
Ông Dương vừa cười vừa nhanh chóng cởi hết quần áo ra treo lên móc áo rồi bước vào phòng tắm với Thanh Phương… Họ vừa tắm dưới vòi hoa sen, vừa cười đùa tắm táp kỳ cọ cho nhau … Thanh Phương tinh nghịch há miệng dưới vòi hoa sen cho nước vào đầy miệng rồi cô ngậm lại quỳ xuống ghé lại gần dưới bụng của ông Dương, khéo léo há miệng ra ngậm lấy cái Dương vật cứng đờ chĩa chếch lên của ông ta, nhưng không để nước ào ra khỏi miệng, tuy nhiên dù miệng cô bú chặt lấy Dương vật của ông Dương, nhưng nước vẫn rỉ ra dòng dòng dọc theo thân Dương vật xuống phía dưới bìu của ông ta. Ông Dương cười thích thú, ông ta cầm lấy vòi hoa sen đưa xuống xối nước vào chỗ Dương vật của mình như là để rửa nó vậy trong khi đôi môi xinh đẹp há rộng của Thanh Phương mút chặt lấy cọ đi cọ lại dọc theo thân Dương vật ông ta… Rồi ông Dương đặt lại vòi hoa sen lên chỗ gài ở trên tường, rồi đặt cả hai tay ra sau đầu của Thanh Phương để giữ chặt đầu cô ở vị trí đó rồi đung đưa háng để Dương vật thụt ra thụt vào miệng của Thanh Phương, miệng ông Dương bật cười thành tiếng. Thanh Phương chịu để cho ông ta làm như vậy một lúc rồi cô né tránh ra, ngước lên nhìn ông Dương nói vẻ giận dỗi:
– Anh này… anh cứ làm như miệng em là cái chỗ đó ấy.
Ông Dương mỉm cười nâng Thanh Phương lên, hôn vào môi cô rồi nói:
– Thì ai bảo hai chỗ ấy của em nó giống na ná như nhau, thôi bọn mình vào trong phòng đi, tắm thế đủ rồi, để anh bế em nhé.
Thanh Phương liếc nhìn ông Dương vẻ lẳng lơ, một tay cô khẽ gẩy vào Dương vật của ông Dương làm cho nó nhún nhẩy tưng tưng như lò xo, miệng nói:
– Liệu anh có bế nổi em không … lần trước chẳng tý ngã là gì … thôi hay là để em bế anh nhé.
Ông Dương nhướng mày:
– Liệu em có bế nổi anh không?
Thanh Phương cười:
– Để rồi xem … em mà bế được anh vào phòng thì anh mất gì với em nào?
Ông Dương cười theo:
– Để xem em có bế nổi anh không đã … em mà bế được anh thì anh thưởng gì cho em nhỉ … thôi được rồi, anh thưởng cho em được anh bơm vào trong người em thêm nhiều hơn cái nước đó của anh nhé … hi..hi.
Nói đến đây, ông Dương cười vẻ thích thú. Thanh Phương hi đỏ ửng mặt lên nói vẻ dỗi:
– Ai mà thèm cái thứ nước của nợ đó của anh … bơm nó ra thì sướng anh chứ sướng ai, chỉ khổ em lần nào cũng phải uống thuốc tránh thai trước thôi . .. thôi nào, để em bế anh lên cho anh coi xem em có làm nổi không.
Nói rồi, Thanh Phương cúi người xuống thấp, hai chân xoạc ra vững chắc, hai tay ôm chặt lấy ngang người phần thắt lưng của ông Dương, khiến cái Dương vật của ông ta chĩa ngược lên, kẹp vào giữa bụng ông ta và ngực cô. Thanh Phương hít mạnh một hơi lấy sức rồi nhấc hổng người ông Dương lên khỏi mặt đất. Mặc dù Thanh Phương có cơ thể cao ráo, thon thả nữ tính, nhưng người cô đầy đặn khoẻ mạnh như một vận động viên chứ không ẻo lả một chút nào. Nhấc được người ông Dương lên rồi, Thanh Phương bắt đầu khệnh khạng đi một cách nặng nhọc từ phòng tắm ra ngoài phòng. Ông Dương thốt lên thán phục:
– Ô kìa … không ngờ Phương khoẻ phết đấy nhỉ … thế này thì anh làm sao mà đủ sức “ấy” em được.
Không đáp vì cô đang phải bặm môi cố sức, Thanh Phương mặt đỏ bừng nhấc ông Dương ra hẳn giữa phòng mới đặt ông ta xuống và nói một cách đắc thắng:
– Thế nào xếp, đã thấy em khoẻ như thế nào chưa … bây giờ thì xếp định thưởng em cái gì đây?
Ông Dương cười, đặt cả hai tay đỡ lấy hai bầu vú chìa hẳn ra của Thanh Phương, bóp nhẹ, nói với vẻ nhăn nhở:
– Thưởng à … được rồi bây giờ anh thưởng cho em được nằm lên bàn làm việc của anh, dạng rộng hai chân ra cho anh bơm thứ thuốc đặc biệt của anh vào nào.
Thanh Phương đỏ ửng mặt, vì mặc dù lời nói, việc làm của cô táo tợn như vậy nhưng dù sao trong cô vẫn còn có tư cách đạo đức của một người phụ nữ. Cô ghé mông ngồi lên cái mặt bàn đã dọn sạch sẽ hồ sơ tài liệu của ông Dương, miệng nói:
– Đồ khỉ … nào bơm thì bơm … em sợ gì mà không dám cho anh bơm vào .. chỉ sợ anh chẳng có được bao nhiêu thôi.
Ông Dương cũng cười, ông ta leo lên kéo Thanh Phương nằm ngửa xuống cho ông ta nằm đè lên trên … Họ vừa rúc rích cười đùa trêu chọc nhau vừa bắt đầu làm tình … Được một lát thì Thanh Phương nũng nịu đòi ông Dương đổi tư thế vì mặt bàn cứng làm đau lưng của cô. Thanh Phương ngồi trên mép bàn, hai đùi dạng ra buông thõng chân xuống còn ông Dương đứng áp sát vào, chĩa cái Dương vật to khoẻ của ông ta thọc vào đúng âm đạo của Thanh Phương. Ông Dương cũng đứng hơi dạng chân ra cho háng của ông ta ở đúng tầm háng của Thanh Phương và cứ đứng như vậy mà dập lia lịa vào. Thanh Phương nhìn xuống phía dưới một cách thích thú cái thân Dương vật bóng nhờn to như một quả dưa chuột của ông Dương liên tục thụt ra thụt vào như một cái pít tông chỗ ở giữa đám lông loăn xoăn mềm mại đen mượt của cô ở dưới háng. Thực sự Thanh Phương cũng không biết từ lúc nào cô bắt đầu cảm thấy thích thú chuyện ngoại tình như thế này nữa, bây giờ thì cô làm tình với ông Dương không còn chỉ vì lợi ích vật chất đơn thuần nữa mà còn vì bản thân cô cảm thấy hứng thú nữa, có lẽ những lúc ngoại tình như vậy bản năng giống cái của cô đã mạnh hơn lý trí đạo đức của cô. Mắt vẫn nhìn xuống cái Dương vật ra vào của ông Dương, miệng Thanh Phương nũng nịu giục:
– Anh … nhanh nữa lên anh … nhanh nữa lên … mạnh nữa vào anh … nữa đi anh.
Chi ở tư thế này một lúc, Thanh Phương bo ông Dương:
– Nào … bây giờ em đố anh nhấc em lên chơi được như lần trước đấy … để em xem sức mạnh đàn ông của anh được đến đâu nào?
Ông Dương đưa tay vuốt mồ hôi trên mặt, gật đầu cười. Thanh Phương mỉm cười co cao hai đùi lên cho ông Dương đưa hai tay đỡ vào sau hai kheo chân, rồi cô vòng hai tay ra sau gáy ông ta giữ chặt lấy khi ông Dương bắt đầu nhấc bổng cô lên và đi ra giữa phòng. Trong tư thế này trông Thanh Phương như một con nhái bén banh rộng hai chân đeo lên trên người ông Dương để cho ông ta xốc xốc cô lên xuống làm cho Dương vật của ông ta vào ra âm đạo của cô tạo ra những tiếng động ót ét đầy nước. Thanh Phương đỏ ửng cả mặt vì thích thú. Ông Dương khoái chí vừa xốc Thanh Phương như thế vừa đi lòng vòng trong phòng, mặt ông ta cũng đỏ bừng, nhễ nhại mồ hôi đầy vẻ thoả mãn và có vẻ như sắp xuất tinh đến nơi. Đúng đến lúc cao trào nhất cả Thanh Phương lẫn ông Dương như mê đi thì đột nhiên ở phòng ngoài có tiếng người nói hỗn loạn, tiếng bước chân rầm rập, và cửa phòng bật tung ra. Vì ông Dương đang bế cô quay lưng lại phía cửa ra vào nên Thanh Phương hoảng hốt ngoái đầu lại. Bà vợ ông Dương mắt long sòng sọc, đang đứng giữa cửa, tay vẫn cầm chiếc chìa khoá mở cửa phòng ông Dương, phía sau lố nhố đầy những người trong công ty, mắt tròn xoe vẻ ngạc nhiên đến tột độ. Bà vợ ông Dương hét lên:
– A … tao bắt được quả tang rồi nhé …. tưởng gái già này không biết à … thế này thì hết đường chối nữa nhé … chúng mày chết với bà phen này …
Quá bất ngờ, ông Dương vẫn đứng nguyên như trời trồng ở giữa phòng trong tư thế Thanh Phương trần truồng đeo trên người ông ta, trước bao nhiêu là cặp mắt mọi người đứng ở cửa. Thanh Phương hốt hoảng bảo ông Dương đặt cô xuống, hai tay cô cuống cuồng đẩy vào ngực ông Dương, hai chân cô rối rít đạp lung tung trong không khí. Lúc này ông Dương mới tỉnh ra và buông hai tay đỡ hai chân của Thanh Phương ra. Thanh Phương vội vã sợ hãi nhẩy xuống gỡ ra khỏi cái Dương vật của ông Dương ngập sâu trong người cô. Do hoảng sợ nên động tác hốt hoảng gỡ ra khỏi người ông Dương của Thanh Phương quá mạnh bạo, làm cho Dương vật của ông Dương bị vặn vẹo xoáy bóp mạnh, điều này như một giọt nước cuối cùng làm tràn ly nước, sự căng thẳng vì khoái cảm từ nãy đến giờ của ông Dương bị bùng nổ, vừa đứng xuống đất bên cạnh ông Dương, Thanh Phương chưa kịp làm gì để che đậy cơ thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi do làm tình của mình thì ông Dương, trong tư thế đứng quay về phía cửa ra vào, Dương vật chĩa thẳng tưng về phía những cặp mắt mở tròn ngạc nhiên của bà vợ ông ta và những người khác trong công ty, và bắt đầu xuất vọt ra một cách thoải mái, từng dòng tinh dịch trắng đục bắn phọt ra thành từng đợt, cái Dương vật chĩa thẳng ra tổng ngồng của ông Dương giật nảy lên theo từng nhịp phọt tinh dịch ra. Thứ nước trắng đục đó của ông Dương phọt thẳng khá xa về phía trước và rớt xuống sàn nhà ngay trước mũi giầy cao gót của bà vợ ông ta và những người khác đứng ở đó. Không thể làm gì để ngừng việc xuất tinh lại, ông Dương đành hốt hoảng đứng trân người trong tư thế hơi ưỡn bụng ra phía trước, chìa Dương vật thẳng ra xuất tinh trước ánh mắt ngạc nhiên đến cực độ của mọi người, trong khi đó Thanh Phương cũng chết trân người, quần áo cô thì lại treo trong mắc áo trong buồng tắm mà muốn vào đó thì phải đi qua mặt mọi người đang đứng đó, cô chỉ còn biết co rúm người nép đằng sau ông Dương để che dấu cơ thể trần truồng nhễ nhại mồ hôi của mình. Qua bờ vai của ông Dương, Thanh Phương cũng nhìn xuống và há hốc mồm vì ngạc nhiên nhìn cái Dương vật đang xuất tinh một cách vô tư thoải mái của ông Dương … Cái Dương vật của ông Dương yếu ớt phọt ra chút tinh dịch sền sệt cuối cùng, rơi lạch tạch xuống sàn nhà ngay trước mũi chân của ông ta, rồi uể oải chúi xuống một cách đầy thoả mãn …. Cơn bùng nổ giận dữ của bà vợ ông Dương thật kinh khủng, bà ta vừa la hét như điên vừa lao vào cấu xé đánh đập Thanh Phương túi bụi … Thanh Phương thấy tối tăm cả mặt mũi và ngã vật ra sàn nhà trước cơn thịnh nộ điên cuồng của người đàn bà kia. Ông Dương đã hèn nhát mặc vội quần áo vào và chuồn đi từ bao giờ để mặc cho Thanh Phương phải chịu đựng trận đòn ghen của bà vợ ông ta. Lúc đầu thì mấy người ở công ty cũng ngại không dám can thiệp vào, nhưng sau thấy có vẻ dã man quá nên họ cũng lao vào can bớt bà vợ hung dữ của ông Dương lại. Tuy nhiên lúc gỡ được bà vợ ông Dương ra thì Thanh Phương cũng đã thừa sống thiếu chết, gần như ngất xỉu rồi…. Thanh Phương cũng không nhớ nổi là hôm đó cô đã mặc lại quần áo và bỏ chạy ra khỏi ngoài, len qua đám đông hiếu kỳ đứng đầy ở cổng công ty như thế nào nữa ….
Suốt mấy tuần sau đó, Thanh Phương nằm liệt ở nhà, người cô ê ẩm vì trận đòn ghen. Cô khóc lóc đến sưng cả mắt … chưa bao giờ cô thấy cuộc sống của mình khổ sở đến vậy … Thanh Phương không thể dấu nổi chồng về chuyện đã xảy ra, chẳng cần Thanh Phương phải nói thì vụ đánh ghen ầm ỹ khiến không chỉ mọi người trong công ty, bạn bè, họ hàng mà đã đến tai của anh Toàn chồng cô. Từ khi lấy nhau đến giờ, chưa bao giờ anh Toàn nặng lời với Thanh Phương chứ đừng nói đến chuyện đánh cô, thế nhưng hôm biết chuyện, anh Toàn đã không còn giữ nổi bình tĩnh, anh ta đã tát cô rồi xỉ vả cô không tiếc lời, anh bảo cô là tại sao cô lại nỡ đối xử như vậy với anh ấy, anh ấy đã từng bao giờ cư xử thiếu chu đáo quan tâm đến cô đây, anh còn rơm rớm nước mắt hỏi cô là có phải cô coi khinh anh không biết cách kiếm tiền nên cô mới làm những chuyện như vậy vì đồng tiền không …. Thanh Phương chỉ biết khóc lóc, năn nỉ, van xin chồng tha thứ cho cô, cô nức nở bảo chồng rằng cô đã trót dại, nhưng điều đó chỉ hoàn toàn là vì cô không đứng vững được trước sự cám dỗ của vật chất chứ còn về mặt tình cảm thì tình yêu của cô với chồng không hề suy suyển gì, cô vẫn yêu anh hơn bao giờ hết … Nghe những lời trách móc của chồng, Thanh Phương thấy đau nhói đến tận đáy lòng, cô cảm thấy hối hận đến chết đi được khi nghĩ đến việc chồng cô đã được mọi người kể cho việc cô bị bắt quả tang đang làm tình với ông Dương trong tư thế như thế nào và chuyện tức cười xảy ra khi đó. Thanh Phương biết cô đã xúc phạm chồng ghê gớm và làm niềm tin bấy lâu của chồng dành cho cô bị sụp đổ. Kể từ sau hôm đó trở đi, anh Toàn chồng của Thanh Phương như trở thành một con người khác hẳn sau cú sốc tâm lý nặng nề, từ chỗ là một người chồng dịu dàng, vui tính, hết lòng chăm sóc cho vợ con, anh Toàn biến thành một người khác hẳn, lầm lý cáu gắt, bất cần, thỉnh thong anh ta lại mang chuyện của Thanh Phương ra để đay nghiến cô.
Thanh Phương cũng không còn mặt mũi nào để đến công ty làm việc nữa. Tất cả mọi người ở công ty đều đã biết chuyện của cô, cả những người bạn thân của cô và anh Toàn, rồi bố mẹ họ hàng anh chị em của họ cũng đều đã biết đến chuyện của cô. Thanh Phương ở nhà né tránh không dám gặp mặt ai cả vì xấu hổ, thậm chí cả hàng xóm hình như cũng biết chuyện của cô thì phải vì cô thấy họ cứ thì thào chỉ trỏ sau lưng cô. Tội nghiệp anh Toàn cũng phải gánh chịu sự nhục nhã này. Ông Dương cũng không hề gọi điện cho cô, chỉ có duy nhất một lần anh trưởng phòng tổ chức có gọi điện thoại đến nhà cho cô để trò chuyện hỏi han tình hình với cô vẻ thông cảm, khi thấy cô bảo cô không thể đi làm lại được nữa, anh ta liền bảo ngay là có lẽ cũng nên như vậy và chuyển lời hỏi thăm của ông Dương đến cho cô.
Thanh Phương hiểu như vậy là mình đã chính thức thôi việc ở công ty của ông Dương. Chẳng đợi cô hỏi ý kiến, anh Toàn chồng cô đã bảo cô là từ nay không có đi làm gì hết, chỉ cần cô ở nhà thôi, mọi chuyện tiền bạc anh ấy sẽ lo, ngoài việc ở cơ quan anh sẽ cùng làm ăn với mấy người bạn thân nữa, anh thề là anh sẽ kiếm ra được nhiều tiền để lo cho cả gia đình, để thể hiện vị trí là người đàn ông trong nhà. Nhìn chồng nói với vẻ kiên quyết như vậy, Thanh Phương thấy lo lắm, chồng cô từ trước đến nay sống hiền lành, chất phác, có biết làm ăn gì đâu, bây giờ mà vội vã lao vào làm ăn như vậy thì cô sợ anh bị lừa lắm. Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Thanh Phương không dám nói gì cả, cô hiểu vì những gì cô gây ra nên bây giờ mọi việc mới như vậy … bây giờ cô chỉ biết làm một người vợ hiền, im lặng trước mọi lời trách móc của chồng mà thôi. Sau hàng tháng trời sống trong không khí gia đình ngột ngạt như vậy, một hôm anh Toàn mới ngồi nói chuyện thẳng thắn với Thanh Phương. Với giọng điềm đạm, anh bắt đầu từ tốn giải thích mọi chuyện với cô, trách móc cô sao lại có thế làm một chuyện sai trái đến như vậy …
Tránh móc hồi lâu, anh Toàn mới nói với Thanh Phương là thôi đằng nào mọi chuyện cũng đã xảy ra như vậy rồi, anh đã suy nghĩ mấy tháng nay rồi, đầu tiên anh đã có ý định ly dị cô nhưng rồi anh nghĩ đến đứa con nhỏ tội nghiệp, nếu hai vợ chồng bây giờ ly dị thì khổ nó, với lại sau cơn tức giận đến giờ bình tĩnh lại anh thấy anh vẫn còn tình cảm với cô, chẳng qua là đồng tiền khiến cô sa ngã thôi, chứ không hoàn toàn là cô phản bội lại tình yêu của anh, mặc dù anh rất thất vọng về cô nhưng bây giờ bỏ cô thì anh không nỡ, anh nói rất nhiều, rất nhiều rồi bảo cô là thôi bây giờ anh sẽ tha thứ cho cô miễn là từ nay về sau cô hứa với anh không tái phạm lại nữa, chỉ cần từ nay trở đi cô thật lòng thương yêu anh, chăm sóc cho gia đình, không nề hà chuyện kinh tế trong gia đình không được rủng rỉnh như hồi cô còn đi làm, anh bảo để quên đi tất cả, họ sẽ bán ngôi nhà đang ở hiện tại đi để chuyển hẳn đến một khu khác của thành phố để sống, để không ai biết được việc của gia đình họ, và cũng là để dư ra một khoản tiền cho anh Toàn góp vốn làm ăn, Thanh Phương thì sẽ không đi làm nữa mà chỉ ở nhà nội trợ và chăm sóc con, mọi chuyện để cho anh Toàn lo ….
Thanh Phương rơm rớm nước mắt cảm động trước sự tha thứ của chồng, cô chỉ biết gục đầu vào vai chồng và nức nở xin lỗi và hứa với anh. Đêm đó cũng là đêm hai vợ chồng gần gũi nhau lần đầu tiên kể từ khi xẩy ra chuyện với Thanh Phương. Sau đó ít lâu, hai vợ chồng bán nhà ngôi nhà đang ở đi và dọn về một căn hộ tập thể ở tầng 1 của một khu tập thể tít trên tận Nghĩa Đô. Căn hộ tuy nhỏ xinh xắn, nhưng dù sao cũng không thể bằng ngôi nhà cũ trên phố, nơi Thanh Phương đã có bao kỷ niệm hạnh phúc êm đềm, nhưng cô không dám thốt ra một câu than vãn vì cô hiểu tất cả việc này là do cô mà nên. Được cái là lên ở tít tận trên khu này thì chẳng ai biết vợ chồng cô cả. Xe máy của Thanh Phương cũng được bán đi để góp thêm tiền cho anh Toàn làm ăn, với lại cô bây giờ ở nhà thì cũng chẳng cần có xe máy làm gì, đi đâu đã có anh Toàn đưa đi. Trước kia Thanh Phương nhanh mồm nhanh miệng, lấn át chồng bao nhiêu thì bây giờ cô lặng lẽ, nhẫn nhịn bấy nhiêu, tuy vậy sau mấy tháng liền ở nhà cô cũng cảm thấy bứt rứt quá nên cô bàn với chồng là mở một sạp bán tạp hoá nhỏ trước nhà, vừa cho cô có việc cho đỡ buồn, vừa thêm được đồng nào hay đồng ấy, anh Toàn cũng đồng ý ngay. Cũng phải đến hơn nửa năm sau, kể từ khi xẩy ra chuyện với Thanh Phương, anh Toàn chồng cô mới dần dần nguôi ngoai, đỡ gắt gỏng chì chiết Thanh Phương hơn, thậm chí anh có lần anh ta còn thủ thỉ nói với Thanh Phương rằng đấy là do cô không đứng vững được trước sự cám dỗ của vật chất nên anh mới tha thứ cho sự sa ngã của cô, chứ nếu đấy là vì cô lẳng lơ thay lòng đổi dạ yêu thưng người đàn ông khác thì không đời nào anh tha thứ cho cô.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sếp đụ thư ký bị vợ bắt quả tang |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Ngày cập nhật | 09/05/2015 14:45 (GMT+7) |