Tôi về nhà trong tâm trạng buồn bực khó chịu. Căn nhà tắt đèn tối om, không một bóng người. Có lẽ như vậy tôi sẽ thoải mái dễ chịu hơn. Khóa cửa, lầm lũi đi về phòng.
“Tách”.
Bấm công tắc đèn, ánh sáng chói lòa làm tôi nheo mắt khó chịu. Hình ảnh trước mắt rõ lại, tôi hơi ngạc nhiên phát hiện trên giường mình có một vị khách không mời. Cô Ngọc Nhi ngồi co ro trên giường, đôi mắt đỏ hoe nhìn tôi.
Tôi không nhìn cô, lẳng lặng bỏ cặp vào góc, rồi thay áo. Cô mím môi bước xuống giường đến sau lưng tôi.
– Cô xin lỗi. – Cô Ngọc Nhi nói nhỏ. – Cô đã giao đội bóng và đội cổ vũ cho thầy Đạt và cô Quyên… Thứ Bảy này tập luyện, em và các bạn có thể tham gia được rồi.
Không đợi tôi trả lời, cô quay người bước ra cửa. Tôi quay lại nhìn cô, hỏi:
– Những lời cô vừa nói… là dùng thân phận nào?! Cô Ngọc Nhi trong trường hay chị Ngọc Nhi của nhà này?!
Cô dừng lại trước cửa, không quay lại, nói nhỏ:
– Em có thể xem như là… cô Ngọc Nhi đã nói.
– Vậy… chị Ngọc Nhi vẫn còn nợ em một lời xin lỗi…
Cô quay phắt lại nhìn tôi, đôi mắt đỏ hoe lại ươn ướt long lanh, giọng cô run run kìm nén.
– Chị… còn có lỗi gì với em?! À, phải rồi… – Cô Ngọc Nhi mở giỏ xách rút một gói giấy đặt xuống bàn. – Chị gửi lại em tiền Ngọc Trâm đã mượn. Chị cảm ơn.
Tôi nhíu mày nhìn chiếc phong bì dán kín cẩn thận, giọng âm trầm nói:
– Em không phải nói cái này…
– Vậy em còn muốn gì nữa hả?! – Cô Ngọc Nhi gắt lên, khóe mắt rưng rưng. – Em quen nhiều bạn gái là quyền của em… Nhưng em cũng không cần phải làm những chuyện… chướng mắt như vậy.
– Em không cần nhắc nhở cô đâu! Cô tự biết mình già, lại không trong sạch… Em muốn cô xin lỗi… Được. Cô xin lỗi em… do cô tự mình tơ tưởng lung tung…
Cô Ngọc Nhi ôm mặt khóc nức nở, quay người lao qua cửa. Tôi thất thần nhìn khung cửa trống trải mà lòng chợt đau nhói. “Không, không phải như vậy…” Tôi nghiến răng lao mình chạy theo.
Cô Ngọc Nhi vừa đẩy cửa vào phòng, tôi liền lao đến ôm chầm lấy cơ thể run rẩy của cô từ phía sau, tôi thì thầm:
– Em xin lỗi… Là lỗi của em, không nghĩ đến cảm giác của cô.
– Buông tay… – Cô Ngọc Nhi vùng người giãy giụa.
Tôi kéo cô quay lại, trám kín đôi môi cô bằng một nụ hôn. “A” ngay lập tức, một cái cắn đau nhói làm tôi la lên… Rời cô ra, chạm lên môi mình, đầu ngón tay tôi dính một giọt máu đỏ tươi. Cô Ngọc Nhi cũng thảng thốt, lo lắng chạm lên bờ môi rỉ máu của tôi:
– Em có sao không?! Cô…
– Hừ… – Tôi gầm gừ ra vẻ tức giận.
Tôi ôm chặt lấy vòng eo nhỏ gọn của cô Ngọc Nhi, hôn rít lấy môi cô. Lưỡi tôi mang theo mùi máu tươi, luồn vào giữa đôi môi mềm mại của cô. ‘Ư’ cả người cô mềm nhũn, tựa sát vào ngực tôi… Đôi môi hé mở đón lấy nụ hôn khao khát của tôi. Tôi chợt thì thầm trên đôi môi ẩm ướt của cô:
– Hứa với em. Không bao giờ được nói ra những lời như vậy… Dù chỉ nghĩ trong đầu cũng không được… Cô là người phụ nữ xinh đẹp nhất của em…
– Cô… không phải… là của em… – Cô Ngọc Nhi mặt đỏ ửng nói.
– Cô là của em… chỉ thuộc về em… – Tôi bất ngờ bế bổng cả người cô lên, cô Ngọc Nhi mặt đỏ ửng kêu khẽ.
– Phong… Trời ơi…
Bước đến giường, nhẹ nhàng đặt cô xuống, tôi chợt hỏi:
– Chị Ngọc Trâm tối nay có về không?!
Cô Ngọc Nhi như nghĩ đến điều gì, mặt đỏ ửng nói lí nhí:
– Ngoại mệt. Trâm ngủ bên đó.
– Ha ha… Vậy tốt rồi…
Tôi cởi phăng áo, ném qua bên cạnh. Cô Ngọc Nhi hai tay che gương mặt đỏ bừng như say rượu, ấp úng nói:
– Cửa… em… em không đóng cửa sao?!
– Ặc…
Tôi thật háo hức không chịu nổi. Như một đứa trẻ được mẹ cho bánh, tôi lao ngay ra đóng chặt cửa phòng. Quay ngược lại, tôi mở khóa quần, rút một chân ra liền vướng lại ngã nhào ra sàn nhà.
– Trời ơi… Phong… – Cô Ngọc Nhi che miệng nén cười mà gương mặt đã đỏ gay gắt.
– Ha ha…
Tôi lồm cồm ngồi dậy, rút luôn cái quần ra khỏi hai chân ném sang bên cạnh. Cả người tôi còn độc một chiếc quần lót, nghênh ngang đi đến bên giường. Cô Ngọc Nhi lấy chiếc gối che ngang mặt, không dám nhìn. Tôi cười tủm tỉm ngồi xuống giường, lấy chiếc gối ra khỏi mặt cô. Gương mặt cô đã đỏ hồng như say rượu, ánh mắt bối rối mâu thuẫn nhìn lên tôi.
– Phong ơi… cô… cô…
– Đừng sợ…
Tôi cúi xuống đặt lên môi cô một nụ hôn, tay tôi nhẹ nhàng luồn vào váy cô…
– Phong…
Cô Ngọc Nhi rùng mình thổn thức khi tay vuốt ve đùi cô. Làn da cô thật mịn màng, lại ấm áp theo nhiệt độ cơ thể cô tăng lên dần… Tay tôi mơn trớn giữa cặp đùi hé mở của cô, cảm nhận sự mềm mại rung động như làn da em bé. Bàn tay tôi tiến sâu vào ôm trọn vùng thịt nhô tròn nóng ẩm trong lớp vải ren mỏng manh. Cô thở dốc, cả người căng lên khi những ngón tay tôi mân mê sờ nắn nó.
– Phong… – Cô Ngọc Nhi choàng tay ôm ghì lấy cổ tôi, hơi thở thơm ngát phả lên mặt tôi.
Tôi gục đầu vào hốc vai thon gầy của cô, mùi hương cơ thể cô làm máu tôi sôi trào. Tôi lim dim cảm nhận ngón tay mình sâu trong váy cô Ngọc Nhi, vuốt dọc trên lớp quần lót mỏng manh hằn xuống một khe trũng ấm nóng mềm mại.
– Phong ơi…
Tôi vuốt vuốt dọc khe trũng đó, cảm nhận sức nóng lan tỏa tăng lên dần theo hơi thở dồn dập của cô Ngọc Nhi bên tai tôi. Ôi… Tôi thích mê cảm giác mềm mại ấm áp này. Bàn tay tôi úp trọn lên vùng mu mềm mại của cô mà mơn trớn vuốt ve, dù qua một lớp lót mỏng tôi vẫn cảm nhận được nó run rẩy nức nở…
– Ưm… ôi…
Tiếng rên khẽ của cô Ngọc Nhi vang bên tai lại như âm điệu du dương vang vọng từ thiên đường. Máu trong cơ thể tôi như được đun sôi, bốc hơi nghi ngút. Tôi muốn xé toang từng mảnh vải vướng víu trên người cô Ngọc Nhi và mạnh bạo vùi dập cô. Không được… Không được… Tôi tự dằn nén con quỷ trong lòng mình, nhổm người dậy.
– Em giúp cô cởi đồ nha…
Cô Ngọc Nhi mặt đỏ ửng không dám nhìn lên, để tôi dìu ngồi dậy. Tôi kéo hai mép váy cô lên đến eo, lộ ra cặp đùi thon dài trắng nuột và bờ hông nõn nà với chiếc quần lót tam giác nhỏ xíu… Cô Ngọc Nhi nhắm chặt hai mắt, cánh tay từ từ giở lên cho tôi kéo chiếc váy qua đầu. Giờ phút này, trái tim tôi như ngừng đập với cảnh tượng trước mắt mình.
Cô Ngọc Nhi ngồi ngay trước mặt tôi lại xa xa như hình chiếu đến từ thiên đường. Gương mặt xinh đẹp của cô đỏ bừng cúi thấp, hai tay dằn che chiếc quần lót ren nhỏ giữa hai đùi. Hai bầu vú tuyệt đẹp của cô bao lần tôi tưởng nhớ lại bị ép lại vung lên thật cao, hai bông hoa đỏ hồng đang hồi hộp phập phồng rung rinh mời gọi trước mắt tôi…
Mẹ ơi, mẹ sinh con vào giờ linh nào vậy ah! Cổ họng tôi ừng ực nuốt xuống mà vẫn muốn ngạt thở vì nước miếng của chính mình. Tôi đỡ cô Ngọc Nhi nằm xuống. Rồi nằm bên cạnh, tôi hôn nhẹ lên gò má ấm áp ngượng ngùng của cô, hôn lên chiếc cổ trắng nõn, rồi chậm chậm vùi mặt vào hai bầu vú mềm mại của cô mà hít hà say mê.
– Ưm…
Tiếng cô Ngọc Nhi rên rỉ thật khẽ vang bên tai. Tôi áp mặt lên ngực cô, lim dim say mê tận hưởng sự mềm mại da thịt cô. Mùi hương cơ thể cô Ngọc Nhi như men rượu vừa nồng nàn lại vừa êm dịu làm tâm hồn tôi say mèm chao đảo. Thế gian này có gì vui?! Có gì sung sướng hơn cảm giác của tôi lúc này… Tôi vùi mặt mình vào giữa hai bầu vú, dụi dụi gò má lên hai bông hoa đỏ hồng mũm mĩm xinh xắn, vừa nghe tiếng tim cô loạn nhịp.
…
– Ưm… Phong ơi…
Cô Ngọc Nhi bật rên khẽ khi tôi ngậm lấy chiếc núm vú đỏ hồng xinh xắn của cô mà mút nhè nhẹ… Wah… ngon không thể tả. Môi tôi ngậm kín lấy bông hoa nhỏ xinh của cô, lưỡi tôi rà quét đánh lên nó liên tục. Hai bàn tay tôi lại chia hai đường vuốt ve mơn trớn hai bầu vú căng tròn mềm mại của cô. Cô Ngọc Nhi thở dốc, hai bàn tay choàng qua cổ tôi, ngực ưỡn cong lên cho tôi hôn hít say mê.
– Ưm… Ôi…
Cô rên nấc lên từng tiếng, cơ thể vặn vẹo theo chiếc lưỡi hư hỏng của tôi luân phiên đùa nghịch với hai núm vú của cô. Tôi vòng tay dưới tấm lưng cong ỏng của cô, vùi mặt vào hai bầu vú tròn trịa của cô mà ngậm mút… Ôi… Hai bông hoa nhỏ giờ đây đã đỏ ửng, nức nở, ướt đẫm nước miếng của tôi.
– Ư… ưm…
Một tay tôi vuốt ve dọc cơ thể trần truồng của cô, luồn vào mép chiếc quần lót nhỏ, kéo xuống. Cô Ngọc Nhi ôm ghì lấy cổ tôi mà thở dốc, bờ mông cô khẽ nhỏm lên cho tôi kéo tuột miếng vải nhỏ cuối cùng trên cơ thể cô xuống cặp đùi thon dài của cô. Đỡ cô nằm xuống giường, tôi rút cánh tay dưới lưng cô ngồi thẳng lên… Cô Ngọc Nhi thiêm thiếp im lặng, hai chân cô gấp cao khép chặt như muốn che chắn ánh mắt tôi.
Tôi say mê chiêm ngưỡng tác phẩm tuyệt vời của tạo hoá. Tôi muốn ghi nhớ mãi hình ảnh tuyệt đẹp này vào trong trí nhớ mình. Tay tôi lướt nhẹ trên thân thể cô… Làn da cô trắng ngần mịn màng không tả nổi. Hai bầu vú cô dù đang nằm vẫn vun lên thật cao… Bụng cô phẳng lì gọn gàng không tì vết… Tôi nhẹ gỡ bàn tay e ấp của cô, nhìn ngắm vùng mu tam giác thần tiên hồng hào phơn phớt lông tơ. Tôi cúi xuống, úp mặt vào nơi đó, hít một hơi thật sâu… rồi nhẹ nhàng tách hai đầu gối cô ra.
– Phong… đừng…
– Cho em nhìn đi… cơ thể cô rất… rất đẹp ah… – Tôi mỉm cười, kéo tay cô mở ra.
Cô Ngọc Nhi che kín gương mặt đỏ gay gắt, hai chân cô ngập ngừng rồi buông lỏng cho tôi mở ra. Ánh mắt tôi tham lam nhìn ngắm vùng ngõ ngách thần kín nhất của cô… Wah… trước mắt tôi là hai mép âm hộ múp míp hồng hào ươn ướt… Như mang một cái dạ dày rỗng đi nhìn ngắm món ăn ngon, cổ họng tôi lại không kìm được nuốt nước miếng liên tục.
– Phong… Đừng nhìn nữa… được không?! – Cô che mặt, kêu khẽ.
– Cô ơi… cô đẹp lắm… nơi nào cũng rất đẹp… – Tôi không thể rời mắt khỏi hai mép âm hộ khít khao mọng đỏ ươn ướt giữa hai chân cô.
– Ư… – Cô Ngọc Nhi che kín mặt, lắc đầu ư ử.
Tôi chuyển người xuống cuối giường, giở chân cô gác qua đầu tôi. Cô Ngọc Nhi sửng sốt, tay vội che nơi đó, kêu lên:
– Phong… em đừng…
Tôi mỉm cười, cúi xuống hôn lên những ngón tay thon dài run rẩy của cô đang che kín âm hộ. Dù chưa chạm vào nơi đó của cô, nhưng mùi hương phụ nữ nồng nàn của cô đã làm tôi mê mẩn. Tôi nhẹ nhàng kéo tay ra… Để hai mép âm hộ đỏ hồng ẩm ướt của cô phơi bày trước mắt tôi. Cô Ngọc Nhi cắn môi, gương mặt đỏ như gấc chín ánh mắt mê ly nhìn tôi. Tôi áp mặt lên đùi cô, liếm nhẹ làn da đùi mịn màng như nhung của cô. Liếm sâu xuống, đưa lưỡi lướt trên hai mép môi xinh xắn làm cô rùng mình há hốc. Rồi nhẹ nhàng ngậm kín lấy âm hộ cô.
– Ưm… Ôi… Phong ơi…
Cô Ngọc Nhi rên rỉ, thở dốc. Cặp đùi thon dài của cô bị tôi kéo dãn ra hai bên. Lưỡi tôi liếm dọc, rồi chèn vào giữa hai mép thịt mọng nước của cô mà liếm sâu vào. Trên đầu lưỡi trơn nhẫy, một mùi hương phụ nữ thật nồng nàn thơm ngát kỳ lạ.
Mùi hương của cô Ngọc Nhi lại không làm máu tôi sôi trào gây phấn khích như của Vân Nhu, chị Vi, lại cho tôi một cảm giác yên lành da diết không muốn rời xa. Hương vị của cô không có vị gì trên đầu lưỡi, nhưng khi thấm vào tim gan tôi lại ngọt lịm như một trái cây chín đỏ trên cành vừa hái xuống. Tôi say mê mùi vị này. Bợ lấy cặp mông tròn trịa của cô, để cặp đùi thon dài của cô mở rộng chơi vơi trong không khí, miệng ngậm kín lấy âm hộ cô mà thèm thuồng hôn hít…
– Ôi… Phong ơi… ưm…
Cô Ngọc Nhi há hốc bấu víu như muốn chết ngất với chiếc lưỡi điêu luyện của tôi. Cô càng rên siết sung sướng càng làm tôi yêu thương hôn rít lấy âm hộ cô. Một người phụ nữ xinh đẹp ở tuổi 27 căng tràn nhựa sống như cô lại bỡ ngỡ đờ đẫn với tiếp xúc tình dục cơ bản như vậy. Tất cả chỉ vì một biến cố đau thương để lại trong cô một nỗi mặc cảm khó thể vượt qua. Ngoài sự khao khát thỏa mãn của bản thân, tôi muốn dùng tất cả kinh nghiệm chăn gối của mình để bù đắp cho cô Ngọc Nhi. Tôi ngậm lấy mẩu thịt nho nhỏ giữa hai mép môi của cô mà mút mút say mê…
– Phong… dừng… cô… ôi…
Cô Ngọc Nhi há hốc cố níu lấy tôi. Nhưng tôi vẫn ngậm kín lấy âm hộ của cô hì hục say mê… hai tay tôi vươn lên đón lấy hai núm vú đỏ hồng săn cứng của cô mà se se liên tục. Cô Ngọc Nhi chới với trong sung sướng, trân cứng cả người, bên trong cô tuôn trào ướt đẫm cả miệng tôi.
– Phong ơi… ưm…
Cô Ngọc Nhi thở hổn hển, mặt cô ửng đỏ, ánh mắt mê ly xuân tình nhìn tôi… đẹp đến mức tôi muốn ngạt thở. Cô kéo tay tôi ngồi lên, lau quanh miệng cho tôi, rồi ngượng ngùng kéo quần lót tôi xuống. Dương vật to lớn của tôi bung ra mạnh mẽ trước ánh mắt thảng thốt của cô.
– Để cho công bằng… Cô có thể nhìn của em thoải mái ah… – Tôi trêu chọc.
…
Cô Ngọc Nhi cắn môi, không trả lời tôi, chợt cô vén tóc cúi xuống hôn lên đầu dương vật căng bóng của tôi. Tay cô nâng niu, đôi môi nhỏ cứ hôn và hôn một cách vụng về như trân trọng yêu thương nó. Nhưng hành động tưởng chừng như không chút kinh nghiệm của cô lại làm máu nóng toàn thân tôi sôi sục. Dương vật tôi căng tức như muốn nổ tung thành nhiều mảnh.
– Em muốn… Cô cho em nhé… – Tôi thì thầm vào tai cô.
Cô Ngọc Nhi gật gật đầu, hai gò má ửng hồng như hai trái đào tiên. Cô nằm xuống giường hồi hộp chờ đợi. Tôi giở chân cô qua người mình, quỳ gối giữa cặp đùi thon dài mở rộng của cô. Cầm dương vật, tôi quét quét dọc hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của cô Ngọc Nhi. Thật chậm rãi, tôi chèn vào cửa mình cô, ép hai múi thịt căng tròn ra. Thật chặt ah! Đầu dương vật tôi như lọt vào một vùng chật chội ấm áp… Tôi hít hà mấy hơi, chậm chậm nhướng người lên.
– Ôi… Phong ơi… cô… cô hơi đau…
Nghe tiếng kêu khẽ của cô. Tôi liền chậm lại. Tôi mới vào trong cô được 1/3 dương vật… Tôi mím môi khẽ chuyển động hạ thể tại chỗ để dương vật tôi ra vào trong khoảng cách thật ngắn. Cô bấu lấy tay tôi thở dốc nhìn lên tôi. Từng chút một xâm nhập. Tôi vào trong cô được thêm một chút, lại dừng lại… lại thêm một chút lại dừng lại. Nước nhờn của cô Ngọc Nhi rất nhiều ah… Dương vật tôi dù chật cứng vẫn không có cảm giác đau rát. Thấy cô Ngọc Nhi đã hoàn toàn chìm đắm trong cơn đê mê, tôi nghiến răng thúc mạnh.
– Ah…
Cô Ngọc Nhi che miệng nén tiếng kêu đau đớn. Tôi chết điếng cả người vì nhận ra dương vật mình vừa đi qua một rào cản… lẽ ra không nên còn ở đó. Cô Ngọc Nhi kéo ghì lấy cổ tôi, thì thào yếu ớt:
– Yêu cô đi… Đừng dừng lại…
Tôi đau xót cúi xuống hôn lên giọt nước long lanh trên khóe mắt cô. Tay tôi mân mê mơn trớn hai bầu vú no tròn của cô, để cô tăng thêm cảm xúc vượt qua sự đau đớn. Hạ thể tôi bắt đầu chậm rãi ra vào… từ cạn nhất vào nơi sâu nhất. Cô Ngọc Nhi nhắm mắt, đôi môi run rẩy hé mở, hơi thở mỗi lúc một nhanh hơn.
– Phong ơi… ưm…
Hơi thở ngắt quãng của cô bên tai với tôi lại như một giấc mộng vĩ đại trở thành hiện thực. Sau những xót thương bỡ ngỡ ban đầu, cảm giác sung sướng đã đánh thức thằng đàn ông bên trong tôi. Cảm giác lâng lâng khoái cảm là một, thì sự thỏa mãn về tâm lý chiếm hữu nguyên thuỷ của đàn ông là mười. Tôi chống tay, thúc hạ thể thật nhanh, sung sướng nhìn cô Ngọc Nhi chết ngất tê dại bên dưới mình. Nhìn hai bầu vú căng tròn mơn mởn của cô không ngừng gợn sóng đung đưa theo nhịp của tôi… Lại nhìn hai bàn tay thon dài của cô đang bấu chặt lấy cánh tay gân guốc của mình. Sướng ah… Mẹ nó, tôi yêu đến chết vận mệnh của mình.
– Lên đây đi…
Tôi kéo cô Ngọc Nhi dậy, ngửa người ra sau nằm xuống. Cô thở hổn hển, mặt đỏ say men tình, ngượng ngùng ngồi trên người tôi. Để tay cô chống lên ngực tôi, tay tôi đỡ lấy mông cô hướng dẫn để cô nhấp nhổm lên xuống…
– Ưm… cái này… kỳ cục quá… Ưm…
– Ah… Không sao mà… Em rất thích nhìn cô như vậy… Cô đẹp lắm… khêu gợi lắm…
– Ư…
Cô Ngọc Nhi nhấp nhổm nhẹ nhẹ, gương mặt đỏ mặt nhìn xuống tôi. Hai cánh tay cô chống lên ngực tôi lại ép hai bầu vú vun lên làm nước miếng tôi ứa ra liên tục. Tôi đưa tay lên mân mê xoa nắn hai khối thịt mềm mại của cô, se se hai núm vú xinh xắn làm cô thở dốc từng đợt. Không nhịn được, tôi ngồi dậy, hai tay bóp lấy hai bầu vú vun lên, cúi xuống ngậm lấy hai nhuỵ hoa dám khiêu khích mình, mà mút mút…
– Ưm… Cô… thật sự… đẹp sao?! – Cô Ngọc Nhi ưỡn ngực ra cho tôi hôn hít.
– Cô đẹp lắm… Tất cả đàn ông trên thế gian này phải ghen tị với em… – Tôi thì thầm.
Tôi vùi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại của cô, lưỡi tôi vờn nhanh lên đầu vú làm cô rên rỉ sung sướng.
– Ư… Phong… Yêu cô đi…
Tôi đỡ lấy bờ mông no tròn của cô Ngọc Nhi, bắt đầu nâng lên nhồi xuống. Cô ôm chặt lấy cổ tôi, gục đầu lên vai tôi hổn hển thở gấp. Bên trong cô như một nguồn suối ấm áp không bao giờ khô cạn. Hạ thể tôi ướt sũng, phát ra âm thanh nhóp nhép liên hồi… Cả người cô run rẩy tuôn trào, cô cắn lên bờ vai tôi đau nhói nhưng lại làm cơn sướng khoái của tôi bùng nổ.
– Ưm…
– Ahhhh…
Tôi hôn rít lấy đôi môi đỏ mọng khao khát của cô. Dương vật tôi phúng xuất ồ ạt từng đợt từng đợt lấp kín bên trong cô. Tôi đỡ cô Ngọc Nhi đê mê tê dại nằm xuống giường… Dương vật tôi từ từ tuột ra khỏi âm hộ cô mang theo hai màu trắng đỏ lẫn vào nhau. Tôi và cô Ngọc Nhi trần truồng nằm bên nhau tận hưởng trọn vẹn từng giây đê mê sau cuộc hoan ái.
Cô Ngọc Nhi gối cằm lên ngực tôi vuốt mái tóc lòa xòa ươn ướt mồ hôi trên trán tôi. Cô thì thầm:
– Sau đêm đó… cô phát hiện mình không mất đi trinh tiết… có thể khả năng của lão già đó chỉ có vậy. Nhưng… nhưng sự trong sạch của một người con gái đâu phải chỉ là một tấm màng trinh…
Tôi yêu thương vuốt ve gương mặt xinh đẹp của cô, nói:
– Cô nói sai rồi… Em mới là người huỷ đi sự trong sạch của cô…
– Sao em nói vậy?
– Sự trong sạch của một người con gái, định nghĩa cho đúng là… ở trong này… – Ngón tay tôi điểm lên trán cô. – Đêm đó cô ngủ mê man không biết gì… Sáng cũng không nhớ chuyện gì xảy ra! Có đúng không?!
– Ừ… – Cô gật đầu.
– Vậy thì… dù điều đó đã xảy ra thật. Nhưng cô không nhớ gì nên có thể nói là… tất cả những cảm giác về thân thể bị xâm phạm, đều là do cô tự tưởng tượng ra rồi…
– Thì… nhưng… – Cô Ngọc Nhi ngớ ngẩn, rồi nhíu mày ấp úng.
– Ngược lại. Từ giờ phút này… một khi cô nghĩ đến đàn ông… trong đầu cô chỉ có hình ảnh những chuyện đã xảy ra với em… dù sao đây cũng là trải nghiệm chân thật, thật gấp trăm lần những cảm giác tưởng tượng kia… Vậy không phải chính em mới là người huỷ đi sự trong sạch trong đầu cô sao?!
Cô Ngọc Nhi chợt mỉm cười, nụ cười của cô lại có thể đẹp đến mức tôi thấy ngơ ngẩn cả người. Cô nhướng người hôn lên môi tôi, thì thầm:
– Cô cảm ơn em… Em nói đúng, nhưng còn sai một điểm ah. Em không huỷ đi gì hết… mà… Em là người đàn ông đầu tiên của cô…
Tôi đón lấy đôi môi hé mở của cô, tìm vào trong tôi cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ nhắn của cô… Hương vị ngọt lịm làm trái tim tôi như được tắm trong làn nước mát. Tôi tham lam vuốt ve mân mê hai bầu vú căng tròn của cô, thì thầm:
– Để cô nhớ càng rõ hơn… mình nên làm chuyện này thật nhiều ah… tốt nhất là mỗi buổi tối nha.
– Phì… – Cô Ngọc Nhi cười nhẹ hai má ửng đỏ, cô cắn môi nhìn bàn tay hư hỏng của tôi mơn trớn trên ngực, nói. – Chỉ sợ Ngọc Trâm có ở nhà thôi.
– Ừ… Vậy thì phải tranh thủ những lúc như thế này thôi… – Tôi vùi mặt vào ngực cô, hôn hít say mê.
– Phong… Em hư quá… – Cô Ngọc Nhi thở gấp, nỉ non.
– Ha ha… Không phải em hư… Mà do cô quá hấp dẫn thôi…
– Ư… cô còn đau mà…
– Em sẽ nhẹ thôi nha…
– Ôi… sao nó lại lớn như vậy… Ư…
– Lớn cô không thích sao?!
– Ưm… thích… nhưng đau… ưm…
– Hết đau nhanh thôi… Ah… Ôi… Chim cô làm em sướng quá…
– Ư… trời ơi… cái gì mà chim chứ… ưm…
– Ah… thì chim… Ah…
– Ưm…
Tiếng rên rỉ sung sướng của tôi và cô vang vọng cả phòng. Chúng tôi hoàn toàn chìm đắm trong hoang lạc triền miên không dứt.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Số đỏ |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Thuốc kích dục, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh |
Ngày cập nhật | 19/01/2020 06:29 (GMT+7) |