Lão Công bất mãn với giới tính thật của thằng con trai duy nhất… Lão dành một phần lớn tài sản làm của hồi môn cho đứa con gái của vợ hai. Sự thiên vị của lão bị thằng con trai phát hiện… Hắn cay cú, hậm hực nhưng không dám nói ra… Tùng đã âm thầm lên kế hoạch cho một thằng học sinh hắn dạy là Nguyên tiếp cận Vân Nhu. Nguyên lại là con nhà khá giả, để hắn động tâm, thì món hồi môn to lớn đó có lẽ buộc phải trở thành con cá lớn treo trước mõm hắn…
Đồng thời, Tùng còn thực hiện một kế hoạch khác song song… Lợi dụng sở thích bệnh hoạn của ba hắn… Hắn tỏ ra ngoan ngoãn trợ giúp cha hắn thỏa mãn những thú vui xác thịt… từ hy sinh người con gái xinh đẹp hắn định cưới về làm vỏ bọc cho mình… hắn còn tìm kiếm những món ăn tươi ngon khác trong đám học sinh, giáo viên nữ ở trường để cung phụng cho cha hắn. Và bên trong những lần dàn xếp đó, Tùng âm thầm đặt máy quay phim và lưu trữ lại…
Suốt từ mấy tuần trước, sau khi tìm được những đoạn video kia tôi đã nhiều lần tự đặt câu hỏi mà không thể giải đáp. Những đoạn video đó toàn bộ là hình ảnh của lão Công và nhiều người phụ nữ khác nhau… Điều tôi không thể lý giải là Tùng đã quay lén chính cha mình để làm gì?! Bây giờ mắt xích cuối cùng được tìm thấy, tôi đã hiểu rõ mọi chuyện… Đây là món vũ khí tối mật, bước cuối cùng của Tùng dùng để uy hiếp đối phó cha của hắn trước cuộc chiến tranh chấp gia sản thừa kế.
Mãi suy nghĩ, đến lúc chiếc xe đỗ lại tôi mới ngỡ ngàng nhận ra mình đã đến trước nhà Vân Nhu… Tôi vừa mừng vừa hơi ngạc nhiên hỏi:
– Cô… cô cho phép con vào nhà thăm Vân Nhu ạ?!
Cô Huyền nhìn tôi mỉm cười thật dịu dàng, nói:
– Không những thăm Vân Nhu đâu! Bây giờ cô có việc phải vắng nhà hai ngày, cô giao Vân Nhu cho con chăm sóc… Con có giúp cô được không?!
– Dạ được. – Tôi gật gật đầu lia lịa, thấy mình có vẻ ham hố quá mặt tôi bất giác nóng rang lên.
– Chuyện cô và con vừa suy đoán có lẽ không đến mức nghiêm trọng như vậy… Nhưng để an toàn, con và Vân Nhu cứ ở nhà… Muốn đi đâu thì gọi taxi… đừng đi xe máy.
– Dạ, con biết rồi… – Tôi nghĩ đến chiếc xe máy của mình còn trong bãi xe trường, cười cười không biết nói gì thêm.
Tôi bước xuống đóng cửa xe, vừa định bước vào nhà thì cửa kính điện cửa sau lại trượt xuống… Mẹ Vân Nhu nhìn tôi hơi ấp úng khó xử nói:
– Cô muốn nói… Cô biết hai đứa con tuổi trẻ… ở bên nhau hai ngày… chuyện kia… cô có ngăn cấm… cũng rất khó. Nhưng cô chỉ mong con biết chừng mực… và nếu cần… – Mặt bà hơi đỏ lên lúng túng. – … cần bao cao su thì hỏi chị quản gia… Đừng để chuyện ngoài ý muốn xảy ra… Con và Vân Nhu còn phải học, tương lai còn rất dài…
– Dạ, con… con…
Chiếc xe đi hòa vào dòng xe đi mất hút mà tôi còn bần thần chôn chân tại chỗ. Trời đất quỷ thần ơi! Tôi vừa được mẹ bạn gái bật cho một cái đèn xanh miễn dừng phi thẳng một đường lên cao tốc. Dĩ nhiên tôi biết sự dễ dãi của bà cũng dựa trên lời Vân Nhu nói… Nàng nói đã thuộc về tôi. Lửa đã bén mùi rơm, ngăn cấm cũng không được, thế là mẹ nàng chuyển qua biện pháp giáo dục giới tính cho tuổi mới lớn ah. Tim tôi đập thình thịch như vừa đua Pace 4 hai mươi vòng sân bóng. Sự sung sướng hạnh phúc quá bất ngờ làm tôi ngột ngạt không thở nổi.
– Cậu Phong…
Nghe tiếng gọi sau lưng, tôi quay người lại.
Trước mặt tôi là cánh cổng sắt nặng nề đã mở rộng từ lúc nào và một người phụ nữ trung niên lịch sự cúi đầu chào. Tôi gật đầu, nhóm chân bước đến mà lòng chợt dâng lên cảm giác kỳ lạ… Mới ngày nào ngay cả dừng xe trước cửa nhà đón Vân Nhu tôi cũng không làm được. Hôm nay tôi lại hiên ngang bước vào nhà với vị thế mới ah. Ôi! Nữ quốc trong truyền thuyết nha.
Tính cách của mẹ Vân Nhu được thể hiện qua cách bài trí căn biệt thự này. Tất cả mọi thứ trong tầm mắt tôi… từ tấm thảm sàn dệt tay Ấn độ, đá mã não Brunei đỏ dát tường, sofa da cổ điển Italia đến những chiếc đèn pha lê Châu âu… đều hào nhoáng, sang trọng. Nếu so sánh với nhà tôi ở Sóc Trăng, nơi này choáng ngợp hơn không biết bao nhiêu lần. Ba mẹ tôi lại thích sự đơn giản, tiện nghi cuộc sống hơn là bày biện trang trí vô bổ. Ba tôi mua mỗi chiếc ô tô đều đưa ra ba tiêu chí hàng đầu: An toàn, khả năng vận hành và sức mạnh… những thứ như ghế da, màn hình LED đối với ông chỉ có thứ phụ trội. Có thì tốt, không có chẳng sao.
– Cậu Phong…
– Cậu Phong…
Tôi đang ngơ ngác nhìn quanh căn nhà mà suy ngẫm, chợt tiếng gọi của bà quản gia bên cạnh làm tôi giật mình.
– Sao… sao ạ?! – Tôi ấp úng hỏi.
– Vâng, tôi muốn nói là… Cô Nhu đang ở tầng một…
– Ặc…
Tôi vỗ trán, buông luôn chiếc cặp xuống chân, nhắm thẳng hướng cầu thang mà lao đi như tên bắn. Bà quản gia vội hô lớn theo:
– Cậu Phong… Là… phòng thứ hai bên trái… Còn… còn nữa… Cậu Phong… Bà dặn… Bao… Bao…
Đường lên tầng một chỉ có vài bậc thang mà tôi thấy như xa hàng cây số. Tôi dừng lại trước cánh cửa gỗ đóng kín mà lòng hồi hộp không thể tả. Định đưa tay gõ cửa, nhưng tôi đã kịp dừng lại… Như mẹ Vân Nhu nói, nàng không biết tôi đến đây ah… Vậy thì có nên chăng… mở cửa xông vào dành cho nàng một sự bất ngờ?! Bất ngờ đến rụng rời nha. Hắc hắc… Tôi nén cười, đưa tay cầm tay nắm cửa… trong đầu nghĩ đến đủ thứ cảnh tượng của Vân Nhu sau cánh cửa này.
– Trường hợp 1: Vân Nhu đang học bài – 2 điểm.
– Trường hợp 2: Vân Nhu đang đọc sách – 3 điểm.
– Trường hợp 3: Vân Nhu đang ngủ, váy tốc cao đến eo… – 6 điểm.
– Trường hợp 4: Vân Nhu đang thay quần áo – 7 điểm.
– Trường hợp 5: Vân Nhu đang nằm lim dim trong bồn tắm, tay kẹp chặt giữa hai đùi, miệng kêu tên tôi… – 10 điểm.
Mỗi trường học tôi đều tự cho một số điểm dựa theo sự thích thú của mình. Tôi nghiến răng, xoay nhẹ nhẹ tay nắm cửa. Hắc hắc. Không khóa ah. Đúng như tôi dự đoán, cả nhà này đến con mèo cũng là giống cái nha. Khóa cửa làm gì?!
“Mười điểm, mười điểm nha…”
Tôi đẩy nhẹ cánh cửa, hé mắt nhìn vô… Nửa con, một con, một con rưỡi và hai con mắt tôi mở tròn mà nhìn.
Hai mắt tôi sáng lên khi thấy Vân Nhu… Nàng đang đứng trước tủ áo, dáng người khum khum… có chút kỳ lạ ah. Chiếc váy nàng tốc cao lên kẹp dưới cằm khi ánh mắt nàng nhìn xuống… Tay nàng đang làm gì đó bên trong chiếc quần lót kéo trễ xuống ngang đầu gối. Vân Nhu… nàng đang… Nhìn thứ gì đó trắng trắng dài dài nàng lột ra khỏi đáy quần lót, rồi cuộn lại trong tay… hai mắt tôi trợn trắng, than trời:
– Ôi! Mẹ ơi…
Nghe tiếng tôi, Vân Nhu giật bắn cả người, vội thả váy xuống. Nhìn thấy tôi mặt nàng đỏ bừng lên vừa rối vừa giận, gắt lên:
– Anh… Anh… Trời ơi… Ra ngoài ngay…
Tôi đóng sập cửa lại, mồ hôi vã ra như tắm. Trời đất quỷ thần ơi! Trăm ngàn lần dự đoán tôi cũng không thể nghĩ ra được mình lại bắt gặp Vân Nhu đang… thay băng vệ sinh ah… “Vân Nhu đang ở kỳ kinh nguyệt”. Tôi như bị giáng một búa vào đầu kêu ong ong không dứt. Bên tai tôi còn vang lên lời dặn dò của mẹ Vân Nhu “phải biết chừng mực… nếu cần thì dùng bao cao su…”. Dùng cái rắm ah!
“Ôi! Phụ nữ thật thâm độc… thâm độc ah!”
Cánh cửa phòng bật mở. Tôi hít một hơi thật sâu, lò dò đưa đầu vào. Ngay lập tức một thân hình mềm mại lao thẳng vào lòng tôi, sau đó là vô số nắm tay nhỏ đấm lên ngực tôi thùm thụp…
– Anh… anh… vô duyên lắm… Em ghét anh… Sao không gõ cửa hả?! Đáng ghét… Đáng ghét…
– Ha ha… Anh xin lỗi mà… Chỉ là… Anh muốn em bất ngờ thôi… – Tôi cười khổ.
“Bản thân anh càng bất ngờ hơn ah!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Số đỏ |
Tác giả | 69deluxe |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Thuốc kích dục, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện người lớn, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh |
Ngày cập nhật | 19/01/2020 06:29 (GMT+7) |