Sói săn mồi - Quyển 2 - Tác giả BoyTimGirls

Phần 37

“Hắc hắc! Bản chủ nhân sao có thể để kẻ dưới của mình tùy tiện bị một con súc sinh giết hại?” Một tiếng cười lạnh khiến con vượn khựng lại… một bóng hình ngay lập tức xuất hiện sau gáy nó, là Long… hai tay hắn chụp lên đầu con vượn, ma khí ào ạt xâm nhập vào bên trong cắn nuốt một cách điên loạn.

“Thứ khí này? ma khí? Cứ ngỡ ma tu chỉ xuất hiện trong truyền thuyết kể lại không ngờ lại có thật… haha… nhưng thế thì lại thế nào?” Giọng của Đoàn Kinh Thế vẫn đầy trào phúng truyền vào tai Long làm hắn dự cảm được bất an mãnh liệt.

“Xì… xì… xì…” Đột nhiên, ma khí tưởng chừng như bá đạo không có đối thủ lại bị chặn lại, sau đó từng chút một tan biến khiến Long biến sắc… có một thứ khí tức khác mạnh hơn ma khí của hắn… Long cố gắng thôi động ma khí trở về… nhưng đã muộn…

“Haha… chẳng phải ma tu các ngươi rất thích cắn nuốt người khác sao? ta cho ngươi cắn, ta cho ngươi nuốt… haha…” Đoàn Kinh Thế cuồng tiếu cười, bạch vụ từ đầu con vượn tràn ra bao bọc lấy ma khí của Long bắt đầu áp chế chúng trong sự kinh hãi của hắn.

“Thứ này? Thánh khí? Ngươi lĩnh ngộ được Thánh khí?” Đến giờ Long mới hiểu ra tại sao ma khí của mình không có tác dụng gì… Đoàn Kinh Thế là võ giả đã tu ra Thánh khí, lần đầu tiền hắn chạm mặt một võ giả có thể ngưng tụ được loại khi tức tối cường của võ tu này, nó đánh đồng cùng loại với tiên khí, phật khí và ma khí của hắn huống hồ lão già Đoàn Kinh Thế này lúc còn sống ít nhất cũng là Cường Giả bát cấp lão quái vật trở nên cho nên ma khí của Long trước mặt Thánh khí của lão chả khác nào một thứ đồ chơi yếu ớt mà thôi…

“Sao hả? Ngươi có ma khí tưởng mình là vô địch? Thánh khí của bản tôn có thể dễ dàng chèn ép ngươi thằng oắt con… diệt xong đám phản đồ này thì sẽ đến lượt ngươi thôi, không cần phải vội… haha…” Trong đầu con vượn vang lên tiếng cười lạnh của Đoàn Kinh Thế, bàn tay vượn di động ném mạnh khối đá trong tay nhắm về hướng đám người Đoàn Ngạn Hồng… Long sẽ đứng nhìn chúng chết sao? Đương nhiên là không… hắn bất chấp ma khí liên tục bị chèn ép để huy động hai tay áp vào đầu vượn, mặt mày vặn vẹo không ngừng… hắn quyết liều một phen.

“Ra cho ta… MA LONG LOẠN VŨ! NHỊ THẬP MA LONG! TIẾN NHẬP LUÂN HỒI!” Cả người Long bùng cháy hắc hỏa, sau tiếng nộ hống thì toàn thân hắn hai mươi hình xăm trên người biến thành hai mươi ma long hung tợn cuộn quanh thân hình.

“Lên!” Long quát khẽ, hai mươi ma long quanh quẩn vòng cuối cùng như tiễn biệt chủ nhân để rồi toàn bộ cùng xuất động nhào tới đầu quái vật oanh sát.

“OÀNH! OÀNH! OÀNH! OÀNH! OÀNH!”

Từng ma long gào thét đâm sầm vào đầu vượn to lớn vang lên những tiếng nổ cùng dư chấn làm cả thân hình khổng lồ lắc lư… một ma long đập vào đầu vượn vẫn không hề suy suyển… hai đầu, ba đầu… đến mười đầu ma long bạo tạc thì đầu vượn vẫn trông có vẻ không gì thay đổi, quả là cứng rắn vô cùng, mà cũng phải thôi… ngàn năm qua đương nhiên lão già Đoàn Kinh Thế sẽ tô luyện nơi quan trọng nhất này đầu tiên và cẩn thận nhất vì nó là nơi chứa đựng tàn hồn lão kia mà… cơ mà… nước chảy đá mòn, sắt mài mãi cũng thành kim huống chi là từng con ma long chứa đựng năng lượng tà dị khôn cùng liên tục đập vào thì cho dù có cứng rắng đến mức nào cũng không thể chịu nổi… đến con ma long thứ mười một thì những đường rạn nhỏ trên hộp sọ con vượn đã hiện ra.

“OÀNH! OÀNH!” Ma long thứ mười sáu, mười bảy nổ tung khiến những vết rạn nứt kia càng trở thêm chằng chịt, thân hình quái vật rung lên liên hồi như đang ở tư thế tiến thoái lưỡng nan, hai tay nó phải nâng khối đá to lớn nên không thể nào né hay đánh bay Long… nó cũng không thể ném khối đá đi vì khối đá quá nặng, muốn ném khối đá cần phải ngưng tụ khí lực không nhỏ mà thân hình nó liên tục phải chịu đả kích to lớn từ đầu truyền tới… trong đầu lâu, lão già Đoàn Kinh Thế không ngừng gào thét:

“Khốn kiếp thứ chuột nhắt… ngươi tưởng có thể xuyên thủng Thánh khí của bản tôn sao?”

Từng đám bạch vụ lan tràn ra bao bọc lấy cái đầu lâu sắp vỡ toang của quái vật khiến ba ma long còn lại của Long đập vào chỉ có thể xóa bỏ đi từng lớp từng lớp bạch vụ kia mà thôi… phải nói lão già Đoàn Kinh Thế là cũng liều mạng khi đưa thánh khí của bản thân ra chịu đòn vì bây giờ tàn hồn của lão là nương theo nó mà sống, càng ít đi thánh khí đồng nghĩa với tính mệnh của lão càng trở nên mong manh.

“Ma đao! Hiện!” Long không hề bất ngờ vì tiêu hai hai mươi đầu ma long đã tốn công ngưng tụ trước đó mà vẫn không thể tiêu diệt con quái vật này… toàn bộ đều nằm trong suy tính của hắn… chỉ sau một câu niệm, ma khí bắt đầu ngưng tụ Ma Đao trong tay hắn…

Long đứng đó, tay cầm Ma Đao, hắc y tung bay cuồng loạn trong ma khí bạo liệt, khí thế hắn kéo cao… kéo cao để rồi đến cuối cùng, Ma Đao dơ cao lên…

“HẠO KIẾP ĐOẠN TRÀNG!” Long gầm gừ, mái tóc hắn vốn đen tuyền trẻ trung thế mà chuyển sang bạc trắng… hắn lại một lần nữa hy sinh một nửa sinh mệnh cho đòn thế này… toàn lực, hắn lợi dụng thời cơ Đoàn Kinh Thế tiêu hao Thánh khí bảo hộ đầu lâu để có thể xuất một chiêu trí mạng này… hắn không ngờ chuyến đi này lại gặp phải một tên quái vật khó chơi đến thế này, cầu phú quý trong hung hiểm cơ mà… muốn có phú quý thì phải vượt qua hung hiểm, hắn chơi tất tay phen này.

“Vù!” Ma Đao biến ảo thành hàng vạn hư ảnh, từng hư ảnh lại chân thực đến cực điểm… tất cả cùng lúc nhắm thẳng vào đầu quái vật chém xuống như hạo kiếp nhân gian, như bổ ngang trời đất… Hạo Kiếp Đoạn Tràng, một đao là hạo kiếp… vạn đao là hạo kiếp… đoạn thiên mệnh, đoạn nhân quả, đoạn luân hồi.

“Phốc!”

Không có cảnh tượn thiên băng địa liệt, không có cảnh tượng trời đất bị bổ đôi… chỉ đơn giản là tiếng đao cắt qua và… chỉ có vậy.

Long tiếp đất, hắn đứng thẳng tắp… sắc mặt âm trầm, trên tay vẫn là Ma Đao bốc cháy hừng hực ma diễm… sau lưng hắn là quái vật khổng lồ đang khiên khối đá khổng lồ… chỉ là, hai hốc mắt kia đã trở nên tối tăm… phải một lúc sau, từ mi tâm con vượn, một đường nứt mới hiện ra… đường nứt vỡ kéo thẳng từ đầu xuống đến hạ bộ chia con quái vật thành hai nửa… phải… một đao cuối cùng của Long đã bổ đôi con vượn, tàn hồn lão già Đoàn Kinh Thế cũng không thể tránh thoát số phận.

Long quay đầu nhìn con quái vật dù bị chẻ đôi vẫn đứng thẳng tắp với khối đá trên tay, nó như chết đứng trước nhát chém của hắn, hắn mệt mỏi lắm rồi… hắn giờ chỉ muốn ngủ một giấc thật dài nhưng không thể, cho dù đang khống chế Đoàn Ngạn Hồng cùng Đoàn Dự nhưng hắn không thể không đề phòng bọn chúng, hắn cố gắng điều tức một chút để tránh đổ gục xuống.

“Chủ… chủ nhân… cẩn thận…” Bỗng nhiên thanh âm Đoàn Dự truyền tới làm Long nhíu mày, linh tính mách bảo hắn phải thoát ra khỏi chỗ này nhưng mà hắn không còn sức lực nữa rồi… dưới chân hắn, một cái bóng khổng lồ đang ập tới…

“Oành! Ầm!” Con quái vật bị bổ đôi thế mà hai tay dội luôn khối đá xuống chỗ Long đang đứng… mộ địa lại rung lắc một lần nữa, chỉ còn vài ngôi mộ may mắn tránh khỏi còn lại toàn bộ đã chìm trong những lớp đất đá dày đặc.

Long không chết, thân thể hắn vô lực nằm dưới khối đá lớn… ma khí mỏng manh vẫn đang cố gắng tái tạo cơ thể hắn nhưng rất chậm… rất chậm… chậm… hắn giờ đến sức lực nhấc một ngón tay cũng không còn nữa rồi.

“Rắc… rắc…” Một bàn tay khổng lồ nhấc khối đá lên để lộ thân hình chật vật như bẹp dí của Long bên dưới.

“Hắc hắc… Oắt con làm ta khá bất ngờ đấy, nhát đao của ngươi làm bản tôn không thể không đồng ý một điều đó là ở độ tuổi này thì thực lực của ngươi quá biến thái… sao hả? Dù là tu ma nhưng tin chắc để vận dụng đòn thế khi nãy cũng như ăn cú đập này thì ngươi cũng sắp không chịu nổi nữa phải không?” Đầu Long nằm lọt thỏm trong bàn tay quái vật khổng lồ, con vượn nhấc hắn lên như một thứ đồ chơi… âm thanh của Đoàn Kinh Thế không ngừng vang lên.

“Ta có thế biết lý do tại sao không?” Long khó nhọc nói từng chữ, hắn chết cũng muốn minh bạch tại sao mình lại thất bại… rõ ràng nhát đao kia đã cắt qua toàn bộ thân hình to lớn kia cùng bổ đôi tàn hồn lão già Đoàn Kinh Thế, trong một sát na rõ ràng hắn cảm giác được khí tức của lão bị đánh tan rồi kia mà.

“Haha… dù sao bản tôn cũng là nhận thức được một đời tuổi trẻ tài cao như ngươi cho nên cho ngươi minh bạch hôm nay tại sao thất bại để có chuyện xuống dưới địa ngục mà bàn luận… thấy ngọn lửa kia sao? Nó không phải là lửa bình thường… nó còn có một tên gọi… Phượng Hoàng Chi Hỏa… À… mà nó còn một cái tên khác có lẽ ngươi biết đến đấy, một trong Ngũ đại thần vật, Phượng Chi Huyết… ngọn lửa kia chính là Phượng Chi Huyết huyễn hóa ra… hahaha… Phượng Hoàng… niết bàn trùng sinh vô tận vĩnh sinh, chính vì thế bản tôn mới lựa chọn nơi đây để làm mộ địa, bí pháp của Đoàn gia cũng là từ Phượng Hoàng Chi Hỏa hình thành… haha… hai trăm năm nữa thôi, ta sẽ triệt để có thể dung hợp Phượng Hoàng Chi Hỏa vào thân thể này để bước ra ánh sáng… cái gì Thập Lục Tháp… cái gì thế gia đại phái… tất cả sẽ phải quỳ dưới chân ta cầu xin được sống…” Tiếng cười thỏa mãn của Đoàn Kinh Thế tràn ngập không gian.

Vậy là Long rõ ràng tại sao thua, hắn thua vì ngọn lửa kia, nó bất tử bất diệt bảo trợ cho sinh mạng của lão già Đoàn Kinh Thế… nhưng từ lời của lão thì lão vẫn chưa dung hợp, chưa làm chủ được thần vật này… à, nhắc tới thần vật… hắn cũng có… Long Chi Huyết… hai mắt Long lóe sáng thôi động trái tim bẹp dúm trong lồng ngực, nơi một giọt tinh huyết vàng óng ánh đang trú ngụ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Thông tin truyện
Tên truyện Sói săn mồi - Quyển 2
Tác giả BoyTimGirls
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Con gái thủ dâm, Đụ em gái, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Đụ vợ bạn, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex khổ dâm, Truyện sex mạnh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 28/09/2018 09:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả BoyTimGirls

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng