Trong lúc thu dọn quần áo, tôi thấy nhiều hộp thuốc Viagra giấu trong tủ và nhiều quyển sách có chủ đề tình dục, bất lực… Tôi cảm thấy chạnh lòng.
Nhưng tôi vẫn quyết định ra đi.
Vừa bước tới cửa. Bất chợt anh về tới.
Anh chụp tay tôi kéo vào nhà. Mặt anh tái đi:
– Em đi đâu vậy?
Tôi không trả lời. Anh kéo tôi ngồi xuống ghế hỏi tiếp:
– Em muốn bỏ anh ra đi? Sao em lại làm như vậy?
Tôi cắt ngang lời anh, nói nghen trong nước mắt:
– Anh nhìn lại mình đi, anh là một người đàn ông sao? Tôi cũng là một con người, vậy mà anh đã làm gì với tôi?
Lúc đó anh ôm chặt lấy tôi:
– Anh biết anh không tốt, anh xin em! Anh xin em tha thứ! Anh sẽ sửa đổi những hành động thô lỗ của mình. Anh biết em chịu nhiều thiệt thòi khi về đây, một người đàn ông mà không mang lại hạnh phúc cho vợ mình, để em phải buồn tủi anh đúng là một thằng không ra gì. Nhưng anh xin em đừng bỏ anh đi, cho anh thêm một thời gian nữa nghe em! Lúc đó mình sẽ hạnh phúc hơn, ước mơ của anh là vợ chồng mình sẽ có thật nhiều đứa con trong căn nhà này.
Nói đến đó anh rơm rớm nước mắt! Tôi bị thuyết phục bởi những câu nói đó nên ngồi yên trong vòng tay anh.
Trong đầu tôi lúc này đang loáng thoáng hình ảnh nhiều cặp vợ chồng và những đứa trẻ đang tung tăng trên đường phố!
Kể từ đêm đó anh cứ nhìn tôi hoài mỗi khi trên giường ngủ, cặp mắt anh như một con mèo ngoan nằm trong chăn.
Tôi giả vờ nhắm mắt và suy nghĩ. Tin rằng có sự sửa đổi như lời anh hứa!
Nhưng tôi vẫn không ngủ được, trăn trở cả đêm cho số phận của minh. Nếu có ra khỏi căn nhà này chắc chắn tôi cũng sẽ không trở về trại mồ côi, bởi tôi biết ăn nói ra sao với mọi người. Vậy thì tôi sẽ phải đi đâu, về đâu? Nghĩ đến đó tôi nhói cả tim gan, úp mặt vào gối mà giấu nước mắt!
Qua mấy hôm anh bắt đầu bày biện đi chơi, hết chỗ này đến chỗ khác, mua sắm thật nhiều thứ và nhiều món quà bất ngờ đem về tặng tôi.
Không biết học từ đâu mà anh biết làm món bánh Darling cake, bàn tay anh nhồi bánh nhìn vụng về làm sao… Trài cây được trộn vào sữa rồi anh bọc bột lên… vậy mà cũng ra hình dáng Darling cake, anh đem vào lò nướng, vẻ mặt anh thật hớn hở, đợi từng cái bánh ra lò. Tôi giả như không biết gì, mùi thơm của bánh đã bay vào phòng làm tôi cũng tò mò muốn nếm được thành phẩm của anh.
Anh rất kỳ lạ, nhiều lúc thật đáng yêu, nhưng cũng đã nhiều lần anh làm tim tôi vỡ tan, nhìn anh thật tệ và đáng ghét…
Có phải anh đang “mua chuộc” tôi? Ít ra anh vẫn làm được điều gì đó để tôi không phải quá đau lòng khi ở lại bên anh, nhưng sẽ được bao lâu với cái tính khí thất thường đó? Tôi giả vời nhắm mắt ngủ.
– Bánh Darling cake vừa thơm vừa ngon đây.
Tưởng tôi đã ngủ, anh không đánh thức, bỏ đĩa bánh lên bàn rồi lấy chăn đắp cho tôi. Anh vuốt mái tóc tôi rồi nhè nhẹ bước ra ngoài.
Mở mắt nhìn những cái bánh trên bàn, tôi vẫn không ngờ anh đã làm được nó, tuy chưa hoàn hảo nhưng cũng phần nào ra hương vị của Darling cake…
…
Một tháng sau.
Có tiếng chuông bấm cửa bên ngoài, Nhung đến nhà thăm tôi, trên tay lỉnh kỉnh nhiều thứ.
– Chồng đi làm rồi hả? Nhung mang qua cho Hồng nhiều món đồ đặc biệt lắm nè.
Tôi không nói gì, mỉm cười. Nhung bỏ hết đồ trên tay xuống, đến gần tôi.
– Có gì buồn Hồng kể Nhung nghe? Có phải anh Toàn ăn hiếp Hồng không?
Tôi lắc đầu gắng cầm nước mắt.
– Ổng có đối xử tệ với Hồng nhớ nói Nhung biết, Nhung sẽ cho thằng chả một trận ra hồn.
– Không có gì đâu, Hồng chỉ buồn một chút thôi, anh Toàn cũng tốt với mình lắm.
Nhung nhìn tôi nheo mắt có vẻ không tin.
– Hôm nay Nhung thấy Hồng gầy mà con xanh xao đi nhiều, cuộc sống tốt sao kỳ vậy?
Tôi cũng sắp tuôn nước mắt, nhưng cố gượng phớt lờ, cho quan chuyện khác.
– Thôi bỏ qua chuyện đó đi, hôm nay Nhung mang qua cho Hồng cái gì nhiều vậy?
Nhung xóc nhiều món đồ trong giỏ xách.
– Vợ chồng mình vừa đi biển nghỉ mát mấy ngày có mua nhiều mực khô và cua biển. Trong lúc đi dạo Nhung thấy bộ đồ tắm này đẹp nên mua hai bộ giống nhau, để hôm nào vợ chồng Hồng rảnh rủ nhau đi đổi gió, chứ ở đây không khí ngột ngạt, chán lắm.
– Cám ơn Nhung nhiều nhe, qua đây thăm Hồng là vui rồi, còn mang nhiều đồ sang tặng làm gì?
– Một ít đồ thôi, khách sáo làm gì? Nhưng chưa đâu còn cái này đặc biệt hơn nữa nè
Nhung móc trong túi xách một cái usb.
– Rảnh mở cái này ra xem, cũng nhờ nó mà chuyến đi nghỉ mát vừa rồi hai vợ chồng mình đầy cảm hứng… Ha ha!
– Phim gì mà nghe hấp dẫn dữ vậy?
– Hỏi nhiều vậy cô, mở xem là biết chứ gì. Hồng nên xem mà học hỏi, bí quyết làm tình của chị em phụ nữ, mình phải có để giữ chồng đó cô nương
Nghe đến hai chữ “làm tình” tôi nhột nhạt trong người, nhìn Nhung phơi phới như tuổi đôi mươi, ngẫm lại mình như cành cây khô héo… tôi cúi mặt cười gượng, cầm cái usb trên tay kéo Nhung vào phòng cùng “tám” chuyện xa xưa…
Tôi tò mò mở phim trong cái usb ra xem. Ôi họ làm tình thật táo bạo! Người tôi đang nóng dần cùng hình ảnh trong phim… “Bụp” tôi giật mình quay về phía có tiếng động. Anh đã về lúc nào tôi không hay.
– Em xem gì mà tập trung đến mức anh về nãy giờ mà vẫn không hay?
Tôi vội rút usb ra rồi cất vào hộc tủ…
Qua hôm sau ngoài trời mưa to, rãnh rỗi không biết làm gì, tôi chợt nhớ đến cái usb.
Tôi mở hộc tủ tìm, để xem tiếp đoạn phim hôm qua. Tìm hoài chẳng thấy đâu? Rõ ràng hôm qua tôi bỏ vào đây!
Tôi chợt nghĩ “có khi nào anh lấy cái usb đó?”
Tôi không tìm nữa, vào bếp dọn dẹp lại một ít đồ…
Nhìn thấy nhà kho cạnh bếp bị khóa, tôi muốn mở ra xem, nhưng tìm chìa khóa mở chẳng thấy chìa khóa đâu. Nhìn ổ khóa chỉ nhỏ bằng ba phân đôi, cũ kỹ, tôi lấy cây búa phang mạnh làm nó rớt ra làm đôi. Vào trong kho, tôi chỉ thấy nhiều phế liệu cũ kỹ và… cái usb bể nát nằm trong góc.
Không biết sắp tới, cuộc đời tôi có như những mảnh vụn này không?
Anh về đến, tôi cũng không thèm hỏi. Nhìn thái độ của tôi, chắc anh cũng đã hiểu!
Mặt anh cứ trơ trơ giả vờ như không biết chuyện gì, anh vẫn cư xử nhẹ nhàng với tôi, lúc nào cũng cười lì ra. Tôi ngán ngẩm với những nụ cười giả lả và vài câu nói qua loa… Nhưng cũng còn hơn phải nhìn thấy anh rượu chè bê bết, tháo quát như một con chó điên.
Đêm ấy ngoài trời mưa to đầy sấm sét, tôi giật mình thức dậy lúc nửa khuya, không thấy anh nằm bên cạnh. Tôi bước xuống nhà, thấy dưới bếp có ánh đèn. Anh làm bánh Darling cale lúc nửa đêm với vẻ mặt vô hồn, những cái bánh khét đen, còn bàn tay anh cứ nhồi bột, anh khiến tôi hoảng sợ…
Tôi kêu lên:
– Anh Toàn!
Anh giật mình quay lại nhìn tôi như vừa hoàn được hồn, tôi tức tối:
– Anh muốn gì nữa đây! Nữa đêm, không đi ngủ, vào bếp để làm gì?
– Xin lỗi anh ngủ không được, nên vào bếp làm món bánh em thích.
– Anh xem nó khét hết rồi kìa…
Thấy bánh khét đột nhiên anh hoảng sợ, làm đổ vỡ chén dĩa xuống đất. Thật không nói nổi với tính tình kỳ quái của anh…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Sợi xích |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 14/01/2018 12:33 (GMT+7) |