Sóng gió cuộc đời

Phần 119

Những tuần đầu tiên của năm âm mới đón cả phòng chúng tôi bằng nhiệm vụ đầu tiên là khẩn trương hoàn thành bản hồ sơ mới để trình lên cuộc họp điều phối dự án đầu năm như đã hẹn.

Báo cáo lần này của nhóm tôi cần phải nhập 1 số dữ liệu cũ liên quan đến những gói thầu tương tự đã từng thắng của cty để lập 1 bảng đánh giá và so sánh. May mắn khi những thông tin này được lưu trữ chi tiết và cẩn thận nhưng việc trích ngược số liệu lại không hề đơn giản. Bộ phận lưu trữ và quản lý thông tin của cty mặc dù rất hợp tác nhưng đen đủi khi những hồ sơ tôi cần phần lớn đều chỉ lưu ở dạng văn bản tài liệu giấy. Bất đắc dĩ tôi đành ôm 1 lượng lớn bản copy để nhập lại các thông số này vào máy. Bà chị Tâm thấy vậy nên ngỏ lời muốn giúp, cùng chia nhau làm cho xong phần hệ thống số liệu đó. Tôi vì cảm kích trước sự giúp đỡ nên cũng không nề hà quá nhiều việc kiểm tra cặn kẽ lại các số liệu được nhập vì chuyên môn của chị Tâm quả thực rất tốt.

Vì lần họp trước tết với bộ phận tài vụ và phòng xử lý hợp đồng thất bại hoàn toàn nên tay Trường có vẻ trông đợi rất nhiều ở lần họp “nháp” tiếp theo này.

Hồ sơ được trình lên và sau 1 hồi đánh giá… vẫn không đủ điều kiện vì 1 số mục so sánh thông số tương ứng bị sai lệch về kết quả. Trường thêm 1 lần muối mặt trước 2 phòng ban và tất nhiên tôi là người phải chịu trách nhiệm chính cho phần thông số của hồ sơ.

Mọi người rời phòng họp trong khí nặng nề, sắc mặt tay Trường vô cùng khó coi, hậm hực bước về phòng của mình. Tôi cũng thất vọng không kém, không giống như lần trước, lỗi lần này trực tiếp thuộc về tôi khi chính những thông số so sánh sai lệch đó đã góp phần làm nên 1 hồ sơ thiếu chính xác cũng như kém thuyết phục… Vốc nước lên mặt cho lạnh bớt da mặt, chuẩn bị sẵn tâm thế trước khi nghe tay Trường xỉa xói. Tôi lắc đầu, vẩy tay cho khô, định thần bước về phía cánh cửa đang hé mở thì bỗng… 2 tiếng nói thì thầm nhưng quen thuộc truyền đến cùng nhịp bước chân tiến lại gần…

– Vụ nhập sai số liệu vừa rồi… đừng nói là có phần bà chị đấy nhé, hê hê!!!
– Biết làm sao được, bất đắc dỹ cũng vì lệnh của ông Trường thôi. Hajzzz…
– Hê hê, thở vắn than dài mà miệng vẫn cười tươi, bà chị quả là cao thủ!!!

– Cậu nghĩ cậu ở đây để làm cái gì…
– Có phải cậu nghĩ là cậu đặc biệt hơn mọi người ở đây…
– Có phải đang nghĩ mình có năng lực, có chút thành tích rồi nên nghĩ gì cũng đúng, muốn làm gì cũng được, có phải vậy không… Nói thử tôi nghe xem nào…

Tay Trường giành trọn vẹn thời gian sau buổi họp để “hắt nước” vào mặt tôi. Lần này hắn công khai chỉ trích tôi trước mặt tất cả mọi người trong phòng chứ không còn cố kị trong không gian riêng như những lần trước đó. Phần mình, tôi cũng chẳng còn gì để nói, rõ ràng không thể bào chữa những sai lầm đã gây ra. Mặc dù với bí mật vừa vô tình khám phá được thì những sai lầm đó lại bắt nguồn từ chính kẻ đang đứng giao giảng trước mặt tôi lúc này.

– “2 mặt!!!”

Tôi định hình suy nghĩ về mụ Tâm và đặc biệt là tay Trường, cũng không biết phải nói sao về những trò mèo mả mà hắn cất công dựng lên. Chỉ biết đến mức phải dùng tới thủ đoạn hèn hạ thế này chỉ để chơi tôi thì rõ ràng hắn đã muốn đẩy tôi ra khỏi nơi này lắm rồi.

– Thế nào, sao không lên tiếng vậy, trước đó còn mạnh bạo lắm mà… Có biết lần này vì cậu mà công sức của mọi người đổ sông đổ bể hết không…
– Dừng lại đi anh, mọi chuyện hôm nay như vậy là đủ rồi, có nói nữa cũng không giải quyết được gì. Dù sao đây mới chỉ là họp đánh giá bước đầu trong nội bộ cty, cũng giống như bước test hồ sơ dự thầu thôi. Biết được lỗi sớm để hoàn thiện mới là điều quan trọng. – Ngọc đỡ lời cho tôi.
– Em cũng nghĩ vậy, kể cả là họp phê chuẩn cấp trên thì chuyện hồ sơ lỗi xảy ra vẫn là chuyện bình thường mà. – U.Nhi cũng lên tiếng.
– Vấn đề là thái độ làm việc thôi… mất bao công sức của mọi người mà cứ phải làm đi làm lại vì mấy lỗi cá nhân không đâu… Hajzzz… – tay Vũ bâng quơ kích động, lập tức vài tiếng chép miệng, thở dài, bàn luận vang lên ngay sau đó.
– Mọi chuyện em nghĩ như vậy là đủ rồi, không cần phải xé ra to nữa. Làm vậy thì ai là người được thoả mãn??? – U.Nhi phủ đầu luôn tên Vũ cũng bằng 1 câu hỏi lấp lửng. Tay Vũ lập tức im miệng cười trừ.
– Cậu Vũ nói đúng đấy Nhi, cái anh muốn nói ở đây là thái độ làm việc. Đã xác định là nv của cty này thì phải có tinh thần tích cực, phải làm việc cho tử tế, hoàn thành nhiệm vụ của cty. Chứ đừng nghĩ mình có khả năng, mình giỏi là không cần biết người khác là ai, mình là ai, mình đang đứng ở đâu.

Tay Trường dứt lời bằng cái nhìn ngạo nghễ dành cho tôi, quả thực hôm nay là ngày “ra đòn” hoàn hảo của hắn. Tôi ngoài mặt dù vẫn tỏ ra bình thản vô sự nhưng trong lòng những con sóng giận giữ đã sục sôi lên đầy ắp từ lúc nào. Lý trí đôi khi cũng chỉ giống một con đập cũ kỹ, có thể dễ dàng bị đánh sập bởi những con sóng lũ bình thường nhất. Điều này hiện tại tôi có thể cảm nhận rõ nơi da thịt đang nghiến chặt bởi cái nắm tay của mình.

– Vâng, mọi người đều hiểu điều anh nói mà, giờ mọi chuyện kết thúc ở đây được rồi phải không anh? – tôi hướng cái nhìn áy náy và chân thành về phía U.Nhi, chỉ vì tôi mà hôm nay cô ấy đã ra mặt chống đối tay Trường.
– Hừ, mọi người nghỉ đi, những điểm chưa được về hồ sơ hãy về rà soát lại 1 lượt. Đầu tuần sau sẽ họp bàn chi tiết để chỉnh sửa lại.

– Cảm ơn em nhé… – tôi cười nhẹ với U.Nhi trên đường ra thang máy.
– Sao lại cảm ơn em? – U.Nhi hơi nghiêng đầu, đôi mắt to tròn tỏ vẻ thắc mắc.
– Thực sự cảm ơn em, vì anh mà…
– Thang lên rồi, sao anh không vào?
– Ừm, hơi đông… anh đi lượt sau vậy, em vào đi… Ơ, sao vậy???
– Em chờ cùng anh… Sao, làm gì nhìn em dữ vậy?
– Không – tôi lắc đầu – … Thực ra, anh đang muốn đi thang bộ. Đứng chờ thang lần này coi như tiễn em một đoạn vậy.
– Vậy đi thôi anh. – dứt lời U.Nhi kéo tay tôi đi về phía thang bộ, nhanh chóng đến mức dứt khoát. Và dường như cũng nhận thấy hành động hơi lạ thường của mình nên cô ấy buông vội tay tôi ngay vài giây sau đó.
– Có vài tầng nhà thôi mà nhiều khi em cứ lười, cố chờ thang máy đến cùng đấy. Không có anh gợi ý chắc hôm nay em vẫn vậy.
– Ngồi cả ngày tù túng trong phòng rồi, thỉnh thoảng đi thang bộ cho khoẻ người. Đơn giản vậy thôi mà.
– Thảo nào những lúc về không mấy khi em thấy anh đi thang máy cùng mọi người.
– Em thấy vậy à?
– Hì, chắc anh đang nghĩ em là đứa nhiều chuyện, hay để ý phải không?
– Không, anh có nghĩ vậy đâu, chỉ là… em là người đầu tiên nói với anh điều này đấy.
– Vậy là đúng rồi nhé, hì. Vậy mà ban đầu em còn tưởng anh không thích đi cùng mọi người?
– Nhất là khi vừa xảy ra chuyện ban nãy nữa phải không?
– Vâng, mà hôm nay có một chút nào như vậy thật không anh?
– Thực ra… cũng có một chút… Hajzzz, một phần vì anh mà công sức của mọi người hôm nay đổ bể hết mà. Hổ thẹn nên cũng không muốn đối mặt với quá nhiều người. Để họ nhìn thấy mình rồi thở dài ngán ngẩm thì buồn lắm. Phải không em, heyy!!!
– Anh đã nghĩ vậy thì lần tới phải cố gắng làm thật tốt để chứng minh cho mọi người thấy khả năng của mình nhé, hì.
– … Cảm ơn em. – tôi chậm rãi nhìn U.Nhi cười, trong cái chốn văn phòng không rõ đâu là bạn là thù kia. Ít nhất vẫn còn lại Ngọc và cô gái này là những người đem đến cho tôi sự tin tưởng và thoải mái mỗi khi đối diện.
– Ô ồ… – U.Nhi tỏ vẻ biểu cảm sau khi đọc một đoạn tin nhắn vừa nhận.
– Sao vậy em?
– Tối nay em lại ăn cơm một mình rồi, hajzzz, bùn wá!!!
– Chị Ngọc tối nay… không ở nhà à?
– Vâng, chị ý đi cùng a.Trường, chắc lại có việc bận… Mà anh này, cho em quá giang về nhà được không?

– Mọi lần vẫn thấy em đi xe mà? – tôi hỏi khi cùng U.Nhi vi vu trên con ngựa chiến “giấc mơ” của mình.
– Đâu có, thường em đi cùng chị Ngọc, những lần anh thấy chắc là những hôm hiếm hoi em đi xe máy. Mà có hôm em còn đi bus nữa.
– Kiếm tạm anh nào đi, những lúc thế này còn có cái để lôi ra dùng.
– Bây giờ không phải đang có rồi hay sao, hì hì.
– Anh hả, “thời vụ” thôi, đâu phải lúc nào cũng đi cùng em được.
– Được lúc nào hay lúc đấy, hì hì.
– Anh nghe nói em có nhiều “vệ tinh” mà.
– Tin đồn thường không chính xác đâu anh.
– Nhưng cũng phải có căn cứ người ta mới đồn thổi chứ.
– Căn cứ gì vậy?
– Thứ nhất là em xinh đẹp, thứ 2… vẫn là em xinh đẹp.
– Hahaha, đừng nói là anh cũng đang định tán tỉnh em đấy nhé.
– Hê hê, muốn tán em ai lại lộ liễu như vậy chứ.
– Hì, đàn ông các anh chẳng biết đâu mà lần được…
– …
– … Hajzzz…
– Sao thế, sao tự nhiên thở dài rồi lại im lặng vậy?
– Em đang nhớ mẹ.
– Nhớ mẹ!!!
– Tự dưng em thấy… hơi nóng ruột.
– Vậy sao… vậy hay là… ngày mai cùng đi thăm mẹ em nhé.
– “Cùng đi”… Ý anh là đi cùng em???
– Ừ, mai anh cũng không bận gì nên có thể đi cùng em.
– Ưm, không biết có phải định cảm tạ em vụ vừa rồi không nhưng mà… em cảm ơn, hì.
– Cảm tạ gì đâu, anh muốn đi thật mà.
– Okie anh, vậy sáng mai qua anh qua đón em rồi mình cùng đi nhé.
– Okie, cứ như vậy đi!!!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Thông tin truyện
Tên truyện Sóng gió cuộc đời
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Ngày cập nhật 09/09/2017 12:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Câu chuyện đời tôi – Ngoại truyện
Nó mìm cười nhìn chị, đầu cố suy nghĩ xem mình vừa nói có vấn đề sai sót gì không, để rồi chợt nghĩ ra, nó khẽ vỗ nhẹ đầu bật cười lớn hơn. À... à... Chị vội ngắt lời với tay bịt lấy miệng nó lại Hihi hông cho nói lại, em ghi nhận lời này rồi, hổng được thay đổi đâu cưng. Này này... nói lý lẽ chút choi. Kệ anh, em hông biết, em sẽ nhớ những gì anh vừa nói. Hihi Chị tươi cười tinh nghịch với gương mặt dường như chiến thắng. Nó cũng đành chịu thua. Nhìn thấy chị cười, tự nhiên nó cũng không còn muốn sửa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện teen Tuyển tập Câu chuyện đời tôi
Đối đầu
Phần 23 Giao lại cho anh đi! Một giọng nói trầm thấp đánh thức những suy nghĩ rối bời của tôi, chính là anh Vệ, một người anh thân thiết cũng là cấp trên của tôi, chỉ huy của chuyên án này, anh đã qua tận đây để chỉ đạo. Té ra tụi mày... tụi mày là... Sáu rẫy ôm ngón tay bị tôi bẻ gãy lắp bắp, hắn lờ mờ nhận ra anh vệ, lục lại trí nhớ hắn nhận ra anh chính là cán bộ hồi xưa trực tiếp lấy lời khai của hắn trong vụ chị hai tôi. Lườm sáu rẫy một cái anh Nam quay lưng bước ra ngoài không quên vịn vai...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Sextoy Thuốc kích dục Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện xã hội
Làm thuê (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 42 Không lâu sau thì Lan không thể nào chịu nổi được nữa rồi lên khép chặt cái chân của mình để cho cái lồn kẹp chặt vào con cặc của tôi rồi lên lên: Ui đã qua sướng quá... không thể nào chịu được nữa rồi anh ơi... sướng quá... đi mất thôi. Aaa... Dễ chịu quá... thích thật đấy anh ạ... ui... ê quá... nước của em chảy ra nhiều rồi đây này aaa... aaa... Tôi cố gắng nhấp mạnh lên nữa rồi đồng thời cũng bảo Lan. Em nhún tiếp... đi em... đang sướng mà... anh không thể nào chịu nổi... được cái cảm giác sướng... Tôi vừa nói vừa luồn tay vào bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng